Chap 52: Cậu Nhất Bác bị bỏ thuốc rồi
Vương Nhất Bác đã đứng soi gương cả nửa tiếng đồng hồ.
Tuy cậu cũng biết bản thân mình rất đẹp trai, nhưng đó không phải là lí do cho lần này.
Vết cắn trên cổ nếu khi trước trông chỉ như vết hickey nho nhỏ, thì giờ đây đã loang ra, trở thành vết bầm xanh tím, lớn đến rợn người. Da Vương Nhất Bác còn đặc biệt trắng, nên dấu vết do Tiêu Chiến tạo ra kia lại càng thêm phần nổi bật.
Đấy là còn chưa kể vết cắn ở môi.
"Anh cười cái gì?"
Vương Nhất Bác hậm hực phóng ánh nhìn sắc lẹm ra phía sau.
- Nhìn em có khác gì đứa vừa bị bạo dâm xong không cơ chứ?
- Em không phải cún. Anh mới là cún, cắn em sâu như vậy, giờ còn gặp ai được đây?
Tiêu Chiến nín cười nhìn Vương Nhất Bác y hệt chiếc bánh bao nhúng nước, đáng thương ỉu xìu một góc.
Anh đúng là có hơi quá đáng thật, nhưng sẽ không xin lỗi đâu, con cún thối trốn anh đi một năm thì cũng phải nếm trải đau thương chứ.
- Trừng mắt cái gì? Đi Hàn một năm gặp bao nhiêu người rồi, giờ gặp bớt lại có làm sao?
Cái gì? Cậu vừa bị dỗi ngược lại à?
- Nhưng tí em đi dự tiệc sinh nhật em gái anh...
Giọng Vương Nhất Bác trùng xuống, môi vì tủi thân cũng hơi bĩu ra.
Tiêu Chiến mủi lòng, kéo đứa trẻ to xác kia lên trên ghế ngồi rồi tới ngăn tủ kéo ra một hộp đựng đầy mỹ phẩm.
- Ngồi yên đấy anh make up cho.
Động tác của anh nhanh thoăn thoắt, không chỉ cẩn thận che đi vết cắn trên cổ, còn chu đáo make up nhẹ trên mặt cho cậu. Khuôn mặt Vương Nhất Bác đã hoàn mỹ sẵn, anh chỉ cần nhấn nhá vài đường ở môi cùng bầu mắt là đã thập phần hoàn hảo rồi.
- Em không biết Tiêu lão sư cũng có thể trang điểm đó.
- Sau này thất nghiệp còn có cái mà làm ăn. - Tiêu Chiến nửa đùa nửa thật đáp lại.
- Ngoài em ra đã trang điểm cho ai chưa thế?
Tiêu Chiến híp mắt, buông dụng cụ trang điểm xuống, ấn sát mặt vào cậu, làm tư thế ngồi trên đùi này đã ám muội lại ngày càng khó nói.
- Em đoán xem?
Nói rồi lại kéo ót cậu hôn sâu một cái, thiết nghĩ con trai chắc cũng không cần bôi son đâu nhỉ. Môi Vương Nhất Bác vừa mọng vừa mềm, còn có sắc hồng tự nhiên, nhìn không khác gì một trái cherry mời gọi người ta ăn vào.
- Đường đường là giám đốc một công ty lại đi trang điểm cho người khác sao?
- Một lần Khả Dĩ qua chơi quên ở đây, con bé cũng lười xách về nên cứ để đây thôi. Anh tò mò cũng học được vài mánh.
- Đẹp lắm.
Vương Nhất Bác một chốc lại hóa thành cún con, ôm eo Tiêu Chiến không để anh cất lại đồ nghề. Cậu hận không thể biến nhỏ anh lại nhét vào túi áo mang theo cho rồi.
- Em sẽ đi thật nhanh rồi về.
Tiêu Chiến thấy cún con này ngoan ngoãn dính người cũng không thấy gì là phiền, quay lại bưng lên má sữa nhìn vào mắt cậu nói.
- Không cần, cứ ở lại chơi lâu một chút, ở đó có rất nhiều doanh nhân, tạo mối quan hệ sẽ có lợi cho công việc sau này của em. Hiểu chứ?
- Uhm! - Vương Nhất Bác ngoan ngoãn đáp lại.
Cuối cùng Tiêu Chiến rời đi trước, để Vương Nhất Bác sau đó một mình bắt taxi đến bữa tiệc.
Đơn thuần là bữa tiệc sinh nhật thì không hẳn, nhưng cũng chỉ là sinh nhật trên danh nghĩa, Tiêu Chiến thừa biết đây chính là một bữa xã giao, là tiền đề cho các mối làm ăn của Tiêu Khắc sau này. Đáng nhẽ ra như mọi năm, anh đã phải đến dự từ rất lâu rồi, cũng để thay em gái anh tiếp khách, tạo dựng mối quan hệ làm ăn, chẳng qua lần này vướng phải việc công ty nên mới đành vắng mặt.
Thực ra công việc hôm nay cũng không nhất thiết phải là anh đi, nhưng cũng chẳng lấy làm lạ khi anh không muốn xuất hiện cùng Vương Nhất Bác. Trước kia anh qua lại với không ít minh tinh, tin đồn có thế nào cũng kệ, dù sao người bị thiệt nhiều hơn cũng không phải bản thân. Nhưng với Vương Nhất Bác thì khác, ngay cả khi cậu đã giải nghệ, những tin đồn đó vẫn không ngớt, nhất là ở trong giới.
Biết là gay sẽ không bị khui, nhưng anh vẫn không muốn xuất hiện cùng cậu, như thể xác nhận với người ngoài vậy. Vương Nhất Bác sẽ bị gắn cái mác bao nuôi, với Tiêu Chiến, cậu phải là người thanh sạch nhất, sáng ngời nhất.
Anh tính toán được, dạo này công ty có nhiều vấn đề, Tiêu Khắc cũng vì thế sẽ không thể ở lại lâu được, hi vọng vì thế không đụng mặt gây khó dễ cho Vương Nhất Bác thêm nữa. Vì không an tâm nên Tiêu Chiến đã nhờ Vu Bân đến dự, hòng để ý đến cậu, nếu có việc gì phải báo cho anh ngay.
Nói là sinh nhật Khả Dĩ, nhưng bạn cô thì ít, doanh nhân cô không biết thì nhiều. Con gái chủ tịch đúng là cũng có cái phiền.
Tiêu Chiến lơ đãng mỉm cười một cái, tưởng tượng ra cảnh con cún nào đó chật vật đi làm quen tạo dựng mối quan hệ.
Với cái tính cách đó, hẳn nhiên là không thể đi.
"Tiêu giám đốc cười, chắc là cũng đồng tình với ý kiến của tôi đi đúng không?"
Người đối tác ngồi đối diện đang thao thao bất tuyệt về hàng loạt chuyện trời ơi đất hỡi trên giời dưới biển, chẳng liên quan đến hạng mục đầu tư, đột nhiên nhận được một nụ cười mỹ nhân, độ cao hứng cũng vì thế mà tăng vọt.
Tiêu Chiến bị giọng nói của người đối diện kéo về, sững người một giây liền lấy lại được thần thái.
- Tôi nghĩ người có đầu óc sẽ luôn có những lựa chọn thông thái thôi.
Không đồng ý, cũng chẳng phản bác. Căn bản vì vừa nãy anh chẳng nghe được cái gì vào tai.
- Về hạng mục đầu tư, không biết Trần tổng còn có điều gì muốn thêm vào không nhỉ?
- À... - Biết mình thất thố lạc đề, Trần tổng xốc lại vai áo khôi phục lại dáng vẻ như ban đầu. - Về việc này, bên tôi khá hài lòng về những quyền lợi RASP đưa ra và chắc chắn sẽ rót vốn đầu tư. Có điều...
Đến đây, Trần tổng ném cho Tiêu Chiến một ánh nhìn ám muội không đứng đắn.
- Lần tới kí hợp đồng, tôi muốn Tiêu giám đốc đây bồi tôi đi chơi một buổi, được không?
Tiêu Chiến không trả lời vội, mỉm cười đưa ly rượu vang lên miệng, ý cười như có như không rót thứ chất lỏng thơm nồng xuống cổ họng. Động tác làm người ta rộn rạo.
Đúng lúc ấy, Uông Trác Thành đi tới, cúi người lịch sự với Trần tổng rồi ghé vào tai anh, gấp gáp nói một câu:
"Sếp, Vu tiên sinh nói anh mau đến, cậu Nhất Bác bị bỏ thuốc rồi, là ba anh bỏ."
Trong một khắc, Trần tổng như thấy được sát khí trong đôi mắt xinh đẹp kia tỏa ra bủa vây xung quanh, loại ánh mắt như thể sắp giết chết một người.
"Trác Thành, lấy xe."
.
.
.
Nghe giống "Hải quay xe" vl :)))
[ Góc PR ]
- Đây là fic mới của mình nha, CIRCLE
Những ảnh mình làm cho CIRCLE
Các bạn đón đọc nhé ^^
Cảm ơn các bạn rất nhiều :***
Ps: "Trò chơi" chắc 2 chap nữa là khép lại rồi ^^
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro