19
Gần đến cuối năm, đâu đâu cũng là cảnh tượng vui vẻ náo nhiệt, đến cả các khách sạn thương mại cũng trang hoàng hân hoan rực rỡ để khách đến có cảm giác như chốn quay về.
Cách làm gãi không đúng chỗ ngứa này không những không có bất cứ tác dụng gì, ngược lại còn khiến nỗi nhớ trở nên bức thiết hơn.
Tiêu Chiến nửa nằm trên cửa sổ lửng trong phòng khách sạn, trên chân đắp chiếc chăn nhung dày dặn ấm áp, ngoài cửa sổ là một mảng rừng rậm sâu thẳm, cây khô bị tuyết trắng phủ thành tảng, cảm giác tĩnh mịch lạ thường, tuyết như bông vải vẫn đang khẽ khàng bay xuống, rơi lên mép cửa sổ phát ra những tiếng hỏi han rất nhẹ nhàng.
Nửa người Tiêu Chiến tựa lên cửa sổ, cách lớp kính dày cộm vẫn có thể ngửi thấy không khí lành lạnh bên ngoài, anh hà hơi lên cửa kính một cái, lớp hơi nước trắng lan ra một mảng, lại nhanh chóng thu hẹp lại, từ từ biến mất, đôi mắt vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa khẽ lóe sáng, Tiêu Chiến lấy đầu ngón tay điểm lên một bông tuyết trắng, nhẹ nhàng móc móc.
"Cẩn thận đừng để bị lạnh nữa." Vương Nhất Bác tắm xong đi ra liền trông thấy Tiêu Chiến đang nằm bò trước cửa sổ lửng nhìn ra bầu trời đầy tuyết phía bên ngoài, trong lòng khẽ run một cái, vội vàng đi lên trước ôm người vào lòng.
"Anh cũng có phải trẻ con đâu." Tiêu Chiến làu bàu bất mãn, động tác lại rất thành thực mà nhường ra một chỗ cho Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác cười, vén chăn lên chui vào, ôm Tiêu Chiến nhẹ nhàng sờ lên vị trí trái tim, hỏi anh: "Chỗ này còn đau không?"
Tiêu Chiến dẩu môi lên hứ một tiếng, không đếm xỉa đến hắn, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Bảo bảo, em sai rồi, đừng giận em nữa có được không? Em đều đã giải thích với anh rồi." Vương Nhất Bác nắm tay Tiêu Chiến đặt lên môi hôn một cái, lòng bàn tay phủ lên má anh nhẹ nhàng vuốt ve.
Từ giây phút Tiêu Chiến rơi xuống nước lúc ở đoàn phim Vương Nhất Bác đã biết hắn sai ở đâu rồi. Ba tháng trước Tiêu Chiến từng nói với hắn mình không có cảm giác an toàn, tình yêu của bọn họ đã đến như thế nào, Tiêu Chiến không nói, nhưng Vương Nhất Bác biết anh để tâm hơn bất kỳ ai, chính vì vậy nên Vương Nhất Bác mới muốn đối tốt với Tiêu Chiến hơn gấp bội, muốn để anh biết mình thật lòng thật dạ thích anh.
Nhưng chuyện gì già néo cũng sẽ đứt dây, cái sai của Vương Nhất Bác nằm ở chỗ đem những thứ mà hắn cho là tốt áp đặt lên Tiêu Chiến, không để tâm đến cảm nhận của Tiêu Chiến.
Tính kiểm soát sâu tận cốt tủy khiến hắn mong Tiêu Chiến có thể nghe lời, chinh phục tính hoang dã của trái ớt cay rồi nghiền nát nuốt vào trong bụng.
Trong quá trình này hắn bị khơi dậy tính hiếu thắng hết lần này tới lần khác, rõ ràng đã đi lệch quỹ đạo từ lâu, nhưng vẫn không biết mệt mỏi mà lao tới đích đến sai lầm.
Vương Nhất Bác chính là một tên ngốc, lỗ mãng khiến Tiêu Chiến mất đi niềm tin khó khăn lắm mới tìm về được với mình.
May mắn là, thời gian của bọn họ vẫn còn dài, Vương Nhất Bác có kiên nhẫn lại dẫn anh từng chút từng chút tìm lại cảm giác an toàn đó.
"Anh không giận." Tiêu Chiến cắn cắn môi quay người lại ôm Vương Nhất Bác, tóc mái mượt mà phủ trước trán, anh ngước mắt lên nhìn Vương Nhất Bác, hỏi hắn, "Chúng ta làm tình có được không?"
Tóc mái của Tiêu Chiến đã dài hơn không ít, đôi mắt xinh đẹp ngước lên trên có phần hơi chọc vào mắt, Vương Nhất Bác muốn giơ tay vén tóc ra cho anh, nhưng lại bị câu nói bất ngờ này làm cho khựng lại giữa chừng.
"Anh... anh nói gì cơ?"
Tiêu Chiến phồng má lên nhìn nhau với Vương Nhất Bác một lúc, thấy người này chắc sợ phát ngốc rồi vẫn chưa hồi thần, một phát lật chiếc chăn vướng víu trên người mình ra, dang rộng chân ngồi trên hông Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến dùng ngón tay thon dài trắng mịn của mình cởi áo tắm ra, từ từ trượt xuống khỏi đầu vai, lộ ra một mảng da dẻ mịn màng, xương quai xanh tinh xảo chạy dài đến đầu vai gầy gò, dáng người thon dài và tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ, chỉ nhìn một cái đã có thể khiến người ta tuôn trào dục vọng.
Cơ thể trắng nõn thậm chí còn chói mắt hơn tuyết rơi ngoài cửa sổ, yết hầu Vương Nhất Bác lờ mờ ngứa ngáy, chỉ có thể không ngừng mím môi nuốt xuống.
"Tài xế lão làng" thật sự bây giờ bó tay bó chân trước người mình yêu, học viên trẻ vừa mới qua môn học đầu tiên ngược lại lại có ý chí cao hơn trời.
Cởi xong quần áo của mình, Tiêu Chiến quay sang cởi đồ của Vương Nhất Bác, chiếc áo tắm lỏng lẻo mới tùy tiện kéo hai cái đã tuột ra, lộ ra cơ thể cường tráng rắn chắc được giấu ở bên trong và dục vọng đang nóng lên dưới lớp vải quần lót.
"Tán Tán... anh..."
"Suỵt, không được lên tiếng nha!" Tiêu Chiến dùng đầu gối di chuyển lùi về sau hai bước, trước khi Vương Nhất Bác lên tiếng đã nhíu chân mày, ngón tay cái đè lên môi kêu hắn ngậm miệng lại.
Vương Nhất Bác ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng giây phút Tiêu Chiến cúi đầu ngậm dương vật đã cương lên của hắn vào trong miệng lại sướng tới mức phát ra tiếng rên trầm, ngửa cổ lên thở một hơi dài, yết hầu xuất chúng cuộn trượt lên xuống, gợi cảm giống như điên cuồng tỏa hormone, ai nhìn vào cũng đều không nhịn được muốn cúi đầu thần phục hắn.
Mà kẻ chinh phục đầu tiên bây giờ đang nằm giữa chân hắn ra sức liếm mút dương vật thô to của hắn.
"Tán Tán... bảo bối của em, em yêu anh quá..." Người động tình nỉ non nói về tình yêu nơi đáy lòng, bàn tay to rộng vuốt ve lên từng tấc từng tấc da thịt trên người Tiêu Chiến.
Trước tiên là mái tóc mềm mại mượt mà, lại đến khớp xương gồ lên trên cổ, men theo tấm lưng từ từ hướng xuống dưới, rãnh xương sống xinh đẹp lõm xuống một đường cong mê người nơi eo lưng, hõm eo nhỏ nhắn là điểm nhạy cảm, đầu ngón tay thô to vừa lướt qua, cơ thể mong manh của Tiêu Chiến sẽ khẽ run rẩy, không khí trong khoang miệng lập tức bị hút đi, đầu lưỡi mềm mại đè lên phần trước cuốn lấy vẽ vòng.
Kỹ năng miệng của Tiêu Chiến còn non nớt, lúc nhả ra nuốt vào lại có phần vội vã, mấy lần cạ răng lên dương vật, Vương Nhất Bác vừa đau vừa sướng, không nghe theo khống chế đẩy đẩy hông lên phía trên, phần trước nhạy cảm đụng vào cổ họng mềm mại yếu ớt, khoái cảm cực hạn ép cho Vương Nhất Bác suýt chút bắn ra.
Hắn vội vàng kéo người dưới thân lên ôm vào lòng, nắm lấy dương vật tuốt nhanh, cơ thể co giật một trận, dịch thể đậm đặc màu trắng bắn ra từng dòng.
Dương vật bị rút đi quá nhanh, khuôn miệng đã đỏ lên của Tiêu Chiến còn chưa kịp khép lại, nước bọt trong khoang miệng từng chút chảy xuống theo khóe miệng, anh phản ứng một lát mới nuốt vào trong bụng.
Đầu lưỡi hồng hào cuốn một vòng quanh đôi môi đầy đặn, còn chưa kịp trốn vào trong miệng đã bị Vương Nhất Bác thình lình hôn lên.
Đầu lưỡi nóng rực du ngoạn trên miệng Tiêu Chiến, đem theo dục vọng lật tung khắp mọi ngóc ngách trong ngoài, hắn lấy răng ngậm lấy môi anh, câu dẫn đầu lưỡi thơm mềm của anh tiến vào phạm vi săn bắt của mình, ngậm trong miệng vừa liếm vừa mút.
"Em... hu hu... em làm gì thế!" Tiêu Chiến đẩy Vương Nhất Bác ra mới tìm lại được đầu lưỡi đã bị mút đến tê dại của mình, anh nhíu mày, trong mắt đong đầy hơi nước long lanh, khiến người ta nhìn một cái đã có dục vọng muốn đè anh ở dưới thân mà chà đạp.
Vương Nhất Bác khóa cằm Tiêu Chiến, ngón tay cái nhẹ nhàng lần mò trên da thịt anh: "Thứ đó bẩn, anh đừng ăn."
Mắt Tiêu Chiến linh động đảo một vòng, đột nhiên mỉm cười, lộ ra hai chiếc răng thỏ trắng như gốm sứ, anh bò lên đùi Vương Nhất Bác quỳ gối dậy, hai tay lỏng lẻo ôm trên cổ Vương Nhất Bác, cơ thể ưỡn lên một cái, điểm nhỏ hồng hào trước ngực đã chạm lên môi Vương Nhất Bác.
"Chỗ này không bẩn, em ăn... a... ư... nhẹ... nhẹ chút..."
Vào giây phút môi mỏng chạm lên điểm nhỏ trước ngực liền chủ động ngậm vào trong, hàm răng men theo đầu ngực nhô lên khẽ khàng cắn gặm, mặt lưỡi áp lên toàn bộ quầng nhũ liếm láp.
Tiêu Chiến lần đầu tiên trải qua việc quan hệ tình dục, tất cả lý thuyết và kiến thức đều là học trên mạng, loại khoái cảm bào mòn lý trí này rất nhanh đã nhấn chìm anh, anh cứ thế ôm đầu Vương Nhất Bác nói năng lộn xộn rên rỉ phóng đãng:
"Ư... chồng ơi, thích quá... dễ chịu quá... em, em liếm nhiều vào..."
Bàn tay Vương Nhất Bác rơi lên hai cánh mông của Tiêu Chiến, cảm giác mềm mại vừa vặn, năm ngón tay nhào lên một cái, thịt non mềm đã tràn đầy ra khỏi kẽ tay.
Trước ngực và sau mông đều được Vương Nhất Bác chăm sóc rất tốt, Tiêu Chiến ngửa cổ dễ chịu tới mức thở hổn hển, dục vọng sớm đã ngóc cao đầu tì lên ngực Vương Nhất Bác, vừa đụng vào phía trước đã rỉ ra nước đầm đìa, động tác mài miết nhạy cảm khiến Tiêu Chiến vừa thoải mái vừa khó chịu, không nhịn được cọ cọ lên làn da nóng rực của Vương Nhất Bác.
"Ngoan, em giúp anh." Cảm nhận được khát vọng cơ thể của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác dừng động tác trên miệng lại, ngẩng đầu nhìn vào mắt Tiêu Chiến, Tiêu Chiến trông thấy vành mắt hắn đã nhịn tới đỏ bừng nhưng vẫn dịu dàng cực độ chỉ dẫn cho mình, cúi đầu một phát ngậm hết dục vọng của anh vào trong miệng, đầu Tiêu Chiến giống như ấm nước đun sôi, không ngừng ùng ục nổi lên bong bóng, chân nhũn tới mức suýt chút không quỳ nổi, Vương Nhất Bác nắm chặt mông anh mới giữ anh quỳ vững được.
Vương Nhất Bác trước giờ đều là người được hầu hạ, hắn chưa dùng miệng khẩu giao cho ai bao giờ, nhưng lúc thực hành vẫn lão luyện hơn Tiêu Chiến nhiều. Tiêu Chiến bị hắn khẩu cho mất hồn, đôi mắt xinh đẹp tan rã sự tập trung, mơ mơ màng màng nhìn ra cánh rừng đen xì ngoài cửa sổ, có cảm giác như bọn họ đang làm tình giữa trời tuyết, kích thích tới mức không chân thực.
Đầu lưỡi Vương Nhất Bác áp lên phần trước của anh mài miết một cách có tiết tấu, Tiêu Chiến run rẩy cả người, kêu lên một tiếng bắn vào trong miệng hắn.
Người vừa nãy vẫn còn bảo thứ này bẩn, bây giờ chẳng thèm nhíu lông mày đã nuốt vào trong.
Tiêu Chiến xụi lơ trên vai Vương Nhất Bác thở dốc, hòa hoãn suốt nửa ngày mới cắn tai Vương Nhất Bác nũng nịu nói: "Hóa ra làm tình thoải mái thế này à?"
Tiêu Chiến chỉ thấy hứng thú với tiền, dục vọng là chất điều hòa cuộc sống có cũng được không có cũng được, muốn thì tự mình động tay giải quyết, người thanh tú đến tự suốt súng cũng kén chọn không chịu được, chê sex toy lạnh lẽo nên không bao giờ dùng, khép hờ mắt lại mở chân ra sờ một tí là kết thúc, chỉ là sau mỗi lần cao trào cơ thể đều trống rỗng không thôi, Tiêu Chiến dường như đã có được niềm vui trong tình dục, lại dường như chưa có được thứ gì.
Lần này cũng vậy, anh bò nhoài trên đầu vai Vương Nhất Bác, rõ ràng vừa mới được giải tỏa xong, nhưng cơ thể vẫn nóng râm ran khó chịu, xương cốt âm ỉ ngứa ngáy, dục vọng lại cứng lên của Vương Nhất Bác cạ lên bụng dưới của anh, cảm giác tiếp xúc nóng rực khiến anh thèm thuồng tới mức vểnh mông lên uốn éo.
"Ngoan, hôm nay anh rơi xuống nước đã nhiễm lạnh rồi, chúng ta không làm nữa có được không?" Lấy ngón tay móc chiếc chăn đắp lên người Tiêu Chiến, che tấm lưng mịn màng kia một cách chặt chẽ, dục vọng của Vương Nhất Bác mới kiềm lại được một chút.
Lần trước sau khi bị sốt Tiêu Chiến vẫn luôn thường xuyên ốm vặt, Vương Nhất Bác tìm trung y, tìm chuyên gia dinh dưỡng phối hợp điều dưỡng cho anh, đó giờ mới nuôi cho người ta có tinh thần hơn chút, kết quả hôm nay lại rơi xuống nước, Vương Nhất Bác đã chuẩn bị tâm lý cả đêm không ngủ, ngồi trông chừng anh, chỉ sợ cái người mỏng manh này nửa đêm lại ốm.
Vốn dĩ ý của Vương Nhất Bác là tốt, nhưng rơi vào tai Tiêu Chiến lại không dễ nghe cho lắm, anh câu Vương Nhất Bác đủ lâu rồi, lần này xuất hiện một Nghê Sở Nhi bị anh kịp thời phát hiện, lần sau lại xuất hiện một cô Trương Sở Nhi, Trần Sở Nhi thì phải làm sao?
Anh phải chạy lịch trình, Vương Nhất Bác phải đi làm, bọn họ không thể dính lấy nhau cả hai tư giờ một ngày được.
Số người ngấp nghé Vương Nhất Bác không ít hơn số người ngấp nghé Tiêu Chiến, khổ nỗi đầu óc người này lại không nhạy bén, Tiêu Chiến nghe Vương Nhất Bác nói lý do trao đổi wechat với Nghê Sở Nhi xong, tức tới mức suýt chút véo cho cái má sữa của hắn sưng lên luôn.
Sao nhóc ngốc nghếch này lại ngốc thế cơ chứ! Rõ ràng là Nghê Sở Nhi dựa vào lý do thám thính để câu dẫn hắn mà!
Lúc Vương Nhất Bác nhận sai nói rằng: "Em không nên cấm anh làm này làm kia, sau này anh muốn làm gì cũng được, em đều sẽ làm cùng anh có được không?" Tiêu Chiến nghe xong ngẩn ra một lúc, trong lòng không những không cảm động, còn mắng cho Vương Nhất Bác một trận từ đầu đến chân.
Hóa ra hắn tưởng Tiêu Chiến giận là giận hắn quan tâm mình?
Kiểu đại ngốc nghếch này Tiêu Chiến mà không trông chặt một chút, bị người ta lừa mất thì phải làm sao!
"Không được!" Tiêu Chiến uốn éo trong lòng Vương Nhất Bác như con rắn nhỏ, túm tay hắn dò tìm về phía sau mình, "Em sờ đi, anh... vừa nãy ở trong nhà tắm anh đã làm hết rồi..."
Nhớ lại cảnh mình dang rộng hai chân trong bồn tắm để mở rộng, mặt Tiêu Chiến đỏ như quả cà chua, vùi vào hõm vai Vương Nhất Bác không dám ngẩng đầu, làu bà làu bàu nói với hắn: "Thì... làm một lần thôi, anh đã chuẩn bị xong hết rồi... Ai da! Em đáng ghét thế nhỉ! Sao cứ bắt anh phải nói rõ ràng như thế chứ!"
Trốn trong lòng Vương Nhất Bác ưỡn ẹo nửa ngày vẫn chẳng thấy hắn dỗ dành, Tiêu Chiến ngước khuôn mặt xấu hổ tới đỏ bừng lên liền trông thấy Vương Nhất Bác vui tới mức khóe miệng cũng cong lên tận trời, ánh mắt nhìn về phía anh chiều chuộng vô biên, tai Tiêu Chiến nổ bùm một cái, một cảm giác quật cường xông thẳng lên đầu.
Giận dỗi cắn lên môi hắn một cái, Tiêu Chiến ngồi thẳng dậy sờ về phía sau, nắm lấy dương vật nóng hầm hập của Vương Nhất Bác tì lên hậu huyệt đã mở rộng của mình, vừa mới chen vào được một chút xíu đã bị Vương Nhất Bác nhấc mông lên bế dậy.
"Em..."
"Ngoan, để em, nếu không anh sẽ đau đó." Trước khi cái miệng nhỏ xinh xắn kia lên tiếng mắng người, Vương Nhất Bác đã nhanh chóng hôn anh một cái chặn miệng anh lại.
Lật người xuống khỏi cửa sổ lửng, Vương Nhất Bác lấy một tuýp gel bôi trơn trong ngăn tủ đầu giường ra, lúc quay lại Tiêu Chiến đang rúc trong chăn, chỉ lộ ra mỗi cái đầu tròn xoe, trắng trẻo ngoan ngoãn, trông giống như một sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp.
Sinh viên đại học thấy hắn đã quay lại, chui ra khỏi chăn, quỳ bò trên cửa sổ lửng, vểnh mông lên quay vào hắn, ngoái đầu lại cười một cách thuần khiết vô hại, lời nói ra lại câu cho Vương Nhất Bác mất cả hồn.
"Ông xã mau lên đi mà ~ người ta đợi lâu lắm rồi đó!"
Hít sâu một hơi, Vương Nhất Bác cố đè nén dục vọng đang dồn dập dâng lên trong lòng, bóp mông anh nhào nặn mấy cái, cúi đầu không nặng không nhẹ cắn lên mông anh.
Lúc ngón tay đút vào miệng huyệt hồng hào, Vương Nhất Bác thấy cực kỳ may mắn khi không tin câu "anh đã chuẩn bị ổn hết rồi" của Tiêu Chiến, công trình bã đậu tệ đến mức hai ngón tay cũng có thể chịch cho anh khóc nức nở kêu đau.
Vương Nhất Bác vỗ về anh hôn lên lưng anh, ngón tay từng chút từng chút mở rộng hậu huyệt đang khép chặt, tận tới khi ngón tay thứ ba tiến vào, Tiêu Chiến không còn kêu đau nữa, hậu huyệt trực tiếp ra nước kêu òm ọp.
Điểm G của Tiêu Chiến không nằm quá sâu, Vương Nhất Bác đè lên trên đó chọc mấy cái, Tiêu Chiến tìm thấy khoái cảm, sướng tới mức vai run lên, ngửa cổ phát ra tiếng rên mê người.
Thấy đã mở rộng tương đối rồi, Vương Nhất Bác rút ngón tay ra, bôi dịch thể trong suốt kia lên mông Tiêu Chiến, gò mông hồng hào lập tức trở nên bóng loáng.
"Ư... sao lại không vào nữa rồi?" Tiêu Chiến sướng tới mức mơ hồ, đuôi mắt thụy phụng phiếm màu đỏ, cả người giống như một quả đào đã chín mọng, chạm vài cái là có thể rỉ nước.
"Ngoan, được rồi, em vào trong đây." Vương Nhất Bác giữ cằm anh hôn lên đôi môi hơi hé mở, đầu lưỡi liếm lên hàm răng anh.
"Dạ... anh... anh muốn ở bên trên có được không?" Tiêu Chiến quay người lại, đôi chân dài cuốn lấy vòng eo gầy nhỏ của Vương Nhất Bác.
"Bên trên?" Vương Nhất Bác không hiểu.
"Ừ, như tư thế vừa nãy của chúng ta ấy, anh muốn ôm em..." Tiêu Chiến co chân lại, quặp bụng dưới của Vương Nhất Bác dán lên bắp đùi mình.
Vương Nhất Bác đồng ý, bế Tiêu Chiến dậy cho anh ngồi trên đùi, mặt đối mặt với mình.
Hôm nay Tiêu Chiến cực kỳ nhiều yêu cầu, nhất quyết muốn làm trên cửa sổ lửng, bảo muốn nhìn tuyết đầu mùa ở ngoài cửa sổ làm tình sẽ lãng mạn, Vương Nhất Bác chiều theo anh nhưng lại sợ anh bị lạnh, chỉ đành khoác chăn lên vai anh.
Quá trình tiến vào dài đằng đẵng, Vương Nhất Bác để cho Tiêu Chiến nắm giữ tiết tấu, người hừng hực hứng khởi vừa nuốt được phần đầu đã đau tới khóc đỏ cả mắt, không trên không dưới kẹt trên dương vật thô to chắc chắn kia, toàn nhờ vào hai tay Vương Nhất Bác đang giữ trên cánh mông mới không đến mức một phát vào cả cây.
Vương Nhất Bác thương xót anh lắm, Tiêu Chiến chỉ cần hơi nhăn mày Vương Nhất Bác đã không nỡ động nữa rồi, nhất quyết đợi Tiêu Chiến mềm dẻo bảo được rồi hắn mới lại tiếp tục.
Khó khăn lắm mới nuốt trọn toàn bộ dương vật vào trong bụng, Tiêu Chiến lại đòi ôm Vương Nhất Bác hôn môi, hậu huyệt khít chặt giống như biết hô hấp không ngừng hút lấy dương vật Vương Nhất Bác, lúc hắn đã nhịn tới sắp phát điên, Tiêu Chiến cuối cùng cũng mở lòng từ bi bắt đầu chuyển động, dùng tư thế học được ở trên mạng, uốn éo mông từ trước ra sau.
"Ư a... Nhất Bác ơi... lạ, lạ quá..." Tiêu Chiến cắn môi dưới nói với Vương Nhất Bác cảm nhận của mình, "Bên trong... bên trong ngứa lắm, sao vẫn khó chịu như vậy chứ... hu hu hu... Nhất Bác ơi, phải làm sao đây?"
Người lần đầu tiên làm tình không hiểu sự tấn công của khoái cảm ngoại trừ đến từ dương vật cắm sâu trong cơ thể, còn có tốc độ đâm rút và sự đụng chạm với điểm G, Tiêu Chiến không hiểu tại sao Vương Nhất Bác dùng ngón tay cũng có thể khiến anh sướng muốn chết, mà lúc dương vật đi vào rồi lại làm anh khó chịu muốn khóc như thế này.
Nằm bò trên vai Vương Nhất Bác vừa sầu não vừa giận hờn, hai má đỏ ửng, thở hổn hển lấy hơi.
Anh không hiểu nhưng Vương Nhất Bác hiểu, người cũng bị giày vò như thế nhưng vẫn giữ lý trí hôn lên môi Tiêu Chiến bảo: "Ngoan, để ông xã làm có được không nào? Anh thế này không thoải mái."
"Dạ ~" Đôi mắt xinh đẹp vẫn long lanh nước, Tiêu Chiến ngoan ngoãn gật đầu, càng khiến người ta yêu.
Thật sự ngoan quá.
"Đau thì bảo em, em dừng lại."
Dặn dò bước cuối cùng, Vương Nhất Bác bóp mông Tiêu Chiến đưa anh luật động từ chậm đến nhanh, dương vật tìm chuẩn phương hướng mài miết dọc theo hướng điểm G, cái nào tiến vào cũng đều có thể khiến Tiêu Chiến sướng tới mức cơ thể co rút, cắn môi dưới phát ra tiếng rên đen tối.
"Ông xã giỏi quá... ư a... ông xã chịch Tán Tán sướng quá, a a... sướng quá..."
"Mạnh thêm chút nữa được không... ông xã ơi... đào đào dâm đãng của Tán Tán muốn được ông xã dùng sức... aaaaaaa... lợi hại quá.... cứ như vậy..."
"Ông xã ơi, Tán Tán vẫn muốn mà ~"
Một nửa là học trên mạng, một nửa là tự nhiên thốt lên trong lúc chìm đắm trong tình dục.
Tiêu Chiến càng ngoan ngoãn, Vương Nhất Bác càng thương anh, hắn mím môi không nói, chuyên tâm hầu hạ tiểu tổ tông trên người.
Dương vật thô to không dám tiến vào cả cây, cắm sâu bảy phần liền rút ra tiếp tục, độ ngắn dài vừa khớp với điểm nhạy cảm của Tiêu Chiến, chịch cho Tiêu Chiến cả người sung sướng không gì tả nổi, ư ư a a nói mấy lời mê sảng ép Vương Nhất Bác lại cương to thêm mấy phần. Không nỡ chịch hỏng cơ thể của Tiêu Chiến, toàn bộ dục vọng tập trung hết trên đôi tay to lớn, hắn nắn bóp mông Tiêu Chiến hận không thể ép ra nước mật.
Ở hậu huyệt là khoái cảm cuộn trào, trên mông lại bị bóp cho đau đớn, Tiêu Chiến hết lần này tới lần khác bị động tác giao hợp dịu dàng của Vương Nhất Bác đẩy lên đỉnh điểm, nhưng lại ăn ngon biết vị ôm đầu Vương Nhất Bác đòi hắn dùng sức mút ngực mình.
Lăn qua lăn lại vần vò đến nửa đêm, Tiêu Chiến choáng váng kêu buồn ngủ, Vương Nhất Bác bế anh lên giường, cậu em với tinh thần phấn chấn vẫn đang vùi trong cơ thể anh ra ra vào vào, Tiêu Chiến lẩm bẩm một câu: "Em cứ làm đi, anh ngủ trước đây", Vương Nhất Bác dở khóc dở cười bảo ừ một tiếng, đặt một nụ hôn lên mí mắt anh, nhấc một chân anh gác lên vai, nhìn khuôn mặt mơ màng ngủ thi thoảng lại rên rỉ mấy tiếng của Tiêu Chiến chịch thêm hơn nửa tiếng nữa mới vùi sâu trong cơ thể Tiêu Chiến bắn ra.
"Tán Tán, em yêu anh." Vương Nhất Bác hôn lên môi anh nói, vốn tưởng sẽ không nhận được câu trả lời, người đang ngủ mơ màng lại vòng tay lên ôm cổ hắn, khép hờ mắt học theo dáng vẻ Vương Nhất Bác hôn một cái lên môi, cọ má lên cánh tay đang chống bên tai mình của Vương Nhất Bác, chép miệng nói, "Tiền tiền, anh cũng yêu em..."
Vương Nhất Bác ngây ra một lát, còn chưa kịp nghĩ xem tiền tiền là ai đã lại nghe thấy Tiêu Chiến mê sảng nói, "Thật muốn trở nên nhiều tiền..."
"Hừm, tiểu mê tiền."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro