Chap 17
Chapter 17
Mọi người nhìn bọn nó...sửng sốt...
- Thằng mất dạy kia, tao phải giết mày...
Con bé cầm cả cái laptop gập lại, ném thẳng vào đầu.
Andre né được...cái laptop bể tan.
- Tao tưởng mày quý cái thứ ấy lắm, sao lại tặng cho tao làm gì...
- Candy...bài...bài tham luận...cậu vừa mới làm xong...chưa...chưa...lưu lại... - Maria lắp bắp...
- Để làm lại sau, nhưng mà phải giết thằng này cái đã! Cái thằng mất dạy, mày chui vào trong cái trường này làm gì cho thêm rác hả? Mày sống làm gì để cái xã hội này thêm dơ bẩn hả?
Andre chụp lấy cổ tay con bé...siết chặt...
- Mày có tin là tao sẽ làm cho mày không còn gõ bàn phím được nữa không? Mày mới gọi tao là gì?
- Tao nói mày là đồ rác rưởi...
- Mày nói lại đi!
- Đồ rác rưởi...đồ ác quỷ chuyên đi hại người!
Con bé cứ lặp đi lặp lại những từ ấy...cho đến khi ngất đi...
Tỉnh lại nó thấy mình đang trong phòng y tế của trường...
Bên cạnh nó là Phillip...
Maria đang khóc...
Các bạn cùng lớp...
Những thằng đàn em của Andre...
Ngay sau đó, trên website của trường xuất hiện 1 dòng tittle thật lớn : Andre Harven Đại ca của học viện KAB và cục nước đá Nam Cực Candy William đã qua đêm với nhau.
Bởi vì cả 2 đều là những người nổi tiếng cả (thằng kia thì quậy phá, con bé thì học hành pro) cho nên cái tin này gây scandal rất lớn...
Và cũng bởi vì cái tin này...Candy bị hủy tư cách đại diện cho trường tham gia cuộc thi hùng biện các nước nói tiếng Anh.
Bạn bè ai cũng chia buồn...
Con bé chỉ đáp gọn lỏn :
- Khỏe! Tay chân thế này thì có muốn thi cũng không được. Cả mấy trăm trang bài luận mất tiêu cùng với laptop rồi. Không cho đi thi cũng tốt, đỡ ảnh hưởng đến kết quả của trường.
- Vậy chuyện đó có thật hả?
- Các người thấy chó hát lần nào chưa? Chừng nào chó biết hát thì hãy tin cái thằng chết bằm đó.
- Candy à, cậu đừng đụng vào thằng đó...nghe nói nhà thằng đó giàu lắm...nó lại ác nữa...lỡ như...
Con bé mỉm cười trấn an mọi người (ai mới cần trấn an lúc này chứ...)
Sau khi tất cả về rồi, nó nằm một mình suy nghĩ...thằng đó ăn nhằm phải cái gì vậy cà...hồi trước tuy có hơi thô lỗ, nhưng cũng còn là người...bây giờ...
- Mày đến trường này với mục đích gì? – Andre đột ngột lên tiếng. Thằng nhóc đang ngồi trên cửa sổ.
- Đâu có ai tới trường để làm trò hề như mày đâu mà hỏi câu lãng vậy?
- Nếu mày nói thật tao sẽ cho mày 1 cơ hội ra khỏi trường này 1 cách yên bình.
- Vậy thì đi ra đi, tao chẳng còn gì thật hơn để nói với mày cả.
- Mày ko phải là Candy William! Nói đi, mục đích thật sự của mày là gì?
- Đồ điên! Tao không phải Candy William thì mày mới là Candy William à?
Andre nhảy xuống, bóp cổ con bé...
- Tao hỏi lần cuối, trả lời đi!
- Tao là Candy William đến trường này là để HỌC. Bởi vì tao muốn trở thành 1 luật sư, và bởi vì đây là trường Luật.
Khuôn mặt con bé tím tái dần...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro