Mộng Lý Hoa Khai (Hoa Nở Trong Mơ) - Lam Tịch

"Hoa nở trong mơ, trong mộng có hoa"

Lưu Kỳ là một nữ nhân bình thường có một giấc mộng cũng bình thường là có được tình yêu với cô bạn Đằng Ngôn, làm một công việc đúng chuyên môn, và sống cuộc sống sinh hoạt bình thường như bao người khác. Là một sinh viên ra trường, nhiệt huyết của tuổi trẻ chưa kịp bừng cháy thì đã bị dập tắt vì hiện thực tàn nhẫn: không kinh nghiệm, không tiền đồ... Lưu Kỳ kết bạn với Vương Thành – một nam nhân chín chắn, trưởng thành, si tình, và thiện lương. Cả hai cùng nhau chia phòng, cùng nhau ăn mì gói sống qua ngày. Cả hai vừa là người bạn cũng như là anh em, chia sẻ ngọt bùi, chỉ cầu ba bữa ăn mỗi ngày là đủ.

Hứa Nhược, là một tổng tài, nhưng không hề kiêu ngạo. Nàng và Lưu Kỳ ban đầu giống như hai đường thẳng song song, vốn không liên quan gì với nhau. Nhưng lại gặp và yêu nhau như một duyên phận. Hứa Nhược rất kiên nhẫn. Nàng biết Lưu Kỳ yêu thầm Đằng Ngôn, nàng biết sẽ thật khó để chiếm vị trí trong tim Lưu Kỳ. Nhưng nàng vẫn cố gắng, từng bước từng bước đi vào cuộc sống của Lưu Kỳ.

Trong truyện không hề có những cảnh ngược cẩu huyết, không ngự tỷ, không mỹ nhân, không đấu trí, không H-scene... Đọc "Mộng Lý Hoa Khai" giống như thưởng thức một tách trà xanh ấm áp giữa mùa đông giá lạnh. Đắng cay ngọt bùi, tình bạn, tình yêu, và quan trọng là tình người. Tình yêu là gì, là khi có người đứng đợi ta giữa mùa đông giá lạnh và mang một cà-mèn tới nơi làm việc vào giữa đêm khuya và hỏi, "Ăn gì chưa?", là khi ta bệnh sẽ có một ai đó ở bên chăm sóc, chiếu cố ta, và nói, "Sẽ nhanh khỏe nha~", là khi có một người ở nhà luôn mong đợi ta trở về, là khi ta muốn khóc thật to, sẽ có một bờ vai để ta tựa vào mà khóc, là khi chúng ta có thể cùng nắm tay nhau đi trên đường, thì thầm với nhau trên giường, chia sẻ với nhau những kỷ niệm, những nỗi ưu buồn, những niềm vui nho nhỏ. Tình yêu, là khi nhẹ nhàng trao cho nhau những nụ hôn, nói rằng: "Ta yêu ngươi!"

Đối với Lưu Kỳ và Hứa Nhược: Nhân sinh rất ngắn, cớ gì phải tính toán lẫn nhau. Hãy yêu hết mình đi, hãy đi làm những gì mình thích, hãy quý trọng những thứ ta đang có, chỉ khi như thế, ta mới không thẹn với lòng. Thành công hay thất bại, đều là một thu hoạch lớn. Mộng chỉ thành hiện thực khi ta cố gắng, nỗ lực không ngừng để đạt được nó.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro