Chương 134: Để anh ta chụp đi!

Hai ngày sau, quảng cáo HG có Chu Di Hân và Từ Sở Văn được tung ra, Weibo dậy sóng, vốn dĩ trước khi quay cái quảng cáo đã được bàn luận rầm rộ, giờ đăng lên rồi thì càng được quan tâm nhiều hơn.

Chu Di Hân thì không phải bàn đi, sau khi có tin kết hôn vẫn luôn là lưu lượng được săn đón, Từ Sở Văn thì vì ngày trước có quan hệ với Bách Lý Thiêu Di nên bị người ta gán cho là tình địch của Chu Di Hân.

Hiện tại, hai người lại hợp tác quay chung một quảng cáo, vẫn là thương hiệu nổi tiếng trong nước, dư luận đương nhiên bùng nổ.

Hiệu quả quảng cáo rất tốt, Chu Di Hân xem ngay khi quảng cáo được đăng lên, trên màn hình nàng là một cô gái có vẻ ngoài xấu xí, nàng vừa khát vọng nữ thần yêu thích mình vừa sợ hãi nữ thần biết mình là ai, mâu thuẫn như vậy được Chu Di Hân diễn tả vô cùng nhuần nhuyễn.

Đương nhiên, thể hiện của Từ Sở Văn cũng không kém cạnh.

Nữ thần tao nhã, thông minh và thấu hiểu đều được diễn một cách hoàn hảo.

Chỉ là có một thứ khiến Chu Di Hân kinh ngạc, đạo diễn Dư đã thêm một cảnh, là lúc nàng và Từ Sở Văn đứng dưới tán cây, Từ Sở Văn giúp nàng lấy lá cây rụng xuống.

Chu Di Hân không biết, phân cảnh này đã được lưu truyền điên đảo trên mạng.

Các siêu thị lớn dán đầy poster quảng cáo, màn hình led cũng được chiếu quảng cáo, hơn nữa HG truyền thông rất mạnh, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, độ nổi tiếng của HG lại tăng thêm hai bậc.

Tiêu thụ thì khỏi phải nói, phá vỡ kỉ lục mấy năm nay.

Cư dân mạng dồn dập chen vào Weibo của HG, bình luận rầm rầm dưới bức poster tuyên truyền.

-- Trời má, nữ thần của tui quá dịu dàng rồi! Ánh mắt này là muốn tui phải chết chìm trong đó đúng không?

-- Từ Xuẩn, em phải sinh con cho chị!!!

-- Mấy người có thấy cảnh Chu Di Hân biến hình siêu cấp đẹp không? Mắt tui sáng chói luôn mà!

-- Lầu trên, đẹp gì đâu, tui cũng mới xem hai ba trăm lần thui!

-- Tôi thành fan của Chu Di Hân đây

-- Di Hân của chúng ta "Thịnh thế mỹ Hân"! Hôm nay phải bạo! Từ Sở Văn cũng rất đẹp, mong hai nữa thần hợp tác vui vẻ trong <Hừng đông>!

-- Không liên quan nhưng không ai ship cặp này hử? Tui...tui..tui thấy đẹp đôi lắm ớ!

-- Thần tán thành!

-- Thần cũng tán thành!

-- Càng ngày càng mong chờ <Hừng đông>, có hai nữ thần còn có Viên nam thần đảm đương, quá tuyệt vời.

-- Thật là mong chờ mà, tôi muốn được cắt ghép video lắm rồi!

Chu Di Hân còn không biết dư luận trên mạng đang được hướng sang chiều khác, nàng vẫn đang dọn dẹp đồ đạc, sắp phải quay <Hừng đông>, bọn họ cần bay đến chỗ vách núi để lấy bối cảnh, sau đó mới về thành phố B để quay đoạn nàng làm phóng viên đi lấy tin, tiếp đó chính là nội dung chính cao trào của <Hừng đông>, đến nông thôn.

Cảnh ở nông thôn cũng là vùng núi của xã H, vốn dĩ Chu Di Hân muốn đề xuất chọn thôn Trường Ninh nhưng nghe nói Lâm đạo đã sớm chọn được địa phương nên nàng từ bỏ.

Lần này đến xã H, Lâm Chi muốn đi theo, nhưng bị Chu Di Hân ngăn cản, Lâm Chi không suy chuyển được, nghĩ một chút thì đồng ý. Trước đó Vệ Hạo Nhiễm bị bọn họ xếp đặt, giờ phút này hẳn đang ghi hận trong lòng, cô ở lại thì sẽ sẵn sàng nghênh chiến bất cứ lúc nào giúp Chu Di Hân.

Phó Thu đương nhiên sẽ đi theo Chu Di Hân, vốn Chu Di Hân muốn để Phó Thu ở lại học tập Lâm Chi, nhưng Lâm Chi không đồng ý, để nàng đi một mình rất không yên lòng, nên phải có Phó Thu đi theo.

Chu Di Hân biết Lâm Chi cũng vì lo lắng cho nàng nên gật đầu đồng ý.

Lần này đi xã H dự kiến ba tháng, đáng lẽ Chu Di Hân sẽ có một đoạn là phóng viên cần quay ở thành phố B nhưng đạo diễn đã rời cảnh đó xuống quay sau cùng, trước hết là quay toàn bộ cảnh ở nông thôn cho xong.

Chu Di Hân cảm thấy như vậy cũng tốt, tiết kiệm thời gian và công sức đoàn phim.

Bởi vì phải đi quay phim ba tháng, Lâm đạo cho bọn họ ba ngày để chuẩn bị hành lý, Chu Di Hân đang sắp đồ thì nhận được tin nhắn của Phó Thu, cô gửi đến một bức ảnh.

[Chị Chu, chị thật đỉnh! HG đăng bài đặc biệt cảm ơn chị và Từ Sở Văn nè.]

[Phải rồi chị Chu, chị thấy bức ảnh này chưa? Giờ HG đã dùng nó để làm thành poster quảng cáo, trên mạng đã có ảnh HD rồi đó]

Chu Di Hân nhìn ảnh, là lúc Từ Sở Văn lấy lá xây xuống cho nàng.

Trong quảng cáo, Từ Sở Văn mang giày cao gót nên cao hơn nàng một cái đầu, Chu Di Hân ngẩng đầu đối diện ánh mắt của cô, đáy mắt hai người vương ý cười nhàn nhạt.

Người bên ngoài thì nhìn thành tình ý bắn khắp nơi, chỉ có chính chủ mới rõ tình huống lúc đó là gì.

Chu Di Hân trả lời Phó Thu, bảo cô mau thu dọn đồ đạc rồi đặt điện thoại xuống.

Rốt cuộc phải đi ba tháng liền, dù cố gắng tối giản đồ đạc nhưng vẫn đầy hai cái va li, còn vài thứ chưa mua, Chu Di Hân nghĩ chút thì gọi cho Bách Hân Dư, hỏi cô tan làm có rảnh không, Bách Hân Dư vừa kết thúc cuộc họp, nhận được điện thoại của nàng thì đứng bên cửa sổ nói chuyện: "Đi dạo phố ư?"

Giọng nói không thể tin nổi của cô khiến Chu Di Hân bật cười.

"Vâng, đi dạo phố, Bách tổng có rảnh không ạ?"

Bách Hân Dư giãn mày, nghĩ đến nói nói: "Được, tan làm chị bảo Lục Hàn đi đón em nhé."

Chu Di Hân vội nói: "Không cần, em tự đi, lúc đó em ở dưới công ty chờ chị."

Bách Hân Dư ừm một tiếng, Chu Di Hân nói tạm biệt xong thì hôn một cái qua điện thoại, tiếng hôn 'chụt' truyền đến tai Bách Hân Dư, cô mím môi cười cười, vành tai ửng hồng.

Tả Tịnh Viện thấy thế chỉ lặng yên đứng sau lưng cô, có mấy người ra khỏi phòng họp thì kinh ngạc nhìn rồi vội rời ánh mắt.

Trước giờ tan làm, Chu Di Hân đã đến Bách Lý Thiêu Di, Bách Hân Dư vẫn chưa xong việc, Tả Tịnh Viện nhận điện thoại, nói Bách tổng đang có một hội nghị trực tuyến, Chu Di Hân đáp lại xong thì đi thang máy lên tầng cao nhất.

Trong thang máy tình cờ có hai người đi vào, ánh mắt bọn họ cẩn thận từng chút, cúi đầu chào hỏi: "Chào phu nhân."

Chu Di Hân cũng lịch sự mỉm cười gật đầu chào lại.

Trong đó có một người lấy can đảm nói: "Phu nhân, chúng tôi đã xem quảng cáo HG mà cô đóng, quá xinh đẹp."

Chu Di Hân: "Cảm ơn."

Cửa thang máy mở ra, hai cô gái vội đi ra ngoài, cửa thang chuẩn bị khép lại, Chu Di Hân liền nghe giọng người ban nãy ré lên.

"Chu Chu vừa mới nói 'Cảm ơn' với tui đó!!!"

"Tôi cũng thấy hạnh phúc lây nha."

Chu Di Hân mím môi cười cười, thang máy nhanh chóng đi lên.

Đến phòng làm việc, Bách Hân Dư không ở đó, Chu Di Hân lấy ít mỹ phẩm trong túi ra, đi vào nhà vệ sinh dặm thêm son phấn, Bách Hân Dư cùng Tả Tịnh Viện đi vào phòng thấy trên ghế có thêm cái túi xách, cô liền phất tay nói với Tả Tịnh Viện: "Không có việc thì thì cậu tan làm đi."

Tả Tịnh Viện gật đầu: "Vậy lát nữa..."

Bách Hân Dư suy nghĩ một chút: "Để Lục Hàn chuẩn bị xe đi."

Tả Tịnh Viện: "Rõ."

Cậu trả lời xong thì đi ra ngoài.

Bách Hân Dư đặt giấy tờ lên bàn làm việc, quay đầu nhìn quanh phòng, sau đó ánh mắt đặt ở phòng vệ sinh đang truyền ra tiếng nước chảy, vừa định đi đến thì nghe thấy chuông điện thoại kêu lên, cô đi đến bàn trà cầm điện thoại lên nhìn.

Là Lâm Chi gọi.

Bách Hân Dư đưa điện thoại đến trước cửa phòng vệ sinh: "Chu Chu, em có điện thoại."

Chu Di Hân nói vọng ra: "Ai thế ạ?"

Bách Hân Dư: "Lâm Chi."

Chu Di Hân: "Chị nghe giúp em với, em đang bận xíu."

Bách Hân Dư quẹt màn hình, giọng của Lâm Chi lập tức vang lên: "Di Hân, chuẩn bị đồ đạc ổn thỏa chưa? Buổi tối ở xã H đặc biệt lạnh, em phải mang thêm quần áo giữ nhiệt vào."

Lâm Chi nói một tràng không thấy ai trả lời: "Di Hân???"

Bách Hân Dư khẽ mở môi mỏng: "Là tôi, Chu Chu đang bận, chút nữa tôi sẽ bảo em ấy gọi lại cho cô."

Lâm Chi khụ một tiếng, nhưng bị sặc, vội vàng nói: "Được được, tôi không quấy rầy Bách tổng."

Sau đó thì cúp máy.

Trên màn hình liền hiện lên một bức ảnh.

Bách Hân Dư nhìn chằm chằm bức ảnh, không khỏi nhíu chặt mày lại.

Phòng vệ sinh vang lên tiếng động, Chu Di Hân mở cửa, khuôn mặt càng thêm xinh đẹp sau khi được trang điểm thêm, mím môi chớp mắt cũng đều khiến Bách hân Dư không thể rời mắt, cô cầm điện thoại nắm nắm mấy cái rồi hỏi: "Em xong rồi?"

Chu Di Hân gật đầu: "Chị Lâm vừa rồi gọi gì em thế?"

Bách Hân Dư: "Không có gì, em gọi lại đi."

Cô đưa điện thoại cho Chu Di Hân, sau đó ngồi xuống bàn làm việc, khóe mắt liếc thấy Chu Di Hân đi đến trước cửa sổ gọi điện thoại, Bách Hân Dư đặt tay lên bàn phím, suy nghĩ một chút vẫn gõ tìm kiếm HG quảng cáo.

Rất nhanh, quảng cáo đầy đủ được hiện lên. Bình luận ở dưới cũng rõ ràng.

-- Giơ cao cờ đảng Văn Chu!

-- Hôm nay tui chết trong cái video này mất.

-- Chờ tôi liếm màn hình xong sẽ nói chuyện cùng mấy người.

-- Não tôi vừa diễn xong một vở kịch, tân hoan và cựu ái cùng lên sàn, sau đó hai người đều đạp bay tổng giám đốc Bách Lý Thiêu Di rồi ở bên nhau!

-- Lầu trên, bà là quỷ đấy à? Cơ mà đúng lắm, nói quá chuẩn, nghĩ thôi đã thấy tuyệt rồi!

-- Nghĩ đến <Hừng đông> sắp tới càng phấn khích, không biết có gì hay ho không?

Bách Hân Dư nhìn chằm chằm những bình luận này, tay siết chặt con chuột, thấy Chu Di Hân đã gọi điện xong thì không chút biến sắc tắt video quảng cáo đi, quay đầu nhìn nàng: "Em nói chuyện xong rồi?"

Chu Di Hân cong môi cười: "Dạ, đi thôi."

Nàng đi đến bên cạnh Bách Hân Dư ôm tay cô, Bách Hân Dư nhìn quần áo công sở nghiêm túc của mình nói: "Chị có cần thay đồ khác không?"

Chu Di Hân nhìn chằm chằm cô: "Mặc vậy là đẹp rồi mà."

Bách Hân Dư: "Chị..."

Chu Di Hân không cho cô cơ hội nói chuyện, hôn một cái lên má cô: "Tiểu Bạch mặc cái gì cũng đẹp hết!"

Bách Hân Dư bị nàng chọc cười, thu lại mù mịt trong mắt, cùng nàng đi ra khỏi văn phòng.

Lục Hàn đã ở dưới chờ hai người, thấy bóng dáng cả hai đi đến thì liền mở cửa xe: "Bách tổng, phu nhân."

Bách Hân Dư không mặn không nhạt ừm một tiếng, hai người lên xe thì cô quay sang Chu Di Hân hỏi: "Em muốn đi đâu?"

Chu Di Hân suy nghĩ một chút: "Đến Trung tâm thương mại Bình An đi."

Trung tâm thương mại Bình An nằm ở trung tâm thành phố, bên trong chuyên bán hàng hiệu cao cấp nên cũng không quá nhiều người đến mua sắm, như vậy cũng tránh được chuyện rắc rối khi hai người cùng xuất hiện.

Lục Hàn lái xe thẳng đến bãi đậu xe của trung tâm thương mại, Bách Hân Dư cầm tay Chu Di Hân xuống xe, người ở bên ngoài rất đông nhưng bên trong trung tâm thương mại thì không quá đông, sau khi vào cửa, bọn họ nhìn thấy khá nhiều các quý phu nhân đang chọn đồ.

Sau khi đi vào trong, Chu Di Hân vẫn luôn ôm tay Bách Hân Dư, hai người động tác thân mật, nàng thấp hơn Bách Hân Dư một chút, đứng bên cạnh nhau xinh đẹp động lòng người, mặc dù vẻ mặt Bách Hân Dư luôn không nhiều biểu cảm nhưng lúc này vẫn luôn dịu dàng, đặc biệt khi nhìn Chu Di Hân thì ánh mắt rất cưng chiều.

Cả hai vẫn cùng nhau đi trong trung tâm thương mại, thỉnh thoảng Chu Di Hân ngẩng đầu hỏi ý kiến của Bách Hân Dư, cô sẽ gật đầu hoặc lắc đầu, cũng sẽ tiếp lời, thái độ chiều chuộng vô cùng.

Tại góc quanh.

Bách Hân Dư nhìn qua gương phát hiện có người đang cầm máy ảnh chụp hình hai người, cô đang định xoay người thì Chu Di Hân đột nhiên ôm eo cô: "Để anh ta chụp đi!"

Bách Hân Dư cụp mắt suy nghĩ chốc lát rồi cũng ôm lại Chu Di Hân, mỉm cười: "Được."
---------------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro