Chap 10


Chapter 10

Ngồi trên tàu, con bé lóc cóc gõ bàn phím tiếp tục bài luận văn...

Andre ngồi 1 mình không có ai chơi chung...

1 tiếng sau...

- Nè, đi chơi mà làm cái gì vậy hả?

- Làm việc chứ làm gì? Đã tới nơi đâu mà chơi với bời.

- Này thì làm việc này! – tức khí, thằng nhóc tắt máy, cất qua 1 bên, luôn tiện tịch thu hết di động, mp3, chỉ chừa lại cho con bé cái máy ảnh với cái la bàn...

- Nè sao ông dô diên quá, đồ của tui mà...

- Để cho công bằng, tôi cũng bỏ di động của tôi dô đây lun. Không có cãi nữa. Tức mình!

- Không lẽ giờ ngồi không chờ tới nơi hả?

- Ờ.

- Thích thì ngồi 1 mình đi, đây không có hứng!

Andre chẳng nói gì, mở cửa sổ, vén rèm lên...Ngoài kia là những cánh đồng xanh mơn mởn trải dài như vô tận...không khí yên bình hiếm có ở trung tâm tp...

Candy ngắm nhìn say sưa...thằng quỷ coi vậy mà cũng tốt...muốn mình ngắm cảnh đẹp...

Cảnh ở đây làm nó nhớ đến những cánh đồng lúa mì ở Pháp. Hồi còn nhỏ, mỗi năm vào dịp hè nó đều đến ở với ông ...mấy năm gần đây thì không...vì chuyện đính hôn mà nó giận ông. Đã lâu lắm rồi...

Khung cảnh đẹp trải ra trước mắt, khiến nó nghĩ đến chuyện hồi xưa. Giá như ông ngoại với ba mẹ đừng bày trò đính hôn thì bây giờ nó đâu phải như vầy...

- Ê! Ê! – Andre đập đập vai nó – nhìn gì mà nhìn dữ vậy? Sắp lé mắt rồi kìa.

- Kệ tui. Tới chưa?

- Gần.

Cũng may Andre kêu, nếu không chắc nó khóc được quá...

- Đi lẹ lên coi, làm gì mà rề rề rề rề... - Andre cằn nhằn.

- Từ từ chứ, làm như chân ai cũng dài như ông.

- Mới đi đường phẳng thế này mà đã vậy rồi làm sao mà leo núi hả? Cái mặt tiểu thư non choẹt vầy mà cũng đòi thám hiểm.

- Ồn ào quá, đi chậm chút xíu có ai chết đâu. – con bé đỏ mặt.

- Ờ, cứ kiểu này thì tới chiều mới mò lên được đỉnh núi.

- Thì đi nhanh hơn chút...đừng có cằn nhằn nữa đi >"<

Núi Uluru mùa này ít khách du lịch, 1 thời điểm tuyệt vời để thám hiểm. Tuy nhiên thời tiết ở đây chết tiệt y như ở sa mạc : ban ngày rất nóng, nhìn đâu cũng chỉ thấy toàn 1 màu cam cam vàng vàng của đá...

[ xin lưu í : Uluru là 1 thắng cảnh nổi tiếng ở Australia ^ ^!, trong khi bối cảnh câu chuyện diễn ra tại Manchester – Anh. Vì lí do tác giả chưa đi Anh nhưng mới đi Úc nên đành phải dời núi Uluru qua đây để việc miêu tả thuận lợi và thực hơn. Mong quý vị thông cảm ^ ^! ]

2 đứa vừa đi vừa cãi nhau, đến quá trưa thì lên tới đỉnh. Từ trên cao nhìn xuống cảnh vật thật đẹp, cái nóng bức trên đường lên đây hồi sáng biến đâu mất tiêu, chỉ còn lại những luồng gió mát mẻ...phía dưới họ là mênh mông rừng xanh lá cây, xa xa là xanh nhạt của nước biển...

- Ôi má ơi, đẹp quá...chả bõ công leo lên đây mệt nghỉ, lại còn bị cằn nhằn. – Candy đá đểu.

- Thì bây giờ nghỉ đi. Đói chưa? Lấy đồ ăn ra đi, để tôi trải tấm bạt rồi ngồi xuống đây mà nghỉ nè, rên hoài.

- Andre...Andre...

- Đừng có kêu la thống thiết vầy nữa đi nghe ớn quá, lấy lẹ coi!

- Andre...

Thằng nhóc quay lại : trong ba lô cái ba lô nặng trịch Candy vác lên đây, toàn là...đá.

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro