Xuyên Về Thời Cửu Học
Link: https://archiveofourown.org/works/23179981
Thể loại: Đã kết hôn DD x Bé thỏ đen GG, luôn luôn OOC, không dễ nuốt (Cảnh báo rửa ruột)
-----------------------------------
Thực lòng mà nói, khi Vương Nhất Bác bị một cây sáo đập vào ngực hắn lập tức hoang mang. Ban nãy còn đang ôm ca ca của hắn ngủ đến thiên hôn địa ám. Làm sao vừa chớp mắt một cái đã biến thành thế này?
"Vương Nhất Bác, sao em lại nhỏ mọn như vậy a? Anh còn đem bữa sáng cho em nữa nè! Đừng giận nữa được không?"
Tiêu Chiến mặc một bộ hí phục màu đen, ngồi đối diện hắn, đếm từng đầu ngón tay anh đối với hắn tốt bao nhiêu. Thế mà người nọ lại không chút cảm kích, thật sự là vừa tức vừa tủi thân.
*Hí phục: Trang phục đóng phim
"Em không tức giận."
Theo thói quen Vương Nhất Bác phản bác lại lời nói của ca ca, quay đầu mới phát hiện cảnh sắc xung quanh có chút quen thuộc. Hí phục mà người đối diện mặc khiến hắn vừa liếc một cái liền nhận ra ngay. Đây không phải là tác phẩm định tình của hắn với Chiến ca sao?
Tiêu Chiến nghe thấy lời của hắn thì càng ủy khuất hơn. Bởi vì rất lâu về trước anh có đồng ý diễn một bộ phim, vì thế trong khoảng thời gian này không thể không lên núi xuống núi chạy cả hai đầu. Đôi tình lữ vừa mới bên nhau thập phần dính người, dưới núi tín hiệu lại không tốt. Anh biết cả nửa ngày không liên lạc với bạn nhỏ, khẳng định đã chọc người nọ tức giận. Cho nên lúc anh lên núi đã mang bữa sáng cho Vương Nhất Bác, kết quả hắn chỉ lạnh lùng trừng mắt nhìn anh một cái, sau đó lại quay lưng ôm kịch bản học thuộc lời thoại. Chỉ có hai hàng chữ như nước tiểu mèo đó còn phải học thuộc? Rõ ràng là đang giận dỗi cố tình không để ý đến mình. Trong lúc quay phim chỉ vì bản thân NG hai lần mà Vương Nhất Bác lại lớn tiếng hung dữ với anh. Tình yêu của bạn nhỏ khi nguội lạnh còn nhanh hơn món salad dưa chuột.
"Vương Nhất Bác, em đừng có không phân phải trái như thế! Anh đã xin lỗi với em rồi. Em. . . Em còn như vậy nữa chính là cố tình gây sự."
Anh như vậy mới là cố tình gây sự đó, em rõ ràng đâu có giận - Vương Nhất Bác oán thầm trong lòng. Khoảng thời gian ngắn ngủi này vẫn có thể khiến hắn miễn cưỡng hiểu được tuyến thời gian. Đây có lẽ là thời gian "Cửu học" trong truyền thuyết. Lúc đầu khi hắn và Chiến ca công khai thì đoạn video này đã lên hot search Weibo ba ngày liền, cuối cùng vẫn phải bỏ tiền để hot search chìm xuống. Chẳng qua bây giờ hai người mới ở bên nhau còn chưa tới một tháng. Nếu như Vương Nhất Bác nhớ không lầm thì. . . Lần đầu tiên của hắn và Chiến ca chính là vào những ngày này.
*Cửu học chính là các phân tích, đánh giá, nhận xét (như một môn học) về video 9 phút hậu trường cãi nhau của cặp đôi gà bông.
Đối mặt với một Tiêu Chiến đang cằn nhằn oán giận bản thân có bao nhiêu khổ cực, còn bạn nhỏ thì một chút cũng không đau lòng mình. Vương Nhất Bác nghe được một nửa thì không còn kiên nhẫn, kéo người nọ vào WC ngay lập tức.
"Ai ya! Em đi WC còn muốn anh bồi em sao. . ."
Vương Nhất Bác áp người nọ lên tấm ván nơi căn buồng chật hẹp, dùng đầu lưỡi miêu tả tinh tế đôi môi đầy đặn hồng hào, khẽ gặm cắn. Tay của Tiêu Chiến đặt trên hông của hắn lại không biết nên làm thế nào mới được. Đây là lần đầu tiên anh cùng đàn ông yêu đương, lại còn không bằng một bạn nhỏ ít hơn anh vài tuổi. Quả thực cả hai người đối với phương diện làm tình kia vẫn chưa nắm chắc, đến cả hôn môi cũng là hôn lướt rồi dừng. Làm sao hôm nay lại hôn nhiệt tình, kịch liệt như vậy?
"Chiến ca, hít thở."
Nếu không phải bản thân hắn cảm nhận được nhịp đập trong trái tim ẩn dưới lớp hí phục càng ngày càng nhanh, chỉ sợ Tiêu Chiến là người đầu tiên bởi vì hôn môi mà thiếu khí đến hít thở không thông rồi. Vương Nhất Bác biết hiện tại Tiêu Chiến đang cực kỳ ngây thơ, ngay cả khi hai người giúp nhau thủ dâm thì hắn cũng phải dây dưa rõ lâu anh mới đáp ứng. Cũng không biết tới khi nào thì Vương Nhất Bác mới được trở về, không bằng nhân lúc hiện tại ăn sạch bé thỏ trắng ngây thơ. Nói không chừng còn có thể che phủ ký ức lần đầu tiên đau đớn thê thảm của anh.
Nói thực lòng, hai người trẻ tuổi lần đầu tiên cùng đàn ông yêu đương đối với chuyện kia không thể nào có kinh nghiệm. Cho dù Vương Nhất Bác lén lút xem thật nhiều phim, đọc thật nhiều tiểu thuyết thì cũng là lý luận suông. Buổi sáng ngày thứ hai sau khi làm xong toàn bộ, Tiêu Chiến dường như đã mất hết nửa cái mạng. Thời điểm quay phim hai chân run giống như thanh tuyến khiên Vương Nhất Bác tự trách thật lâu. Tiêu Chiến thậm chí còn có bóng ma tâm lý trong chuyện giường chiếu. Khoảng thời gian đó trong lòng Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác chính là cái danh từ "Khí đại sống sai" đó
*Khí đại sống sai: Ciu to, kỹ thuật kém :)))))
"Chiến ca muốn em không giận nữa sao?"
Vương Nhất Bác kéo eo của người nọ sát gần bản thân mình, trán tựa trán cọ cọ chóp mũi. Động tác thân mật nho nhỏ này khiến Tiêu Chiến ngại ngùng đỏ mặt. Ai nói Vương Nhất Bác là thẳng nam, anh nhất định sẽ tặng người đó một ánh mắt xem thường.
"Ừ. . ."
"Vậy Chiến ca đến phòng em tối nay đi. Em nói cho Chiến ca cách khiến em nguôi giận."
Cố ý thổi khí vào vành tai màu mật ong của người nọ. Bé thỏ nhỏ lập tức dựng lông kiễng mũi chân muốn chạy trốn. Vương Nhất Bác giữ lấy cổ tay của anh không chịu thả ra, đưa móng thỏ nướng đen sờ vào khố hạ của mình, ngầm ra hiệu.
"Rửa sạch sẽ bản thân rồi hẵng đến nha!"
Quả thật là một tiểu lưu manh! Làm sao cả đầu toàn là chuyện đó! Tiêu Chiến vừa thẹn vừa ngượng. Tuy rằng anh biết hai người sớm muộn cũng phải tiến tới bước này, nhưng hắn vẫn có chút sợ hãi.
"Yên tâm đi Chiến ca. Em nhất định không làm đau anh đâu!"
Vương Nhất Bác an ủi hôn lên nốt ruồi dưới môi của anh, lại đưa tay niết niết gáy của anh. Đợi đến khi cả hai đều bình tĩnh mới sóng vai trở về đoàn phim, sau đó lại an an phận phận mà quay chụp. Trừ lúc nghỉ ngơi, ánh mắt lộ liễu của Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm vào Tiêu Chiến đến nóng hết cả lưng, hại anh chỉ có thể cố gắng cùng diễn viên đóng vai Giang Trừng nói chuyện. Thì tất cả mọi chuyện đều bình thường.
Đúng lúc hôm nay quay xong sớm, sau khi hai người trầm mặc trở về khách sạn, Tiêu Chiến giống như con thỏ tìm thấy hang, lập tức chui vào trong phòng mình. Vương Nhất Bác cũng không gấp gáp ngăn cản anh, hắn biết Tiêu Chiến nhất định sẽ tới. Bởi vì khi ở trong WC bản thân anh cũng cứng rồi.
Vương Nhất Bác đặt mua một hộp gel bôi trơn hương dứa. Shipper khó khăn lắm mới gõ cửa đưa tới tay hắn trước thời gian dự tính một phút. Trước khi đi còn bổ sung thêm một câu "Chúc ngài sinh hoạt vui sướng." Quả thực rất vui sướng, có thể đạt được hai lần đầu tiên của lão bà, Vương Nhất Bác hẳn là người đầu tiên làm được. Sau khi xác định là nhãn hiệu thường dùng, Vương Nhất Bác vứt lên bồn rửa mặt xoay người đi tắm vòi hoa sen. Tiêu Chiến có thẻ phòng của hắn, cũng không cần phải gấp gáp tắm vội, ở trong phòng tắm quay tay một phát, bảo đảm lát nữa lâm trận sẽ kéo dài càng lâu hơn. Đến khi Vương Nhất Bác từ trong nhà tắm đầy khí nóng bước ra, Tiêu Chiến sớm đã chui vào trong chăn, quấn chính mình thành một con tằm. Rõ ràng đã là miếng thịt nằm trên thớt còn muốn làm bộ cự tuyệt. Vị ca ca này, quả thật là biết cách câu dẫn lòng người.
"Chiến ca, anh không thấy ngạt sao? Ra đây đi."
Vương Nhất Bác đưa tay xuống vỗ vỗ như đang dỗ em bé, lừa bé thỏ hồng tiến vào trong ngực mình. Sau đó hai tay gập lại liền bế người nọ vào phòng tắm. Trải qua vài năm rèn luyện, hắn sớm đã có thể nhẹ nhàng bế Tiêu Chiến lên. Không còn là Vương Điềm Điềm bị cười nhạo bế không nổi lão bà kia nữa.
"Ah! Em làm gì đó? Anh, anh tắm rồi."
Tiêu Chiến thuận thế vùi mặt vào bên cổ Vương Nhất Bác, hơi thở ấm áp đánh lên xương quai xanh khiến anh nổi da gà. Tiêu Chiến nhịn không được run rẩy, tiểu huynh đệ phía dưới cũng bắt đầu dựng lên.
"Ngoan, em giúp anh rửa mặt sau. Nếu không lát nữa làm không thoải mái."
Vương Nhất Bác vừa nãy đã nghiên cứu vòi hoa sen. Đầu vòi có thể tháo xuống, dòng nước cũng có thể điều chỉnh, dùng để súc ruột cũng khá thích hợp. Bé thỏ nhỏ đỏ mặt quỳ sấp ở trong bồn tắm, mông hơi vểnh cao lộ ra hậu huyệt. Dương vật mềm nhũn nhạt màu ngoan ngoãn rũ giữa hai chân, hai móng thỏ đặt ở hai bên lo lắng quay đầu nhìn ra sau.
"Có phải sẽ rất đau không?"
"Rất thoải mái! Chiến ca phải thả lỏng a!"
CMN có ai biết trước mình sắp bị thông còn thả lỏng được? Vừa định lớn tiếng mắng hắn không đứng đắn. Kết quả bị một dòng nước ấm áp đánh thẳng vào khe mông, dọa người nọ thét chói tai.
"EM! Đột ngột như vậy làm chi?!"
Tiêu Chiến nhẫn nhịn cảm giác quái dị nhỏ giọng mắng bạn trai. Vương Nhất Bác lại làm như không nghe thấy, một tay giữ lấy vòi hoa sen cẩn thận rửa sạch cặp mông tròn tròn. Cột nước nho nhỏ nhắm chuẩn vào huyệt khẩu đóng chặt. Nhục huyệt phấn hồng ở trong không khí co rút rồi lại thả lỏng. Tay còn lại không biết đã luồng dưới nách của nam nhân từ khi nào, niết lấy núm vú còn chưa cứng lên. Lần đầu tiên Tiêu Chiến biết được hóa ra nam nhân bị chơi núm vú cũng sẽ có cảm giác. Làm chuyện này có hơi đau, nhưng cảm giác sung sướng khiến anh căng chặt từng ngón chân.
"Ân a. . . . . Em học cái này ở đây vậy, Nhất Bác a. . . ."
Quả nhiên Chiến ca của tám năm trước và Chiến ca của tám năm sau điểm mẫn cảm vẫn giống y chang nhau. Vương Nhất Bác sau khi biết được những điều này càng thêm hưng phấn, dương vật với kích thước dọa người đã bán cương. Dán sát vào đùi trong của Tiêu Chiến cọ qua cọ lại. Người nọ xấu hổ toàn thân phiếm hồng, giống một nụ hoa hồng đang nở rộ tỏa ra hương thơm mê người.
"Đương nhiên là vì muốn lần đầu tiên của Chiến ca trải qua tốt đẹp mà học một khóa chuyên môn rồi. Em sắp tiến vào rồi đó."
Tiêu Chiến mơ mơ hồ hồ còn chưa kịp phản ứng là ý gì, thì một đốt ngón tay khá to đã trượt vào huyệt khẩu đã mềm ra một chút. Tuy rằng không đau nhưng có hơi trướng. Vương Nhất Bác vẫn chưa tiến sâu vào trong, sau khi đảo quanh huyệt khẩu xoa bóp một vòng lại đưa thêm một ngón tay vào. Hai ngón tách ra một cái khe động nhỏ chật hẹp. Quan sát ở cự ly gần còn có thể nhìn thấy mị thịt màu hồng phấn. Vòi hoa sen nhắm ngay huyệt nhỏ lấp kín lại, cảm giác dị vật dư thừa khiến Tiêu Chiến nhịn không được càng kẹp chặt huyệt đạo muốn đẩy ra ngoài. Nhưng Vương Nhất Bác giữ chặt mông của anh ấy không cho phép động đậy.
"Chiến ca nhịn một chút, nhịn một chút liền rửa sạch sẽ."
Tên vô lại này! Tiêu Chiến cắn xuống nốt ruồi đen dưới môi, bụng dưới siết chặt cố gắng thả lỏng hậu huyệt. Cho đến khi cả bụng đều rót đầy nước phình ra một độ cong. Đến lúc không thể không khàn giọng cầu xin, người nọ mới không tình nguyện mà tắt nước đi, ôm lấy anh đặt ngồi lên bồn cầu. Cảm giác bị người nọ quan sát bản thân anh đang đẩy nước ra ngoài vô cùng xấu hổ. Tiêu Chiến nhắm mắt đẩy người nọ ra ngoài, nhưng Vương Nhất Bác cố tình không cho anh toại nguyện. Hắn ngồi lên đùi của Tiêu Chiến, đỡ lấy gáy anh hôn lên. Hàm trên mẫn cảm bị đỉnh ra không kịp nuốt xuống, nước bọt từ khóe miệng chảy dần xuống cổ. Tiếng hôn tấm tắc ở phía trên kết hợp với tiếng ào ào ở phía dưới vang dội khắp phòng.
"Lại thêm lần nữa đi, nếu Chiến ca không nhanh thêm một chút em sắp nhịn không nổi rồi."
Cún con cố ý rũ đôi mắt tròn xoe xuống, đỉnh hông đưa dương vật cương cứng cọ vào bụng dưới của Tiêu Chiến. Hai cái dương vật ở cùng một chỗ cọ xát lẫn nhau nhất định cũng đem lại sự kích thích không nhỏ. Người đang ngồi trên bồn cầu đã mềm nhũn cả chân chỉ còn biết rên rỉ. Bị người ấn vào trong bồn tắm một lần nữa, sau khi bày xong tư thế chỉ có thể cúi đầu rên rỉ hai tiếng, bắt đầu chịu đựng dòng nước không quá ấm áp đấu đá làm càn bên trong tràng đạo. Sau khi thanh tẩy hai ba lần, không còn thải ra một chút nước bẩn nào nữa. Niêm mạc yếu đuối bị tấn công đến sưng tấy đỏ hồng. Cảm giác vừa đau vừa sướng từ xương cụt chậm rãi lan tràn khắp nơi. Đại não hỗn độn dường như chỉ còn lại dương vật tím đỏ của Vương Nhất Bác lúc ẩn lúc hiện.
"Chiến ca, chỗ này của anh đã mềm đến không giữ nổi nước nữa rồi! Có muốn em dùng dùng dương vật lớn lấp lại không a?"
Vương Nhất Bác cúi người xuống từ sau lưng cắn lên xương cánh bướm tinh xảo của người nọ. Từng dấu hôn ngân tím đỏ phủ đầy khắp lưng, Tiêu Chiến run rẩy mở miệng cầu xin:
"Ừ. . . Muốn. Nhất Bác, tiến vào đi, được không. . . . ."
Dịch ruột non tự phân bố thuận theo miệng huyệt rơi tí tách xuống nơi giao thoa giữa hai chân bọn họ. Vương Nhất Bác mở hộp gel bôi trơn bóp một nửa lên khe mông của anh. Cảm giác lạnh lẽo đột ngột khiến người nọ kêu một tiếng.
"Không được, còn phải khuếch trương nữa. Nếu không lát nữa sẽ làm anh bị thương."
Nói không chừng sẽ giống như lúc trước vậy, ngày hôm sau liền phát sốt trong lúc quay. Hắn không muốn Tiêu Chiến chịu tội lần nữa đâu.
Tràng đạo nóng bỏng bị lấp đầy bởi gel bôi trơn mát lạnh. Hai ngón tay sau khi ấn vào tràng đạo đã khuếch trương xong, lại cố ý khuấy thành từng tiếng nước vang dội. Trong lòng cũng nổi lên ý muốn trêu chọc người nọ.
"Chỗ này của Chiến ca sao lại giống con gái thế này? Chảy lũ rồi."
Người dưới thân không kiên nhẫn nổi nữa vặn vẹo cơ thể, miễn cưỡng ngẩng đầu lên, trừng đôi mắt đỏ hồng mắng hắn:
"Vương bát đản, đã chơi ông đây rồi còn muốn tìm nữ nhân?"
Sau khi rút hai ngón tay ra liền đem chất dịch ấy vuốt hai phát lên dương vật, nhắm ngay mật huyệt đang chảy nước đỉnh hông đâm vào. Tiêu Chiến bị đâm đến run rẩy, ngay cả tiếng Trùng Khánh cũng phun ra ngoài.
Vương Nhất Bác đã ngủ cùng Tiêu Chiến được tám năm rồi. Tuy rằng không biết nói nhưng cũng nghe hiểu tám chín phần. Vừa nãy là mắng hắn là Vương bát đản, ngu ngốc, khiến anh bị đau. Nhưng mà nhìn thấy hai gò má đỏ hồng lại đang chủ động cong eo nâng mông. Rõ ràng anh đang sướng mà!!!
"Lẽ nào Chiến ca không sướng sao? Rõ ràng cắn chặt lấy em không buông nha."
Vương Nhất Bác xấu xa kề sát tai người nọ nói lời thô tục, vành tai ướt sũng giống như một viên kẹo hồ lô dâu vừa mới phủ nước đường xong, dụ dỗ hắn nhấm nháp một phen.
"Nhất, ân. . . Nhất Bác, anh muốn, muốn nhìn em oh. . ."
Sở dĩ chọn tư thế từ phía sau tiến vào bởi vì Tiêu Chiến trước kia có nói như vậy càng thoải mái hơn, dục vọng nguyên thủy phát tiết càng triệt để. Chẳng qua dường như lại không quá thích hợp với Chiến ca ngây ngô của hiện tại. Vương Nhất Bác đưa tay lật người nọ lại, dương vật cắm trong hậu huyệt cũng theo đó mà xoay vòng. Khoái cảm giày vò lập tức ép khóe mắt người nọ đẫm lệ.
"Em chậm, ha ah. . . Chậm một chút, khó chịu. . . ."
Vương Nhất Bác cúi đầu hôn nhẹ lên khóe mắt phiếm hồng, ôn nhu dỗ dành người nọ. Nhiệt độ ấm áp và sự siết chặt nơi hậu huyệt đang quấn lấy hắn. Khiến Vương Nhất Bác hận không thể thao người nọ thành bao cao su chuyên dụng cho dương vật mình. Nhẹ nhàng dùng tay ma sát bên ngoài huyệt khẩu nơi hai người đang dính vào nhau. Sau khi cảm nhận được phía sau đã dần dần thả lỏng, liền dùng quy đầu vẽ vòng tròn lên nhục bích không nhanh không chậm. Cố ý giày vò người nọ mở miệng cầu xin mình.
Người không chịu nổi cảm giác thong thả cắm rút này liền nhịn không được chủ động cong eo, xoay cặp mông trắng tuyết đâm vào dương vật đối phương. Sau khi thử vài lần đều không tìm thấy điểm vui vẻ, bé thỏ nhỏ liền tức giận.
"Vương Nhất Bác cái tên ngu lol này. Em chỉ biết bắt nạt anh. Anh đã. . . . . Tới đây để em thao rồi, em còn không làm cho tốt. Sao em lại xấu như vậy ah. . . . ." (Toy chỉ dịch đúng bản gốc thôi, các mẹ đừng ngạc nhiên nhé!!!)
Người càng nói càng ủy khuất dứt khoát kẹp chặt mông không cho người nọ động nữa. Nhe răng thỏ ra, hung dữ hỏi người nọ có thao đàng hoàng hay không? Vương Nhất Bác bất thình lình bị người nọ kẹp một phát thiếu chút nữa là bắn ra. Gân xanh trên cổ đều lộ ra vài sợi, trì hoãn một lát mới gật đầu đáp ứng. Bé thỏ nhỏ lúc này mới vui vẻ thả lỏng hậu huyệt, bất quá còn chưa đắc ý được vài giây thì dương vật tím đỏ kia liềm trực tiếp đâm sâu vào trong tràng đạo. Tiếng rên rỉ kiều mỵ lập tức vụn vỡ.
"Vốn dĩ muốn lần đầu của Chiến ca dịu dàng một chút. Không ngờ được Chiến ca lại thích thô bạo hơn. Là em sơ suất rồi!"
Nói xong liền cúi đầu gặm cắn cằm của anh, sau khi phủ lên một dấu răng nhàn nhạt liền cúi xuống gặm cắn xương quai xanh. Tại nơi người khác không nhìn thấy lưu lại ấn ký riêng của mình. Hai núm vú sẫm màu bị chà đạp đến khó coi. Trên lưng Vương Nhất Bác thì lưu lại vài vết cào do móng tay, khi mồ hôi chảy xuống liền cảm thấy đau đớn.
"Ngô ah. . . Nhất Bác, ân. . . . . Muốn, muốn bắn a. . . . ."
Tiêu Chiến run lẩy bẩy muốn đưa tay giải quyết dục vọng của bản thân, lại không ngờ tới bị người nọ một chưởng đánh ra. Người yêu niên hạ kéo căng khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa:
"Hôm nay Chiến ca phải bị em THAO. BẮN."
Vô ý bị người nọ kéo vào vòng xoáy của dục vọng bất tận. Dương vật vừa cứng vừa to ở trong hậu huyệt đâm sâu rút nhanh. Sau khi rút ra chỉ thừa lại quy đầu rồi lại đâm mạnh trở về. Niêm mạc còn chưa kịp khép lại đã bị người nọ hung hăng thao mở. Khoái cảm đục mài liên tục chạy thẳng vào trong não. Người nọ thoải mái đến mức khép không nổi miệng chảy nước bọt ròng ròng. Bộ dạng giống như búp bê vải bị người thao hư.
Như vậy xem ra việc bị thao bắn cũng không phải khó khăn gì. Vương Nhất Bác cắn răng bóp chặt mông của Tiêu Chiến, thoắt cái đã đâm vào chỗ sâu nhất, thoáng cái lại nghiền nát tuyến tiền liệt. Cho đến khi người nọ bị thao đến y y ah ah không nói nên lời. Đỉnh quy đầu giống như đang có vô số cái miệng nhỏ đang nhắm chuẩn lấy mã mắt hút không ngừng. Hậu huyệt như muốn cắn đứt dương vật của hắn, muốn hút cả tủy não của hắn vào mới chịu bỏ qua.
Chiến ca của hắn, quả nhiên là một bảo bối với thiên phú dị bẩm. Lần đầu tiên lỗ mãng lúc trước thật sự quá lãng phí rồi.
Cuối cùng là Vương Nhất Bác đè người nọ ra bắn trước, lại thay người nọ giúp nó tiết ra ngoài. Bàn tay lớn vuốt ve dương vật đỏ thẫm, một bên xoa quy đầu, một bên cố ý ở bên tai người nọ thở gấp. Như có như không kêu vài tiếng Chiến ca thật giỏi, lỗ mãng kêu gọi Tiêu Chiến khiến anh đỏ hồng đôi mắt môi mấp máy run rẩy:
"Ân ah. . . . ."
Rên rỉ thật lâu mới phản ứng được mình thế mà bị người ta gọi đến cao triều. Bé thỏ nhỏ thẹn thùng hận không thể bật người tìm cái động chui vào.
Trong bồn tắm lớn dính đầy tinh dịch của hai người. Đầu gối của Tiêu Chiến quỳ đến xanh tím, tuy rằng không quá rõ ràng, nhưng vẫn bị cún con nâng lên hôn nửa ngày. Chỉ là càng hôn càng không đứng đắn, từ đầu gối hôn dần lên, hôn tới khi thiếu chút nữa lau súng cướp cò.
"Ah. . . Đau, Vương Nhất Bác! Anh hoài nghi em bị thứ gì đó bám lên người. Một chút cũng không giống em lúc bình thường. . . ."
Tiêu Chiến ghé vào trên đùi người nọ, vểnh mông để cho Vương Nhất Bác dễ dàng rửa sạch. Anh nhìn chằm chằm sàn nhà đương nhiên cũng không thấy được ánh mắt kinh ngạc của nam nhân. Tình huống kiểu này còn tính là gì? Tự mình cắm sừng mình? Hắn có hơi đau đầu rồi.
Cẩn thận rửa sạch sẽ cho người nọ xong mới nhét anh vào ổ chăn. Người đã mệt mỏi chủ động tìm một vị trí thoải mái trong ngực hắn mới chìm vào giấc ngủ say. Mà Vương Nhất Bác cũng không biết bản thân cũng đã rơi vào hôn mê từ lúc nào. Ngày hôm sau tỉnh lại đã trở về năm 2026.
"Chiến ca, Chiến ca."
Không chút kiên nhẫn đẩy cánh tay đang ôm lấy lưng mình ra, Tiêu Chiến cau mày mắng hắn đã bao nhiêu tuổi rồi, còn chơi trò này nữa.
"Chiến ca, anh còn nhớ rõ lần đầu tiên của chúng ta không? Anh. . . Cảm thấy thế nào?"
"Cảm thấy? Cảm thấy em kỹ thuật quá tệ. Anh cmn đã sắp tuyệt vọng đối với cuộc sống tình dục của chính mình mấy thập kỷ sau rồi."
Tiêu Chiến hết sức chán ghét mở mắt ra muốn làm rõ chuyện điên khùng của cún con lúc mới sáng sớm này. Kết quả vừa mở mắt liền nhìn thấy Vương Nhất Bác ngồi ở trên giường ôm lấy ngực, bộ dạng chưa kịp hoàn hồn.
"Gì đó?"
"Không có chi, không có chi. Chiến ca ngủ tiếp đi, em rót cho anh ly nước."
Không tồi, không tồi. Không tự cắm sừng mình.
"Vương Nhất Bác, em không phải có ai khác sau lưng anh đó chớ?"
Tiêu Chiến dứt khoát rút gối đầu ra, lót vào sau lưng mình. Vẻ mặt nghi hoặc nhìn người nọ đang thần thần bí bí.
"Em làm sao lại làm chuyện có lỗi với anh được? Từ trái tim đến thân thể của em đều thuộc về một mình Chiến ca thôi!"
Chiến ca tám năm trước cũng là Chiến ca. Ừ, không có gì sai sót hết!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro