Chap 8


Chapter 8

- Á má ơi tởm quá kinh quá dơ quá gớm quá!!!! – con bé vừa đạp nước vừa quơ tay loạn xạ...

- Ặc! Nó cũng đết biết bơi! Mày cõng nó lên đi Phillip!

- Nhưng mà...tao...ko nổi...

- Nó nhẹ lắm, nhìn biết mà!

- Không nổi...thiệt mà...

Andre thở dài ngao ngán...toàn bọn yếu đuối...

Rồi nó phát hiện cái hồ chết tiệt này sâu chưa quá đầu...xịn thiệt...

Andre ôm con bé, từ từ leo lên bờ. Mấy thằng quỷ kia biến đâu mất tiêu, để tao gặp lại tụi mày tao đập nhừ tử...

Candy gầy quá...

Điện thoại con bé rống lên bài hát nhí nhố (Fur Elise mà nó nói nhí nhố), Andre nghe máy...

Là chú lái xe...thấy lâu quá nên gọi điện hỏi...Andre biểu lái xe đưa Candy về. Không ngờ con nhóc dữ như bà chằn đó mà là "tiểu thư"...

Con nhóc đó, bữa nay dễ thương thấy ghét... - Andre lẩm nhẩm...

Hôm sau không thấy Andre tới chỗ bãi cỏ sau trường. Chắc hôm qua tắm hồ vịt bây giờ bị đau rồi cũng nên...tính thương người của tiểu thư trỗi dậy, nó lóc cóc gõ máy tính tìm cái tên Andre...

Tan học, Candy vừa đi vừa mò đường...

Từ khi ra ở riêng tới giờ, tiểu thư đã biết đi bộ. Trước đây đi đâu nó cũng có người đưa đón vì gia đình sợ đi bộ chân sẽ có cơ bắp ko đẹp. Còn bây giờ, theo nó nghĩ, lớn rồi thì chắc cơ bắp không phát triển nữa (ặc), với lại nó cũng chả muốn ai biết nó là con nhà giàu...

Mà cũng may là nhà Andre không xa trường lắm, nếu ko thì cái sự lười nhác của nó còn lâu mới để cho nó đi...Trước nhà Andre có 1 bãi đất trống, chỗ này mà tập nhảy thì sướng, còn không để đánh nhau cũng tiện – con bé lẩm bẩm...

Chả biết là trùng hợp hay tại cái miệng nó linh gần bằng cái miếu, ở chỗ khuất nhất của cái sân, Andre đang đánh nhau với 4,5 thằng.

Con bé lanh chanh:

- Hé lô đại ca, nghỉ học ở nhà tập thể dục hả?

Andre quay lại nhìn, ngay lúc đó 1 thằng cầm cây đánh vào tay nó...thằng nhóc ôm tay, khuỵu xuống..

- Còn đứng đó làm gì? Đi đi

- À, đừng để í tới tui, tui chỉ tiện đường ngang qua, mọi người cứ tiếp tục đi, cho tui học hỏi zí.

- Đi chỗ khác chơi! Mày là con gái sao lì đòn quá vậy hả?

- Muốn ta giúp đỡ hả? No no...ta là người theo chủ nghĩa hòa bình, không đc đánh nhau...Còn nếu đây là việc chết tiệt thứ 3 thì còn suy nghĩ lại...

- Thằng đó hôm qua xô mày xuống nước đó! – Andre chỉ vào thằng mặc áo đen.

Con bé bay tới đạp vô bụng thằng kia 1 đạp té dúi dụi, rồi chạy lại chỗ Andre.

- Thằng này thì khỏi cần suy nghĩ!

- Mày mới nói mày theo chủ nghĩa hòa bình mà!

- À, chủ nghĩa hòa bình tao để ở nhà rồi, giờ mới nhớ

Thấy 2 thằng đang cầm gậy tiến tới, con bé lục lọi trong ba lô... : Mấy anh chờ em xíu, để em chải lại cái đầu, gió thổi làm rối quá hà... - vừa nói nó vừa cười 1 nụ cười chết người. Rồi bất ngờ, 1 đống đá bay tới tấp vô chỗ mấy thằng kia, Candy dìu Andre chạy thiệt lẹ, vừa chạy vừa quay đầu lại...ném tiếp...

- Được rồi ông nội, nặng kinh khủng...hồi nào giờ tưởng chỉ cao không thôi ai dè ông cũng heo dữ...

- Làm gì mà đem theo nhiều đá vậy?

- Tự vệ ^_____^

- Mà ai mượn cậu lanh chanh hả? Con gái hay là quái vật nữa không biết.

Con bé chỉ cười:

- Tới nhà rồi, vô đi!

- Không vô hả?

- Không. Bye!

- Sao vậy?

- Con gái không được dô nhà con trai!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro