Thể loại: Bl , nam x nam, ngọt, có ngược, thanh xuân vườn trường, có H nhưng phải theo bình trọn á. Mọi ng ai có hứng thu zô đc ko thích thì kickback dùng. Au ko típ. Nội dung: 4 năm trời để quên đi. Một người là điều ko thể Yêu rồi là ko rất ra được Lòng ns là ko yêu nhưng trong tâm gào thét Một lòng đã là thế thì thôi cứ bất chấp mà yêu đi Chuyện mk tự viết ko liên quan đến thực tế ai ko thích xin kickback Ko mang chuyện hay chuyển ver trên mọi hình thức 😘 Truyện mgang yếu tố siêu phi tưởng tượng và có nhiều chi tiết phi thực tế mọi người ko chấp nhận khuyến cáo ko lên vô có gì chủ Add ko chịu trách nhiệm 😯
Tên: Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được 协议结婚后我离不掉了Tác giả: Bách Hộ Thiên Đăng 百户千灯Độ dài: 99 Chương + 12 phiên ngoạiTình trạng edit: loading...Editor: TáoNguồn: Tấn GiangLâm Dữ Hạc cái gì cũng tốt, nhan sắc, thành tích đều là đứng đầu, duy nhất chỉ ở phương diện tình cảm lại ngờ nghệch đến mức khiến người ta muốn bóp cổ tay.Cho dù xuất hiện hôn ước từ trên trời giáng xuống, cậu cũng không có cảm giác gì, chỉ biết mình phải nhớ kỹ thân phận, hoàn thành hiệp ước.Ngày tổ chức hôn lễ, cậu bị bạn bè trêu đùa mà áy náy "Xin lỗi Lục tiên sinh, bọn họ không biết sự tình, hy vọng ngài đừng để ý..."Đối phương rũ mắt nhìn cậu: "Tôi không để ý."Lâm Dữ Hạc thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy tin đồn bên ngoài có lẽ sai rồi, đối phương cũng không đến mức không có tình người như vậy.Thẳng đến đêm đó, một đêm không ngủ.Ngày hôm sau, Lâm Dữ Hạc kiên cường chống đỡ hai chân bủn rủn, dùng giọng khàn khàn vì khóc nhiều mà hỏi: "Em muốn xác nhận lại một lần, chúng ta là sau khi hiệp nghị kết thúc sẽ ly hôn đúng không, loại "nhiệm vụ" tối qua cũng chỉ làm một lần thôi đúng không?" Người đàn ông đang đưa tay xoa bóp eo cho cậu nheo mắt lại, giọng nói trầm thấp, kiệm chữ như vàng: "Không ly hôn, không một lần."Lâm Dữ Hạc: "..."Văn án tiếp tục trong chương 1.…
CẢ NGƯỜI ĐỀU LÀ BẢO (Các bạn cần vào hồ sơ của Xitaqueen, ấn nút theo dõi (follow) để đọc dc đầy đủ tât cả các chương của truyện này!!!)Nguyên tác : Vị lai chi toàn thân thị bảoTác giả : Quyết TuyệtThể loại : đam mỹ, hài hước, tương lai, chủ thụ, sinh tử, 1×1, HETình trạng : hoàn thành (editor đã bỏ công sức sưu tầm và chỉnh sửa, những chỗ chưa edit các bạn có thể cmt, nhưng phản hồi tiêu cực sẽ bị xóa k báo trước)Văn ánNhậm Sinh, vốn dĩ là một củ nhân sâm tu luyện thành tinh, ngay lúc bị kẻ thù đuổi giết, chỉ vì không muốn rơi vào... miệng cừu nhân mà bất đắc dĩ nhảy vào khe thời không, lại bất ngờ xuyên đến tương lai, ngay lúc hôn mê còn bị ép trở thành thế thân của "cô dâu" đào hôn.Giật mình tỉnh lại, bản thân tự dưng lại "mọc" thêm một cái trượng phu...Nhậm Sinh tỏ vẻ vô cùng vừa lòng!Sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên gặp được khối "tức nhưỡng" ngon miệng như vậy! Thực chỉ muốn đem rễ chọt lên a a a a a a a a!Thế là, Nguyên soái đại nhân, bản thân đang bị trọng thương tê liệt trên giường đã có một cái "tiểu thê tử" cả ngày đối với y động thủ động cước kiêm chảy nước miếng.Nhân vật chính : Nhậm Sinh, Triệu Lăng Vũ...Nguồn tham khảo: http://wikidich.com/truyen/tuong-lai-chi-toan-than-la-bao-V_IRCHCVfG2rfgTj…
Lâm Thiên Vũ là trưởng ban Kỷ Luật của Hội học sinh, còn Từ Trạch là học sinh lớp 10 mới vào trường. Trong một lần ban Kỷ Luật đi kiểm tra theo thông lệ, Thiên Vũ phát hiện Từ Trạch - người ngồi bàn cuối gần cửa sổ của tổ 1 - đang ngủ gật, liền tiến lại thẳng tay trừ cậu một điểm. Không ngờ một điểm ấy lại chính là dây dưa lẫn nhau...…
Cô vốn là một nữ phụ nhỏ nhoi trong cuộc sống không được nhắc đến, một lần trong khi cô bị tai nạn thì vô tình bị đẩy linh hồn ra khỏi thân xác,còn linh hồn khác nhập vào cơ thể cô làm vất vưởng mãi, tới khi tưởng siêu thoát được thì một hệ thống kì lạ sẽ cho cô cuộc sống vĩnh hằng, đó chỉ là khi cô hoàn thành nhiệm vụ còn không linh hồn cô sẽ tiêu tan không thể siêu thoát! Cô lựa chọn làm nhiệm vụ, và một lần nữa biến thành nữ phụ phản công lại!!!! Cùng đón đọc tiểu nữ phụ phản kích!…
"Hắn cười ngạo nghễ, đôi mắt nâu khói sáng lên trong bóng tối, đôi môi khẽ nhếch một nụ cười xảo quyệt.. "Cô Lục, tôi hi vọng tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết.""…