186

Chương 186: Tối trước hôn lễ Sáng sớm, hai người cùng nhau rời giường, không khí vô cùng mập mờ, so với thường ngày hài hòa hơn rất nhiều, họ không hề gây gổ. “Cái này cho anh!” Âu Tiểu Thiển đột nhiên cầm lấy tay anh, sau đó đặt một hộp nhỏ trong lòng bàn tay. “Cái gì đây?” Anh nhìn cái hộp, tò mò hỏi. Âu Tiểu Thiển vừa đi khỏi phòng vừa lớn tiếng nói: “Không biết!” Hàn Đông Liệt tò mò mở chiếc hộp ra, bên trong là một viên bảo thạch màu đen, không, viên này không phải bảo thạch, viên kia đã đưa Âu Thiển Thiển. Anh mỉm cười, ngẩng đầu nhìn cô đi mất, trong lòng vui vẻ không cách nào tả nổi. Cô đã từng cho chị gái yêu quý nhất, giờ lại đưa vật quý giá nhất của mình cho anh, khác nào khẳng định hiện tại trong lòng cô đã có chỗ cho anh? Buổi sáng, bên bàn ăn, ba người cùng nhau ăn cơm, Lê Thư Nhã làm người khác giật mình nói. “Mẹ đã chọn được ngày tốt, là tháng sau!” “Tháng sau?” Âu Tiểu Thiển cùng Hàn Đông Liệt đồng thanh. Lê Thư Nhã tò mò nhìn hai người, hỏi: “Thế nào? Là nhanh, hay là chậm?” “Nhanh!” “Chậm!” Âu Tiểu Thiển và Hàn Đông Liệt mỗi người một ý nói ra, sau đó hai người quay đầu nhìn nhau, buổi sáng hài hòa nhanh chóng biến mất. “Nếu như muốn kết hôn, phải đợi ba tháng sau, bằng không em cũng không lấy anh!” “Cái gì? Ba tháng? Một ngày cũng đã chậm, hiện tại anh trói em đi ký tên, kết hôn tiết kiệm, trực tiếp coi như em tính, dù sao em là vợ anh không phải chuyện một ngày hai ngày!” “Anh nói gì? Đồ khốn kiếp, em không muốn lấy anh, em tuyệt đối không lấy anh” “Em không thể cự tuyệt!” “Em không muốn!” “Phản đối vô hiệu…” Buổi sáng đẹp trời cứ như vậy trôi đi, mà trải qua một tháng, cuộc sống của hai người họ vẫn như cũ ồn ào, không hề nhàm chán, cuối cùng bọn họ quyết định một tháng sau kết hôn, chính thức trở thành vợ chồng. Buổi tối trước hôn lễ, có người gọi cho Âu Tiểu Thiển, cô nhận điện thoại, khẩn trương nói: “Tra được chưa?” Điện thoại truyền đến thanh âm của Three, đã tra được, có thể ra ngoài gặp mặt không? “Không thể nói qua điện thoại sao? Nhất định phải gặp mặt?” Ngày mai cô sẽ kết hôn, nếu giờ ra ngoài Hàn Đông Liệt biết sẽ có chuyện. Ừ, có một số việc vô cùng quan trọng, hơn nữa trong điện thoại không nói được, cô không thể ra ngoài sao? Nếu không đợi cô có thời gian rồi nói? “Không được, tôi đi ngay bây giờ, anh ở đâu?” Âu Tiểu Thiển nghĩ qua, cảm thấy cần phải làm rõ chuyện này trước, có lẽ vì trong lòng cô vẫn còn nghi ngờ, cô sợ Hàn Đông Liệt cùng chuyện xưa có quan hệ, kết hôn sau này sẽ hối hận? Mặc dù vẫn biết điều đó là không thể, lúc đó anh chỉ là đứa trẻ. Anh ta cho địa chỉ, sau đó Âu Tiểu Thiển rón rén ra cửa, nhưng đúng lúc lại chạm mặt Hàn Đông Liệt vừa mới tắm xong bước ra. “Em đi đâu?” Nhìn bộ dạng cô, Hàn Đông Liệt không khỏi tò mò. “À… Em… Em…” Âu Tiểu Thiển do dự, động não nghĩ ra các loại lý do. “Em rốt cục muốn đi đâu? Không thể nói cho anh biết sao?” Thấy cô do dự, anh càng thêm ngờ vực. “Em…” Âu Tiểu Thiển đột nhiên ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười nói: “Em muốn về biệt thự nhà họ Âu một chuyến.” “Em về đó làm gì?” Mai là ngày trọng đại, cô lại tự nhiên muốn về nơi đó, chuyện này thực kỳ quái. “Bởi vì chúng ta sẽ lấy nhau, cho nên em có rất nhiều chuyện muốn nói với ba mẹ, còn có chị, anh cũng biết nhà là nơi lưu giữ ký ức đẹp đẽ nhất của họ, cho nên muốn đi nhìn lại một chút, báo cho họ biết tin vui của chúng mình!” Cô cười nói, dùng kỹ xảo đã học được năm nào, cố gắng diễn đạt. “Vậy anh đi với em?”
Chương 187: Lời thề Nghe anh nói câu này, Âu Tiểu Thiển vội vàng lắc đầu từ chối: “Không cần, em muốn đi một mình!” Thấy dáng vẻ khẩn trương của cô, Hàn Đông Liệt càng thêm hoài nghi cô đang có chuyện giấu mình: “Em rốt cục có chuyện gì? Thật sự không thể nói với anh sao?” Anh có chút nóng nảy, hơn nữa là đang tức giận, hai người bọn họ ở cùng lâu như vậy, trải qua nhiều chuyện như vậy, ngày mai còn lấy nhau, vậy mà cô có chuyện vẫn muốn giấu anh, tại sao vậy chứ? Đột nhiên gương mặt Âu Tiểu Thiển trở nên nghiêm túc, cô đi tới trước mặt Hàn Đông Liệt, nói: “Liệt, anh có tin em không?” Hàn Đông Liệt hơi sửng sốt, lúc này, cô gọi tên anh, làm sao anh có thể nói không tin? Cô gái này quá xảo quyệt, luôn đâm trúng điểm yếu của anh. “Anh tin em, dĩ nhiên tin tưởng em!” “Vậy thì chờ em trở lại, ngày mai nhất định sẽ có mặt tại hôn lễ, bất kể xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ lấy anh, thề với anh, cho nên để em đi ra ngoài một chút, được không?” Hàn Đông Liệt nhìn hai mắt của cô, nghe mỗi một câu cô nói, đây là lần đầu tiên cô thề với anh, hơn nữa là lần đầu tiên cô nói lời nghiêm túc như vậy, rốt cục có chuyện gì không thể cho anh biết đây? Mặc dù vẫn còn nghi ngờ, nhưng không quan trọng, lời cô nói, anh hoàn toàn tin tưởng. Khóe miệng anh hơi mở ra, gian tà đòi hỏi: “Được rồi, anh để em ra ngoài, nhưng trước tiên phải hôn anh một cái, nụ hôn này là để làm chứng cứ, cự tuyệt thì đừng mong ra khỏi cửa!” Âu Tiểu Thiển cau mày nhìn anh, không nghĩ hiện tại anh còn có thể như vậy, người đàn ông này làm cô vừa yêu vừa giận, biết sao được? Cô kiễng chân, ngước đầu, dán môi mình vào môi anh. Cô chỉ muốn một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng anh lại bá đạo ôm lấy cô, dùng sức, không ngừng hôn cô, không có dấu hiệu buông ra. Anh hôn quá mãnh liệt, hơn nữa lại rất lâu, khiến cô không chịu được dứt ra, còn có chút hoa mắt chóng mặt. Cô vươn tay dùng sức đẩy anh ra, bởi vì cô biết, mình không thể té xỉu, cô còn chuyện phải làm, cho nên… Dùng sức, cô đẩy anh ra! “Em đi đây!” Cô có chút tức giận, bỏ lại ba chữ này, liền sải bước ra ngoài. Hàn Đông Liệt nhìn bóng lưng cô biến mất ở cửa, sau đó đưa tay nhẹ vuốt môi mình, vừa rồi hôn lâu chút nữa thì tốt, cô dùng sức đẩy, anh không nên buông ra. Thật hỏng bét! Anh bắt đầu có chút bận tâm, mặc dù cô thề như vậy, nhưng anh vẫn còn lo lắng! “Nhanh trở lại nhé, vợ yêu của anh!” Anh hướng về phía cô vừa đi, nhẹ giọng nói. Đường phố không một bóng người, bầu trời lại đầy sao. Âu Tiểu Thiển đứng bên đường nhìn bốn phía đen kịt. Một hồi sau, chiếc xe màu đen dừng lại bên cạnh cô. “Sao lại lâu như vậy?” Cô oán trách ngồi vào bên trong xe. “Thật ngại, vừa rồi bị kẹt xe!” Three xin lỗi. “Tối như vậy còn kẹt xe sao?” Rõ ràng trên đường không có bóng người. Cô tò mò nhìn anh. “Ai da, tôi ở trên đường gặp chút vấn đề khó nói, chúng ta vào chuyện chính đi!” Anh ta lập tức đánh trống lảng, sau đó lấy văn kiện ra, đưa cho cô.

Chương 188: Kẻ thù “Đây là cái gì?” Cô cầm văn kiện hỏi. “Chính là thứ cô muốn, xem liền hiểu!” Âu Tiểu Thiển có chút thấp thỏm cầm văn kiện, sau đó từ từ mở ra, lấy tờ giấy màu trắng từ bên trong ra, định thần nhìn lại! Bên trong là một người đeo mặt nạ, tên gọi Hoàng Viêm. “Người này là ai?” Cô nhìn anh, tò mò hỏi. “Đây chính là người đã truyền tin tức giả cho Hàn Nguyên, là người đã hãm hại nhà họ Âu.” Anh từ từ nói ra, đơn giản như vậy. “Ông ta là ai? Rốt cục tại sao lại làm như vậy?” Cô lại hỏi. Hai tay nắm chặt văn kiện, hận không thể xé nát chúng. “Cái này tôi không rõ lắm, sợ rằng chuyện này, cũng chỉ có ông ta mới biết nguyên nhân!” Âu Tiểu Thiển gắt gao nhìn hình người đàn ông, dưới mặt nạ sẽ mang bộ dáng gì? Rốt cục tại sao muốn hại gia đình cô? Mục đích của ông ta là gì? Mà chuyện này, cô không thể không tra cho ra. “Có biết hiện tại ông ta ở đâu không?” Cô nhìn tài liệu trên tay, giận dữ nói. “Biết, nhưng cô muốn đi sao? Ngay bây giờ?” “Không sai, tôi muốn gặp mặt hỏi rõ ràng, rốt cục tại sao ông ta lại làm như vậy?” “Nhưng cô tùy tiện gặp ông ta, rơi vào bẫy của ông ta thì làm sao? Hơn nữa ông ta thủ đoạn như vậy, tuyệt đối không phải người đơn giản, một mình cô đấu lại ông ta sao?” Anh ta phân tích cho cô, hi vọng cô có thể bình tĩnh suy xét. Nhưng Âu Tiểu Thiển vẫn kiên quyết như cũ: “Hôm nay tôi nhất định phải nhìn thấy ông ta, hơn nữa tôi cũng không đi một mình, còn có anh nữa mà? Thân phận trợ lý, nếu như anh vô năng, cũng không dễ dàng điều tra được? Còn nữa hiện tại đã khuya, anh có chuẩn bị trước, không phải sao?” Hôm nay cô muốn giải quyết hết, bởi vì ngày mai cô sẽ kết hôn, từ nay về sau vĩnh viễn vứt bỏ mọi hận thù, sống một cuộc sống hạnh phúc, cho nên chuyện này, tối nay nhất định phải kết thúc. Three than thở nhún vai: “Vậy cũng tốt, tôi đưa cô đi gặp ông ta, trước tiên chúng ta lén theo dõi ông ta, tôi đã điều tra rõ ràng, ông ta sẽ ở tại khách sạn, bình thường ông ta chỉ ở một mình, chúng ta có thể tranh thủ hành động vào lúc tối.” “Được, chúng ta xuất phát!” Âu Tiểu Thiển đặt tài liệu trong tay xuống, hai mắt hung ác nhìn về phía trước. Hai mươi phút sau, xe dừng trước cửa khách sạn. Hai người xuống xe từ hai cửa khác nhau, Âu Tiểu Thiển vừa bước ra đã muốn đi vào khách sạn, nhưng bị anh ta kéo lại. Cô quay lại nhìn, anh ta cười nói: “Quang minh chính đại đi vào nhất định sẽ bị phát hiện, trước tiên, cô thu lại ánh nhìn hung ác kia, rồi hẵng vào.” “Đi thôi!” Anh ta kéo cô tiến vào cửa. Âu Tiểu Thiển nhìn khách sạn cao cấp, lửa giận trong lòng đã hừng hực thiêu cháy. Trong khách sạn này, ở một phòng nào đó, kẻ thù của cô… ở chỗ đó!

Chương 189: Cạm bẫy, phản bội Đi đằng sau anh ta, đường vào rất thuận lợi, hơn nữa anh ta có vẻ rất quen thuộc ở đây, không tự chủ, cô nhỏ giọng mở miệng hỏi: “Sao anh lại biết rõ nơi này như vậy?” Three vừa đi về phía trước vừa nói: “Lần đầu tiên chúng ta hợp tác, nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng, tôi đã điều tra ông ta một tháng, tìm hiểu cả cuộc sống, thói quen, trụ sở, nói chung là toàn bộ chuyện của ông ta, nếu như không nắm chắc mười phần, tôi làm sao dám đưa cô tới đây? Chẳng lẽ tôi lại không sợ mình vì bất cẩn mà làm hại đến cô, không sợ bị boss trừng phạt? Thiên Chi quốc có ai không biết cô chính là con gái cưng của ông ấy.” Mặc dù không cùng máu mủ, nhưng tình cảm lại không khác gì cha con ruột. Ra là như vậy! Âu Tiểu Thiển trong lòng thầm bội phục người đàn ông này, cảm giác rất thân thiết, giống như Three lúc trước, luôn bên cạnh, xử lý tất cả mọi chuyện. Đi xuống cầu thang, cuối cùng anh ta đứng trước cửa phòng, mỉm cười quay đầu lại, chỉ vào cửa nói: “Chính là phòng này!” “Là đây sao?” Cô nhìn chằm chằm vào cửa, tâm tư bắt đầu rối loạn, là kích động? Hay là hưng phấn? Còn cả oán hận? “Phiền cô ra tay!” Anh tránh sang một bên, tay phải đưa ra khách sáo mời. Âu Tiểu Thiển to mắt nhìn anh ta: “Sao anh biết tôi am hiểu phá khóa? Anh điều tra tôi?” “Người của Thiên Chi quốc không ai không biết, việc này không cần điều tra, hơn nữa nhìn tay cô, nhất định là chuyên gia mở khóa.” Anh ta giải thích rõ ràng, miệng mỉm cười như cũ. Âu Tiểu Thiển quan sát anh ta, cảm thấy người đàn ông trước mặt không hề đơn giản. Cô lấy công cụ ra, mở khóa rất đơn giản, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa, bên trong tối đen như mực, nhưng cô có thể nhìn rõ ràng, ở Thiên Chi quốc được dạy rằng cặp mắt phải luôn tinh tường, đề phòng kẻ địch, tuyệt đối không được sai sót. Sảnh chính, toilet, phòng ngủ, cô có thể chia ra rõ ràng, cô đi thẳng vào, Three theo sát đằng sau. Cô mở cửa phòng ngủ ra, sau đó khẽ đi vào, đi tới mép giường, cô đúng thời điểm vén mền, nhưng phía dưới lại là gối ôm. “Tách” thanh âm nhỏ nhẹ vang lên, đèn được bật sáng, phòng ngủ trong nháy mắt sáng bừng lên. Cô đột nhiên quay đầu về hướng cửa, người đàn ông đeo mặt nạ giống hệt trong hình, vỗ tay: “Bốp bốp bốp bốp…” “Hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh cô thành công lẻn vào phòng tôi, cô Âu!” Hoàng Viêm nói giọng thô thiển, bá đạo. “Ông đoán trước tôi sẽ đến?” Âu Tiểu Thiển nhìn chằm chằm ông ta hỏi, nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ, tại sao ông ta đoán được? Nếu như lúc cô tiến vào ông ta mới biết, sao có thể tránh thoát nhanh như vậy? Hoàng Viêm lộ ra nụ cười tà ác, vừa đi vào bên trong vừa nói: “Có những chuyện không cần phải đoán!” “Ông có ý gì?” Cô hỏi. “Bởi vì có một số việc tôi đã an bài, cho nên căn bản cũng không cần đoán!” Ông ta vừa nói xong, Three từ phía sau bắt lấy tay cô, còn đặt dao sát cổ cô, cười nói: “Thật xin lỗi, hình như cô đã bị tôi lừa!”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro