CHƯƠNG 3506: BA ĐÁNH MỘT, SAO LẠI KHÔNG CHƠI?



“Song Xà Thần Đàn à? không uổng công lão phu chờ đợi từng ấy năm…”

Một thanh âm u ám, già nua vang lên từ nơi sâu thẳm nhất bên trong Xà Cảnh.

Lạc Nam nhíu mày, hoá ra cái loại cảm giác có nhiều hơn một loại Bất Hủ Thần Vật là đến từ kẻ vừa lên tiếng, thủ đoạn rất khá, có thể che giấu khí tức đến mức dù là hắn cũng không phát hiện sự tồn tại của đối phương ngay từ đầu.

RĂNG RẮC.

Xà Cảnh chấn động, một bạch bào nhân như lưu tinh lao vọt đến, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện tại quảng trường.

Bạch bào nhân này đeo mặt nạ màu bạc, nhưng ánh mắt phía sau mặt nạ lại hưng phấn vô hạn ngắm nghía Song Xà Thần Đàn ở trung tâm.

Cùng lúc đó, Xà Phi ở bên cạnh đột ngột ra tay, không nói không rằng chưởng thẳng vào ngực Lạc Nam.

Tu vi Bất Hủ bùng phát đến cực hạn, trong lòng bàn tay của hắn còn xuất hiện một viên Xà Châu chứa đựng kịch động.

Vừa xuất thủ đã cực kỳ tàn nhẫn, muốn nhất chưởng diệt sát Lạc Nam, dù không chết cũng phải trúng độc.

ẦM!

Nhưng một chưởng vỗ ra, Xà Phi lại bị chấn ngược trở về, cánh tay tê rần, ngay cả Xà Châu cũng xuất hiện vết rạn.

Lạc Nam thản nhiên nhìn lấy đối phương, không có Bất Hủ Thần Binh hay Bất Hủ Thần Vật toàn lực công kích, muốn phá được Bất Hủ Thần Khu của hắn chính là mơ tưởng.

“Cảnh Chủ ngươi có ý gì?” Xà Thiên Oa giận dữ, không hiểu vì sao Xà Phi lại trở mặt ngay lập tức như thế.

“Toàn bộ Xà Cảnh nghe lệnh!” Xà Phi mặc kệ nàng, chỉ uy nghiêm quát lên:

“Tên Bất Hủ Thần này muốn gian lận độc chiếm Tế Đàn, toàn lực vây diệt!”

“Muốn chiếm Tế Đàn? sát!”

Tất cả Trưởng Lão của Xà Cảnh, hàng trăm vạn Xà Tộc giận dữ, hoá thành bản thể nhanh chóng kéo đến.

Chưa đầy hơi thở, Lạc Nam và Xà Thiên Oa đã rơi vào cục diện vạn địch vây công.

“Xà! Xà!”

Hai tiếng gầm vang lên, Song Xà Chi Linh của Song Xà Tế Đàn vừa bất ngờ, vừa phẫn nộ hướng Xà Phi chất vấn:

“Cảnh Chủ ngươi vừa nói gì? Hai nàng chính là chủ nhân mà ta tán thành, không phải cướp đoạt!”

“Còn nữa, kẻ thần bí đeo mặt nạ này là ai? Hắn xâm nhập Xà Cảnh từ lúc nào?”

Xà Phi thả người bay lên, đứng song song với bạch bào nhân, nở nụ cười lạnh lẽo:

“Không ngờ ngươi lại cần hai vị Xà Chủ, chẳng trách từ trước đến nay không ai có thể thành công, bao gồm bổn toạ!”

“Xà Phi, năm xưa ngươi và đệ đệ của mình cùng tham gia khảo nghiệm, thiên tư tuyệt vời.” Song Xà Chi Linh nói thẳng:

“Nhưng dù thiên phú cao đến đâu, các ngươi lại sẵn sàng chém giết lẫn nhau để đạt được Bất Hủ Thần Vật, thế nên mới thất bại.”

“Khốn kiếp!” Xà Phi phẫn hận đến nghiến răng:

“Đó chẳng phải là khảo nghiệm, là yêu cầu của ngươi đưa ra hay sao? Ép bổn toạ phải ra tay với chính đệ đệ ruột!”

“Ngươi sai rồi, luật chơi ta đưa ra chỉ là một cái bẫy.” Song Xà Chi Linh hờ hững đáp:

“Chỉ khi có hai vị Xà Yêu sẵn sàng bỏ qua lợi ích cá nhân lớn nhất, tình nguyện từ chối cơ duyên Bất Hủ Thần mà hy sinh vì nhau mới xứng đáng trở thành chủ của ta!”

Xà Phi nghe vậy giật mình, chỉ vào hai nữ vẫn còn đang nhập định, khó tin nói:

“Ý ngươi là hai ả làm được?”

“Không sai! Hai vị Xà Chủ chẳng những sẵn sàng từ bỏ Tế Đàn vì người còn lại, mà ngay cả khi mất đi ý thức, bọn họ cũng không ra tay với nhau, ngược lại hợp lực tấn công ta.” Song Xà Chi Linh trả lời:

“Các nàng xứng đáng trở thành Xà Chủ!”

“Nói hay lắm bé rắn!” Lạc Nam vui vẻ vỗ tay, vô cùng tự hào nhìn về phía Bạch Tố Mai và Cửu Huân Dao.

Bây giờ hắn đã hiểu vì sao Xà Thiên Oa lại cảm giác được Bất Hủ Thần Vật này không phù hợp với nàng ấy.

Trực giác của Oa Xà Thần Mẫu thật đáng tin cậy, nguyên nhân vì Song Xà Thần Đàn cần hai người tình cảm bền chặt, sẵn sàng hy sinh vì người còn lại, thậm chí cùng nhau vượt qua nghịch cảnh để không làm tổn thương đối phương.

Trong khi đó Xà Thiên Oa chỉ có một thân một mình tham gia khảo nghiệm, định trước kết cục là thất bại.

“Các hạ là ai?” Nghe thấy tên này dám gọi mình là “bé rắn”, Song Xà Chi Linh giận dữ.

“Ta là phu quân của hai vị Xà Chủ đây.” Lạc Nam vỗ vỗ ngực:

“Lần này ta mang các nàng đến đây thu phục ngươi!”

“Câm miệng!” Xà Phi mất kiên nhẫn hừ lạnh:

“Xà Tổ, nếu ngay từ đầu ngươi chọn bổn toạ, hôm nay Xà Cảnh đã sớm huy hoàng, cũng không khiến bổn toạ phải tìm người hỗ trợ.”

“Ngươi và đệ đệ không thông qua khảo nghiệm, dù được ta tán thành, các ngươi cũng vô pháp phát huy toàn bộ quyền năng của Song Xà Thần Đàn!” Song Xà Chi Linh lạnh lùng đáp:

“Xem ra ngươi muốn lật lọng!”

“Không sai!” Xà Phi cực kỳ uất ức, siết chặt nắm tay:

“Xà Cảnh là do một tay bổn toạ phát triển lên, tu vi này là do bổn toạ luyện thành, dựa vào đâu sau khi ngươi tìm thấy chủ, bổn toạ phải phục tùng, bổn toạ phải giao ra tất cả?”

“Ăn cháo đá bát!” Song Xà Chi Linh rít lên:

“Ngươi cầu xin ta cho ngươi mượn một nửa lực lượng đột phá Bất Hủ, cho ngươi mượn năng lực để dựng lên Xà Cảnh, mục đích chính là để tìm kiếm Xà Chủ.”

“Như đã nói, nếu Xà Chủ được chọn không phải là ta…” Xà Phi nhếch mép:

“Ta thà mất ngươi, để giữ lại Xà Cảnh và quyền lực trong tay.”

Nếu không được Tế Đàn lựa chọn, hắn tình nguyện đem Tế Đàn giao cho người khác, chỉ cần bảo trụ được quyền lực của mình ở Xà Cảnh.

Tuy rằng sẽ yếu hơn Bất Hủ Thần bình thường, nhưng vẫn có thể xưng bá một phương, thống trị Xà Tộc ở Đông Bắc Chung Cực. So với việc phải thần phục một Xà Chủ xa lạ, giao hết quyền lực vào tay đối phương như thoả thuận với Tế Đàn tốt hơn rất nhiều.

“Hoá ra ngươi đã toan tính từ lâu, còn mời người đến đối phó ta?” Song Xà Chi Linh lăng lệ nhìn bạch bào nhân.

“Chuẩn rồi.” Bạch bào nhân nhún nhún vai, thoải mái cười:

“Vốn lão phu định đoạt ngươi đi ngay từ đầu, nhưng nhìn ra Tổ Xà Tế Đàn chưa phải hình dạng chân chính của ngươi, nên đành kiên nhẫn ẩn thân chờ đợi ngày ngươi thật sự thức tỉnh.”

“Kết quả hôm nay không khiến lão phu thất vọng, Tổ Xà Tế Đàn hoá ra lại là Song Xà Thần Đàn, thực lực mạnh hơn gấp đôi.”

“Thật nham hiểm!” Song Xà Chi Linh ánh mắt lạnh lẽo.

Nếu tên này ra tay cưỡng ép chiếm đoạt nó ngay từ đầu, nó thà phong bế vĩnh viễn, hoặc tự bạo cũng không hiện ra hình dáng thật sự, không để đối phương chiếm được trạng thái mạnh nhất của mình.

Nhưng bạch bào nhân rất kiên nhẫn, lặng lẽ ẩn núp chờ ngày có Xà Chủ xuất hiện, để nó hiện ra bộ dạng chân chính rồi mới ra tay.

Song Xà Chi Linh nội tâm nặng nề, kẻ này có thể qua mặt được nó mà ẩn thân trong Xà Cảnh, nói rõ thực lực rất mạnh.

Xà Phi mời người viện trợ, đối phương nhất định khó lường.

“Toàn bộ Xà Tộc nghe lệnh! Xà Phi phản bội bổn tổ, các ngươi phải cùng nhau chống lại hắn, bảo hộ hai vị Xà Chủ!” Song Xà Chi Linh rít lên, muốn ra lệnh cho tất cả Xà Yêu.

Sắc mặt các Xà Yêu giãy dụa, nhưng sau đó lại ngoan ngoãn đứng ở sau lưng Xà Phi cùng những trưởng lão.

“Các ngươi…” Song Xà Chi Linh giật mình.

Nó thoáng cảm ứng một phen, liền phát hiện tất cả Xà Yêu có thân phận cao trong Xà Cảnh từ lâu đã bị Xà Phi khống chế, chiếm giữ tất cả Linh Hồn Bổn Nguyên.

Mà từ những Xà Yêu cao cấp này, lại tiếp tục thu phục tất cả Xà Yêu trong Xà Cảnh.

Song Xà Chi Linh hối hận trong lòng, chỉ trách nó không nhìn thấu dã tâm và sự điên cuồng của Xà Phi nên mới để cục diện trở nên xấu xí như hiện tại.

“Bé rắn ngươi lo cái gì?” Lạc Nam thản nhiên nói:

“Còn có ta ở đây, đánh không lại mang theo các ngươi chạy trốn là được.”

Nghe vậy Song Xà Chi Linh ngẩng đầu, mắt loé hy vọng.

Đúng thế, dù sự phản bội của Xà Phi và Xà Cảnh nằm ngoài ý muốn, nhưng việc hai vị Xà Chủ mà mình lựa chọn có phu quân là Bất Hủ Thần cũng không ở trong kế hoạch.

Trong hoàn cảnh này, đây chính là đại hỉ sự.

“Cuồng vọng, nếu gặp Bất Hủ Thần bình thường, quả thật chúng ta không ngăn được ngươi.” Xà Phi nghe Lạc Nam nói, khinh bỉ nhìn hắn, trêu tức mở miệng:

“Đáng tiếc, vị khách này của ta là đại nhân vật của Cấm Khu!”

“Cái gì?” Song Xà Chi Linh thịnh nộ ngút trời:

“Ngươi điên rồi, vậy mà tiếp tay cho Cấm Khu!”

“Ngươi mới ngu xuẩn!” Xà Phi phản bác:

“So với thần phục Xà Chủ xa lạ nhưng mất đi tu vi, bổn toạ thà chọn làm tay sai cho Cấm Khu nhưng vẫn giữ được quyền lực.”

“Cấm Khu à?” Lạc Nam biểu lộ nghiêm túc, nhìn bạch bào nhân suy đoán:

“Ta nghĩ Phó Cấm Chủ và Cấm Chủ không rảnh đến mức trốn ở đây chỉ để chờ một kiện Bất Hủ Thần Vật thức tỉnh, khả năng cao ngươi là Cấm Thần hoặc Cấm Lão!”

“Ngươi…” Bạch bào nhân giật mình:

“Ngươi là kẻ nào? Vậy mà biết nhiều về Cấm Khu đến thế?”

Nên biết rằng người bên ngoài chỉ thường được thấy Cấm Thần xuất thế, chưa có nhiều cơ hội tiếp xúc với Cấm Lão, càng huống chi là Phó Cấm Chủ và Cấm Chủ.

Mà lúc này, ý thức của Bạch Tố Mai và Cửu Huân Dao đã trở về, các nàng đứng lên trên đầu rắn.

Thông qua quá trình nhận chủ với Song Xà Thần Đàn, hai nữ đã biết mọi chuyện xảy ra.

Xúc tu của đám người Cấm Khu này thật dài, vậy mà vươn ra đến tận Xà Cảnh.

“Hai vị Xà Chủ, chờ chút nữa Xà Công cầm chân cường giả Cấm Khu, ta sẽ cho các vị mượn lực lượng chống lại Xà Phi!” Song Xà Chi Linh truyền âm cho hai nàng.

“Phốc!” Hai nữ nhịn không được bật cười khúc khích:

“Ngươi gọi ai là Xà Công?”

“Đương nhiên là phu quân của Xà Chủ.” Song Xà Chi Linh thản nhiên đáp.

“Xà Công?” Lạc Nam biểu lộ quái dị, cách gọi này cho mình cũng thật lạ.

“Đây không phải lúc chú ý xưng hô.” Song Xà Chi Linh nóng ruột nói:

“Hai vị Xà Chủ sẵn sàng đi!”

“Yên tâm, chàng lo được.” Hai nữ mỉm cười đáp.

“Chết đến nơi còn cười!” Bạch bào nhân không muốn đêm dài lắm mộng, trực tiếp ra lệnh cho Xà Phi xuất chiêu:

“Hai ta hợp lực giải quyết kẻ này, cướp luôn tài sản và xà nữ của hắn!”

“Chiến!” Xà Phi gầm lên.

Hắn lập tức hiện ra bản thể, chính là một tôn Bát Dực Phi Thần Xà, là con rắn khổng lồ với tám cái cánh trên thân, che rợp bầu trời, vô cùng hung bạo.

Ở trên mỗi cái cánh lại chứa một loại Đại Đạo khác nhau…

Ngũ Hành Đạo, Độc Đạo, Huyết Đạo, Phong Lôi Đạo, Thời Không Đạo, Huyễn Đạo, Sinh Tử Đạo và Hồn Đạo.

Hiển nhiên phẩm chất huyết mạch và thiên phú của Xà Phi cũng cực kỳ cao, quý hiếm trong hàng ngũ Xà Tộc.

Mà ở bên cạnh, không gian bỗng nhiên vặn vẹo, hơi thở táo bạo truyền ra.

Trong tay bạch bào nhân hiện ra một thanh trường kiếm đen tuyền, tràn ngập hơi thở tử vong và ma khí huyền bí, màu sắc đối lập với bạch bào của hắn.

Kiếm này đen tuyền tinh xảo, lưỡi kiếm sắc lẹm toả ra ánh đen trơn bóng, kiếm khí táo bạo dị thường như có thể tận diệt sinh linh.

“Hả?” Lạc Nam ánh mắt sáng lên, tim đập thình thịch.

Lại là một thanh Ma Kiếm?

Khác với dáng vẻ táo bạo, hung lệ của Ác Ma Chi Kiếm, thanh Ma Kiếm này lại mang dáng vẻ bất phàm, khiến người ưa thích.

Hậu Cung không thiếu kiếm tu, nhưng Ma Kiếm Tu duy nhất chính là Độc Cô Ngạo Tuyết.

Đồ tốt, thu hoạch ngoài ý muốn…

Cảm giác được sự tham lam của Lạc Nam, bạch bào nhân suýt chút chửi thề.

Tên khốn này còn đang ngấp nghé Bất Hủ Thần Binh của ta? Ngươi không sợ Cấm Khu à?

Càng nghĩ càng hận, hắn phẫn nộ lao thẳng đến Lạc Nam, vung kiếm chém ra.

Kiếm khí vừa nâng, vô vàn Trận Văn rơi xuống, bầu trời Xà Cảnh như bị bổ đôi.

Hiển nhiên Xà Cảnh chỉ là một tiểu thế giới cấp Siêu Thần Viên Mãn, làm sao phòng ngự nổi trước Bất Hủ Thần Binh?

“Nghe lệnh bổn toạ, giải quyết bọn chúng!” Xà Phi ra lệnh.

Đại quân xà tộc nhận mệnh, như thuỷ triều dâng lao về phía Xà Thiên Oa, Cửu Huân Dao và Bạch Tố Mai.

Xà Phi liên thủ với bạch bào nhân, vận chuyển cùng lúc Bát Đại Đạo, tám cánh cánh bùng nổ, thi triển Vũ Kỹ kinh thiên động địa.

“Đến tốt!” Lạc Nam nghiêm nghị, một bước đạp ra.

Vạn Cổ Biến kích hoạt!

Lăng Thiên Các.

“Phụ thân, chuyện này phải tính sao đây?” Lăng Thiên Các Chủ - Lăng Hàn cung kính hỏi ý một nam tử trung niên, diện mục cương nghị.

Nam tử trung niên chính là Lăng Thiên Thần Tôn.

Sau khi biết một vị Bất Hủ Thần muốn tìm Lăng Thiên Các tính sổ, bên mình lại đuối lý, Lăng Hàn buộc phải cầu cứu đến phụ thân của mình.

Lăng Thiên Thần Tôn nghe vậy không biểu lộ quá nhiều, chỉ hờ hững nói:

“Không cần lo lắng, Bất Hủ và Bất Hủ rất khó phân thắng bại, dù đối phương đánh đến, vi phụ cũng có cách ngăn chặn… chưa kể Lăng Thiên Các vẫn có đồng minh.”

“Gia gia, nhưng chẳng lẽ chỉ ngăn chặn thôi sao?” Một thiếu niên không cam tâm nói:

“Chẳng lẽ Lăng Thiên Các sợ chúng?”

“Câm miệng!” Lăng Thiên Thần Tôn đập bàn:

“Nếu ngươi không có chút thiên phú, bổn tôn đã bóp đầu ngươi!”

Thiếu niên sợ đến quỳ rạp xuống đất, hắn chính là Lăng Tam Thiếu, kẻ thèm thuồng Xà Thiên Oa dẫn đến sự việc lần này.

“Xem ngươi suốt ngày phong hoa tuyết nguyệt, không chịu tu luyện, lần này gây nên đại hoạ.” Lăng Hàn cũng trách mắng nhi tử:

“Phải làm phiền đến gia gia ngươi ra mặt giải quyết.”

“Cũng không phải đại hoạ gì.” Lăng Thiên Thần Tôn vuốt cằm:

“Nơi này là Đông Bắc, Bất Hủ Thần ở nơi khác đến giễu võ giương oai… cũng không dễ ăn!”

“Cấp báo!”

Lăng Thiên Đại Trưởng Lão lớn tiếng la lên, cung kính bay vào đại điện, chắp tay nói:

“Thưa Thần Tôn, thưa Các Chủ… Xà Cảnh xảy ra Bất Hủ Thần Chiến, một kẻ đang lấy một địch hai.”

“Ồ, là kẻ nào lấy một địch hai?” Lăng Thiên Thần Tôn lập tức hứng thú.

“Chính là tên muốn tìm Lăng Thiên Các ta gây sự.” Đại Trưởng Lão hồi đáp:

“Hắn đang chiến với Cảnh Chủ của Xà Cảnh và một vị Bất Hủ Thần nghe nói là khách của Xà Cảnh.”

“Tại sao bọn chúng lại đấu?” Lăng Thiên Thần Tôn hỏi.

“Nghe đồn là tên Bất Hủ Thần đó muốn chiếm đoạt Tổ Xà Tế Đàn của Xà Cảnh.” Đại Trưởng Lão nói.

“Hahaha, trời cũng giúp ta!” Lăng Thiên Thần Tôn lập tức đứng lên.

Lăng Hàn, Lăng Tam Thiếu ở cạnh thấy vậy kích động, hỏi:

“Ngài là muốn?”

“Nếu kẻ đó không biết điều như thế, đây là cơ hội để Lăng Thiên Các chúng ta giết gà doạ khỉ.” Lăng Thiên Thần Tôn ánh mắt lấp loé, biểu lộ đầy tự tin:

“Nếu lão phu gia nhập, cục diện chính là ba đánh một, sao lại không chơi?”

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #hào