Chap 20

Biệt thự ở Netherland....

-Ngày mai theo tao vào hoàng cung thưa chuyện với nữ hoàng về hôn ước của mày và công chúa Luskies.

-Ông nói gì?

-Đám cưới của mày dự kiến sẽ tổ chức vào 3 tháng sau.

-Tôi có nói là tôi sẽ đám cưới với công chúa Luskies sao?

-Đó là chuyện của mày và những gì tao đã nói thì mày phải làm theo.

-Ông làm ơn đi được không, làm ơn cho tôi một chút quyền để quyết định cho tương lai gia đình của mình.

-Mày là con của tao và mày nên biết tao chỉ nói một lần, mày phải cưới công chúa Luskies.

Ông ấy luôn là như thế, những gì ông đã nói ra thì tất cả mọi người phải làm theo, dù cho người đó có muốn hay không thì cũng phải phục tục mệnh lệnh. Tôi đây cũng giống như bao người, không bao giờ được cải lại mà chỉ biết là phải làm theo và làm cho thật tốt. Từ ngày tôi bước chân đến đất nước này là ngày tôi đánh mất quyền tự do của chính mình. Tôi chính là một tù nhân và ngôi nhà này chính là nhà tù cao sang và tráng lệ cho riêng tôi.

Đã 14 năm rồi, từ ngày tôi đánh mất đi người thân yêu nhất của mình, người luôn bên tôi chăm sóc từng bữa ăn giấc ngủ. Ngoại là người duy nhất ở bên tôi từ ngày tôi chào đời cho đến giây phút cuối cùng ngoại rời xa tôi. Tôi đã phải đánh mất mẹ mình vì sinh khó, cả ba mình là ai tôi cũng không biết, chỉ đén khi ngoại ra đi thì tôi mới được gặp người mà luôn luôn được ví như núi thái sơn kia. Tôi vẫn nhớ mãi cái ngày hôm đó. Ông ấy đứng trước mặt tôi và chỉ nói duy nhất một câu.

-Ta là ba của con. Bây giờ chúng ta về nhà.

-"Ba" nó cho tôi một cảm giác thật xa lạ. Tôi tự hỏi đây chính là người đã sinh ra tôi sao, người đã bỏ rơi tôi trong suốt 10 năm qua để rồi ngày hôm nay ông ấy quay về và muốn đưa tôi đi "về nhà". Nơi đâu là nhà của tôi? Ngoại đã mất, tôi đã mất hết tất cả, không còn một người thân nào nữa. Tôi không muốn ở lại cái nơi này nữa. Tôi đã quyết định theo ông ấy, người cha của tôi.

14 Năm trôi qua, chưa một ngày nào tôi cảm nhận được tình thương gia đình trong cái nhà tù tráng lệ này. Và ngày hôm nay lại một lần nữa tôi đánh mất chính mình, tôi phải phục tùng một mệnh lệnh và nó chói buộc cả cuộc đời tôi. Tôi đã quá mệt mỏi với mọi thứ xung quanh. Tôi không muốn mình trở thành con lật đật đánh bên nào thì ngã bên đó nữa. Tôi muốn được là chính tôi. Và tôi đã quyết định bỏ hết tất cả. Ngay tối hôm đó, tôi đã lên máy bay rời khỏi nertherland. Tôi đã phải đi rất nhiều nơi đễ đánh lạc sự điều tra của ông ấy, đến cuối cùng tôi mới đáp chuyến bay về Việt Nam.

Vừa mở cửa phòng thì tôi thấy Bảo Trang vẫn ngồi đợi tôi....

-(Bảo Trang chạy đến ôm lấy tôi) Sao vậy bà xã?

-Muốn ôm anh.

Tôi khẽ mỉm cười siết chặt vòng tay ôm lấy Bảo Trang, cảm giác như được ôm lấy cả một bầu trời, dịu dàng và êm đềm.

-Ba kêu anh đến khách sạn có chuyện gì vậy?

-Không gì đâu ba chỉ hỏi thăm thôi.

-Ba có nói gì về em không?

-Vợ anh tuyệt vời như vậy thì có gì để nói chứ.

-Hihi, thiệt không?

-Uhm.

Tôi không nói cho Bảo Trang biết chuyện ba uy hiếp tôi. Tôi không muốn cô ấy phải lo lắng vì chính bản thân tôi cũng chưa biết đuọc mình nên làm gì nữa. Nếu không làm theo những gì ông ấy yêu cầu thì nhất định ba và Bảo Trang sẽ xảy ra chuyện còn nếu rời xa Bảo Trang thì.........Tôi không thể nghĩ thêm được gì, tôi không biết tất cả rồi sẽ ra sao, nhưng tôi hiểu cái gì cũng có cái giá của nó.

-Anh! Ba anh thương mẹ anh lắm đúng không?

-Sao em hỏi vậy?

-Em cảm nhận được ba rất thương mẹ.

-Em chưa hiểu dược ba anh đâu.

-Em thấy anh và ba rất giống nhau. Nhìn bề ngoài thì làm người ta có cảm giác khó gần và rất quyết đoán, nhưng bên trong lại tràn đầy tình cảm và sâu sắc.

-Em hiểu chồng em đến thế sao?

-Dĩ nhiên rồi, chồng em mà!

-Vậy thì...

Tôi khẽ đá long nheo với Bảo Trang và bất ngờ bồng cô ấy lên và tiến đến chiếc giường thân yêu kia....

Qua ngày hôm sau thì báo chí đã cặp nhật được tin tức về thân thế của tôi. Từ một anh chàng phục vụ bàn đến trở thành phò mã gia rồi bây giờ lại là người thừa kế duy nhất của KP. Trước đây mọi người luôn cho rằng tôi không hề xứng đáng với một nàng công chúa như Hoàng Bảo Trang thì ngày hôm nay mọi người lại lật ngược cho rằng là do Ngảo Trang đã biết được thân phận của tôi nên mới bất chấp mọi thứ để lấy được tôi. Đúng là miệng đời có như thế nào thì họ cũng nói được và mình dù cho có nổi tiếng hay quyền lực đến thế nào thì cũng chỉ là một cái gì đó rất nhỏ nhoi trong cuộc sống này.

Phim trường.....

-(Chị quản lí) Bảo Trang! Em có biết là em đang phá kỉ lục không?

-Kỉ lục gì chị?

-Em được nằm trên trang nhất của 15 tờ báo và 20 website liên tiếp 3 ngày liền. Công nhận tin tức về Gia Ngọc hot thật. Mà chị cũng không ngờ sự thật Gia Ngọc lại là người thừa kế của gia đình Franklin.

-Em cũng vậy.

-Vậy là em cũng mới biết thôi hả.?

-Uhm, trước chị cũng mới mấy ngày.

-Cứ tưởng Gia Ngọc chỉ có một mình, bây giờ lại có một người cha và còn giàu đến như thế. Mà em đã gặp ba Gia Ngọc chưa?

-Có gặp hai lần, nhưng lúc đó em không biết chú ấy là ba của anh ấy.

-Vậy là em đã gặp ba chồng em rồi hả? Ông ấy ở ngoài thế nào? Có đẹp trai như trong hình không?

Cốc.... cốc....

-(chị quản lý) Vào đi!

-Dạ thưa chị! Có người cần gặp chị Bảo Trang ạ!

-(chi quản lý) Ai vậy? Lại là cánh nhà báo nào nữa phải không?

-Dạ không ạ! Người đó nói là ba chồng của chị Bảo Trang ạ!

-(Bảo Trang hơi bất ngờ) Hả?

-Dạ chú ấy đang đợi chị ở ngoài ạ

Quán cafe.........

-(Trong dáng vẻ của Bảo Trang hơi rung) Cứ tự nhiên đi giống như lần trước con gặp ta vậy.

-Dạ!

-Biết tại sao hôm nay ta đến kiếm con không?

-Dạ không ạ!

-Con có biết rằng trước khi cưới con Gia Ngọc đã có hôn ước?

-Dạ con biết ạ! Nhưng anh ấy nói anh ấy không yêu Prinsess Luskies.

-Con có chắc là mình hiểu Gia Ngọc không?

-Con không hiểu ý của ba?

-Con có biết vì sao Gia Ngọc cưới con không?

-Vì anh ấy yêu con.

-Sai rồi! Nó làm điều đó vì ta muốn nó như thế.

-Dạ?

-Ta muốn mở rộng chi nhanh và thu từng thị trường Việt Nam nên ta quyết định cho Gia Ngọc tiếp cận con vì gia đình con là người đang nắm quyền lực mạnh nhất của đất nước này.

-Không thể nào có chuyện đó được đâu.

-Đó là sự thật.

-Con không tin đâu, nếu là như thế thì ba phải để anh ấy tiếp tục chứ sao lại nói cho con biết.

-Vì ta không muốn tiếp tục kế hoạch này nữa và nữ hoàng đã bắt đầu muốn Gia Ngọc quay về để chuẩn bị hôn lễ cho hoàng gia.

-Gia Ngọc không phải như ba nói.

-Thật chất hai đứa con chưa từng đăng ký kết hôn nên trên pháp luật Gia Ngọc và con không hề có mối quan hệ gì. Con cũng đủ sức hiểu Gia Ngọc không phải là một người đàn ông thật sự, nên cho dù có thế nào thì pháp luật Việt Nam cũng không công nhận mối quan hệ của hai đứa.

-Con sẽ không tin đâu.

-Vậy thì con hãy về hỏi Gia Ngọc đi.

Cố trốn tránh, cố đấu tranh để được là chính mình nhưng cuối cùng tôi vẫn là người thất bại. Mãi mãi tôi vẫn là một cái bóng của ba mình mà thôi. Cái bóng thì vốn không bao giờ được làm những gì mà nó muốn.

Ngày hôm qua..........

-Ông kêu tôi đến có chuyện gì không?

-Mày suy nghĩ thế nào về yêu cầu của tao rồi?

-Tôi nhất định sẽ không bao giờ ly dị với Bảo Trang đâu.

-Vậy sao? Hãy suy nghĩ kĩ lại trước khi quyết định một điều gì. Để tao giúp mày có quyết định sau cùng nha.

Ông ấy đưa cho tôi một đống giấy tờ.....

-Trên tay mày là những bằng chứng tham nhũng tiền của công ty của chú út mày đấy và điều đáng chú ý là Hoàng Minh Chánh còn dùng tên và chữ ký của con gái của ông ta trong quá trình gian lận tiền công quỹ. Mày nghĩ sau nếu những tài liệu này được đưa cho cảnh sát, khi đó Hoàng Minh Chánh và Hoàng Bảo Ngâ sẽ thế nào nhỉ?

-Trong chuyện này không hề liên quan đến Bảo Ngân.

-Nhưng trên những giấy tờ này có chữ kí của con bé đó. Cho dù nó không hề biết gì về chuyện này nhưng pháp luật lúc nào cũng nhìn vào chứng cớ và những chứng cớ này đang uy hiếp nó.

-Ông muốn gì thì hãy nhầm vào tôi, làm ơn đừng làm hại những người khác.

-Như thế còn chưa đủ đâu. Tao muốn cho mày coi một bằng chứng nữa. Nó sẽ rất thú vậy đây. Mày hãy mở cái hồ sơ tiếp theo đi.

-Đây là........

-Không nhận ra sao? Đó chính là ba vợ mày đấy. Tuy đã là 17 năm rồi nhưng khuôn mặt của ông ấy vẫn không thay đổi cho lắm. Mày có biết người phụ nữ kế bên là ai không? Người đó chính là mẹ vợ của mày đấy. Cách đây 17 năm, Hoàng Minh Phong và vợ mình đã xảy ra tay nạn giao thông và người vợ đã không may chết ngay tai chỗ. Sự việc này đã được cảnh sát cho rằng chỉ là một tai nạn giao thông bình thường. Nhưng thực chất bên trong không phải là như thế, ngay hôm đó họ đã xảy ra tranh chấp, Hoàng Minh Phong đã uống rượu rất nhiều, có thể nói ông ấy gần như không còn biết gì, nhưng vẫn điều khiển xe để rồi xảy ra tai nạn khiến vợ mình phải chết. Sau vụ tai nạn cảnh sát đã thử máu để đo lượng cồn trong cơ thể của ông ta và quả thật nó đã vượt chỉ tiêu rất nhiều, nhưng sau đó ông ấy không bị gì. Mày nghĩ nguyên nhân là vì sao. Tao có đủ bằng chứng và nhân chứng để chứng minh Hoàng Minh Phong do say rượu lái xe gây cái chết cho người khác. Tao không biết Hoàng Bảo Trang sẽ như thế nào nếu như nó biết được rằng người ba mà nó thương yêu nhất chính là người đã gây ra cái chết cho mẹ nó. Nếu như mày vẫn cố chấp không chịu buông tay thì mày phải hiểu tất cả những người trong nhà họ Hoàng sẽ xảy ra chuyện. Hoàng Minh Phong, Hoàng Minh Chánh và Hoàng Bảo Ngân đều phải ngồi tù. Con bé kia thì bị sự tẩy chay của xã hội vì lấy một người chồng đồng tính.

Bảo Trang vừa về đến nhà là lật đật lên phòng kiếm tôi.Trong lúc đó tôi đang dọn dẹp quần áo vào vali.......

-Uả? Anh đang làm gì thế?

-(Không dám quay mặt qua nhình cô ấy mà tôi chỉ biết có tập chung để xếp quần áo bỏ vào vali)...

-Anh soạn quần áo đi đâu vậy?

-..............

-Sao anh không trả lời em?

-(Tôi quay qua nhìn Bảo Trand) Anh phải đi.

-Đi đâu?

-Về Netherland.

-(Bảo Trang có vẻ hơi bất ngờ) Tại sao?

-(Tôi cố che giấu cảm xúc, để nói ra được từng chữ xót xa) Chúng ta kết thúc nha.

-Anh nói cái gì? Sự thật là sao?

-Không tại sao hết. Anh muốn quay về đó và kết hôn với Princess Luskies.

-Chẳng lẽ những gì ba anh nói điều là sự thật sao?

-(Tôi hơi thắc mắc là ông ấy đã nói gì với Bảo Trang) Ba anh đã nói gì?

-Thì ra là như thế. Thật sự anh đến với tôi chỉ vì muốn chiếm lấy thị trường Việt Nam sao?

-(Thì ra ông ấy đã nói như thế với Bảo Trang) Anh xin lỗi!

-Xin lỗi sao? Những gì giữa chúng ta nó là gì đối với anh vậy?

-Không là gì hết. Những gì cần biết thì em đã biết. Anh đi đây.

Tôi quay lưng bước đi. Tôi hiểu Bảo Trang đang rất đau nhưng trong lúc này tôi không thể làm được gì cho cô ấy ngoài việc ra đi. Nỗi đau này tuy lớn nhưng như thế sẽ tốt hơn là cô ấy phải chịu đựng nỗi đau về cái chết về mẹ mình và cả Bảo Ngân và Ba sẽ phải ngồi tù vì tội. Cố gắng gượng cười để bước đi nhưng sao những giọt nước mắt chua xót kia cứ xé nát trái tim tôi. Tôi là một kẻ hèn nhát và không đủ bản lãnh để bảo vệ người tôi yêu. Nếu như không có tôi thì chắc có lẽ mọi chuyện sẽ không như thế này. Cuộc sống của cô ấy sẽ bình yên hơn rất nhiều.

-(Bảo Trang gục xuống và òa khoc) Tại sao vậy? Tại sao anh lại đối xử với em như thế? Anh buông tay em ra rồi sao?

Anh tự hỏi chính mình những gì anh đang làm liệu có thể mang lại hạnh phúc cho em không? Tình yêu anh luôn cho rằng sẽ không có gì có thể ngăn cản được, nhưng hôm nay anh gục ngã trước sự khó khăn kia. Anh biết rồi sẽ có một ngày anh sẽ hối hận với những quyết định của ngày hôm nay, nhưng anh không thể làm được gì ngoài cách rời xa em. Hạnh phúc anh đã không mang lại cho em, chỉ biết lặng thầm nhìn theo em mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro