CHƯƠNG 7

    Đi thêm một đoạn thì thấy lỗ hổng phía trước có ánh sáng rọi vào, ba con thuyền tiến vô. Khi đến gần, ba con thuyền rời suối bay khỏi cửa động trôi nổi trên không trung.

     Phía ngoài là một vùng thảo nguyên giống như lúc đầu họ vào. Đột nhiên Saphiria kéo Thiazu lại gần và ôm lấy cô làm Thiazu rất kinh ngạc. Saphiria ôm Thiazu rồi cùng Kyoki, Yzu, Mio, Miyo bay khỏi thuyền vì ngay lúc đó các tia nắng trên trời bắn đến làm nổ tung ba con thuyền.

     Sáu người đứng trên không. Saphiria, Thiazu qua lần ôm đầu tiên này hai cô đều cảm nhận được nhịp đập trái tim rộn ràng của nhau, đều ngửi thấy hương thơm vô cùng từ người nhau. Saphiria ôm Thiazu rất chặt để thoả mãn cảm giác ngất ngây trong lòng cô mặc dù có như thế vẫn chưa đủ.

     Saphiria nói “Thiazu, vì cô không biết bay nên tôi buộc phải làm thế này, cô đừng giận tôi nhé.” Thiazu cười nói “Không sao đâu. Sao tôi lại giận cô Saphiria chứ.” Saphiria quay qua Kyoki nói “Lần thử này để chị.” Kyoko cười đáp “Vâng.”

     Sáu người cùng hạ xuống mặt đất. Saphiria buông Thiazu ra nói “Thiazu, hôm nay tôi sẽ cho cô thấy thành quả kiếm TYdn của cô tuyệt vời đến thế nào! Dù tôi mới chỉ phát huy được một phần rất nhỏ sức mạnh của nó!”

     Kiếm TYdn hiện ra trong tay Saphiria. Cô bay lên khỏi mặt đất chắn trước mặt mọi người. Đúng lúc đó rất nhiều tia sáng từ mặt trời bắn xuống Saphiria. Cô dùng kiếm TYdn đánh bật các tia sáng ra xung quoanh phát ra tiếng pinh pinh ... các tia sáng tản mát đốt cháy cả mặt đất, chọc thủng núi, thiêu cả mây,... Saphiria đánh nhanh đến mức không có bất cứ một tia nắng nào có thể chiếu xuống chỗ năm người Thiazu đứng, tạo ra một màn đêm che phủ xung quanh. Đánh thêm một lúc, Saphiria buông kiếm TYdn khỏi tay, thanh kiếm đứng im trên không và hóa thành một khối ánh sáng trắng dầy đặc. Những luồng sáng trắng cùng bắn lên đối kháng với ánh sáng mặt trời làm chúng bật hết về trời tạo thành khung cảnh đối lập trên sáng dưới tối.

     Saphiria hạ xuống đất thì ánh nắng mặt trời trở lại như cũ. Kyoki, Mio, Miyo, Yzu, Thiazu cùng nhìn Saphiria với vẻ ngưỡng mộ. Saphiria nói với Thiazu “Thiazu, cô thấy rồi đấy, đó là thành quả kiếm TYdn của cô.” Thiazu cười nói “Cảm ơn Saphiria.”

     Giọng nói cảm ơn của Thiazu sao mà thân mật quá! Hai người lại nhìn nhau.

      Đúng lúc đó, mây đen kịt kéo đến, tiếng sấm đì đùng mãnh liệt, ánh chớp lấp loé. Một tia sét trên cao giáng xuống sáu người họ. Miyo giơ tay bắt lấy tia sét, ngay lập tức tia sét đó bị đóng băng. Cô đánh nát khối băng đó rồi nói “Lần thử này để tôi.”

     Mưa ào ào trút xuống, Mio dùng Không Gian Hoá để mọi người không bị ướt, nước mưa rơi đến gần họ thì đều bị bật ra chỗ khác. Miyo bay lên phía trên đầu mọi người, rời khỏi Không Gian Hoá nên nước mưa làm ướt hết người cô.

     Đùng Đùng ùng ùng... Vài trăm tia sét hỗn loạn bắn xuống với khí thế kinh hồn.

     Trước khi số sét đó kịp chạm đất, khí Băng Hoá đó từ tay Miyo toả ra tạo thành một quả bóng lạnh rất lớn. Miyo ném lên trời với tốc độ còn nhanh hơn cả sét. Khi bóng lạnh vừa chạm đến mây đen thì vỡ ra. Toàn bộ số mây đen trên bầu trời bị đóng băng, các tia sét cũng bị đóng băng, cả mưa cũng thành băng.

     Các trụ băng sét không chịu nổi sức nặng của mây băng mà nứt dần nứt dần rơi xuống khiến cả một vùng trời rộng lớn không có mây. Miyo phất tay làm số băng khổng lồ rơi qua chỗ khác. Vì băng của Miyo là loại băng vĩnh cửu nên nếu không phải người có sức mạnh ngang hoặc mạnh hơn thì không ai có thể phá được.

     Miyo bay hạ xuống. Vừa lúc đó mặt đất lắc lư dữ dội, cơn động đất kinh hồn khủng khiếp, bốn phương tám hướng nứt vỡ sụt lở, núi rạn, cây đổ rơi hết xuống lòng đất, tiến về phía sáu người. Mặt đất xung quanh càng lúc càng hẹp. Thiazu vì không có sức mạnh mà đứng không vững nên lại lần nữa Saphiria ôm lấy cô. Còn Yzu tuy có sức mạnh của các loại quỷ nhưng cũng không vững được trước dư trấn nên được Kyoki giữ lại.

    Không ai bay lên. Mio truyền Không Gian Hoá xuống chân, Không Gian Hoá toả ra dẹp yên cơn động đất và còn làm cho cây cối núi đồi bị chôn dưới lòng đất bay hết lên không trở lại như cũ.

     Kyoki nói “Chị Saphiria, sức mạnh của chị Mio, chị Miyo thật tuyệt vời phải không?!” Saphiria vẫn còn ôm Thiazu, nói “Ừ. Có Mio, Miyo ở bên cạnh chị rất yên tâm!” Câu nói của cô làm Mio, Miyo rất rất vui.

     Thiazu nói “Cô Saphiria. Hết động đất rồi đấy.” Saphiria buông Thiazu ra mà ánh mắt thể hiện sự quyến luyến không muốn buông.

     Thiazu nhìn lại Saphiria. Đây là lần thứ hai Saphiria ôm cô nên cho dù là không có tình cảm gì với nhau thì cũng khó tránh khỏi sự rung động.

     Ngay lúc đó một cơn sóng thần khổng lồ cao tận trời từ xa kéo đến, sức nước quá mạnh làm đổ núi đổ cây. Kyoki đứng chắn trước mọi người nói “Đến lượt em.”

     Lửa hai mầu từ người Kyoki quấn vào nhau toả ra tạo thành bức tường lửa cao tương đương với ngọn sóng thần. Nước lửa đập vào nhau, tuy sóng thần rất mạnh nhưng cũng không thể sánh với lửa hai mầu của Kyoki. Toàn bộ cơn sóng thần đều bị lửa hai mầu nuốt hết. Kyoki đưa tay vào bức tường lửa xoay tròn một vòng làm bức tường biến thành quả cầu lửa khổng lồ, bên trong là ngọn sóng thần đang bị thiêu. Kyoki thu nhỏ quả cầu lửa vào tay rồi bóp nhẹ một cái cả nước lẫn lửa đều tan.

     Xong xuôi, Kyoki nói “Yzu, em cũng thử đi.” Yzu nhìn Thiazu như hỏi ý kiến. Thiazu gật đầu cho phép.

     Grào ... Grù ... rất nhiều quái vật to lớn hiện ra hùng hổ lao đến mọi người.

     Yzu bước lên trước. Vô số móng vuốt ma quỷ có to có nhỏ cực kỳ sắc bén hiện ra quanh cô bé. Yzu xông vào đám quái vật chém giết phanh thây cả đám... Máu chảy đầy trên đất.

     Nhìn Yzu chiến đấu là Saphiria, Mio, Miyo biết sức mạnh của bé là do Thiazu lấy từ những loại quái vật mà tổ chức TPC tiêu diệt rồi chuyển cho HƯL.

     Diệt xong đám quái vật, thể xác của chúng liền biến mất trả lại vùng thảo nguyên trong sạch như lúc đầu.

     Ầm Ầm ... Tiếng nổ lớn phát ra từ phía rất xa. Một lúc sau thì có hai cô gái từ hướng đó bay ra. Thấy đám người Saphiria thì họ liền hạ xuống. Nhìn ra thì là Thượng Tướng Lisa và Thượng tướng Ramin, hai cô cùng chào cấp trên “Tổng Chỉ Huy Saphiria. Tổng chỉ huy Kyoki.” Mio, Miyo cũng chào hai Thượng Tướng. Lisa quay qua Thiazu nói “Cô Thiazu. Lâu quá không gặp.” Thiazu nói “Ừm. Tôi luôn chờ cô Lisa mang các loại quái vật mới đến chỗ tôi đấy.” Lisa cười nói “Cô Thiazu yên tâm, tôi sẽ cố gắng mang thật nhiều tới cho cô.” Kyoki hỏi “Hai chị đang hẹn hò với nhau phải không?” Nghe Kyoki nói Lisa và Ramin cùng nhìn nhau âu yếm thừa nhận.

     Saphira nói “Trông hai cô đẹp đôi lắm. Khi nào làm đám cưới thì nhớ đừng quên chúng tôi nhé.” Lisa cười nói “Cô Saphiria yên tâm. Đám cưới của chúng tôi sao có thể vắng mặt cô cùng mọi người ở đây chứ!”

     Ngay lúc đó di động của Lisa và Ramin cùng reo, hai cô lấy di động ra và nhìn dòng tin nhắn trong đó về nhiệm vụ của mình.

     Saphiria hỏi “Lại có việc à?” Lisa nói “Vâng. Có quái vật trăm đầu xuất hiện ở đảo Ite.” Saphiria nhìn Ramin, Ramin nói “Còn việc của tôi là đi tiêu diệt đàn thuỷ quái ở tận đáy bờ đại dượng phía bắc.”

     Saphiria nói “Vất vả cho các cô rồi!” Ramin nói “Cô Saphiria đừng bận tâm đến những chuyện đó! Hiện nay mọi người trong tổ chức đều biết việc của cô với vụ án Samiai. Nếu so sánh thì việc của cô còn vất vả hơn chúng tôi rất nhiều! Chúng tôi không giúp được gì cho cô trong vụ này nhưng lại có thể giúp cô những việc khác dù là nhỏ bé. Mọi người sẽ cùng cố gắng để cô Saphiria được chuyên tâm vào trận chiến với Samiai!” Saphiria nói “Không nhỏ bé đâu. Những việc mà mọi người đang làm có ý nghĩa rất to lớn đối với tôi. Nếu không có những người như các cô ở phía sau giúp đỡ ủng hộ thì chắc chắn tôi sẽ không thể nào thành công được! Nhờ cô nhắn lại với mọi người rằng tôi rất cám ơn họ! Tôi sẽ không để ai phải thất vọng! Tôi sẽ thắng Samiai!” Ramin nói “Mọi người đều tin cô Saphiria sẽ làm được việc đó. Chúng tôi phải đi đây, chúc cô may mắn!” Nói rồi Lisa và Ramin cùng bay đi làm nhiệm vụ.

     Thiazu nói “Trách nhiệm của cô Saphiria nặng nề quá.” Saphiria hỏi “Cô Thiazu đang lo lắng cho tôi đúng không?” Thiazu nói “Tôi nói thật nhé. Cho dù cô có phát huy được hết uy lực kiếm TYdn thì cũng chỉ có thể tương đương với đao Sao Vô Tận của Samiai thôi. Hai người có sức mạnh ngang nhau mà đấu đến cùng thì kết quả thế nào cô cũng biết đấy.” Saphiria nói “Không. Tôi tin kiếm TYdn sẽ mạnh hơn đao Sao Vô Tận, chắc chắn là như thế!”

     Kyoki nói “Chị Saphiria, chị Thiazu. Chúng ta đến đây là để chơi mà, những việc khác hãy đợi qua ngày hôm nay rồi nói sau ” Miyo nói “Cô Saphiria, chúng ta đến Trùng Phùng Quán đin chắc mọi người cũng đói rồi ” Saphiria nói “Ừ. Chúng ta đi.”

     Mio, Miyo, Kyoki, Yzu cùng bay đi trước - thực tế là Kyoki kéo Yzu bay cùng.

     Kiếm YTdn hiện ra trên không. Saphiria nói “Cô Thiazu lên trước đi, tôi sẽ giữ phía sau.”

     Kiếm TYdn bay lên về phía cửa khu thử sức mạnh của động Bất Tận. Bay vào trong, những giọt khoáng chất tinh khiết chảy xuống làm ướt áo ướt tóc hai cô. Kiếm TYdn bay ngược hướng lúc họ vào, một lúc sau thì ra tới cửa hang và đuổi kịp Mio, Miyo, Kyoki, Yzu.

      Ra khỏi hang, sáu người lại bay về hướng bắc. Gió thổi tóc Thiazu bay phất phới về phía sau vào mặt Saphiria. Hương thơm thoang thoảng tuyệt vời, Saphiria giơ tay lêm chạm khẽ vào tóc Thiazu, cô vuốt rất nhẹ để Thiazu không biết. Saphiria tưởng tượng ra cảnh mình choàng ôm Thiazu, Thiazu sẽ quay đầu lại mỉm cười chấp nhận, rồi mình sẽ hôn vào má Thiazu...

     Bay thêm mười lăm phút thì sáu người thấy dưới mặt đất có rất đông người của TPC qua lại. Xa xa phía trước là một toà nhà với kiến trúc đồ sộ hoành tráng, cao chót vót không biết bao nhiêu tầng bao nhiêu mét.

     Sáu người cùng hạ xuống đất, hoà vào đám đông tiến tới toà nhà. Khi đến gần họ thấy một tấm biển lớn trên cao đề ba chữ Trùng Phùng Quán chốc chốc lại thay đổi mầu sắc rất đẹp.

     Đi vào trong là tầng một, có hơn hai trăm bàn nhưng đã kín hết không còn chỗ trống. Sáu người cùng vào thang máy, lên tầng hai tuy chưa kín hết nhưng vẫn rất đông người. Họ lại lên tầng ba nhưng cũng vậy, cứ thế tiếp tục tầng 4, tầng 5, 6...cho đến tầng 50 họ mới dừng để vào trong. Tầng này chỉ có một trăm bàn và có tới bốn mươi bàn còn trống.

      Sáu người cùng đi đến một bàn gần cửa kính nhìn ra ngoài toàn là mây và những loài chim, loài thú kỳ lạ bay qua lại. Ngồi xuống ghế, Kyoki gọi một cô gái phục vụ cạnh đó đến cho mọi người chọn đồ ăn qua thực đơn trên bàn. Các cô gái phục vụ ở đây đều là những người lựa chọn cuộc sống bình thường trong thế giới siêu nhiên của tổ chức.

      Các món ăn ngon được dọn lên, tất cả cùng dùng bữa... Sau khi ăn xong, Kyoki liền gọi nhân viên phục vụ đến dọn bàn và kêu thêm sáu ly trái cây.

      Năm phút sau, sáu ly nước trái cây lớn có ống hút được bê tới.

      Từ bàn cách họ không xa có bẩy người đã dùng xong bữa, họ đứng dậy đi ra phía thang máy để xuống dưới. Khi đi ngang qua bàn của Saphiria, một cô gái tóc nâu trong số bẩy người nhìn thấy Thiazu liền dừng lại nói “Thiazu.” Thiazu quay lại thấy cô gái tóc nâu cô vui mừng nói “Isaen.” và đứng lên.

      Cô gái tóc nâu tên Isaen nắm cả hai tay Thiazu hồ hởi nói “Lâu quá rồi mình không được gặp cậu!” Thiazu cười nói “Ừ. Cũng hơn mười măm rồi còn gì!” Isaen nói “Thiazu vẫn không thay đổi nhỉ. Chỉ cần nhìn mái tóc vàng dài buộc nơ xanh đằng sau là mình nhận ngay ra cậu.” Thiazu nói “Cậu cũng đâu khác xưa.”

      Thấy Isaen nắm tay Thiazu, một ngọn lửa ghen tỵ bốc lên trong lòng Saphiria mặc dù cô biết qua thái độ của họ khi gặp nhau thì hai người chỉ là bạn học chung ngày xưa.

      Isaen nói với sáu người bạn của cô “Các cậu cứ đến đó trước đi, mình sẽ theo sau.” khi Thiazu kéo cô ngồi xuống cạnh mình rồi giới thiệu mọi người với nhau.

      Isaen nói “Thiazu, lúc trước cậu nói muốn vào HUL để tạo ra những loại vũ khí hùng mạnh nổi tiếng cho xứng với vị trí mà người cậu yêu đang nắm giữ. Báy giờ cậu đã thành công, vậy quan hệ của hai người tới đâu rồi?” Thiazu trả lời “Tới đâu gì chứ, mình vẫn còn độc thân mà.” Isaen nói “Cô ấy vẫn chưa biết chính cậu là người đã...” Thiazu đỏ mặt lên vội ngắt lời Isaen “Isaen. Cậu lại nói linh tinh rồi.”

      Lần đầu tiên Saphiria thấy Thiazu như thế, cô ấy đỏ mặt khi nghe nhắc đến người cô ấy yêu đơn phương. Hình như Isaen định tiết lộ điều gì đó nhưng Thiazu lại ngăn cản làm Saphiria rất tò mò muốn biết người đó là ai dù đây là việc riêng của cá nhân Thiazu.

      Thiazu liền đổi đề tài “Lâu rồi không gặp làm mình chẳng có tin tức gì về cậu cả. Bây giờ cậu đang làm ở đâu?” Isaen nói “Mình đang làm ở Tổng Bộ TPC!” Hai cô hàn huyên chuyện cũ với nhau thêm một lúc rồi Isaen đứng dậy nói “Thôi mình phải đi đây, mọi người đang đợi. Mình sẽ liên lạc với Thiazu sau nhé. Tạm biệt.” Nói xong cô rời bàn đi về phía thang máy.

      Khi Isaen đi khỏi thì phía ngoài trời cũng đã tối. Uống hết nước trái cây, Kyoki nói “Chị Saphiria, chị Thiazu, chúng ta đi khiêu vũ nhé.” Ý hay nên không ai phản đối.

      Đặt tiền thanh toán trên bàn, sáu người đứng dậy đi vào thang máy xuống tầng một.

      Rời Trùng Phùng Quán, mọi người thấy trên trời cao một đám mây cực lớn lấp lánh những đốm lửa nhỏ. Có những bậc thang dài bằng mây từ trên đó kéo xuống mặt đất cho những ai không có sức mạnh có thể bước lên.

      Saphiria nắm tay Thiazu rồi cùng mọi người bay lên đám mây đó. Lên đến nơi họ thấy có tất nhiều người đang khiêu vũ nhảy múa với nhau, xung quanh là cả vạn cây nến được cắm trên mây. Tiếng nhạc từ Trùng Phùng Quán phía dưới cất lên.

     Kyoki nói “Chị Saphiria, cho em nhẩy với chị trước nhé.”

     Kyoki nhẩy với Saphiria, Thiazu nhẩy với Mio, Miyo nhẩy với Yzu.

     Kyoki nói “Chị Saphiria, ngày mai là chúng em phải xa chị rồi.” Saphiria nói “Em đừng buồn, sau khi luyện tập xong tất cả chúng ta lại được ở bên nhau mà.” Kyoki nói “Sau khi chúng em đi chị phải cẩn thận với Samiai đấy.” Saphiria gật đầu nói “Chị biết.” Kyoki nói “Cả cô gái tóc trắng nguy hiểm đó nữa, chị cũng phải đề phòng.” Saphiria đáp “Chị nhớ mà.”

     Kyoki hỏi “Chuyện chị Thiazu có người yêu, chị nghĩ thế nào?” Saphiria trả lời “Thiazu đã nói với chị đó chỉ là tình yêu đơn phương của cô ấy mà thôi.” Kyoki nói “Dù thế nào thì chúng em cũng ủng hộ chị, chỉ có hai chị mới xứng đáng với nhau thôi! Nếu sau này có gặp người yêu của chị ấy, chị cũng đừng vì thế mà bỏ cuộc nhé!” Saphiria nói “Em yên tâm, chị sẽ không bao giờ bỏ cuộc đâu!” Kyoki nói “Em hy vọng sau khi chúng em trở về sẽ được nhìn thấy cảnh hai chị thân thiết với nhau!” Saphiria cười nói “Cảm ơn em!Chị cũng rất mong như thế!”

       Kyoki rời Saphiria, cô đến chỗ Mio và Yzu nói “Chị Mio. Để em nhẩy tiếp với cô bé này. Chị qua với chị Saphiria đi.”

      Yzu nói “Chị Kyoki, mai chị đi rồi em sẽ nhớ chị lắm đấy.” Kyoki nói “Chị cũng sẽ rất nhớ em.” Yzu hỏi “Chị còn nhớ lần đầu chị đến nhà em tìm cô Thiazu không?” Kyoki đáp “Có chứ. Lần đó chị vì muốn thử sức mạnh của lửa hai mầu mà vượt quá độ nóng cho phép làm lửa hai mầu không toả ra được cứ tụ lại trong người chị, trông buồn cười lắm phải không?” Yzu nói “Lần đó xuýt nữa thì chị thiêu cháy cả nhà cô Thiazu còn gì!”

     ○○○

    Mio hỏi “Cô Thiazu thấy cô Saphiria thế nào?” Thiazu nói “Rất hoàn mỹ!” Mio cười nói “Đúng vậy! Cô Saphiria là một người vô cùng tuyệt vời!” Thiazu nói “Các cô có vẻ tôn sùng cô ấy nhỉ.” Mio nói “Từ xưa đến giờ cô Saphiria mãi là Nữ Thần trong lòng chúng tôi! Chúng tôi luôn mong cô ấy được hạnh phúc!”

   ○○○

   Saphiria nói “Miyo, không có cô với Mio ở bên, tôi sẽ cô đơn lắm đấy!” Miyo rất vui sướng nói “Chúng tôi sẽ cố gắng để có thể về sớm bên cạnh cô Saphiria!” Saphiria ngập ngừng nói “Chắc cô và Mio cũng đã nghe Kyoki nói. Hai cô có giận không khi biết tôi có tình cảm với Thiazu?” Miyo đáp “Ban đầu chúng tôi cũng buồn lắm! Nhưng suy nghĩ lại thì thấy cô Saphiria không hề sai, tôi với Mio không xứng đáng với cô Saphiria!” Saphiria nói ngay “Không! Chính tôi mới không xứng đáng với hai cô! Lúc trước tôi đã làm vậy với cô và Mio, thật sự tôi rất xin lỗi!...” Miyo nói “Cô Saphiria đâu có lỗi chứ. Việc ngày xưa là do hai chúng tôi tự nguyện mà! Chúng tôi không bao giờ hối hận vì ngày đó!”

      ○○○

      Miyo buông Saphiria rồi đến chỗ Thiazu, Miyo nói “Mio, tôi đã xong rồi, đến lượt Mio với cô Saphiria đấy."

      Saphiria nói “Xin lỗi Mio!" Mio nói “Cô Saphiria đừng nói đến chuyện đó nữa, chúng tôi không đòi hỏi gì ở cô Saphiria cả  Chỉ cần cô Saphiria được hạnh phúc, đó là ước mong lớn nhất trong cuộc đời của hai chúng tôi!” Tình cảm của Mio, Miyo khiến Saphiria rất cảm động, cô nói “Có được Mio, Miyo làm bạn đó là điều khiến tôi tự hào nhất!” Mio đáp “Chúng tôi sống vì cô Saphiria mà. Cô vui thì chúng tôi cũng vui.”

       Nhẩy thêm một lúc, Saphiria và Mio thấy Miyo đang đứng một mình liền đứng lại và tiến gần cô ấy. Saphiria hỏi “Miyo, Thiazu đâu?” Miyo chỉ tay nói “Cô Isaen bạn cô Thiazu cũng đang ở đây, họ đang nhẩy ở đằng kia.” Nhìn theo hướng Miyo chỉ thì thấy Thiazu và Isaen vừa khiêu vũ vừa nói chuyện rất thân thiết với nhau.

       Năm phút sau thì hai người dừng lại, Thiazu dường như đang nói lời từ biệt với Isaen. Mio và Miyo đồng thanh nói “Cô Saphiria cố lên!”

       Khi Thiazu quay lại chỗ họ, Saphiria hồi hộp nói “Cô Thiazu nhẩy với tôi nhé.” Đương nhiên Thiazu không từ chối.

       Thiazu nói “Mio, Miyo với cô Saphiria thân nhau thật đấy nhỉ, khi nói chuyện họ chỉ toàn nói về cô thôi.” Saphiria nói “Cô Thiazu đừng hiểu lầm, hai cô ấy chỉ là bạn thân của tôi thôi, giống như cô với Isaen vậy.” Thiazu nói “Còn Kyoki thì sao? Kyoki cũng rất thương cô đấy.” Saphiria nói “Tôi xem Kyoki chỉ như em gái của mình mà thôi.”

       Thiazu nói “Cô cũng nên tìm người yêu sớm đi, nếu không muốn thua Samiai.” Saphiria nói “Tôi hiểu.” Thiazu nói “Không biết người yêu của cô Saphiria sẽ thế nào nhỉ? Chắc chắn đó phải là người vô cùng hoàn hảo thì mới có thể sánh được với cô!” Saphiria tha thiết nói “Nếu người ấy được như cô Thiazu thì tôi sẽ vô cùng mãn nguyện! Tôi sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian!” Thiazu khẽ cười nói “Cô Saphiria nói đùa rồi. Nếu như giống tôi thì sao có thể đẹp đôi với cô được.” Saphiria nói “Không phải đâu, cô Thiazu tuyệt vời lắm mà!” Thiazu nhìn thẳng vào mắt Saphiria hỏi “Tôi tuyệt vời ư? Vậy tại sao người tôi yêu lại không chịu để ý gì đến tôi?”

        Saphiria không thích nghe về người Thiazu yêu đơn phương, cô nói “Cô đừng quan tâm đến một người không thích cô nữa, hãy trao tình cảm đó cho một cô gái khác đi.” Thiazu nói “Cô gái khác sao? Đâu có cô gái nào chịu thương tôi chứ.” Saphiria vội nói “Có mà! Tại cô Thiazu không biết thôi! Chắc chắn là có đấy!” Thiazu đáp “Ai nào? Cô thử nói xem, nếu có người ấy thì tôi đâu cần phải khổ vì yêu đơn phương chứ!” Saphiria im lặng một lúc rồi nói “Là tôi!” Thiazu cười bảo “Cô Saphiria lại nói đùa rồi. Một người tuyệt vời tuyệt mỹ như cô sao có thể thương một người như tôi được?” Saphiria nói một cách trân thành “Tôi nói thật đấy. Tôi đã thương Thiazu ngay từ lần gặp đầu tiên kìa!” Sau câu nói này của Saphiria là một khoảng thời gian yên lặng, hai cô chỉ nhìn nhau.

      Không biết đã trải qua bao lâu, người khiêu vũ đã thưa dần thưa dần cho đến khi chỉ còn Saphiria, Thiazu, Mio, Miyo, Kyoki, Yzu. Thiazu nói “Saphiria, cũng muộn rồi đấy chúng ta về thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #scdc