Chương 6: Thổ lộ

Bạch Dương thức dậy vào sáng hôm sau với cảm giác mơ hồ, cả người mệt mỏi và đau nhức. Đầu óc cô vẫn còn vướng lại trong làn sương mù của rượu và những cảm xúc lạ lẫm từ đêm qua. Cô chớp mắt mấy lần, cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra, nhưng tất cả như một cơn ác mộng lộn xộn mà cô không thể ghép lại được.

Cô ngồi dậy, đưa tay xoa đầu, rồi nhận ra mình đang nằm trên giường của Xử Nữ. Cô bàng hoàng khi thấy căn phòng bừa bộn không giống như trong ký ức của mình. Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào, sáng lên một góc phòng, rồi dừng lại trên chiếc bàn học đầy sách vở và giấy tờ. Mọi thứ thật quen thuộc, nhưng cũng thật xa lạ.

Bạch Dương cúi xuống nhìn bản thân, rồi nhớ lại mấy giây trước đó, cái cảm giác kỳ lạ và hơi đau đớn khi cô tỉnh dậy. Rồi những hình ảnh mờ ảo của đêm qua chợt ùa về, khiến cô thở hổn hển. "Không thể nào..."

Cô vội vàng đứng dậy, nhưng chân cô như không vững, đầu óc quay cuồng. Cô không thể tin được chuyện gì đã xảy ra giữa cô và Xử Nữ. Cảm giác lo lắng, xấu hổ và một chút sợ hãi dâng lên trong lòng. Cô vội vã sửa sang lại tóc, nhanh chóng mặc lại bộ đồ từ tối qua, và quyết định ra ngoài.

Trong phòng bếp, Xử Nữ đứng trước bếp, tay thoăn thoắt khuấy nồi cháo đang sôi, hơi nóng bốc lên làm khuôn mặt cậu thêm phần ửng đỏ. Những âm thanh lách tách của chảo và nồi, sự yên tĩnh nhẹ nhàng của buổi sáng, tất cả như hòa vào nhau, tạo nên một không gian ấm áp mà Bạch Dương chưa từng cảm nhận được.

Bạch Dương đứng tựa vào khung cửa phòng, mắt mơ màng nhìn cậu. Những cơn gió nhẹ thoảng qua cửa sổ, nhưng trong lòng cô, lại như có một cơn sóng vỗ về, từng cơn, từng cơn một, khiến trái tim cô loạn nhịp.

Xử Nữ quay lại, nhìn thấy cô đứng đó, đôi mắt khẽ nheo lại như có gì đó đang giấu kín. Cậu nở nụ cười nhẹ, một nụ cười rất khác với vẻ lạnh lùng thường ngày.

- Chị dậy rồi à? – Giọng cậu ấm áp, không còn vẻ khô khan mà nhẹ nhàng như thể đang cố gắng làm dịu đi những gì đã xảy ra đêm qua.

Bạch Dương bước lại gần. Cô không nói gì, chỉ nhìn vào chiếc bát trong tay Xử Nữ, ngập ngừng.

Xử Nữ múc một muỗng cháo ra bát, rồi nhẹ nhàng đưa cho cô.

- Ăn đi. Em làm bữa sáng cho chị.

Cô ngần ngại, đôi mắt ánh lên một chút bối rối nhưng lại không thể phủ nhận cảm giác ấm áp đang dâng lên trong lòng. Cô nhận bát cháo từ tay cậu, rồi cúi đầu, lặng lẽ ăn.

- Chị Thiên Yết và bố mẹ em đi về quê ngoại ăn giỗ rồi.

Bạch Dương nghe Xử Nữ nói vậy mà như thoáng thấy nhẹ nhõm trong lòng. Ít nhất là cô không phải đối mặt với những câu hỏi khó xử từ người bạn thân của mình. Cô nhìn vào chiếc bát, nhưng trong lòng cô lại không thể ngừng suy nghĩ về đêm qua. Tại sao lại như vậy? Cô có nên hỏi Xử Nữ về những gì đã xảy ra không?

Đúng lúc ấy, Xử Nữ nhẹ nhàng tiến lại gần cô, rồi bất ngờ vòng tay qua eo cô, kéo cô vào lòng. Cả cơ thể Bạch Dương cứng đờ. Cô có thể ngửi rõ mùi bạc hà trên người anh, kèm theo đó là cơ thể vững chãi.

Cô ngẩng đầu lên, mắt họ gặp nhau trong giây lát.

Xử Nữ nở nụ cười, lần này, nụ cười dịu dàng đến lạ.

- Chị không cần phải lo lắng về những gì đã xảy ra. Chỉ là... – Cậu dừng lại, như đang suy nghĩ xem có nên nói tiếp không, rồi cuối cùng cậu thở dài
– Em không muốn chị nghĩ đây là một sai lầm. Em muốn nói rằng, em thực sự rất thích chị.

Bạch Dương khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận đôi tay Xử Nữ siết chặt hơn một chút quanh cô, như thể sợ cô sẽ chạy mất. Ra là Xử Nữ cũng sẽ có lúc trở nên căng thẳng đến như vậy haha.

– Em nói thật không?

– Cô thì thầm, cảm giác mơ hồ trong cô như vỡ vụn. Giờ đây, cô chỉ muốn tìm kiếm sự thật trong đôi mắt cậu, những gì cậu đã nói.

Xử Nữ nhìn vào mắt cô, ánh mắt chân thành và đầy ắp những cảm xúc mà cậu chưa bao giờ dám thừa nhận. Cậu hít một hơi thật sâu, rồi dịu dàng nói:

- Em thích chị, Bạch Dương. Từ lâu rồi. Và chị không muốn giấu diếm nữa.

Cả không gian như lắng lại, chỉ còn lại tiếng thở đều của hai người, rồi những cảm xúc nhẹ nhàng lan tỏa giữa họ, tạo thành một sợi dây vô hình kết nối hai trái tim.

Bạch Dương cảm thấy mình như đang chìm vào một giấc mơ mà cô không muốn tỉnh dậy. Cô vòng tay quanh cổ Xử Nữ, áp má vào ngực cậu, cảm nhận nhịp thở đều của cậu, cũng như mùi hương mà cô ngày đêm mong nhớ.

- Chị Dương, chị không muốn nói gì hả?

Bạch Dương lúc này mới nhận ra cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của Xử Nữ. Cô cười gượng:
- Xin lỗi. Do chị mệt quá thôi.

- Mệt là đúng rồi. Hôm qua "đè" lên em cả đêm còn gì.

Bạch Dương nghe Xử Nữ nói xong liền ngượng chín mặt. Cô rúc đầu vào người cậu muốn che đi sự xấu hổ.

- Chị làm em cảm thấy mình đang bắt nạt chị vậy, - Xử Nữ cười, nhưng nụ cười đó lại chứa đầy sự yêu thương. Cậu cúi xuống, chạm nhẹ vào tóc Bạch Dương, giọng nói của cậu trở nên dịu dàng hơn.
- Nhưng mà em thích cảm giác này.

Bạch Dương, vẫn còn đỏ mặt, cảm thấy tim mình đập loạn nhịp. Cô đẩy nhẹ cậu ra, nhưng đôi mắt cô vẫn không thể rời khỏi ánh nhìn chân thành của Xử Nữ.

- Em không thể lúc nào cũng trêu chị như vậy, - Bạch Dương lẩm bẩm, cố gắng tránh ánh mắt cậu.

- Lúc nào cũng vậy thì sao? Em có thể đùa một chút mà, đúng không? – Xử Nữ nhún vai, đôi mắt sáng rực.

- Chị có biết không, em đã chờ đợi khoảnh khắc này lâu lắm rồi. Mọi chuyện không phải chỉ là... một đêm qua. Em muốn có một điều gì hơn vậy. Chị có đồng ý làm bạn gái em không?

Xử Nữ không vội vàng, cậu kiên nhẫn nhìn cô, không nói gì thêm. Không gian xung quanh như lắng lại, chỉ còn lại hơi thở của họ lướt nhẹ qua nhau.

Bạch Dương cảm thấy như mình vừa bước vào một vùng đất hoàn toàn mới, nơi cô không biết rõ mình phải làm gì. Những gì xảy ra giữa họ tối qua, sự thân mật đó, sự gần gũi ấy—tất cả như một cơn mưa bất chợt làm cô ướt sũng, nhưng cũng đầy mê hoặc.

Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh, nhưng tim cô lại đang đập loạn nhịp. Cô không biết làm sao để trả lời, và rồi một phần trong cô nhận ra rằng không cần phải có câu trả lời ngay lập tức.

Em... – Bạch Dương bắt đầu, nhưng lại không biết phải nói gì. Cô cúi đầu, rồi ngẩng lên nhìn cậu, môi cô khẽ mấp máy. – Xử Nữ, em thật sự muốn như vậy sao?
Cậu mỉm cười, ánh mắt dịu dàng như thể không muốn làm cô quá căng thẳng.

Em muốn. Rất muốn. – Xử Nữ trả lời, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy quyết đoán.

- Chị... – Cô mấp máy môi, cảm giác nghẹn ngào dâng lên trong lòng. – Chị đồng ý. – Cô thì thầm, rồi nhìn vào mắt cậu, cảm nhận sự nhẹ nhõm và hạnh phúc lan tỏa trong lòng. – Là bạn gái của em.

Xử Nữ không kìm được, nở một nụ cười rạng rỡ, rồi kéo cô vào một cái ôm thật chặt, như thể muốn giữ chặt khoảnh khắc này mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro