Chap 2

.
.
.
.
Tóm tắt nhanh phần trước :_ Vào ngày tôi được chuẩn đoán mắc bệnh nan y chồng tôi đã lái xe đến đón *"Bạch Nguyệt Quang" của anh ấy về nước.

Bạch Nguyệt Quang" (白月光) là một cụm từ tiếng Trung phổ biến, thường được giới trẻ Trung Quốc và Việt Nam dùng để ám chỉ mối tình đầu hoặc một tình cảm sâu đậm nhưng không trọn vẹn

Tôi = Tiêu Chiến
___________

_ Đáng lẽ tôi phải hỏi anh ấy nhưng nhận ra vừa mở miệng đã chẳng biết nói gì cũng chẳng có gì muốn nói . Ngày hôm sau tôi vẫn dậy sớm vẫn như thường lệ làm bữa sáng cho Nhất Bác, anh ấy bị bệnh dạ dày lúc nghiêm trọng tôi phải chăm anh ấy cả nửa tháng trong bệnh viện, các bác sĩ và y tá ai cũng nói anh ấy tìm được một người bạn đời tốt khi đó Nhất Bác ngồi trên giường bệnh sắc mặt mệt mỏi ánh mắt nhìn về phía tôi lại không chút gợn sóng, lúc trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người chúng tôi, anh ấy mới lên tiếng.

NB_" Tìm hộ lý cũng giống vậy thôi "

_ Động tác gọt hoa quả trên tay tôi chậm lại vốn đang là một đường vỏ trái cây hoàn chỉnh lại bị đứt lìa Anh ấy dường như nhận ra lại bổ sung một câu

NB_" Em cũng không cần phải vất vả như vậy "

_ Không giống ,nói thực tế ra thì cũng không có gì khác nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy tự mình làm sẽ tốt hơn là trông chờ vào bàn tay người khác, đối với người mình thích ai mà không muốn quan tâm từng chút một

TC_" Không giống chỗ nào ?"

_ Tôi cười nhìn anh ấy không đầu không đuôi trả lời một câu không liên quan

NB_" Anh là chồng của em "

_ Bệnh dạ dày của anh ấy không chữa được dứt điểm thế nên sau khi xuất viện tôi luôn muốn giữ lại dạ dày cho anh ấy.

_ Nhất Bác là người cuồng công việc thường xuyên bận rộn đến quên ăn quên uống mỗi sáng tôi đều thức dậy nấu bữa sáng cho anh ấy có đôi khi tỉnh dậy thì anh ấy đã đi trước thế nên tôi cũng thường xuyên mang đồ ăn đến tận công ty anh ấy làm, thỉnh thoảng bận rộn không có thời gian đưa cơm tôi sẽ nhắc nhở anh ấy ăn uống đúng giờ.

_ Chớp mắt đã 2_3 năm rất nhiều chuyện đã trở thành thói quen ví dụ như dậy sớm

_ Hôm nay Nhất Bác dậy sớm hơn ngày thường tôi chưa kịp chỉnh cà vạt cho anh ấy đã thấy anh ấy cầm hộp cơm trên bàn vội vã ra ngoài ,lúc ra khỏi cửa bước chân anh ấy dừng lại quay đầu nhìn tôi đứng trong phòng khách trên khuôn mặt không cảm xúc mới hiện lên chút ấm áp giống như ánh nắng rọi vào lòng mặt băng dần tan chảy.

NB_" Anh đi đây Chiến Chiến "

TC_" Đi đường cẩn thận "

_ Giống như vô số những buổi sáng trước đó ý định buổi trưa đi đưa cơm cho Nhất Bác cũng là tôi bất chợt nổi hứng. Tôi không nói trước với anh ấy ,em gái ở quầy lễ tân của công ty cũng biết tôi chào hỏi xong liền bảo tôi lên lầu ,tôi đã đến công ty Nhất Bác rất nhiều lần anh ấy cũng thoải mái giới thiệu tôi với mọi người vị này là " phu nhân " tôi ,cách xưng hô này mang theo hơi thở cổ xưa qua bao thế kỷ lại làm cho người ta không thể không liên tưởng đến một đoạn tình ý nào đó trường tồn theo thời gian, tôi cũng hoảng hốt thầm nghĩ có lẽ chúng tôi có thể đi cùng nhau cả cuộc đời như vậy

_ Nhưng cuộc sống luôn thích chơi đùa người khác ,đầu tiên cho bạn một giấc mộng đẹp sau đó đập vỡ nó ,để bạn nhìn thấy bộ mặt vốn dữ tợn của cuộc sống trong một mớ hỗn độn. Giống như hiện tại tôi nhìn thấy chồng tôi người đang đứng nói chuyện với *"Bạch Nguyệt Quang" mà anh ấy đã quen biết từ lâu trong tay chị ta đang cầm hộp cơm tôi để bữa sáng cho Nhất Bác...

_ Hải Quỳnh hình như vẫn không thay đổi vẫn là dáng vẻ trước kia khi còn học đại học ,mái tóc dài xoã trên vai lúc cười rộ lên tựa như chú mèo con vô hại lại lanh lợi .

HQ_" Cảm ơn Vương Tổng bữa sáng rất ngon "

NB_" Không có gì "

_ Nhất Bác nhận lấy hộp cơm. Hải Quỳnh còn muốn nói gì nữa ánh mắt lại đột nhiên nhìn thấy tôi đứng cách đó không xa, chị ta lập tức trở nên vui vẻ ánh mắt cong như lưỡi liềm

HQ_" Chiến Chiến đã lâu không gặp "

_ Chị ta bước nhanh về phía tôi muốn nắm lấy tay tôi nhưng sau khi phát hiện ra hộp cơm trong tay tôi lại có chút sửng sốt

HQ_" Em tới đưa cơm cho Nhất Bác? Điểm tâm ban sáng cũng là em làm cho anh ấy hả? Xin lỗi nha sáng nay chị có chút hạ đường huyết Nhất Bác thấy vậy liền đưa cho chị ăn ,sớm biết là em chuẩn bị cho anh ấy thì chị đã không ăn rồi "

_ Hải Quỳnh ngượng ngùng nhìn về phía tôi cười.

HQ_" Có điều trị còn muốn khen một câu Chiến Chiến tay nghề của em giỏi thật "

_ Tất nhiên là giỏi dạ dày Nhất Bác không tốt ,miệng cũng khó chịu ,tay nghề nấu ăn của tôi cũng là do anh ấy mài thành. Anh ấy biết điều đó .

_ Tôi cũng cười như chị ta chỉ là bàn tay giấu sau lưng móng tay đâm vào da thịt, khoảnh khắc đó ngoại trừ tức giận tôi đột nhiên cảm thấy rất không cam lòng kế hoạch trả thù cũng vào thời khắc đó từng chút từng chút một trở nên rõ ràng.

_______________

Nhấn "f" để giải cứu Chiến Chiến ☹️☹️

⭐⭐⭐

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro