①②≯£↪Ngày thay đổi như chong chóng↩≮£
Minh và Khả đang ngồi trong lớp học thêm . Các giáo viên rất quan trọng việc có học thêm hay không nha~ Lạc thì ngược lại , không thèm học đó thì sao nào . Tiền nhà tiền nợ tiền ăn , học phí hàng tháng ở trường còn chưa có đủ lấy tiền đâu ra tiền học thêm nữa .
- Anh , mai rủ Lạc đi ăn đi , thấy nó buồn hiu à .
Cậu nhóc Minh vô tư vô lo nhưng cũng rất tâm lý nha .
- Mai cuối tuần nó đi làm mà .
Khả cũng nhắn tin rất nhiều nhưng Lạc chỉ trả lời ngắn gọn và Khả rất lâu mới nhận được tin nhắn từ Lạc . Lạc bận hoặc không muốn nói chuyện !
- Anh nói Lạc đi , Lạc nghe lời anh mà.
Minh nài nỉ , cậu bé rất muốn đi chơi .
- Sao biết Lạc nghe ? Em có nghe lời không ?
Khả cười , chịu thua cậu nhóc này.
- Có chứ !
Minh gật đầu .
- Nghe lời thì cho đi chơi !
Khả vui vẻ quay lại bài học , một lát về rủ đồ cứng đầu kia sau . Phải rất là gian nan đây =.=
...
- Cái mặt vui lên coi .
Minh bĩu môi , đi ăn mà như ai lấy hết của nhà nó vậy .
- Mày thử bị ép đi coi vui không ?
Lạc cọc cằn , nó phải nghĩ làm ở quán cafe một buổi vì lời đe dọa của Khả .
- Khả ép thì tao vui à nha~
Minh rất thiên vị luôn , Khả và Lạc bằng tuổi nhưng cậu nhóc kêu mỗi Khả là anh thôi , còn Lạc thì kêu ngang hàng .
- Uống bia không ?
Khả gợi ý , không chuyển chủ đề chắc mình bị dằn xé cả buổi mất .
- Uống .
Lạc và Minh đồng thanh .
Dù sao cũng nghỉ rồi , không nghĩ nữa, vui vẻ lên nào
Uống vì cuối tuần nào !
( ̄▽ ̄)~■□~( ̄▽ ̄)╮
Không chỉ có 3 đứa trẻ ngồi uống ở đây mà đối diện là một nhà hàng sang trọng hơn có 3 người đang nâng ly rượu đỏ óng ánh nữa nè~
- Lâu rồi chúng ta mới cùng ngồi một chỗ .
Mirranda đặt ly rượu xuống , vỗ tay cười híp mắt , thấy rõ hai lúm đồng tiền sâu hút . Đau tim quá !
- Không phải hai người mới gặp nhau tháng trước sau ?
An nhấp môi , giọng đầy trêu chọc . Victoria tháng nào cũng viện lý do công việc chạy sang thăm người yêu vài ngày , còn lúc nào bận thật cũng không quá hai tháng đã thấy xách vali lên đi tìm tình yêu .
- Gặp nhau nhưng thiếu chị mà .
Mirranda nhỏ hơn An và Vicky , và cũng không phải là con lai như 2 người nọ . Mirranda phải đi học tiếng việt nên nói chuyện giọng rất đáng yêu , nếu không muốn nói là mắc cười.
- We are so hot , phải có thêm tản băng nữa mới điều hòa nhiệt độ được .
Vicky không chịu ngồi yên phải châm chọc An mới chịu nổi .
Mà chị Vic à , chị nói chị nóng hay chị đang khen chị và người yêu chị vậy ?
À không cần trả lời đâu , tất nhiên là vế sau rồi .
- Yes , vậy mình đang ở Bắc Cực hả chị?
Mirranda nhanh chóng bắt được nhịp,vừa được khen nóng bỏng liền cười tươi hơn .
- Không , Oymyakon .
An tự giễu . An và Victoria biết nhau từ lúc nhỏ , bị Vic chọc nhiều cũng đã quen , 5 năm gần đây lại thêm cô nàng Mirranda .
- À , vừa nãy em đi ngang trường chị , đẹp thật đó . Chị dạy có gì vui không ?
Mirranda biết rõ An là người kinh doanh , không có chút nào giống người nhà giáo cả .
- Cũng bình thường . Giống chuyển phòng làm việc ở công ty qua trường học thôi .
A~ Cô giáo có tâm quá đi .
- Học sinh của An rất đáng thương đó em .
Vicky cảm thán nói .
An từng nói , lúc trước ba nàng có yêu cầu nếu nàng làm giáo viên không theo nghề kinh doanh thì sẽ trao hết toàn bộ tài sản cho nàng . Tất nhiên nàng không thèm để tâm đến . Tự thân đi làm không cần đến gia đình , và người phải chịu thua đương nhiên không phải là An rồi . Khi ba nàng trao hết quyền thừa kế cho nàng thì nàng mới chịu ngó tới , xem như là lời cám ơn .
Nhưng vừa làm giáo viên vừa làm kinh doanh cũng được mà đúng không , đâu có tính là lật lọng đâu , và nàng cũng chả có hứa .
Nên chúng ta có một cô giáo vô tâm lạnh lùng như thế . Nên trách An baba hay là trách An đây ? Không trách tác giả nhé :"<
- Em cũng thấy thương cho mấy đứa nhỏ ghê .
Mirranda thở phào , nàng còn nghe An đánh học sinh hư nữa , cũng may là Vicky hiền hơn An rất nhiều .
- Gì vậy , tôi hiền mà .
An cảm thấy nàng đâu có hung dữ đến nỗi vậy đâu chứ .
- Chắc hiền đó , đánh nhỏ nào cả trăm cây xong bắt nó tối phải đem đồ đến nữa .
Vicky phản đối , nhớ tới việc đứa trẻ cao cao kìa đem ra làm bằng chứng .
- Ồ ? Còn đi được là tôi hiền rồi .
Vicky và Mirranda đành im lặng bàn sang chuyện khác . Có nói cũng không nói lại An . An thì vui vẻ vì có thể một mình chống lại hai người đó .
An thì có thể chống lại , nhưng có một người sắp ngã gục rồi .
- Ê đừng có uống nữa .
Khả thấy sai lầm khi rủ Lạc đi , nó cứ cắm cúi uống .
- Ừa ăn hết lẩu rồi về , ngưng đi mà .
Minh cố ý gắp thật nhiều qua chén của Lạc , Lạc bị đau bao tử , ăn thì ít uống thì nhiều là không tốt .
- Biết rồi .
Lạc thấy 2 thằng con trai trước mặt năn nỉ quá cũng không thấy không nên uống nữa .
Uống nãy giờ cũng có gì vui đâu , đầu óc trống lỗng . Hai đứa kia uống chung có một chai , có mình nó liên tục rót uống .
Vô vị , nhưng cũng thấy hơi nhức đầu rồi , có lẽ do nghĩ nhiều quá hoặc do uống bia , nhưng nó đâu có say .
- Anh ăn thêm gì nữa không ? Hôm nay em đãi nè
Minh không có đi làm nhưng cũng được phát lương . Tuần trước có thêm một người dì từ xa đến cho cậu một phong bao nhỏ . Cậu liền hí hửng chia sẻ hai người bạn thân nhất này .
- Hỏi Lạc kìa , anh no rồi .
Khả và Minh nãy giờ đều là vừa nói chuyện vừa ăn , còn Lạc là vừa nghe vừa uống .
- Ăn gì nữa không mại ?
Sao có một câu hỏi mà thái độ khác hẳn vậy Minh .
- Hông , ăn nhiêu đây no òi .
Lạc nhìn lại bàn ăn còn rất nhiều , tập trung chuyên môn lại nào .
- Ê tháng này mày có về quê không ?
Minh thấy rất lâu rồi Lạc không về nhà .
- Về chi tao ?
Lạc ngạc nhiên .
- Ủa mày không về ổng bả không nói gì hả ?
Minh là cậu bé tò mò , chỉ có Khả là biết rõ thôi , nhưng Khả kín miệng lắm .
- Tháng nào chả gửi đủ tiền về , không gửi mới nói tới đó .
Ngoài tiền nhà tiền ăn tiền nợ giờ phải bổ sung thêm tiền trợ cấp nữa. Lý do Lạc phải làm hết chỗ này đến chỗ kia là đây .
- Thôi ăn đi .
Khả cắt ngang , nhắc tới chuyện đó Lạc sẽ không vui nha .
Minh hiểu ý , liền kể chuyện vui , ba đứa cười giỡn với nhau . Bỗng chốc Lạc quên mất mình đang buồn bực gì đó . Hết cười rồi ngã vô người Khả dựa. Lạc không cô đơn mà còn có bạn bè bên cạnh mà nhỉ ? Không cần phải buồn vì những chuyện không đâu .
- Lấy xe tao nha , mày chạy xe tao đi Minh .
Lạc thấy hai bạn nam kia đi lấy xe giúp mình , ngồi nghịch điện thoại của Khả đợi .
An nhìn xuống cửa sổ , quán ăn đối điện bình dân mà trông đông đúc quá , nàng chưa ghé đó bao giờ . Bàn nào cũng kín chỗ , có mỗi một bạn nhỏ ngồi một mình . An không nghĩ có người lại ngồi uống một mình như vậy, tò mò nhìn tiếp .
À ~ Bạn trợ lý . An thấy bạn nhỏ đó đứng lên quay lưng lại , người quen nha~
Lạc mặc quần short trắng , áo thun đen , chân đã dài lại còn mặc quần short . Hai đứa con trai kia mặc áo trắng còn nó mặc áo đen chắc để làm điểm nhấn à .
Lạc không hề biết có người đang nhìn mình và kể câu chuyện trong lớp hôm trước cho bạn nghe...
- Ơ anh không chở em về à ?
Minh thấy Lạc ngồi lên xe Khả thì thắc mắc .
- Giờ chở Lạc về phòng rồi anh chở em về .
Khả sợ Lạc chạy xe không cẩn thận thì khổ . Nó là đứa hậu đậu mà , cuối tuần xe cũng đông nữa .
- Chạy xe đạp đi cho chân dài .
Lạc chọc cậu nhóc , có lẽ cũng do Lạc đạp xe từ nhỏ nên xương mới phát triển như vậy .
Lạc chỉ cao thua Khả một tý , đi chung rất xứng đôi . Còn An tính luôn cao gót cũng hơn Lạc hẳn một cái đầu . Lạc vẫn thấp bé hơn mà chọc Minh , không được nha~
...
- Ây , hôm nay vui nhỉ , không ai phá đám hết .
Lạc vươn vai , ngủ 2 tiết rất ngon , cái liên minh thất tình kia cũng không có kiếm chuyện gì cả .
- Ê ê , cô kêu mày lên phòng cô kìa Lạc.
Minh ngồi vào ghế ngay sau khi Khả đặt 2 tô mỳ xuống bàn . Anh phục vụ đẹp trai đáng yêu quá nha .
- Cô nào ? Bả kêu mày hả ?
Lạc vừa hỏi cô nào liền nghĩ ra ai , kiếm làm gì cơ chứ .
- Ừa nãy bã quoắc tao lại nói á .
Cậu bé thật thà , ai sai gì làm nấy .
- Thì mày nói không thấy tao , đi đi , đi nói đi .
Lạc không muốn gặp , chắc chắn là bắt nó làm cái gì nữa , không thích , không thèm gặp .
- Ừa ừa .
Minh thấy mặt Lạc khó chịu liền lật đật chạy đi .
An nghe Minh báo cáo thì không nói gì , trường rộng như vậy kiếm cũng khó . Hình như trợ lý có đem điện thoại , số mấy quên rồi nhỉ . An không có thói quen lưu số điện thoại những người không quan trọng lắm , tìm một lúc cũng ra .
" Chào cờ lên phòng tôi , có việc "
Lạc nhận được tin nhắn liền tắt nguồn điện thoại . Khỏi kiếm , không tin mình , ghét ghét ghét .
Lạc bỏ lơ chủ nhiệm đại nhân , giờ chào cờ xách cặp xuống sân chứ không lên phòng như lời dặn luôn . Mà lời dặn nào chứ ? Lạc đâu có mở máy , không có thấyyyy
- Lạc , cô kêu bạn kìa
Lạc nhìn theo tay của bạn kia chỉ thì thấy một cây đen đang đứng vẫy tay . Có cách nào để không đi không ? Trả lời : Không có cách nào ╮(╯▽╰)╭
- Tôi nhắn tin không thấy hay sao ?
Lạc vừa mở cửa vào phòng đã nghe trách móc . Cái giọng nói này thật là , Lạc nghĩ tới hai chữ đáng ghét , nhưng mà không đúng , giọng này không có quạu quọ hay khó chịu gì hết.
- Trong trường em đâu có mở máy đâu.
Lần trước vừa thấy điện thoại mình đã bộp một cái , còn nhớ nha . Biết mình mở điện thoại lỡ đánh mình thì sao . Lạc vẫn sợ roi của An lắm .
- Tính điểm tháng đi nè , qua tháng mới luôn rồi .
An đưa cho Lạc một xấp giấy , An cũng có thể tính nhưng có trợ lý để làm gì chứ .
Lạc không thèm dạ thưa , ngồi xuống tập trung tính , mau mau thoát khỏi chỗ này . Mặc dù nó cũng chán ghét tiết chào cờ , được ngồi máy lạnh như thế này cũg rất tốt nhưng mà nó đang không thích người đối diện .
Thời gian tĩnh lặng trôi qua .
An giải quyết xong giấy tờ , cầm vài điểm Lạc tính lên kiểm tra lại .
Tốt í chứ , bớt chậm chạp lại rồi .
Xem qua vài người , điểm đều đúng hết cả . Giỏi !
Ơ ? Vừa khen xong lại có một bạn điểm chênh lệch thế này .
- Lạc , ngoài có thù với môn Anh em còn có thù với môn Toán phải không?
An kiểm tra lại thì thấy Lạc tính sai mất rồi .
- Môn Lý nữa cô... Mà sao cô biết ?
Lạc thản nhiên nói sau đó giật mình .
- Có cộng trừ cũng tính sai .
An cầm bút sửa lại .
- Làm từ từ để tôi kiểm tra lại .
Bổ sung thêm một câu nữa , Lạc định cười hề hề cho qua nhưng khựng lại .
- Thì cô có tin tưởng em đâu .
Lạc trả lời vu vơ , khi bực mình cũng chả sợ An nổi giận nữa .
An im lặng không trả lời , chả có gì để trả lời cả .
Lạc lại cắm mặt tính tiếp , phải cẩn thận hơn để ko bị mắng .
An nhớ ra còn chưa đưa tài liệu cho thầy hiệu trưởng , hình như để trên xe mất rồi .
- Về hả cô ?
Lạc thấy An đứng dậy ra ngoài thì hỏi , nó muốn về lắm rồi .
- Lấy đồ , ở đó viết đi .
Mừng hụt rồi . Mà ở đây chi chứ , Lạc bỏ đi ra ngoài , ra hành lang đứng nhìn mọi người chào cờ . Chiều rồi mà vẫn còn nắng gắt . Nóng quá , Lạc khát nước định đi xuống lầu mua nước thì An đã trở lại rồi .
" Tưởng lấy gì , ai ngờ lấy sữa bắp " Lạc thầm nghĩ .
- Sao ra ngoài rồi ?
An bước ngang qua Lạc , không cần câu trả lời .
- Sợ bị mất đồ lại đổ thừa em
Lạc bực mình , nó vẫn bị ám ảnh chuyện đó .
- Vậy định để người khác lấy đồ à ?
An nghe có người đang ám chỉ gì đó thì trả lời , Lạc thì chói tai định đáp lại thì An đã đi mất , liền lủi thủi vào phòng .
Lạc ngồi im không nói gì hết , vẻ mặt thì rất u ám .
An thấy mắc cười , con nít ngộ thật , có tý chuyện nhỏ đã tự ái như vậy rồi .
- Tôi xét người em không có ý gì đâu . Cho có lệ thôi .
Chủ nhiệm đại nhân là đang nói thật chứ không phải dỗ dành . Ai đời đi xét người mà chả biết đồ bị mất là gì , bao nhiêu .
- Sao cô không điều tra bạn nào lấy mà đưa tiền như vậy làm gì ?
Lạc thấy An bắt chuyện , không nghĩ An sẽ nói như vậy , trong lòng đã tan hết bực dọc , còn thấy vui vui .
- Điều tra chi mệt , giải quyết nhanh chóng được rồi . Huống hồ bạn ấy bắt nạt em mà phải không ? Có kiếm cũng chả có .
An giải thích cho đứa nhỏ đó hiểu , chắc mấy ngày nay đứa nhỏ đó suy nghĩ dữ lắm . Hôm nay mở chuyên mục giải đáp thắc mắc vậy .
- Thật hả cô .
Lạc không tin vào tai , có một An chủ nhiệm đáng yêu như thế sao ?
- Thật
An thấy mắt Lạc sáng rõ thì cười , mới buồn đó mà đã vui lại rồi , lạ thật .
- Yay , xong rồi nè cô .
Lạc vui vẻ đặt tờ giấy cuối cùng xuống,tâm trạng tốt làm việc rất hiệu quả , không thấy chán ghét chỗ này nữa .
- Cho em nè
An cầm chai sữa đưa cho Lạc , xem như kẹo dỗ con nít , à , vừa giúp mình làm việc nữa .
- Cô thích sữa bắp hả ?
Lạc đang rất khát thì được cứu , chủ nhiệm hôm nay tốt tính quá
- Không , tôi thích nước khoáng
Ngoài nước khoáng ra còn có rượu vang , nước trái cây nhưng tiện lợi nhất vẫn là nước khoáng .
- Ò vậy lớp trưởng cho cô nữa hả ?
Lạc nhớ lại cái bạn đầu đàn liên minh thất tình kia .
- Không , thầy hiệu trưởng
Lúc nãy ghé phòng đưa tài liệu thì được thầy hiệu trưởng tặng cho một chai sữa ngon nhà làm , không thể từ chối , nhưng cũng không thích uống , chuyển sang cho trợ lý .
Ách !
Lạc bó tay không trả lời được , nhận cám ơn rồi đi ra ngoài . Mở ra uống ngay , ngon quá đi mất , do sữa ngon hay do tâm trạng vui nhỉ , chắc là do cả hai rồi .
-----
Xin lỗi vì để các bạn chờ lâu , vì tác giả mất hứng quá , nên giờ trả nợ các cậu gần 3000 từ đây (*¯︶¯*) Viết gần 5 tiếng mới xong , cực khổ lắm , nên hãy thương au nhennnnn . Tiến độ sẽ bình thường trở lại . Yay Yay !!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro