Luân Hãm
Link: https://archiveofourown.org/works/22860028
Thể loại: dirty talk (một chút), giả làm callboy Chiến x thiếu gia nhà họ Vương vừa mới về nước Bác, giả heo ăn thịt hổ. . .
Là một fic dành cho team lông bụng anh Chiến.
---------------------------------------------
Vương Nhất Bác đã ba năm chưa về nước. Vừa mới đặt chân xuống đất mẹ thân yêu còn chưa kịp hít lấy vài hơi sương mù Bắc Kinh, đã bị Trác Chí Vị kéo tới quán bar.
"Sao vậy? Phương Thiên Trạch dám thả cậu đi uống rượu sao?"
Hương vị của bomb shots khiến cho cơ thể Vương Nhất Bác dần dần được thả lỏng. Trác Chí Vị ngược lại kêu một thùng bia, nốc cạn từng chai từng chai, khiến người đối diện nhìn thấy cũng khó chịu.
"Nếu cậu thật sự muốn say, vậy uống một chút Vodka hay cái gì khác đi. Bia ở chỗ này vừa đắt vừa chướng bụng."
"Không được! Uống say rồi tiểu Trạch sẽ bắt tôi ra sofa ngủ đó. . ."
Dáng vẻ hùng hổ của tiểu Trác tổng bây giờ thoạt nhìn như một con chó con bị ghét bỏ. Vương Nhất Bác không muốn quản việc nhà của y, vươn tay yêu cầu một chai Vodka nguyên chất đặt trước mặt Trác Chí Vị.
"Cho dù cậu không say thì Phương Thiên Trạch cũng không cho cậu ngủ trên giường."
Không khí trong quán bar không quá thông thoáng. Lọ hương liệu trên bàn khiến Vương Nhất Bác khó chịu đến đau đầu, hắn lấy cớ đi WC đứng dậy ra ngoài hít thở không khí. Cửa sau của quán bar trước giờ luôn là khu vực nguy hiểm, hắn cố ý tìm một chỗ kín đáo để che giấu bóng dáng của mình. Rút một điếu thuốc cuối cùng lại phát hiện không mang theo bật lửa, nam nhân cáu kỉnh ngậm lấy điếu thuốc thở dài. Đang nghĩ phải lừa gạt người lớn trong nhà như thế nào thì một bàn tay thon dài vươn tới trước mặt đoạt đi điếu thuốc.
"Bạn nhỏ thì không được hút thuốc đâu đó!"
Một người đàn ông xinh đẹp mặc tây trang màu đen châm lửa trên điếu thuốc rồi hút một hơi, sau đó lại chậm rãi phun một màn khói lên người Vương Nhất Bác. Hắn chớp chớp mặt phối hợp với anh ho hai tiếng, người đàn ông nọ cũng cười khẽ hai tiếng. Âm thanh trong trẻo ấy tiến vào bộ não vẫn còn đang mơ hồ của Vương Nhất Bác.
"Thật sự là một bạn nhỏ sao?"
"Không sao cả! Đi cùng ca ca nào! Ca ca hôm nay sẽ để em thoải mái một phen."
Người đàn ông nọ bước ra khỏi bóng tối, lúc này mới để cho hắn nhìn rõ gương mặt anh. Không mặc nội y ra đường, lá gan của anh quả thật không nhỏ. Anh dựa vào vai hắn lộ ra khỏa vú bên trái, màu hồng sẫm, có vẻ liếm rất ngon. Vương Nhất Bác lặng lẽ đẩy quai hàm, ánh mắt tối sầm. Đúng lúc vừa về nước tâm tình không tốt, làm một nháy thả lỏng một chút cũng không sao. Cách ăn mặc tây trang đơn giản khiến cho hắn nhìn giống một học sinh vừa mới tốt nghiệp đại học. Cố ý giả vờ ngây thơ vô số tội mở miệng hỏi anh:
"Ca ca, anh muốn đưa em đi đâu?"
"Ừm. . . Đưa em tới một giấc mộng thoải thoải mái mái."
Tiêu Chiến nhìn thấy người trước mặt đang trì trệ thì nở hoa trong lòng. Không ngờ được mình hôm nay ra trễ như vậy còn có thể nhặt được một bảo bối. Nhìn quần áo hắn mặc thì có vẻ là một phú nhị đại, vóc dáng cao lớn đẹp trai. Cho dù làm xong không trả tiền, anh cũng kiếm được một món hời lớn. Tiêu Chiến bôi son môi nên sau khi hôn xong lưu lại một dấu hồng nhàn nhạt. Vương Nhất Bác nhìn thấy nốt ruồi đen dưới môi của anh, cảm giác được cổ họng khát khô.
Người đàn ông ấy có bàn tay khô ráo mềm mại kéo lấy tay của hắn, Vương Nhất Bác ở phía sau lặng lẽ đi theo. Bạn giường của hắn trước giờ luôn cố định, bạn tình một đêm dĩ nhiên cũng cho hắn một cảm giác kích thích khác. Nhưng sự hòa hợp trên giường mới là thứ mà hắn coi trọng nhất, nếu người này có công phu không tồi thì. . . có thể cân nhắc sự phát triển về lâu về dài.
"Ca ca, em phải xưng hô với anh như thế nào a?"
"Gọi tôi Chiến ca là được. Còn cậu?"
Xuất phát từ sự lịch sự Tiêu Chiến cũng quan tâm hắn một chút. Tuy rằng anh cũng không để tâm đến đáp án cho lắm.
"Ừm. . . . Nếu không Chiến ca gọi em là Ba đệ (Buddy)?"
Chọc đúng điểm cười của Tiêu Chiến, khóe miệng của anh vểnh lên. Trong lòng lặng lẽ đem 70 điểm ấn tượng nâng thành 85 điểm ấn tượng.
Khách sạn phía sau quán rượu vô cùng sặc sỡ muôn màu. Tiêu Chiến đưa hắn tới một khách sạn cũng không tính là quá xa hoa, nhưng được cái vô cùng sạch sẽ. Vừa tiến vào cửa phòng Tiêu Chiến liến áp hắn vào cửa, thân mật câu lấy cổ của hắn tới áp lên một nụ hôn nóng bỏng.
Hương vị bạc hà bùng nổ trong miệng của hắn, cảm giác khát khô càng ngày càng tăng. Đầu lưỡi mềm nhuyễn câu lấy đầu lưỡi đang giả vờ rụt rè của hắn. Nước bọt rơi xuống mặt lưỡi của Tiêu Chiến lại bị người nọ như đất hạn gặp mưa rào mà mút vào. Hàm trên mẫn cảm bị bựa lưỡi thô ráp tinh tế liếm qua. Vương Nhất Bác thế mà bị liếm đến xương cụt tê dại, khối lớn dưới khố cũng có xu thế ngẩng đầu lên. Người đàn ông nọ cuối cùng cũng chịu buông ra đôi môi đã bị gặm đến sưng đỏ. Ngực của anh phập phồng khe khẽ thở dốc, đầu gối cách lớp vải cọ nhẹ vào dương vật đang đỉnh lên.
"Chiến ca, trước tắm một cái được không?"
Nam hài cụp mắt cẩn thận hỏi anh, Tiêu Chiến nghĩ hắn sợ hãi, hào phóng cởi quần áo của mình ra đi vào phòng tắm trước. Vương Nhất Bác rút điện thoại ra gửi định vị cho Phương Thiên Trạch, nhắc anh nhớ đi đón Trác Chí Vị. Sau đó lại tắt âm điện thoại, tùy tiện vứt nó trên bàn trà, chậm rãi cởi quần áo đến gần phòng tắm mờ mịt khói sương.
"Chậm vậy? Sợ sao?"
Tiêu Chiến đang gội đầu, bọt xà phòng màu trắng chảy dần xuống gáy qua xương cánh bướm lại trượt xuống thắt lưng tinh tế. Nó lưu lại nơi hõm eo, cuốn quanh vài vòng rồi lướt qua cánh mông chảy xuống cống thoát nước. Tóc mái được hất lên lộ ra vầng trán bằng phẳng. Vương Nhất Bác phát hiện dáng người của anh cũng không tệ lắm. Có nhân ngư tuyến không quá phẳng, còn có chút lông bụng. Vương Nhất Bác nghe nói người có lông bụng thường rất mẫn cảm.
"Không phải. Em không về nhà phải báo cho gia đình biết một tiếng."
Vương Nhất Bác chen vào dưới vòi hoa sen bắt đầu tưới lên người mình. Tiêu Chiến vươn tay bóp một đống sữa tắm, xoa loạn thành một đống bọt bôi lung tung lên ngực và mông của mình, bắt đầu dán vào người Vương Nhất Bác cọ xát. Vương Nhất Bác một tay giữ lấy eo của Tiêu Chiến sợ anh ngã, tay còn lại kéo lấy cổ của Tiêu Chiến cùng anh hôn môi. Nước nóng chảy từ đỉnh đầu xuống khiến hai người không mở nổi mắt, thậm chí còn chảy vào trong miệng. Tiêu Chiến ngoan ngoãn nuốt hết toàn bộ xuống, bàn tay không thành thật từ thắt lưng sờ xuống hai cân thịt dưới khố hạ của nam nhân. Lúc trước mặc quần nhìn không ra, bây giờ tiếp xúc thân mật mới phát hiện thứ này của hắn to đến quá đáng.
"Em trai nhỏ, phát dục không tồi nha."
Tiêu Chiến ám muội niết vài cái lên quy đầu bán cương, vô cùng mãn ý khi nghe thấy Vương Nhất Bác ở bên tai hắn hít thở ồ ồ. Vương Nhất Bác dường như trả thù mà nghiêng đầu, cắn lên cần cổ mà bản thân đã mong ước từ lâu. Cần cổ trắng nõn thon dài tựa như cổ thiên nga vô cùng xinh đẹp. Tiêu Chiến cảm nhận được đầu lưỡi của Vương Nhất Bác ở phần cổ yếu ớt của mình liếm qua liếm lại như đang miêu tả nó. Thật giống một cái lông chim đang chơi đùa với mình, khiến anh mềm nhũn cả người.
"Ca ca, mới thế này đã mềm rồi?"
Vương Nhất Bác buông tha cho cổ của anh bắt đầu ngậm lấy viền tai đã ửng đỏ. Đầu lưỡi không thành thật tiến vào trong lỗ tai dò xét. Tiêu Chiến một tay bám lấy hắn, một tay vuốt ve dương vật đã cứng rắn. Phần thân bị bàn tay nhỏ bé mềm mại lại vô cùng có kỹ xảo tuốt lộng. Vương Nhất Bác đè lên móng vuốt của mèo con tùy ý ma sát cho mình, bản thân hắn cũng như một con chó nhỏ dùng răng nanh gặm cắm xương quai xanh của người ta. Cảm giác đau đớn nho nhỏ khiến Tiêu Chiến càng hưng phấn hơn, vì thế anh tránh khỏi cái ôm trực tiếp quỳ xuống ngậm lấy dương vật thô to đang hưng phấn bừng bừng.
Tiêu Chiến mở lớn miệng ngậm lấy được một nửa, môi lưỡi thuần thục vạch qua vách quy đầu. Khoang miệng nho nhỏ vừa nóng vừa ướt, đôi môi mỏng siết chặt lấy hình dáng của dương vật. Nước nóng tưới lên người Tiêu Chiến khiến anh không mở nổi mắt, chỉ có thể dựa vào sự quen thuộc với đàn ông mà phán đoán Vương Nhất Bác sướng hay không.
Kỹ thuật thâm hầu của Tiêu Chiến rất điêu luyện, hai túi nang nhăn nhăn phía dưới cũng được anh dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve, âu yếm. Vương Nhất Bác bị khoái cảm đã lâu không gặp kích thích đến căng chặt bắp đùi. Hắn nhịn không được đem đầu tóc ướt sũng của anh ấn chặt vào dương vật của bản thân. Cuống họng co rút khiến cho dương vật của hắn sung sướng lớn thêm một vòng. Tiêu Chiến bị hắn cắm đến nước mắt chảy ròng ròng, bàn tay ban đầu còn đang âu yếm hai túi cầu của hắn, gắt gao bám lấy khố hạ của Vương Nhất Bác. Cảm giác muốn nôn tràn ngập trong lòng anh. Cũng may nam nhân nọ sau khi sung sướng xong cũng rút ra bắn lên trên mặt anh, tinh dịch còn chưa kịp lưu lại vài giây đã bị nước ấm chảy trôi hết xuống, không còn thấy bóng dáng.
"Nhìn không ra a. Cậu cũng biết chơi phết."
Tiêu Chiến vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm xuống nốt ruồi dưới môi, đôi môi hơi sưng lên vì hắn khiến nó tăng thêm vài phần gợi cảm. Vương Nhất Bác cảm thấy có chút khô nóng, dứt khoát ấn anh lên tường gặm cắn. Đầu vú màu đỏ thẫm ở trong sự nút cắn của hắn mà dần cứng rắn kiều diễm. Tiêu Chiến cau mày không nhịn được mà đẩy đầu của Vương Nhất Bác ra.
"Cậu còn chưa cai sữa sao? Tôi không có đâu. Đừng cắn nữa."
Vương Nhất Bác nghe vậy liền thả lỏng miệng, ngẩng đầu chớp chớp đôi mắt long lanh ánh nước, vô cùng ủy khuất mà gọi tên anh:
"Chiến ca. . . ."
Quên đi quên đi. Ngắm gương mặt cao cấp này, làm mẹ của hắn cũng tâm cam tình nguyện. Tiêu Chiến che mặt ấn người nọ vào trong ngực mình, bắt đầu thỏa hiệp:
"Cắn, cắn, cắn. Cậu muốn làm sao cũng được hết. Nhưng đừng khiến tôi chảy máu đó, nếu không mặc quần áo đau lắm."
Nam hài còn chưa trả lời, chỉ tiếp tục chơi đùa với đầu vú. Tiêu Chiến không quá thích người khác cắn núm vú của anh. Chủ yếu vì nơi đó mà bị liếm thì phía sau liền ngứa không chịu được, cho dù ngậm đồ chơi cũng không có tác dụng. Vương Nhất Bác dùng cả hàm trên lẫn hàm dưới cắn một chút lên đầu vú, sau đó chậm rãi kéo ra. Núm vú còn lại bị hắn vân vê, móng tay đã được cắt gọn nhẹ nhàng cọ lên lỗ nhỏ trên núm vú. Một trận tê dại trước ngực khiến Tiêu Chiến nhịn không được rên rỉ, dương vật dưới thân cũng cứng như một cây gậy. Dương vật còn lại sau khi nghỉ ngơi cũng đã cứng rắn trở lại. Hai cái dương vật cọ sát lẫn nhau căn bản cũng không giải quyết được cái gì. Vì thế Vương Nhất Bác dứt khoát tắt nước, khom lưng vác người nọ ra ngoài. Người đang bị mạnh mẽ vứt xuống giường mới phát hiện được điều gì đó không đúng.
"Cậu gạt tôi? Cậu không phải lần đầu tiên?"
Khóe miệng của Vương Nhất Bác mang theo một nụ cười xấu xa đặt người nọ dưới thân. Bắp đùi cường ngạnh chen vào giữa khe đùi khiến cho Tiêu Chiến không thể khép lại hai chân. Cánh tay dài vươn đến tủ đầu giường tìm kiếm áo mưa và gel bôi trơn.
"Tôi cũng chưa từng nói tôi là lần đầu tiên. Nhưng mà cũng có thể tính là lần đầu tiên khi tôi về nước."
Người bị lật lọng vô cùng tức giận, cảm thấy cơ hội mình được đùa giỡn với em trai nhỏ không còn nữa, nhưng không nhịn nổi cảm giác muốn được thỏa mãn nhiều hơn. Ngón tay dính đầy gel bôi trơn đã trượt vào khe mông tìm được tiểu huyệt bí mật. Gel bôi trơn mát lạnh được người nọ cẩn thận làm nóng mới ấn vào nếp nhăn nơi miệng huyệt, bắt đầu xoa bóp đánh vòng. Cho đến khi cảm thấy đủ thả lỏng mới bắt đầu cắm vào một ngón tay.
"Chiến ca, thả lỏng một chút."
Vương Nhất Bác cúi xuống hôn lên đôi mắt ngập nước của Tiêu Chiến, lại nghiêng đầu liếm lên vành tai của anh. Cảm giác được thịt huyệt đang bao lấy, những ngón tay dần ẩm ướt hơn, Vương Nhất Bác mới lén lút cười một cái. Quả nhiên là một bảo bối mẫn cảm.
"Ân. . . Cậu, cậu nhanh lên!"
Tiêu Chiến nhắm mắt thúc giục hắn, người này làm khuếch trương sao lại chậm chạp như vậy. Ngón tay dán vào nhục bích sờ soạng tới tuyến tiền liệt lõm xuống. Bắt đầu nhắm vào điểm kia ra sức đâm chọc, một bàn tay khác lại trượt tới vùng bụng dưới ái muội xoa nắn lông bụng.
"Khuếch trương tốt mới không khiến ca ca bị đau a. Còn nữa nam nhân làm sao có thể tự nói mình nhanh?"
Tiêu Chiến chủ động vòng tay quanh cổ của nam nhân, cảm giác ngưa ngứa ở bụng khiến cho anh muốn lui về sau trốn đi. Chỉ là sau lưng anh là giường, phải trốn đi đâu a?
"Ô ô. . . Ca ca, cậu là ca ca được chưa? Ân a. . . . . Ca ca, anh mau cắm vào đi."
Tiểu huyệt dần dần mềm nát bắt đầu chủ động hút lấy ngón tay, những nếp gấp ẩm ướt dâm mị cho dù bị không chút lưu tình đâm mở vẫn toát ra sự nóng bỏng của chính nó. Vương Nhất Bác đánh vòng cuộn tròn lông bụng của Tiêu Chiến, lông bụng ngắn ngủn theo ngón tay của hắn chuyển động. Tiêu Chiến bị trêu chọc khắp bụng vừa ngứa vừa mềm, anh chịu không nổi sự chuẩn bị mất thời gian của người này. Dứt khoát đưa tay bắt lấy bàn tay lớn đang làm loạn của Vương Nhất Bác, nhấc chân vòng quanh eo của hắn, trừng mắt mắng:
"Cậu cmn có làm hay không? Không làm thì cút, ở đây cọ cọ cái gì?"
Người bị gây hấn nghiến nghiến răng. Trong lòng tuyên thệ tối nay phải thao người này đến kêu Baba.
"Làm! Đương nhiên phải làm. Hơn nữa phải làm đến khi ca ca vừa lòng mới thôi."
Rút ngón tay dính đầy nước lấp lánh, Vương Nhất Bác dùng miệng mở bao cao su đeo vào dương vật to lớn. Tiêu Chiến thấy hắn dùng gương mặt trẻ con để làm những chuyện tình sắc như thế này, nhịn không được cả mặt đỏ hồng, trái tim cũng nóng lên.
Áo mưa hơi mỏng bao bọc lấy gân xanh trên gương vật và quy đầu trướng đỏ. Vương Nhất Bác đỡ lấy dương vật nhắm ngay miệng huyệt chậm rãi đẩy hông. Tiêu Chiến thả lỏng chốc lát, lật tay nắm chặt lấy drap giường, cho đến khi toàn bộ đều được nuốt vào mới thở ra một hơi thoải mái.
"Oh. . . Có chút trướng."
Nam nhân có khóe mắt đã ửng đỏ nâng lên ánh mắt yêu mị nhìn Vương Nhất Bác, sau đó lại đưa tay sờ sờ bụng dưới. Ngón tay còn chỉ vào một chỗ nghiêm túc nhìn hắn nói:
"Cậu đỉnh tới đây rồi."
Vương Nhất Bác nhất thời cảm thấy được huyệt Thái Dương căng trướng, máu huyết toàn thân đều chạy hết xuống hạ thân. Hắn cũng không thèm để ý kỹ xảo chín cạn một sâu gì nữa. Chỉ muốn khiến cho người đàn ông này ngoài rên rỉ cũng chỉ có thể gọi tên của hắn.
"Gọi tôi Nhất Bác."
Vương Nhất Bác nâng hai cẳng chân màu mật ong khoác lên trên vai hắn, hai tay giữ chặt lấy xương hông trắng mịn bắt đầu đỉnh hông. Quy đầu đáng sợ nhiều lần đâm vào nơi sâu nhất trong tràng đạo. Thao làm vô cùng thuần thục, mạnh mẽ đóng ra khép vào kiểu lăng nhục khiến Tiêu Chiến rên rỉ đến vỡ giọng.
"Đm cậu. . . Ha a. . . . Ngu lol. . . Hô. . . . Chậm một chút."
Khoái cảm ngập đầu quét qua thần kinh yếu ớt của anh. Trên gương mặt xinh đẹp kiều mị dâm đãng là thần thái tràn đầy thỏa mãn. Miệng thì mắng còn âm hộ lại yêu thích không nỡ rời.
Dương vật to lớn đỏ tím thao tiểu huyệt đến dâm thủy chảy liên tục. Dương vật của người dưới thân cũng bị thao đến đứng thẳng lên, đánh từng tiếng ba ba lên bụng của Vương Nhất Bác. Phía sau của Tiêu Chiến được sung sướng rồi nhưng phía trước lại nghẹn đến không chịu được. Vừa muốn đưa tay xuống vuốt ve hai phát lên dương vật lại bị người nọ bắt lấy cổ tay đưa cao lên đỉnh đầu.
"A. . . Cậu làm gì đó?"
Đôi mắt ướt đẫm đầy nước không hề tin tưởng nhìn Vương Nhất Bác.
"Ca ca hôm nay chỉ có bị em thao bắn."
Vương Nhất Bác nhoẻn miệng lộ ra một nụ cười tà ác, dưới thân lại như cũ mà ra sức thao lộng. Tiêu Chiến bị hắn thao đến run rẩy bắp đùi, tràng đạo mềm mại hút lấy dương vật của hắn. Từng nếp gấp mẫn cảm dính người người sự đâm rút mạnh mẽ của hắn dần trở nên sưng tấy ứ máu. Quy đầu căng tròn lúc rút ra ngoài liền kéo theo thịt mềm trong cơ thể. Bởi vì thiếu khí mà ánh mắt của Tiêu Chiến mơ hồ một mảnh, đôi môi run rẩy tựa như giấy tiếp theo sẽ ngất xỉu, miệng chỉ có thể phát ra những âm tiết không có ý nghĩa.
"Ca ca, cầu xin em đi. Cầu xin em rồi em để cho anh bắn."
Tràng đạo của Tiêu Chiến co rút, cắn chặt lấy dương vật của Vương Nhất Bác. Cặp mông nhịn không được nữa mà đong đưa theo khi dương vật của Vương Nhất Bác rút ra. Thật là một kỹ nữ trời sinh!
"Cầu ân. . . . Cầu xin em, Nhất Bác. Để anh bắn đi được không?"
"Chưa đủ. Gọi Baba"
Vương Nhất Bác nghịch ngợm wink một cái với người đang vô cùng phẫn nộ. Mặt của Tiêu Chiến đỏ lên, muốn xoay người đá Vương Nhất Bác lại bị hắn giữ chặt eo đâm một phát liền không còn sức lực. Cuối cùng đành phải chịu khuất phục dưới hắn.
"Ha ân. . . Ba, Baba, cầu em, ân. . . Nhanh lên, để anh bắn đi mà."
Dương vật tội nghiệp đã nghẹn đến trướng đau hộc ra một chút dịch trong. Vương Nhất Bác cũng sợ người nọ nghẹn đến hư, đành phải đưa tay giúp người nọ tuốt lộng. Không tới vài cái Tiêu Chiến liền siết chặt lấy mông bắn ra drap giường. Nam nhân nhìn thấy hắn đã ra cũng chuyên tâm tiếp tục chạy nước rút. Thịt đùi trắng nõn bị bụng dưới của hắn va chạm đến đỏ lên, hai túi nang ba ba rung động đánh vào trên bắp đùi. Nửa thân trên của Tiêu Chiến gần như là nằm bò ở trên giường, chỉ có cặp mông là vểnh cao lên, bắp đùi run rẩy tựa như đang sốt rét. Cuối cùng lúc anh sắp không bò nổi nữa thì Vương Nhất Bác cũng chịu bắn ra.
"Em cmn là ngựa giống à?"
Tiêu Chiến bị đè ra thao gần một giờ. Từ trên xuống dưới đều cảm thấy eo mỏi lưng đau. Tiêu Chiến nhe răng thỏ, dùng ánh mắt muốn giết chết người nọ. Vương Nhất Bác cười nịnh hót hôn anh, một nụ hôn triền miên say đắm.
"Vương Nhất Bác, lão tử không bao giờ muốn cùng người chơi trò đóng vai gì nữa. Em toàn vì tư dục của bản thân mình thôi!"
"Em sai rồi, Chiến ca. Vừa rồi đeo bao thật khó chịu, lại làm thêm một lần nữa được không? Em cam đoan sẽ nhẹ nhàng mà . . . . ."
"Cút ra! Đừng động vào anh a. . . . Ân a. . . . . Nhanh, nhanh lên. . . ."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro