Chương 11
Lần cuối cùng Trần Lệ và Tỉnh Dữu nói chuyện như này là lần đầu tiên Tỉnh Dữu tặng quà cho Liên Dao Dao.
Lần đó Tỉnh Dữu tự thân đi tặng quà, một lọ nước hoa số lượng có hạn, Tỉnh Dữu vừa cầm đến tay đã lập tức bảo Trần Lệ lái xe đến công ty Liên Dao Dao.
Nhưng vô cùng khó xử, Tỉnh Dữu ngay cả lầu trên cũng không được lên, rõ ràng trước đó đã tìm cách rồi, nhưng thời khắc mấu chốt đến một người cũng không liên lạc được, chỉ có thể đứng ở tầng một, bảo lễ tân truyền lời lên.
Hôm đó Trần Lệ và Tỉnh Dữu ngồi ở khu nghỉ ngơi ở đại sảnh nửa tiếng mới đợi được tin tức của Liên Dao Dao.
Liên Dao Dao nói cảm ơn ý tốt của Tỉnh tiểu thư, nói cô ấy vô công bất thụ lộc, còn nói Tỉnh tiểu thư tốn kém rồi, sau này không nên tiếp tục tặng đồ nữa, cảm ơn.
Sau khi về, Trần Lệ nói chuyện với Tỉnh Dữu rất lâu, cũng như hôm nay vậy, pha trà, ngồi yên lặng, nhớ tới những chuyện không quan trọng, trò chuyện đôi lời.
Thật ra trong lòng Tỉnh Dữu cũng hiểu, hôm đố tại sao không liên lạc được với ai, nhưng hình như cô không quá muốn thừa nhận, cũng đổ mọi sai lầm lên mấy người quản lý công ty Liên Dao Dao, sau đó, xóa toàn bộ phương thức liên lạc của những người kia.
Tỉnh Dữu cảm thấy Liên Dao Dao rất tốt, cũng toàn nói Liên Dao Dao tốt, ngoại giới đối với người kinh doanh luôn đánh giá hai mặt, có tốt cũng có xấu, mà Tỉnh Dữu vô cùng tài tình, chỉ nhớ ưu điểm của Liên Dao Dao, che giấu tất cả khuyết điểm của cô.
Chỉ là chuyện phong lưu của Liên Dao Dao, Trần Lệ nghe qua nhiều rồi.
Sau này Tỉnh Dữu không tự mình tặng quà nữa, nỗi xấu hổ chờ ở tầng một rồi lại bị từ chối, cho dù Tỉnh Dữu muốn trải nghiệm lại, Trần Lệ cũng không cho Tỉnh Dữu làm lại.
Mỗi khi nhớ tới, cô ấy đều hít thở không thông.
Tuy rằng Tỉnh Dữu không chút nóng nảy mà ngồi xem tạp chí ở khu nghỉ ngơi, nhưng cô ngồi một bên lo lắng, mỗi một giây đều là dày vò, mỗi giây đều mong chờ tiểu thư nhanh tới đại sảnh, là đuổi người hay là gặp mặt thì nhanh một chút.
Trong mắt cô ấy, Tỉnh tiểu thư chưa bị loại oan ức này.
Sau đó Tỉnh Dữu lại tiếp tục tặng quà cho Liên Dao Dao, để có vẻ thành tâm, từ đó, việc tặng quà đều là Trần Lệ tự mình làm
Tuy rằng Trần Lệ không biết rốt cuộc Tỉnh Dữu đang kiên trừ cái gì, Tỉnh Dữu căn bản là không cần phải làm loại chuyện không có ý nghĩa này, nhưng là một người làm công, cô cần phải làm theo lời và lấy lòng bà chủ.
Tỉnh Dữu tặng quà xong, cho dù bị trả về, cô vẫn vui vẻ như trước.
Trần Lệ sau khi tìm được một cách nghĩ thuyết phục được bản thân, cô ấy đưa loại hành vi này của Tỉnh Dữu quy về đu idol, giống như cháu gái cô ấy, điên cuồng với thần tượng, cũng tặng quà không cầu tặng lại, gửi bình luận bị dỗi cũng có thể vui mấy ngày liền, thần tượng lật bài cô rồi.
Thậm chí cô ấy còn cảm thấy được, thời gian tới nếu có thời gian, Liên Dao Dao có thể nể mặt nói chuyện với Tỉnh Dữu, Tỉnh Dữu mở miệng có thể sẽ là, có thể cho tôi xin cái chữ ký không.
Đương nhiên, mấy cái này chỉ là tưởng tượng của cô ấy thôi.
Hôm nay Liên Dao Dao nhận quà của Tỉnh Dữu, Trần Lệ nghĩ, đêm nay cô ấy đi rất trễ mới về.
Tỉnh Dữu đến bây giờ đều tự mình làm việc tự mình suy nghĩ tự mình giải quyết tự mình hiểu, tác dụng của Trần Lệ bên cạnh là có nhân vị, ngoài ra là pha trà cho bà chủ.
Lúc Tỉnh Dữu rơi vào trầm tư thì rất thích uống trà.
Như bây giờ, sắp hết một bình.
"Trần Lệ."
Lúc cô ấy tiếp tục nấu thì Tỉnh Dữu gọi cô ấy một tiếng.
Trần Lệ đáp: "Ừ."
Tỉnh Dữu cầm ly trà chưa uống xong cách miệng vài cm lắc lắc vài cái, cô hỏi: "Chị nghĩ, Phạm An Mạt có quan hệ gì với Liên Dao Dao?"
Trần Lệ suy nghĩ một phen: "Trước là có quan hệ công việc, Nghi Phong Xã và Thế Hồng từng cùng hợp tác làm một triển lãm, tiểu thư có nhớ không?"
Tỉnh Dữu nghiêng đầu, ý bảo Trần Lệ tiếp tục.
Trần Lệ: "Triển lãm đó là hạng mục đầu tiên Liên Dao Dao được ba cô ấy giao cô ấy cho làm sau khi về nước."
Tỉnh Dữu gật đầu.
Việc này cô có chút ấn tượng, xảy ra trước tháng ba, khi đó cô vẫn chưa gặp Liên Dao Dao, cũng không có liên quan gì với Phạm An Mạt, chỉ bởi vì Nghi Phong Xã là một trong ban tổ chức nên cô ấy chú ý nhiều hơn.
Tỉnh Dữu uống trà xong, không đặt chén lên bàn: "Chị tiếp tục đi."
Trần Lệ: "Về mặt hợp tác chị chỉ biết chuyện này, nhưng bây giờ Liên Dao Dao tự lập công ty rồi, Phạm An Mạt có tòa Nghi Phong, chắc chắn có không ít hạng mục, hai người họ có hợp tác hay không thì tôi không ít."
"Tiểu thư muốn biết, tôi có thể để người ta đi thăm dò một chút, "Trần Lệ nghĩ đến thư của thám tử tư hôm đó, bổ sung một câu: "Loại chuyện này chắc chắn phải chính xác hơn nhiều chuyện khác."
Tỉnh Dữu không để ý ừ một tiếng.
Cô nhìn chằm chằm chén trà, nhìn Trần Lệ chậm rãi đổ trà vào.
"Vậy chị cảm thấy, về mặt tình cảm thì sao?" Tỉnh Dữu đột nhiên nuốt nước miếng một cái: "Hai người họ có thể là người yêu không?"
Trần Lệ rất chắc chắn lắc đầu.
Tỉnh Dữu nghiêng đầu: "Nói thế nào?"
Trần Lệ: "Phạm An Mạt gióng trống khua chiêng hẹn em, cho dù là giả vờ, là đang làm bộ thì cũng khiến nhiều người biết tới, nếu như có nửa kia thì không hợp lý, cô ấy là nhân vật công chúng, Liên tiểu thư cũng thế."
Giọng Tỉnh Dữu a lên, lại hỏi: "Lỡ như không phải người yêu, là quan hệ sắp ở bên nhau thì sao?"
Trần Lệ cười he he một tiếng, nhìn Tỉnh Dữu: "Tiểu thư, nếu như là hai bên đều có tình cảm, việc này chị có ba suy đoán."
Trần Lệ: "Đầu tiên, là đồng ý với thám tử tư, Liên Dao Dao đang theo đuổi Phạm An Mạt, mà Phạm An Mạt mượn việc hẹn hò với em để đuổi Liên Dao Dao."
"Hai, Liên Dao Dao đúng là sắp ở bên nhau, nhưng có thể không ai vạch trần, nên mượn chuyện này để đẩy nhanh."
"He he."
Tỉnh Dữu ngẩn người: "Đột nhiên chị cười gì thế? Ba thì sao?"
Trần Lệ: "Ba là, Phạm An Mạt thật sự thích tiểu thư em rồi, thật sự theo đuổi em."
Tỉnh Dữu bật người phủ định: "Không có khả năng."
Trần Lệ nghi hoặc: "Tại sao thế? Tiểu thư em tốt như vậy, lại có nhiều người theo đuổi như thế."
Tỉnh Dữu nở nụ cười: "Lời khen em nhận, còn về phần tại sao..."
Trên mặt Tỉnh Dữu đột nhiên xuất hiện nét chê bai: "Chị không biết hai lần này Phạm An Mạt có bao nhiêu..."
Trần Lệ hé miệng nhìn Tỉnh Dữu.
Tỉnh Dữu nâng giọng nên đột nhiên rơi xuống: "Buồn nôn đâu."
"Buồn nôn?"
Tỉnh Dữu cầm ly trà uống một hơi cạn sạch: "Đúng, buồn nôn."
Trần Lệ do dự vài giây, vẫn không nhịn được mở miệng hỏi: "Lần này tiểu thư và Phạm tổng ra ngoài ăn cơm, Phạm tổng có nói gì không?"
Lòng Tỉnh Dữu đột nhiên hơi luống cuống, buột miệng hỏi ngược lại: "Chị ta có thể nói gì chứ?"
Trần Lệ: "Ví dụ như hỏi em chuyện trong Điềm Viên, hỏi cả về kế hoạch gần đây của Tỉnh tiểu thư vân vân."
Tim Tỉnh Dữu lập tức bình thường lại: "Không có."
Trần Lệ suy nghĩ vài giây, tiếp tục hỏi: "Phạm tổng có nói gì khác không? Chỉ cùng em ăn tối thôi?"
Tỉnh Dữu cúi đầu uống trà: "Chỉ ăn cơm."
Cô suy nghĩ một lát, lại bổ sung một câu: "Còn hỏi em, Tỉnh Dữu có phải thích Liên Dao Dao không."
"A ~" Trần Lệ nghe xong phát ra âm thanh bừng tỉnh đại ngộ: "Phạm tổng kia và Liên Dao Dao hẳn là lén lút có giao tình."
Tỉnh Dữu đột nhiên đau xót: "Đúng không."
Tỉnh Dữu dần dần lộ ra vẻ mặt không tốt lắm, nhưng Trần Lệ không hề phát hiện ra, lúc này cô ấy đã quy mục đích Phạm An Mạt hẹn hò với Tỉnh Dữu về cái đầu Phạm An Mạt muốn lợi dụng Tỉnh Dữu, nhưng cụ thể là lợi dụng Tỉnh Dữu để đạt được mục đích gì thì Trần Lệ vẫn chưa quá chắc chắn.
"Đầu tuần Liên tiểu thư không phải vẫn còn cùng Triệu Dung Dung của Khởi Thái ăn cơm sao, " Trần Lệ gần như đang vừa nói vừa suy đoán: "Chẳng lẽ là đang làm cho Phạm An Mạt nhìn?"
Tỉnh Dữu miễn cưỡng dựa vào sô pha, hàm răng cắn môi dưới, không nói lời nào.
"Thế nhưng, " TRần Lệ lại lắc đầu: "Chị vẫn cảm thấy khả năng là vì chuyện tình cảm của Phạm An Mạt và Liên tiểu thư không cao."
"Muốn như vậy thật, Phạm tổng tìm ai cũng được, không đến mức tìm một nhân viên phục vụ."
Trần Lệ nói xong mắt đối mắt với Tỉnh Dữu, hai người đều không biết rõ.
Mấy giây sau, Trần Lệ lại nghĩ tới một việc, cô ấy buông tiếng thở dài oán trách: "Liên tiểu thư cũng thật là, từ trước đến nay chẳng từ chối ai, hôm nay cùng người này ăn cơ, ngày mai cùng người kia chơi bóng, tại sao chỉ từ chối mỗi tiểu thư."
Tỉnh Dữu không những không giận mà còn cười: "Đây không phải nói rõ em khá đặc biệt với, cô ấy sao?"
Trần Lệ càng buồn bực: "Tốt nhất là như vậy."
Giọng cô ấy ngày càng nhỏ: "Cũng không biết tiểu thư thích điểm nào của cô ấy."
Tỉnh Dữu cảnh cáo: "Trần Lệ."
Trần Lệ nhỏ giọng: "Chị biết lỗi rồi."
Tỉnh Dữu phẩy vòng tay trên cổ tay: "Hôm nay cô ấy không nhận đồ thì em cũng không khó chịu đến vậy."
Trần Lệ vô cùng uất ức: "Tiểu thư..."
Tỉnh Dữu nở nụ cười: "Được rồi, tạm không nói tới Liên Dao Dao, chị tìm thời gian giúp em hỏi thăm về Phạm An Mạt một chút, nếu như chị ta thật sự muốn lợi dụng em, em phải kiếm ít đồ trên người chị ta về mới được."
Tỉnh Dữu suy nghĩ một chút lại nói: "Xem làm sao có thể đối phó với chị ta, tìm người tiếp cận chị ta, tìm hiểu kỹ một chút, chúng ta sẽ làm điều chị ta thích."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro