①⑧≯£→ Ngày 'tảng băng' "toả nắng"←≮£
⁃ Lạc sao em chơi thắng chị mãi vậy ?
Chị Mì chúng ta nãy giờ chơi toàn thua thôi , cái trò gì mà...
⁃ Từ từ chị mới chơi mà..
Lạc dù nhường mấy lần mà chị gái ấy vẫn thua , khó hiểu thật .
⁃ Vậy chứ em chơi lâu chưa ?
Mì nghiêng người quay xuống hỏi , bắt gặp ánh mắt An nhìn mình , gì cơ , có ý gì đó .
⁃ Em mới chơi hôm qua .
Lạc thật thà , nếu nó trả lời khác thì Mì không tức đến dẫm chân .
⁃ Không được thắng chị nữaaa...Chị An, chị nhìn em vậy là saoooo ?
Nghe Mì nói vậy nó mới ngẩng đầu nhìn qua An , nãy giờ toàn cắm đầu vào máy thôi .
⁃ Hai đứa con nít
An cười nói , nãy giờ nhìn hai người chơi , chỉ là trò may rủi mà cũng phân thắng thua cho được.
⁃ Chị này...
Vickie thấy người yêu bị chọc mà cười như đúng rồi , nàng là yêu cái tính trẻ con của Mì , rất vô tư .
⁃ Lạc đưa nick em cho chị chơi đi , please .
Mì muốn thử cho bằng được , nick của Lạc cao level hơn .
⁃ Rồi em sao :<
Lạc xụ mặt , nhưng tay vẫn đưa ipad cho Mì , đúng là đồ dại gái .
⁃ Ngủ đi , chơi quài không đau đầu à ?
Chủ nhiệm lên tiếng rồi Lạc còn dám chơi tiếp sao .
Mà nhóc con có vẻ thấm mệt thật , nhắm mặt một chút là chìm vào giấc ngủ ngay . Chắc do cơn sốt vẫn còn và hôm qua ngủ không nhiều..
An xem giáo án trên điện thoại chán rồi mới nhìn đến đồng hồ , cũng gần chiều rồi , nên ghé ăn gì một chút .
⁃ Mirranda , em muốn ăn gì ? Chị tìm quán xem .
An hỏi , Mì là tín đồ ăn uống , cứ hỏi nàng là được , Vickie thì chiều nàng ăn gì cũng ăn , còn An thì có hơi kén , nhưng vẫn chiều cô nàng lớn xác nhưng tâm hồn trẻ con đó .
⁃ Để em tìm đặc sản ở đâyyy
Mì nghe ăn liền cao hứng vui vẻ trở lại , không nhăn nhó vì thua game nữa .
An trong lúc rảnh rỗi nhìn qua bạn nhỏ , lúc này mới nhìn đứa nhỏ thật rõ , lúc ngủ trông khả ái thế cơ à ? Sao bình thường mình không nhận thấy nhỉ . Chả hiểu sao An lại nở nụ cười , quên mất trên xe còn hai con người kia .
Vickie và Mì nhìn qua miếng kính , sao tảng băng biết nói kia lại nhìn đứa nhỏ đang ngủ mà vui vẻ như vậy , thật khó hiểu . Cả An còn không hiểu mà hai bạn . Bạn nhỏ kia thì ngủ say sưa , không có cảm giác ai đang nhìn mình chăm chăm cả .
An nhìn xuống tay Lạc , đứa nhóc hay mặc đồ trắng đen giống mình , mấy ngày nay trời nóng mà cứ mặc áo tay dài che đi dấu tích trên tay , không biết đã như thế nào rồi .
An nghiêng người qua , cẩn thận xăn tay áo Lạc , nhưng vì lén lút làm nên có chút khó khăn , vẫn là không xem được . Thôi chả quan tâm nữa .
Vickie thấy An chật vật muốn xem như vậy thì cười trong lòng , đánh con người ta như vậy cho đã rồi xót .
⁃ Tới rồi !
Mì reo lên , sắp được ăn rồi .
Lạc nghe tiếng thì nhíu nhíu mắt dậy , ủa tới rồi sao , lẹ vậy .
⁃ Ăn trưa không ?
An nhìn Lạc hỏi như không có chuyện gì , vẫn là khuôn mặt không cảm xúc thường ngày .
⁃ Thôi em không ăn .
Lạc lắc đầu , vẫn còn đang say ngủ , muốn ngủ tiếp cơ .
⁃ Ơ sao vậy , xuống ăn đi em .
Mì mở cửa xe kéo Lạc xuống .
⁃ Em không đói , em còn mệt lắm .
Lạc một phần là mệt nhưng mười phần là ngại . Đã ngủ nhờ phòng , đi nhờ xe , bây giờ còn mời mình ăn nữa .
⁃ Chứ đâu để em trên xe được , nóng lắm đó . Đi ra ăn với chị .
Mì và Lạc mới quen nhau mà cứ như thân tự bao giờ . Cô nàng kéo bằng được mới thôi .
⁃ Chị à em ngồi đau...
Lạc nói nhỏ xíu nhưng An bên cạnh nghe rất rõ, Lạc nhìn qua An cầu cứu , nhưng chủ nhiệm của chúng ta bỏ xuống xe , còn đi hướng vào quán . Lạc kêu trời , hết cách đành phải đi cùng Mì vào quán .
⁃ Lạc muốn ăn gì em ?
Mì không biết đọc tiếng việt nên bắt Lạc đọc cho từng món .
⁃ Em không biết , sao cũng được , tuỳ chị .
Đứa nhỏ rất dễ nuôi , ngoan ngoãn lại không kén ăn , có điều hơi khờ tý thôi .
⁃ Ok để chị chọn món ngon cho em nha .
Vickie nhìn Mì vui vẻ như vậy thì cười , lâu lâu cũng chen vài câu giỡn , còn An thì vẫn như vậy . Làm cho Lạc có phần nể sợ không dám cười đùa tự nhiên . Nó vẫn còn bị ám ảnh An của hai hôm trước .
⁃ Lạc , tay em bị trầy sao bôi cái này nè .
Vickie nhớ đến , lấy trong túi xách ra lọ thuốc nhỏ .
⁃ Thôi không sao đâu chị , em ghét thoa dầu lắm .
Lạc thật tình , thoa được bữa đầu vì đau quá mong mau khỏi , sau lại lười , đến bây giờ dấu tích vẫn không có thuyên giảm , còn sưng tấy thêm .
⁃ No , không phải dầu , đưa tay chị xem .
Vickie thầm nghĩ đứa nhỏ tính tình cũng khá bướng , trách sao An giận đến vậy .
Lạc nghe lời xăn tay áo , ánh mắt người kia có liếc qua nhìn..
⁃ Tay em sao dữ vậy ? Té xe hả ?
Mirranda nhìn vào tay đứa nhỏ , một đường đỏ dài , xung quanh còn bị bầm và rách cả da . Vickie cầm tay Lạc , còn cố tình xoay qua cho người kia thấy rõ . An trầm mặc không nói gì .
⁃ Không có.. Này bôi có rát không chị
Lạc ngại ngùng không biết nói sao , hỏi lãng qua cái khác, tai bắt đầu ửng ửng , chẵng lẽ có cô ở đó mà em méc cô đánh em .
⁃ Bình thường là không mà tay em vậy chắc có . Muốn không sẹo thì chăm kỹ vào đi nhóc , này dễ bị sẹo .
Vickie trả lời , Vickie cũng không ngờ bạn mình đánh ác vậy .
⁃ Đây đừng sợ chị bôi cho..mà sao em bị thế này vậy ?
Mì vẫn chưa tha cho Lạc , cô nàng muốn biết bằng được mới thôi .
⁃ Dây điện rớt trúng tay em .
Lạc vừa trả lời xong liền rít lên vì đau , cái buốt chạy khắp người . Ôi chị Mì !!!!!
⁃ Chị đừng đè đau lắm .
Lạc chịu không nỗi phải né né , An như người vô hình nhưng vẫn đang chăm chú nhìn . Trong lòng đang nghĩ gì tác giả cũng không biết .
⁃ Sorry em nhưng mà vậy nó mới tan máu bầm . Mà sao dây diện nó rớt bị vậy zạ em?
Chị Mì tập trung bôi vết thương nhưng đầu vẫn không hiểu sao dây diện rớt như vậy được .
⁃ A...a...em cũng không biết nữa .
Lạc ấp a ấp úng , không biết trả lời như thế nào , chị gái không biết tiếng việt nhiều mà chịu khó hỏi dễ sợ luôn .
⁃ Đồ ăn em ra tới kìa , hỏi nhỏ quài .
Vickie gỡ giúp Lạc , nãy giờ Vickie là người vui vẻ nhất , nhìn tảng băng như vậy , nhìn qua đứa nhỏ bị Mì hỏi đến không biết đường nói . Có mình hiểu mọi chuyện thôi~
Lạc thở phào , rốt cuộc cũng qua chuyện . Cũng tại người ngồi kia hết , mặt cứ không cảm xúc thế là sao , nãy giờ cũng chả nói gì . Cứ như ngồi cùng bàn với mình khó chịu lắm vậy . Thôi không nhìn nữa , càng nhìn càng ấm ức trong lòng thêm .
⁃ Í , đoàn trường mình kìa cô !
Lạc thấy nhiều xe đỗ lại quán , lấy tay chỉ chỉ . An cũng nhìn theo hướng đó .
⁃ Ừ vậy lát em về chung với trường cũng được.
An bình thản nói nhưng Lạc nghe có hơi hụt hẫng , chán ghét mình đến nỗi vậy sao . Có dịp tống khứ liền cho đi khỏi mắt .
⁃ Dạ , mà balo em còn ngoài xe .
Lạc buông đũa , no rồi , ăn không thấy ngon nữa , nó cũng không muốn người khác thấy mình ăn cùng bàn với An , An cũng vậy , nàng không muốn người khác làm phiền .
⁃ Để tôi nói với trưởng đoàn luôn .
An cầm chìa khoá ra xe , Lạc thì cám ơn và bái bai cặp đôi khi rồi đi theo An ra xe .
⁃ Cám ơn cô .
Lạc ôm balo , cúi mặt không muốn nhìn An , tự dưng đuổi người ta hà .
⁃ Lát nữa chúng tôi còn ghé nơi khác , không có thời gian cụ thể , về trễ ba mẹ em lo , nên em về với trường cho tiện .
Làm như An cảm nhận được sự hờn dỗi của Lạc , nói như dỗ dành đứa con nít đó . Nói vậy từ lúc đầu không gặp đoàn thì Lạc cũng về cùng vậy , sao giờ lại tính khác , trong lòng An khó chịu gì sao .
⁃ Không sao đâu cô .
Lạc cười trừ , nghe vậy mới chịu ngẩng đầu lên , bắt gặp ánh mắt đang nhìn mình , Lạc dù cao hơn bạn bè cùng lứa nhưng so với An thì vẫn thấp hơn 1 cái đầu . Hai người đứng gần đối diện nhau còn nhìn nhau chăm chú vậy nữa , ôi thật là... Lạc bắt đầu cảm thấy má nóng ran lên , do đứng dưới trời nắng hay sao..
⁃ Lạc .
An im lặng một hồi rồi mới lên tiếng , không biết đấu tranh nội tâm gì mà dữ dội quá .
⁃ Dạ ?
Tim bắt đầu đập nhanh , không biết chuyện gì mà An chủ nhiệm nhìn nghiêm trọng quá . Bộ mình vừa mới gây ra chuyện gì nữa sao ta?
⁃ Bị đánh chỗ đó..sao rồi ?
An trầm mặc từ lúc vào quán ăn đến giờ là do suy nghĩ , cái tay nàng chỉ đánh đúng một lần mà đã như vậy rồi , nàng còn nhớ lúc đó nàng đánh rất nhiều lần vào một chỗ , lực đạo thì không hề nhẹ . Hai ngày rồi mà đứa nhỏ bảo ngồi vẫn còn đau, dấu tích lại không có giảm đi chút nào . Nhìn Lạc ốm yếu thế kia mà...
⁃ À , không sao đâu cô .
Chời ạ , tưởng chuyện gì to tát . Đánh con người ta thừa sống thiếu chết đã rồi mới lo đến. Nhưng mà Lạc lại thấy vui nhẹ , mấy lần bị đánh đến chật vật rồi mà An nhìn một cái còn không có huống chi hỏi han như thế này .
⁃ Không sao thật chứ ?
An hỏi lại , nàng là muốn kéo đứa nhỏ vào xe , rồi xem rõ vết thương cho nàng đỡ phải suy nghĩ nữa .
⁃ Chắc tuần nữa sẽ khỏi , dây diện đánh nặng lắm .
Lạc nói giảm đi , là do dây điện không phải do người kia nhẫn tâm đâu ha .
⁃ Ừ , chăm bôi thuốc nhé , ngoan chịu đau một chút . Tôi không nghĩ dây điện mạnh vậy .
An nhéo nhẹ tai Lạc , đến tận một tuần , lần đầu dùng dây diện cũng như lần cuối . Ôi, Lạc nói vậy làm người ta tưởng là do dây diện chứ không phải do người ta rồi . Cảm giác áy náy của người ta cũng bay mất luôn .
⁃ Đau lắm cơ , vừa nãy rát không chịu nỗi luôn.
Lạc được nước nhõng nhẽo , cái tai nhạy cảm đang nhè nhẹ đỏ lên .
⁃ Không nghe lời là tôi đè xuống bôi thuốc rồi đánh thêm đó .
An nhận ra đứa nhỏ làm nũng mình , liền đe doạ . Gương mặt làm vẻ nguy hiểm nhưng vẫn có ý cười
⁃ Hoy mà...
Lạc lè lưỡi , lại đòi đánh người ta , ức hiếp người ta quá đi .
⁃ Hoy hoy gì , nghe lời đi .
An nhại theo Lạc rồi cười , tay lại nghịch nhéo hai tai đang đỏ lên của Lạc , không biết có gì vui mà An cười toả nắng thế kia .
⁃ Dạaa , Lạc nghe lờiiii
Đây là lần đầu tiên An và Lạc thoải mái nói chuyện như vậy , An còn cười như được mùa . Thôi rồi , có lẽ nào chủ nhiệm đại nhân đứng ngoài nắng lâu vậy nên say nắng rồi chăng .
⁃ Về nhớ học bài đó , sắp kiểm tra rồi . Thứ hai gặp nhé !
An nghịch tai đứa nhỏ đỏ hết rồi mới vẫy tay chào cho đi . Tâm trạng được đứa nhỏ làm cho vui vẻ trở lại .
⁃ Bái bai cô !
Lạc rốt cuộc cũng thoát được An chủ nhiệm đang cao hứng kia . Kiểm tra thì kệ kiểm tra chứ , bài vở có đủ gì mà học . Mặc kệ , chạy đi tìm Khả Khả và Minh Minh mới được ~
----
Ui lâu quá tác giả mới quay trở lại , vì mất mood quá lâu và dạo này tác giả cũng khá bận , nhưng dạo này lại nhớ đến các bạn reader, nên ngoi lên viết , các bạn nhớ cmt ở dưới cho tác giả đọc nha , vì đang có mood trở lại rồi đâyyy :)) chap này cho 2 đứa gần nhau chút rồi đó , chap sau chắc đẩy ra xa tiếp =)) Các bạn mau mau xuất hiện để au có động lực suy nghĩ tiếp nhé , còn im im thì cứ vài tháng au lại ra chap mới . Lần này mới gần 4 tháng thôi mà =))))
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro