Em Cũng Trang Điểm Cho Anh Đi
Link: https://archiveofourown.org/works/22333735
Thể loại: Cố ý câu dẫn, makeup play, dirty talk (sương sương)
--------------------------------------------------------
"Chiến. . . . Chiến ca?"
Vương Nhất Bác vừa mở cửa phòng ngủ liền nhìn thấy Tiêu Chiến đang mặc áo sơ mi màu đen của cậu. Đôi chân tinh tế trần trụi tựa vào trên giường chơi điện thoại. Mỹ nhân nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại nhìn. Đôi mắt tựa như nước mùa thu. Hai nút áo trên ngực được cởi ra, đem phong cảnh đẹp nhất giấu ở nơi bí ẩn.
"Em về rồi!!!"
Nhìn thấy người trên giường, Vương Nhất Bác lặng lẽ đánh giá ở trong lòng: xảo tiếu thiến hề, mỹ mục phán hề*. Nói đại khái chính là Tiêu Chiến chính là một mỹ nhân như vậy.
(*Thuộc hai câu thơ cuối của bài Thạc nhân 2 của Khổng Tử. Bài thơ nói về dung mạo của nàng Trang Khương. Nghĩa của hai câu này: Nàng cười rất khéo, trông rất đẹp ở bên khóe miệng có duyên. Mắt của nàng đẹp đẽ, tròng đen, tròng trắng phân biệt long lanh. Nguồn: thivien.net)
"Chiến. . . Chiến ca! Anh tại sao lại mặc quần áo của em a?"
"Nhớ em a. Em không ở đây. Anh chỉ có thể mặc quần áo của em cho đỡ thèm a."
Tiêu Chiến vươn đôi tay trắng muốt tựa như ngó sen từ trên giường đứng lên. Anh tựa như một chú mèo, tứ chi chạm đất nhẹ nhàng bò bên thân người nọ. Cặp mông tròn múp vểnh cao, giống như là vũ khí bí mật hấp dẫn phối ngẫu vậy.
"Nhất Bác muốn ca ca không?"
Tay áo sơ mi bằng tơ lụa lướt qua hai bên má Vương Nhất Bác, tựa như một trận gió xuân đang trêu chọc trái tim đang khẽ rung động của cậu. Đầu ngón tay trắng trẻo mơn trớn khuôn mặt cậu, cuối cùng khoát lên trên bả vai.
"Muốn."
Quả táo Adam trượt lên trượt xuống, mới từ trong cổ họng phun ra được một chữ.
"Gạt người!"
Mèo con bày ra móng vuốt. Nhưng khi đánh vào cánh tay của người nọ lại không tự giác được thu lại đầu ngón tay sắc bén. Thịt đệm phấn hồng mềm mại đánh vào trong lòng cậu.
"Em, em đã trang điểm cho người khác rồi. Em còn chưa từng trang điểm cho anh!"
Hóa ra là dấm chua này. Vương Nhất Bác cười thầm trong lòng nhưng tuyệt không dám hiện rõ ra. Sợ rằng sẽ chọc giận đến hoàng thượng khiến bản thân phải ra sofa ngủ.
"Chiến ca, đó chỉ là yêu cầu của tiết mục. Em yêu anh nhất."
Vương Nhất Bác đưa tay muốn ôm lấy người nọ hảo hảo dính dấp một phen lại bị Tiêu Chiến linh hoạt tránh thoát.
"Em ngồi yên đó cho anh. Không cho phép động vào người anh."
Vương Nhất Bác chỉ có thể giơ hai tay biểu thị bản thân không định động vào anh. Sau đó tùy ý để Tiêu Chiến trèo lên trên người cậu, dùng miệng cởi quần áo cho cậu. Áo khoác vừa vào cửa đã cởi, cho nên bây giờ Vương Nhất Bác chỉ mặc áo hoodie nhung mỏng cùng quần thể thao rộng thùng thình. Tiêu Chiến dùng răng nanh ngậm vạt áo kéo vài lần đều thất bại, nước bọt tẩm ướt một góc áo. Mèo con thở hổn hển dứt khoát dùng móng vuốt lột sạch người nọ. Anh chỉ huy người nọ tự nằm yên trên giường không được động đậy. Còn chính mình thì ở trước tủ đựng đồ lục lọi tìm kiếm. Cuối cùng mang theo một cái hộp đựng cọ và một túi đựng đồ trang điểm ngồi lại trên giường.
"Không phải em thích trang điểm cho người khác sao?"
Tiêu Chiến mở hộp đựng cọ chọn được một cây cọ phủ phấn. Chuôi cọ màu hồng nhạt, thô ngắn được anh ngậm vào trong miệng. Một tay khác tách cặp đùi trắng ngọc để lộ ra hậu huyệt đỏ tươi. Vừa nhìn chính là đã sớm được bôi trơn rồi. Ngón trỏ dễ dàng tìm kiếm tiến vào hậu huyệt đã khuếch trương. Niêm mạc phấn hồng chen lấn mút lấy ngón tay. Những nếp nhăn nơi huyệt khẩu bị người nọ cố ý tách ra lộ ra nhục bích tham lam.
"Ngô ân, Nhất Bác. . ."
Mắt phượng giàn dụa nước mắt mơ mơ hồ hồ. Giọng nói cố ý uốn éo, câu dẫn người đang cực lực nhẫn nại. Vương Nhất Bác hai tay nắm chặt thành quyền, tận lực để bản thân mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Chỉ là gân xanh đang nổi lên nơi huyệt Thái Dương cùng đầu ngón tay trắng bệch, biểu lộ nỗi lòng không yên của cậu.
Sau khi khuếch trương gần xong liền nương theo nước bọt cùng dịch ruột non trơn trượt đem toàn bộ cán cọ nhét hết vào tiểu huyệt. Cọ phủ phấn hồng ombre lấp kín tại huyệt khẩu, giống một cái đuôi thỏ trông rất sống động. Tiêu Chiến còn cố ý ngồi quỳ đưa lưng về phía Vương Nhất Bác. Áo sơ mi hơi hơi vén lên liền có thể nhìn thấy khối đuôi đó. Thuận theo sự co rút nơi hậu huyệt mà run động liên tục như vẫy đuôi. Thoạt nhìn giống như một bé thỏ đang bị dọa sợ. Nhưng Vương Nhất Bác biết được đây là một con thỏ tinh muốn mạng người.
Hậu huyệt đang nhét đồ vật nên Tiêu Chiến không cảm thấy trống rỗng nữa. Anh không chút để tâm vểnh mông, từ trong hộp đựng cọ lấy ra một cây cọ đầu vát hỏi cậu:
"Đoán xem cái này gọi là gì?"
"Ơ. . . Cọ đánh khối?"
Cậu nhớ lại lúc ở Hàn Quốc các chị Cody thường xuyên lấy cái cọ kia quét lên trên cằm của mình. Chẳng qua hiệu quả không quá rõ ràng. Dù sao gương mặt phúng phính khi còn trẻ cũng không dễ che.
*Cody 姐姐: Bộ phận trang điểm, phục trang.
"Trả lời đúng rồi. Có thưởng đó."
Tiêu Chiến cầm cọ vát đưa vào trong áo sơ mi, an ủi ngực của chính mình. Một tay cầm lấy cán cọ dùng lông cọ mềm mại quét nhẹ qua núm vú màu táo đỏ. Âm thanh rên rỉ nhỏ bé từ trong miệng tràn ra, thẳng đến khi đầu vú cứng rắn giống một hòn đá nhỏ mới bỏ qua. Anh bắt chước động tác Vương Nhất Bác lúc trước chơi đùa đầu vú của mình. Cách một lớp vải may dùng khe hở giữa những ngón tay kẹp chặt núm vú sau đó kéo qua kéo lại. Sự tê ngứa trước ngực làm cho anh nức nở mở lớn miệng thở dốc. Tính khí phía trước đã bán cương, hướng về phía trước tội nghiệp phun ra dịch lỏng trong suốt.
"Tiếp theo. Đây là cái gì?"
Tiêu Chiến nằm quỳ sấp, đưa tay tìm kiếm lấy ra một cái cọ. Đầu cọ dẹt dẹt, lông cọ cũng không dài. Vương Nhất Bác do dự một lát:
"Cọ đánh má?"
"Trả lời sai rồi! Phải trừng phạt nha."
Rốt cuộc cũng đợi được đến lúc chính mình đi tra tấn người khác. Vừa rồi khí lực bởi vì tự chơi ngực đến mềm nhũn, phảng phất lại trở lại như cũ. Anh không chút sơ hở, hăng hái đẩy ngã Vương Nhất Bác. Sau đó mở rộng hai chân ngồi ở trên bụng dưới của cậu. Cái đuôi nhỏ nhô ra giữa hai cánh mông cố ý cọ lên mã mắt phía trên dương vật của người dưới thân. Dụ dỗ Vương Nhất Bác thiếu chút nữa là bắn ra ngoài. Trong đầu cậu lặng lẽ ghi lại một nét. Đợi lát nữa sẽ hảo hảo đòi lại hết.
Hai má bị người nọ dùng cọ cẩn thận tỉ mỉ quét một lần. Tiêu Chiến một bên kề thân trên của anh cùng lồng ngực của cậu dán sát. Núm vú cứng rắn đè lên cơ ngực càng ngày càng săn chắc của cậu, ma sát ra khoái cảm khác lạ. Bàn chải quét xuống cổ, dừng lại ở xương quai xanh. Tiêu Chiến cắn một cái lên yết hầu cấm kị. Sau đó lại duỗi đầu lưỡi ra tỉ mỉ miêu tả hình dạng hoàn mỹ của nó.
"Ngô a. . . Nhất Bác, em hôn nhẹ anh được không?"
Bắp chân mềm nhuyễn cọ trên bắp đùi săn chắc của người nọ. Môi mỏng ánh lên một tàng nước, so với ánh trăng còn sáng hơn.
Vương Nhất Bác vươn tay đỡ lấy gáy của anh, hôn lên. Bàn tay không thành thật với vào trong vạt áo sơ mi hướng dần lên. Dọc theo thắt lưng lần mò lên sườn bụng rồi đụng đến đầu vú cương cứng. Cậu vân vê đầu vú đỏ tươi rồi gảy vào khe nhỏ trên đầu vú.
"Cách áo sơ mi tự sờ chính mình mà còn có thể cứng thành như vậy. Chiến ca thật đúng là cơ khát a."
Tiêu Chiến không vừa ý cậu tách ra khỏi cánh môi anh. Liền đuổi theo muốn hôn hôn. Ngữ khí yếu ớt mơ hồ:
"Chưa nghe qua người ôn nhu thì tính dục mạnh sao?"
"Ngụy biện kiểu này em chưa từng nghe qua. Nhưng mà Chiến ca, anh có hài lòng với bài kiểm tra của em không?"
Vương Nhất Bác tựa như uy hiếp ngậm lấy môi dưới của người nọ nhẹ nhàng nghiền cắn. Dục vọng chiếm hữu ẩn sâu nơi đáy mắt là thứ mà trên TV không ai có thể thấy được. Toàn thân cậu đều đang kêu gào muốn hủy diệt ưu vật mê người này. Làm cho anh chết ở trên giường của cậu, khiến cho anh trở thành ngựa mẹ của cậu. Chỉ có thể ở dưới hạ thân của cậu mà hầu hạ.
Tiêu Chiến tựa hồ không ý thức được tình cảnh nguy hiểm. Cười càng mê người muốn cùng cậu âu yếm:
"Tạm được đi. Nếu em ít ở trên TV thân mật cùng người khác thì anh càng vừa lòng."
"Ca ca, đó đều là tiền bối của em. Anh không giống họ."
Vương Nhất Bác ghé sát vào bên tai anh dùng hơi thở nói:
"Anh là ngựa mẹ của em. Chỉ có thể để cho em cưỡi."
Không khí tình dục trong phòng bắt đầu chồng chất nồng đậm. Tất cả khí lực của Tiêu Chiến giống như đều đi theo lời nói kia trôi ra khỏi thân thể. Thắt lưng theo bản năng muốn nâng lên lại mềm đến rối tinh rối mù, lõm xuống thành một đường cong tuyệt đẹp. Anh giống như thật sự trở thành ngựa mẹ đã sớm bị phục tùng của Vương Nhất Bác. Anh dịu ngoan ghé vào nơi đó đợi cậu đến cưỡi.
Từng nụ hôn nhỏ vụn tha thiết triền miên rơi ở trên ngực anh. Vương Nhất Bác không có kiên nhẫn để cởi từng cái cúc áo phức tạp. Cậu dứt khoát trực tiếp dùng bạo lực để giải quyết. Thanh âm thanh thúy của nút áo rơi trên mặt đất, đi vào trong đầu lại giống như đã tua nhanh đến 0,5 lần.
Từ nụ hôn nhẹ nhàng lúc ban đầu nơi núm vú dần trở thành răng nanh dùng sức nghiền nát nó. Vương Nhất Bác giống như một đứa trẻ sơ sinh thô lỗ mãnh liệt muốn nhanh chóng được uống sữa mẹ. Tiêu Chiến bị cắn vừa thở hổn hển vừa run rẩy. Khẽ bò về phía trước muốn tránh khỏi, lại bị một lực đạo mạnh mẽ kéo ngược vào trong ngực.
"Chiến ca, ca ca, bảo bối. Dễ chịu không?"
Vương Nhất Bác từng tiếng từng tiếng gọi tên anh. Tiêu Chiến bị cậu thân mật kêu gọi, trong lòng khẽ lắng lại. Hai tay ôm lấy cần cổ thon dài của người nọ. Ngữ khí mang theo sự sảng khoái không thể xem nhẹ:
"Thoải mái. Chỉ cần là em, đều thoải mái."
Người đang bị tình dục thiêu cháy không nhịn được cọ cọ đao thịt ở dưới khố hạ của cậu. Đuôi cọ đã không thể thỏa mãn được tiểu huyệt tham ăn của anh nữa. Xương cụt tựa như có một tổ kiến đang hoạt động, tê ngứa đến phát đau. Adrenalin điên cuồng dâng cao, khắp đầu chỉ còn thừa lại hai chữ "Thao tôi."
Tiêu Chiến hơi hơi nhổm dậy để cho cậu có không gian giúp mình rút cọ ra. Chỉ là lông cọ đã sớm bị dịch ruột non thấm ướt trở nên trắng mịn. Đuôi cọ bóng loáng bị tràng đạo gắt gao cắn lấy không chịu buông ra. Thử kéo ra vài lần đều thất bại, Vương Nhất Bác có chút khẩn trương, đưa tay vỗ ba ba hai cái lên cánh mông tròn trắng.
"Thật sự là một con ngựa hư không nghe lời."
"Ô. . . ."
Tiếng rên rỉ của Tiêu Chiến trơn trượt triền miên trong cổ họng. Thân thể hưng phấn căng chặt. Ngón chân cong lên ở trên ga giường móc thành một cái hố nhỏ. Vương Nhất Bác cuối cùng dùng móng tay kẹp lấy chuôi cọ kéo ra ngoài. Vương Nhất Bác nhịn đến toàn thân đều là mồ hôi. Địa phương bị móng tay ấn xuống để lại một cái dấu ấn hồng hồng. Tiểu huyệt không có đồ vật ngậm cắn trong nháy mắt cảm giác trống rỗng đến muốn khóc.
Tiêu Chiến đỡ lấy vai của Vương Nhất Bác dự định tự lực cánh sinh. Người nuốt vào quy đầu cực đại cả người run rẩy không thôi. Anh cắn răng đem toàn bộ dương vật nuốt vào. Huyệt đạo ấm áp chặt chẽ ngậm chặt lấy dương vật nóng bừng. Cảm giác bị ngậm lấy quá mức hạnh phúc, Vương Nhất Bác cảm thấy đôi mắt có chút cay cay.
Người trên thân tư thái cường ngạnh nắm lấy bờ vai của cậu chậm rãi luật động. Nương theo dương vật đứng thẳng, từng chút từng chút đem tiền dịch trong suốt chảy đầy bụng dưới.
"Ngô a. . . Nhất Bác, anh đang cưỡi ngựa a."
Ánh mắt vô cùng mềm mại của Tiêu Chiến nhìn thẳng vào đáy mắt thâm trầm của cậu. Trong thân thể giống như có một đồ vật nào đó đang đánh vỡ sự giam cầm, lại một lần nữa tiến vào xương cốt.
"Được. Em cũng là ngựa của anh. Nhưng mà con ngựa này bây giờ muốn chạy nhanh một chút."
Nói xong liền đỡ lấy vòng eo không có một vết sẹo của Tiêu Chiến, bắt đầu dựa theo tiết tấu của mình mà đỉnh lộng. Tiếng rên rỉ vỡ vụn lập tức từ trong miệng tràn ra. Kỳ thật tốc độ của cậu không tính là quá nhanh. Nhưng mà hai người đã lâu chưa thân mật, tư thế cưỡi ngựa lại đâm quá sâu. Chỉ đâm vài cái đã khiến Tiêu Chiến bị thao đến nức nở.
"Ô ân. . . Chậm, chậm một chút. Nhất Bác, ca ca chịu không nổi."
"Làm sao có thể? Ca ca không phải nói tính dục của bản thân cao sao? Hôm nay Nhất Bác nhất định sẽ thỏa mãn ca ca."
Ái muội hướng tới vành tai đã đỏ thấu của Tiêu Chiến thổi khí. Sau đó lại nhẹ nhàng ngậm lấy dái tai phiếm hồng gặm cắn. Vương Nhất Bác hơi hơi thả chậm tốc độ dỗ dành người nọ.
"Ca ca, anh khen em được không? Em động thật mệt a."
Thật ra là nghẹn đến mệt. Chỗ kia của Tiêu Chiến vừa chặt vừa ướt. Quả thật là một địa phương trời sinh làm cho cậu thực cốt tiêu hồn. Nhục bích nhiệt tình giống từng kỹ nữ một đang mời chào khách làng chơi. Dương vật cố ý câu dẫn Vương Nhất Bác, khát vọng được hưởng thụ một chút yêu thương.
"Ngô. . . Em. . . Nhanh. . . Nhất Bác giỏi quá a. Cắm ca ca thật thoải mái. Ca ca là ngựa của em. Mau tới yêu thương ngựa của em đi."
Khoái cảm chồng chất dồn ép nước mắt không ngừng chảy dài. Tiêu Chiến chỉ có thể vừa khóc vừa nói những lời làm Vương Nhất Bác vui vẻ. Tràng đạo còn đang co rút lại vô thanh thúc giục cậu.
"Ca ca, anh thật dâm đãng."
Nói xong đem dương vật tím đen rút ra ngoài. Cậu để người nọ bày thành tư thế nằm sấp dâm đãng. Nhắm ngay hậu huyệt một phát đâm vào. Một tay quấn lấy thắt lưng giúp Tiêu Chiến ổn định thân thể. Tay kia thì tuốt lộng dương vật của anh.
"A. . . Ân. . . Nhất Bác, đệ đệ. . . Ca ca muốn bị thao chết."
Khoái cảm nơi cột sống dần dần dâng lên muốn đem người nọ bức điên. Hậu huyệt ăn vật trướng đến no căng tựa hồ còn có xu thế tiếp tục nở to ra. Drap giường bị nắm lên gắt gao giữ chặt trong tay. Anh chính là một con ngựa mẹ tùy ý để chủ nhân thao làm.
Tiếng rên rỉ bỗng nhiên run rẩy cất cao. Vương Nhất Bác biết được anh sắp đến rồi, liền dứt khoát vươn tay ngăn chặn lối ra. Không cho phép anh bắn ra.
"Không, ô. . . Buông ra, muốn bắn."
Tiêu Chiến thử đẩy bàn tay đang quấy rối anh nhưng lực đạo lại mềm nhũn không có tác dụng gì.
"Ca ca không bằng nghĩ xem làm thế nào để em nhanh bắn một chút. Như thế có chút thực tế hơn."
Nhiều lần va chạm mở ra khép lại nện vào điểm mẫn cảm của anh đến nóng lên. Những khối lồi lên bên nhục bích phảng phất muốn bị cán dương vật mài phẳng. Bắp đùi giống như máy rây bột, run rẩy không ngừng.
"Ha a. . . Nhất Bác, đệ đệ, lão công. Cầu em nhanh lên, bắn cho anh đi."
Cơ bắp săn chắc của người trên thân giống như máy móc không ngừng đỉnh hông. Khí lực lớn đến mức như hận không thể đem hai khỏa trứng to nặng bên ngoài nhét luôn vào trong. Hình ảnh huyệt khẩu đỏ bừng cùng đao thịt tím đỏ ra ra vào vào quá có sức sát thương. Vương Nhất Bác trong một phút không khống chế được liền bắn hết vào trong tràng đạo. Dương vật bị giam cầm phía trước cũng nhanh chóng bắn ra tinh trùng nồng đậm. Vương Nhất Bác không cam lòng còn định ở trong huyệt đạo nán lại một hồi. Kết quả bị người nọ nắm lấy lỗ tai bắt rút ra.
Hai người sau khi thanh tẩy sạch sẽ liền nằm lên một nửa giường còn lại không có một bãi chiến trường. Sung sướng hưởng thụ dư vị sau khi làm tình.
"Đợi đã. Vương Nhất Bác hôm nay hình như anh đang ăn dấm chua mà nhỉ?"
"Ăn dấm chua gì a? Anh hôm nay chính là thiếu thao."
Lười nhác ôm người thơm ngào ngạt vào lòng, hôn lấy mấy cái.
"Ngoan. Trước khi ngủ lại làm thêm một lần. Ngủ dậy lại làm thêm lần nữa."
----------------------------------------------
Chúc các bạn năm mới vui vẻ. Beta trong tình trạng say sương sương, có lỗi chính tả mong bỏ qua. À các bạn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.... Năm mới vui vẻ, vạn sự như ý. Mình nghĩ vạn sự như ý là lời chúc tốt đẹp nhất thay thế hết tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro