Chương 9 : Đi học

Cốc cốc.

" Vào đi. "

Tiêu Chiến mở cửa thư phòng, trên tay cầm tách cà phê nóng hổi còn bốc khói, cậu nhẹ nhàng đặt xuống bàn làm việc của Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác đưa tay ôm lấy Tiêu Chiến, đặt cậu ngồi lên đùi mình, cầm lấy cánh tay vì bưng cà phê nóng hơi ửng đỏ của Tiêu Chiến, hắn thương xót đưa lên miệng thổi nhẹ.

" Tiểu Tán hôm nay đối xử với anh thật tốt. " Bưng cốc cà phê, thổi nhẹ sau đó nhấp một ngụm nhỏ, gật đầu tán thưởng, tay nghề pha cà phê của Tiêu Chiến lại giỏi lên nữa rồi. " Có chuyện gì muốn xin đúng không ? "

" Em muốn đi học trở lại. " Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác, vòng tay qua cổ Vương Nhất Bác, cậu cười lấy lòng.

Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt Tiêu Chiến sống cùng Vương Nhất Bác cũng đã hơn một tháng, cậu dần quen với mọi thứ, dưới sự chiều chuộng của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến bắt đầu biết làm nũng.

" Nể mặt ly cà phê của em,  anh sẽ đồng ý. " Vương Nhất Bác đưa tay véo véo hai cái bánh bao nhỏ trên mặt Tiêu Chiến.

" Vậy anh làm việc tiếp đi, em không làm phiền anh nữa. " Thỏ nhỏ đạt được mục đích, nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của sư tử.

Nhìn Tiêu Chiến vui vẻ, Vương Nhất Bác cũng vui vẻ theo, cầm điện thoại hạ lệnh cho trợ lý sắp xếp trường cho Tiêu Chiến.

.......................................

" Nhất Bác, Nhất Bác, anh xem nè. " Tiêu Chiến mặc đồng phục mới xoay tới xoay lui trước mặt Vương Nhất Bác, cười đến vui vẻ.

Đồng phục mới được may theo số đo cơ thể Tiêu Chiến, đôi chân dài, cái mông cong cong, cái eo nho nhỏ, từng đường nét trên cơ thể nổi bật. Vương Nhất Bác nhìn đến nóng cả người.

" Được rồi, thay ra đi, em muốn ngày mai đi học muộn đúng không ? "

" A, không muốn. "

..........................................

Nằm trong lòng Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến xoay tới xoay lui tìm chỗ thoải mái để nằm. Gấu teddy bị cho ra rìa, được đặt trên cái tủ nhỏ trên đầu giường. Vương Nhất Bác ôn nhu hôn lên trán Tiêu Chiến, cậu cười hì hì chìm vào giấc ngủ.

Tiêu Chiến hiện giờ không còn bài xích những cử chỉ thân mật của Vương Nhất Bác nữa, tuy còn chút ngại ngùng nhưng đôi khi cậu còn chủ động thân mật với Vương Nhất Bác, tất nhiên là vì xin điều gì đó ví dụ như Vương Nhất Bác cấm Tiêu Chiến ăn đồ ăn vặt vì nó không tốt cho sức khỏe, thỏ nhỏ làm nũng cuối cùng hắn cũng đành thỏa hiệp. Nhiều lúc Vương Nhất Bác cảm thấy bất đắc dĩ, cảm thấy mình nuông chiều Tiêu Chiến quá nhưng nhìn ánh mắt long lanh của Tiêu Chiến, hắn không nỡ từ chối cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro