Khách sạn
Link: https://archiveofourown.org/works/21885499
Thể loại: tiếp tục OOC, Song tính
Lưu ý có một phân đoạn nhỏ xíu Chiến Chiến dùng băng vệ sinh, không chịu được mời clickback
Một tác phẩm xưa cũ của tác giả nên thuần H và hơi ngắn, không có cốt truyện gì quá độc lạ, thỉnh thứ lỗi. Đọc đỡ trong khi tác giả up truyện mới ha.
--------------------------------
Khi Tiêu Chiến nhận được tin Vương Nhất Bác đến tham ban thì đúng lúc anh cũng quay xong cảnh hôm nay. Sau khi Tiêu Chiến cung kính tạm biệt với đạo diễn liền vội vàng chạy đến khách sạn của Vương Nhất Bác. Tài xế sau khi để xe dừng ở bãi đỗ liền tự giác rời đi. Tiêu Chiến ở trong xe bảo mẫu rộng rãi lén lút chuẩn bị một chút, dự định cho người bạn trai đã lâu không gặp một cái kinh hỷ nho nhỏ. Vừa nghĩ tới cún con nhà mình, Tiêu Chiến cảm giác phía dưới của anh đã tự động phân bố ái dịch đợi người đến thương xót. Anh lưu loát cởi quần bó màu đen và quần lót màu xám. Oh! Quần lót vẫn bị thấm ướt một khối thẫm màu. Tiêu Chiến thuận tay rút một tờ khăn ướt lau hoa huyệt đang chảy nước. Khi khăn ướt thô ráp cọ vào âm đế đang sưng tấy, anh liền nhịn không được mà mạnh mẽ run rẩy một hồi. Tiêu Chiến khó khăn lắm mới khiến tiểu huyệt không tiếp tục càn rỡ chảy nước, lại lấy một cái quần lót từ trong hộp đựng đồ mặc vào, còn không quên chèn thêm một miếng băng vệ sinh. Dù sao đây cũng là cái quần lót sạch duy nhất, còn làm ướt nữa thì anh thật sự phải "thả rông" lên sân khấu rồi.
Đợi đến khi anh tiêu sái đến phòng đã đặt trước, Vương Nhất Bác đã tắm xong nằm dài ở trên ghế sofa rồi. Cậu đã đợi Tiêu Chiến nửa buổi chiều, có chút không kiên nhẫn, điện thoại trong tay đang mở trò chơi lại giống như đang treo máy. Tiêu Chiến cầm thẻ phòng mà trợ lý đưa cho quét mở cửa phòng, đập vào tầm mắt anh là Vương Nhất Bác không có cái gì che phủ nửa thân trên. Thân thể gầy gò của cậu luôn khiến Tiêu Chiến muốn ngừng mà không được. Hoàn toàn đối lập với bản thân anh, liên tục nâng tạ mãi mà vẫn chưa thành công, đồng chí vẫn cần phải cố gắng a.
"Làm sao lại chậm như vậy a. . ."
Vương Nhất Bác ngoắc tay ý bảo Tiêu Chiến qua đây. Vuốt ve gương mặt góc cạnh càng ngày càng rõ ràng của anh thì nhíu mày: "Đoàn phim không cho anh ăn cơm sao?"
Tiêu Chiến thuần thục ngồi khóa trên người của Vương Nhất Bác, kề sát vào tai cậu: "Không muốn ăn cơm hộp. . . Muốn ăn. . . Em" Nói xong còn nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, bày ra nụ cười ngọt ngào thương hiệu.
Ánh mắt của Vương Nhất Bác dần trở nên nguy hiểm, bàn tay cũng bắt đầu không quy củ mà sờ lên cặp mông cao vểnh của Tiêu Chiến. Cậu hung hăng bóp mạnh hai cái, rồi lại bắt đầu vuốt ve: "Làm sao lại bắt đầu phát tao rồi? Lúc không có em bên cạnh, anh có tự giải quyết không đó?"
"Nhẹ, nhẹ chút. . .Có làm. . . Chỉ một lần a. . ." Tiêu Chiến đã sớm trở thành con rối chìm đắm trong tình dục. Anh ôm lấy cổ của Vương Nhất Bác mê muội không còn biết gì, bắt đầu không tự giác được mà lắc lắc mông.
Vương Nhất Bác nhướng mày, một phát kéo quần của Tiêu Chiến xuống. Cậu nhìn thấy anh đang mặc quần lót ren nữ màu đen. Cho dù đã chọn cỡ lớn, nhưng cũng khiến nơi đó của Tiêu Chiến bị siết chặt, lông mao màu đen hơi lộ ra một chút. Vương Nhất Bác vốn muốn kéo quần lót qua một bên để chạm đến hoa huyệt đã làm cho cậu nhớ thương. Nhưng lại động phải một cái gì đó bông bông còn trơn trơn: "Bảo bối, cái này của anh là gì a. . ."
"Băng. . . Băng vệ sinh. Anh sợ quần lót mới bị làm ướt. Ngày mai không có cái để mặc." Tiêu Chiến lúc này mới hậu tri hậu giác đỏ mặt, dứt khoát cởi luôn áo hoodie, lộ ra một cái áo ngực ren màu trắng. Bộ ngực hơi nhô lên làm cho hai núm vú ở trước ngực càng được tôn lên rõ ràng.
"Oh wow! Tiêu lão sư dâm như vậy, fan của anh có biết không?" Nhìn thấy bộ dạng cơ khát của Tiêu Chiến, trong lòng Vương Nhất Bác có chút tự hào. Tiêu lão sư damdang như vậy là của một mình cậu.
"Nhưng mà. . . Tiêu lão sư, anh ở sau lưng em tự mình giải quyết. Chuyện này, em còn chưa phạt anh đâu."
Vương Nhất Bác một phát lột luôn quần lót ren, dương vật của Tiêu Chiến không thể nhịn được lập tức đứng lên. Vương Nhất Bác cởi khăn tắm quấn dưới thân của cậu xuống. Tiêu Chiến là người hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng. Từ trên người của Vương Nhất Bác đứng lên cởi nốt áo ngực ren. Cuối cùng anh ngồi bệt ở trên giường mặc người ngắt hái.
"Em muốn chơi thế nào?" Tiêu Chiến nâng mắt nhìn vào Vương Nhất Bác. Anh cảm giác được thân thể của anh đang dần dần hưng phấn. Dòng suối nhỏ trong hoa huyệt đang mãnh liệt cuộn trào. Hậu huyệt phía sau cũng không tự giác được mà bắt đầu phân bố dịch ruột non.
Vương Nhất Bác để cho anh tựa vào đầu giường, hai chân mở rộng. Cậu cầm lấy tay của Tiêu Chiến xoa xoa lên hoa nhỏ của anh: "Bảo bối, tự an ủi cho em xem đi."
Tiêu Chiến cũng không ngại ngùng. Anh nhắm mắt lại không chút thương tiếc nào đưa hai ngón tay kẹp lấy hai phiến âm thần rồi bắt đầu vuốt ve. Từ góc nhìn của Vương Nhất Bác có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả. Âm đế phía dưới của Tiêu Chiến sưng trướng giống như một quả cherry nhỏ, bị nước làm ướt như đang phát quang. Tiểu hoa phía dưới vừa đóng vừa mở giống như đang đợi ai đó nhồi vào. Cũng không biết là bị làm sao, thân thể anh ngày thường rất nhanh cao triều, hôm nay vô luận Tiêu Chiến vuốt ve như thế nào, đều cảm giác được khoảng cách đến được thế giới khoái cảm chỉ còn cách một chút. Tiêu Chiến đành mở mắt, cầu xin Vương Nhất Bác:
"Ô. . . Ca ca! Làm sao đây? Em hình như không cao triều nổi" Tiêu Chiến rũ mắt xuống như sắp khóc, anh ưỡn bụng dưới ra để hoa huyệt đến gần Vương Nhất Bác hơn - "Ca ca, giúp em. Được không a?"
Mặt của Vương Nhất Bác trực tiếp hướng vào phía dưới của Tiêu Chiến, cậu thậm chí còn có thể ngửi được một mùi tanh nhàn nhạt. Cậu vươn đầu lưỡi liếm một ngụm lên âm đế của anh. Tiêu Chiến lập tức mềm nhũn cả eo, tê liệt ở trên giường. Hoa nhỏ cũng không tự giác được phun ra một dòng nước. Chẳng qua chỉ bị liếm một cái, anh liền cao triều rồi. Vương Nhất Bác ngậm lấy núm vú của Tiêu Chiến, dùng đầu lưỡi lúc mạnh lúc nhẹ trêu chọc quả anh đào nhỏ. Hai ngón tay cắm vào trong hoa huyệt cơ khát. Hoa nhỏ cuối cùng cũng được như ý nguyện mà có được một thứ gì đó nhồi vào. Tuy rằng không đủ thô to, nhưng mà lại hết sức linh hoạt, mỗi lần đều đâm trúng điểm mẫn cảm. Hoa huyệt ướt đẫm giống như là đang có lũ lụt khiến Tiêu Chiến chỉ có thể bị động tiếp nhận. Anh ôm lấy đầu của Vương Nhất Bác, đem cả bầu ngực của mình đều dâng hiến cho miệng của cậu.
"A. . . Ca ca! Anh hút một chút, ngực của Chiến Chiến thật trướng a."
Vương Nhất Bác nhận được hồi đáp liền bắt đầu ra sức hút vào. Cho đến khi nếm được một chất dịch lỏng có vị nhàn nhạt mới bằng lòng buông ra.
"Bảo bảo. . . Em đây là. . . Chảy sữa rồi?"
Tiêu Chiến cảm giác được sự bức bối đè ép trên ngực mấy ngày nay rốt cuộc cũng đã thuyên giảm. Anh cũng không để ý đến sự trêu ghẹo của Vương Nhất Bác, túm lấy tay cậu xoa xoa bầu vú bên cạnh: "Bên này, cũng muốn. . . Ca ca"
"Được, bé bò sữa của Ca ca" Vương Nhất Bác ngoan ngoãn nghe theo xoa nhẹ lên bầu ngực còn lại. Do đã có kinh nghiệm vừa rồi, Vương Nhất Bác rất nhanh đã khiến Tiêu Chiến xuất sữa ra một lần nữa. Vương Nhất Bác ngậm lấy một miệng đầy sữa chuyển sang cho anh, để anh cũng được nếm thử hương vị của bản thân mình.
"Ôi. . . Thật khó uống" Tiêu Chiến cau mày nuốt xuống, vẻ mặt ghét bỏ.
Vương Nhất Bác thấy vậy thì cười: "Vậy cái gì khó uống?"
"Đương nhiên là. . . Sữa bò của. . . Ca ca a" Tiêu Chiến một phát đẩy ngã Vương Nhất Bác, thuận thế khóa ngồi ở trên bụng cậu, vẫn là tư thế ngồi bệt như cũ. Anh đỡ lấy dương vật của Vương Nhất Bác từ từ ngồi xuống. Khi dương vật hoàn toàn tiến vào cả hai người đều phát ra một tiếng thở dài. Hơi trì hoãn lại một chút, Tiêu Chiến mới từ từ dựa theo tần suất của bản thân mà chầm chậm di chuyển. Nhưng mà Vương Nhất Bác lại ghét chậm, liền bắt đầu giở trò xấu. Như có như không thừa dịp Tiêu Chiến đang nhấn xuống liền để anh ngồi vào chỗ trống. Bản thân lại lén lút đỉnh eo, thiếu chút khiến anh bị đỉnh sấp. Mấy lần như vậy liền khiến bé thỏ nhỏ không vui, liền nằm sấp ở trên người của Vương Nhất Bác.
"Ca ca, em mệt quá a. Anh động động đi." Tiêu Chiến nói xong còn dùng hoa huyệt kẹp chặt lấy cậu. Nhìn thấy vẻ mặt dâm đãng mà Tiêu Chiến không tự biết, Vương Nhất Bác hoàn toàn không nhịn được nữa. Cậu rút dương vật ra, đem Tiêu Chiến bày thành tư thế nằm sấp, lại một lần nữa hung hăng tiến vào. Vương Nhất Bác còn không để Tiêu Chiến có thời gian thích ứng, bắt đầu một lần lại một lần giống như đóng cọc, đâm sâu vào trong.
"A. . . Ha. . . Chậm một chút a. . . Ô. . ." Tiêu Chiến bị đỉnh đến không chống tay được, chỉ có thể ghé vào trên gối đầu. Cái mông còn vểnh cao lên đong đưa theo động tác.
Mỗi một lần Vương Nhất Bác rút ra đều có thể cảm nhận được mị thịt trong hoa huyệt đang gắt gao hút lấy, tựa như một cái bao cao su đúng size vậy. Bọn họ quả thật là trời sinh một đôi. Vương Nhất Bác nhìn dương vật đã cứng đến tím lên của mình đang ở trong tiểu huyệt phấn hồng của anh ra ra vào vào. Nhất thời cảm thấy máu huyết xộc thẳng lên đại não, lập tức liền mất khống chế. Cậu không quản cái gì mà kỹ xảo chín cạn một gì đó, động tác khốc liệt nhiều lần đỉnh thẳng lên miệng tử cung.
"A a a. . . Không được rồi, sắp phá hư rồi. . ." Nước bọt và nước mắt của Tiêu Chiến chảy đến loạn thất bát tao. Chỉ cảm thấy hoa nhỏ nhà mình bị ma sát sắp thành hoa lửa rồi. Khoái cảm xen lẫn sự đau đớn không quá rõ ràng bức anh đến phát điên. Dương vật ở phía trước đã không phun nổi bất cứ cái gì rồi, chỉ có thể đáng thương phun ra vài đợt tinh dịch.
Vương Nhất Bác một bên làm đợt chạy nước rút cuối cùng, một bên đưa tay bóp lấy âm đế đã sưng lớn của Tiêu Chiến
"Ha. . . A. . . A, Tha cho em đi. . . . . Ca ca. . . Lão công. . ." Tiêu Chiến bị kích thích đến nói năng lung tung. Không tự chủ được mà muốn bò về phía trước. Vừa bò được hai bước đã bị bóp lấy eo kéo về trong ngực người nọ, bị buộc phải tiếp nhận kích thích.
Cuối cùng, quy đầu kẹt tại phần thịt đầy đặn nơi miệng tử cung. Đem tinh dịch dày đặc đều rót vào trong. Mà Tiêu Chiến cũng run rẩy thân thể nghênh đón cao trào không biết là lần thứ bao nhiêu của anh. Niệu đạo nữ tính chưa từng dùng qua bao giờ phun ra một dòng nước tiểu vàng nhạt. Dương vật phía trước phun rả rích dịch tuyến tiền liệt.
Dây dưa thật lâu, Tiêu Chiến mới cố gắng nhấc chân đạp Vương Nhất Bác oán giận: "Em đem anh làm dơ rồi. . . . ."
"Vậy. . . . Phạt em rửa sạch cho anh được không?" Vương Nhất Bác bế công chúa bồng Tiêu Chiến đi tới phòng tắm. Ai biết trong phòng tắm còn có kinh hỷ nào hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro