CHƯƠNG 8


    Sáu người bay khỏi đám mây nhằm hướng thảo nguyên họ vào buổi sáng. Tới nơi thì thấy dơi trắng và chim đen đã ở dưới mặt đất chờ mọi người. Họ liền hạ xuống rồi bước lên lưng chúng.

     Dơi trắng, chim đen cất cánh bay lên không, chúng biến vào không gian riêng đầy mầu sắc của TPC. Ra khỏi khối không gian mầu xanh liên kết, chúng trở lại thế giới bên ngoài nơi sống của mọi người. Bay trong đêm được mười phút nữa thì về tới nhà Thiazu.

     Chim đen, dơi trắng cùng dừng giữa chừng không. Saphiria nói “Mai tôi sẽ đưa Mio, Miyo, Kyoki đến. Cảm ơn trước cô Thiazu vì sự giúp đỡ này." Thiazu nói “Cô Saphiria đừng khách sáo như vậy, chúng ta cùng làm trong một tổ chức mà. Mai tôi sẽ đợi mọi người. Tạm biệt.”


     Khi dơi trắng hạ xuống một chút thì Saphiria gọi với theo “Cô Thiazu.” Dơi trắng liền dừng lại. Thiazu ngước lên.


    Saphiria nói “Lời nói khi nãy của tôi là rất thật lòng!”


     Thiazu không nói gì. Dơi trắng lại tiếp tục hạ xuống, đến mặt đất thì Thiazu, Yzu bước xuống vào nhà còn dơi trắng thì hoá trở lại thành ô tô nằm im trước cửa.

     ...

     Chim đen bay về hướng khách sạn - nơi ở của Saphiria.


     Saphiria kể lại cho Mio, Miyo, Kyoki những lời cô và Thiazu nói với nhau. Saphiria hỏi “Mio, mới quen nhau có hai ngày, có phải tôi đã quá đường đột không?” Mio nói “Không. Cô Saphiria làm đúng đấy. Đối với tình yêu chúng ta cần phải biết nắm bắt cơ hội thật nhanh, nếu không biết nắm giữ nó sẽ rời bỏ chúng ta lúc nào không hay!...” Dường như Mio đang nói về cô và cả Miyo chứ không phải chỉ riêng Saphiria.


     Miyo nói “Cô Saphiria. Đêm nay về nhà chúng tôi nhé, lâu rồi cô cũng chưa ghé qua mà.” Saphiria, Kyoki cùng đồng ý. Chim đen liền thay đổi hướng bay.


     Hai mươi phút sau thì đến nơi. Tuy đang là buổi đêm nhưng Mio vẫn dùng không gian hoá bao bọc tất cả để bay xuyên tường vào nhà.


     Nhà của Mio, Miyo còn rộng hơn nhà Thiazu. Điều đáng chú ý nhất trong nhà là bất cứ ngõ ngách nào, bất cứ căn phòng nào cũng đều dán ảnh của Saphiria - to nhỏ đều có. Ảnh chụp từ ngày còn đi học cho đến giờ về Saphiria - Mio với Miyo đều giữ gìn rất cẩn thận. Điều này Saphiria và Kyoki cũng biết rất rõ.


     Bốn cô bước xuống. Chim đen liền thu nhỏ lại rồi bay đi, ban đêm là thời gian riêng của nó.


     Mặc dù trong nhà có đủ phòng nhưng Miyo nói “Cô Saphiria, Kyoki. Đêm nay chúng ta vẫn ngủ với nhau ha.”
     ...


     Mio, Miyo cùng kê thêm giường vào phòng hai cô cho đủ rộng. Trong phòng Mio, Miyo là dán hình Saphiria nhiều nhất che kín cả tường. Trên bàn cạnh giường ngủ cũng có ảnh của Saphiria được lồng trong khung kính trong suốt và sạch sẽ không chút bụi.


     Tình cảm mà Mio, Miyo dành cho Saphiria có lẽ là sâu sắc nhất trong tất cả các loại tình cảm.


     Saphiria nhìn chiếc giường ngủ của Mio, Miyo làm cô nhớ lại ngày đó, cái ngày mà cả ba cô đã từng cùng với nhau say đắm. Saphiria miên man nhớ lại kỷ niệm ngọt ngào đó, mặt cô thoáng hồng lên. Điều nay không thể qua khỏi mắt Mio, Miyo bởi hai cô cũng đang có suy nghĩ giống như vậy.


     Saphiria nói “Mio, Miyo. Hai cô qua đây với tôi một chút. Kyoki, em đợi ở đây nhé.” Kyoki biết sự thân thiết giữa Saphiria với Mio, Miyo còn hơn cả mình, chắc chắn họ có nhiều điều cần nói riêng với nhau mà cô không tiện nghe.
     ...

     Ba cô cùng vào phòng ngủ dành cho khách, đóng cửa lại. Saphiria ngay lập tức ôm chầm lấy Mio, Miyo, cô nói “Mio! Miyo! Qua ngày mai là tôi sẽ nhớ hai cô lắm đấy!” Mio nói “Chúng tôi cũng sẽ rất nhớ cô Saphiria!” Miyo nói “Tình cảm mà chúng tôi dành cho cô Saphiria suốt đời này không bao giờ thay đổi!” Saphiria không kìm được liền hôn vào má Mio, Miyo.


       Gần một tiếng sau Saphiria, Mio, Miyo mới quay trở lại. Kyoki thấy ba cô vừa có vẻ mệt vừa có vẻ vui.


     Đêm đó Saphiria, Mio, Miyo, Kyoki cùng ngồi với nhau trước cửa sổ ngắm sao trời. Các cô cùng ôn lại chuyện xưa hồi còn đi học và cả khi ra trường mãi đến hai tiếng đồng hồ sau mới ngủ.
      ...

     Sáng hôm sau.


     Chín giờ bốn mươi phút, ô tô đen bắt đầu rời nhà Mio, Miyo.


     Ngồi trong xe Mio nói “ Cô Saphiria. Chúng tôi mong sau khi gặp cô Thiazu hôm nay cô sẽ không phải thất vọng.” Saphiria âu yếm nhìn Mio, nói “Cám ơn Mio!” Miyo nói “Cô Saphiria. Nếu hai người thành một đôi thì chúng tôi xin cô đừng vội làm đám cưới khi vắng mặt chúng tôi nhé. Chúng tôi rất muốn được nhìn thấy cô Saphiria hạnh phúc!” Saphiria nhìn Miyo một cách yêu thương nói “Miyo. Cô yên tâm! Tôi sẽ không bao giờ làm đám cưới khi không có mặt mọi người đâu!”


     Xe chạy được hơn ba mươi phút thì đến nhà Thiazu. Mọi người xuống xe. Cửa nhà Thiazu để mở, Yzu ngồi ngoài thềm như để chờ bốn cô. Yzu nói “Cô Saphiria. Cô Mio. Cô Miyo. Chị Kyoki. Cô Thiazu đang đợi mọi người đấy.”


     Yzu đưa bốn người vào phòng làm việc của Thiazu.

     Thiazu đang cầm một khối sáng mầu xanh rất đẹp trên tay, thấy mọi người, hai bên chào nhau. Trong lòng Saphiria rất hồi hộp khi nhìn Thiazu, không biết cô ấy sẽ có phản ứng như thế nào khi nhìn mình?!


     Mio, Miyo, Kyoki cùng nhìn hai người vì họ rất muốn biết kết quả trước khi đi.


     Thiazu dường như hiểu điều đó,cô liền đi đến gần Saphiria làm tim Saphiria bắt đầu nhẩy loạn. Thiazu nói “Cô Saphiria. Bây giờ trước mặt mọi người cô có thể lặp lại lời nói của cô hôm qua với tôi không? Rồi tôi sẽ cô cho biết câu trả lời!”


     Saphiria đưa tay lên ngực, nói “Tôi thương Thiazu ngay từ lần gặp đầu tiên! Tôi tin mình có thể mang lại hạnh phúc cho cô hơn bất cứ ai trên đời này!”


     Mio, Miyo, Kyoki đứng đó đều nghĩ đến việc giá mà Saphiria nói câu này với mình.


     Thiazu quăng khối sáng mầu xanh vào một tấm gương lớn đặt cạnh tường, khối sáng xuyên qua tấm gương rồi mất hút. Cô hỏi Saphiria “Cô sẽ không hối hận vì câu nói đó chứ?” Saphiria nói một cách chắc chắn “Không bao giờ!” Thiazu nói “Nếu vậy thì đây là câu trả lời của tôi.” Nói rồi Thiazu ôm Saphiria, là Thiazu chủ động ôm Saphiria.



     Vô cùng sung sướng, vô cùng hạnh phúc là cảm giác của Saphiria lúc này và cũng là của Thiazu. Ngây ngất khó tả, Saphiria ôm lại Thiazu rất chặt, rất chặt!



     Mio, Miyo, Kyoki buồn vui lẫn lộn.

     Một lúc lâu sau hai cô buông nhau ra, âu yếm nhìn nhau. Kyoki nói “Chị Thiazu. Bây giờ chúng ta bắt đầu chứ.” Thiazu nói “Ừ.” rồi đưa tay lên, sách bút hiện ra. Thiazu cầm bút viết lên sách mấy từ “Băng hoá - Không gian hoá - Lửa giới vô cùng” Ba câu mà cô viết liền rời khỏi cuốn sách và bám vào tường tạo ra ba cánh cửa trắng, đen, đỏ phát sáng. Thiazu nói “Mọi người vào đi. Thời gian ngắn hay dài còn tuỳ thuộc vào sự cố gắng của mỗi người.”



     Mio, Miyo, Kyoki cùng nhìn Saphiria với sự lưu luyến, Saphiria cũng nhìn họ như vậy. Saphiria nói “Mọi người sớm trở về nhé!” Mio, Miyo nói “Tạm biệt cô Saphiria!” Kyoki nói “Tạm biệt chị Saphiria!” rồi ba cô bước vào ba cửa khác nhau: Mio đen, Miyo trắng, Kyoki đỏ.

     Khi ba cô bước vào xong, ba cánh cửa liền hoá trở lại thành chữ bay vào quyển sách trên tay Thiazu. Xong việc cuốn sách liền biến mất.




     Trong phòng chỉ còn Saphiria, Thiazu, Yzu.



     Yzu không muốn quấy rầy, cô bé nói “Cô Thiazu. Cháu đến trường TPC chơi nhé, tối cháu sẽ về?” Thiazu gật đầu “Ừ. Lấy dơi trắng mà đi.” Yzu nói “Vâng.” rồi ra khỏi phòng.



     Giờ chỉ còn Saphiria với Thiazu. Hai cô không kìm chế được lại ôm nhau, hôn nhau...



    Lâu, một lúc lâu sau hai cô mới dừng lại ngắm nhau. Thiazu nói “Saphiria. Hôm nay cậu ở đây với mình đến tối nhé.” Saphiria vui sướng nói “Ừ. Cậu muốn mình ở đây đến hết đêm cũng được!” Thiazu cười bảo “Nếu cậu ở đây qua đêm thì cậu có đủ sức để với mình không?!” Saphiria đỏ mặt đáp “Thiazu muốn mình làm gì mình cũng sẽ làm theo mà. Mình sẽ nghe lời Thiazu!” Thiazu cười hỏi “Nếu vậy bây giờ mình muốn cậu bế mình, cậu có nghe không?” Saphiria trả lời “Mình có nghe mà. Mình sẽ bế Thiazu ngay đây.” rồi cô bế Thiazu lên. Sự ham muốn chinh phục và được bị chinh phục dâng trào trong người hai cô. Saphiria hơi thở gấp gáp hỏi “Thiazu muốn mình bế Thiazu đi đâu?” Thiazu choàng tay ôm cổ Saphiria, nói “Tuỳ cậu! Muốn bế mình đi đâu cũng được!”



     Đúng lúc đó có tiếng gọi của một cô gái phía ngoài nhà “Thiazu. Cậu có nhà không?”



    Thiazu nói “Là Kely. Thả mình xuống đi Saphiria.”
    ...


     Thiazu đi ra khỏi nhà, theo sau là Saphiria. Bên ngoài là một cô gái tên Kely, cũng khá xinh nhưng không thể sánh được với hai cô.


     Kely đang đứng cạnh chiếc ô tô đen của mình, thấy Thiazu cô cười chào “Thiazu!” Thiazu cũng cười nói “Kely! Lâu rồi không gặp cậu!”


     Nhìn Kely là Saphiria biết không phải người của TPC vì cô ta không có phù hiệu đeo trước ngực.


     Thiazu giới thiệu hai cô với nhau xong, Kely lấy trong người ra tấm thiếp đưa cho Thiazu, cô nói “Đây là thiếp mời họp mặt của những người trong tổ chức chúng mình. Nhờ cậu mà nhóm chúng mình mới có thể thành công trong rất nhiều nghiên cứu lớn! Hy vọng cậu đến chung vui với mọi người nhé!” Thiazu hỏi “Mình có thể đưa bạn đến cùng được không?” Kely đáp “Tất nhiên là được, càng đông càng vui mà." Thiazu nói “Ừ. Nhất định mình sẽ đến.” Kely nói “Vậy giờ mình về đây, tối mình qua đón cậu nhé?” Thiazu nói “Không cần đâu, mình tự đến đó được mà.” Kely nói “Vậy tối gặp lại cậu nhé.” Thiazu nói “Tối gặp lại.”


     Kely vào ô tô của mình rồi lái đi, rời khỏi nhà Thiazu.



     Thiazu nhìn thời gian trên tấm thiếp là tám giờ tối nay. Saphiria nhíu mày hỏi “Thiazu. Tại sao cô ta lại xưng hô thân mật với cậu như vậy?” Thiazu nhìn Saphiria, cười nói “Saphiria. Cậu đừng ghen linh tinh, cô ta chỉ là bạn bình thường của mình thôi. Hồi trước khi đi nghiên cứu với đoàn của HƯL mình có gặp nhóm người cô ấy. Cùng là những người yêu thích nghiên cứu nên mình có giúp đỡ họ một chút chứ không có ý gì đâu. Tối nay đi cùng mình nhé?!” Saphiria nói “Đi chứ. Mình phải đi để bảo vệ Thiazu.” Thiazu bảo “Tối nay cậu mặc đồ Tổng Chỉ Huy ha, mình thích nhìn nhất là khi Saphiria mặc bộ đó!” Saphiria nói “Chỉ cần Thiazu muốn, mình sẽ mặc những bộ mà cậu thích!”



     Thiazu choàng tay ôm Saphiria, nói vào tai cô ấy “Saphiria có muốn bế mình tiếp không?” Saphiria mặt nóng bừng trả lời “Có! Mình rất muốn!” Thiazu mỉm cười hỏi “Cậu có thể bế mình từ đây vào tận phòng riêng của mình không?” Saphiria đáp “Mình bế được mà!” Dứt lời Saphiria liền bế Thiazu lên đi vào trong.
     

     Trên chiếc giường ngủ trong phòng riêng của Thiazu, hai cô cùng chìm đắm với nhau trong hạnh phúc vô cùng!

      Bẩy giờ tối.😄



      Saphiria gối đầu lên tay Thiazu nói “Thiazu, bây giờ mình về thay đồ cho kịp giờ buổi tiệc nhé.” Thiazu vuốt tóc Saphiria, dịu dàng nói “Ừ. Cậu nhớ quay lại sớm đấy, mình đợi.”



      Saphiria ngồi dậy bước xuống giường mặc quần áo, trước khi đi cô không quên trao một nụ hôn vào môi Thiazu. Saphiria nói “Mình yêu Thiazu!” Thiazu cười đáp “Mình cũng yêu Saphiria!”




      Saphiria ra khỏi nhà Thiazu với tâm trạng sung sướng chưa từng có. Cô vào ô tô đen, chiếc xe tự động phóng nhanh đi về khách sạn.





        ...

     7h 30 phút.

      Thiazu ra ngoài nhà đứng đợi. Hôm nay có lẽ là ngày hạnh phúc nhất trong đời cô.



     Thiazu đứng đợi một lúc thì ô tô đen từ đằng xa đi tới, đến gần nhà thì dừng lại. Saphiria ra khỏi xe với bộ đồ Tổng Chỉ Huy thường ngày của cô, trông như một nữ thần.


      Thiazu mỉm cười nhìn Saphiria, cô ôm cô ấy, nói “Nữ Tổng Chỉ Huy của mình thật oai phong! Chẳng trách các cô gái trong TPC chết mê chết mệt vì cậu!” Saphiria ôm lại Thiazu, nói “Thiazu. Giờ mình chỉ thuộc về riêng cậu thôi!” Hai cô nhìn nhau với tình yêu thương không gì có thể nói hết. Thiazu bảo “Cũng không còn sớm nữa đâu, chúng ta đi thôi.”




      Hai cô cùng vào ô tô đen, ngồi ghế phía sau. Thiazu dựa đầu vào vai Saphiria và nắm tay cô. Xe tự động phóng đi.



      Đúng 8h thì tới một ngôi biệt thự rất lớn, đứng trước cửa là những vệ sĩ to con lực lưỡng đang kiểm tra thiếp mời của từng chiếc xe rồi mới cho vào.



      Sau khi kiểm tra xong, ô tô đen chở hai cô tiến vào, tới nhà để xe theo đuôi các ô tô khác. Xong xuôi, Saphiria cùng Thiazu ra khỏi ô tô rồi hoà vào dòng người đông đúc đi vào trong biệt thự.



      Bên trong có rất đông người, cả đàn ông cả đàn bà, họ nói chuyện rất rôm rả với nhau. Quanh đó là những chiếc bàn chứa đầy thức ăn, bánh cùng rượu. Saphiria, Thiazu vừa vào đến trong thì gặp ngay Kely.






      Kely tươi cười chào đón rồi dẫn hai cô tới chỗ bẩy người đang đứng trò chuyện. Kely cười nói với họ “Mọi người xem ai đến này?!” Thấy Thiazu, bẩy người kia đều rất vui mừng. Kely lại giới thiệu Saphiria với họ, cô nói “Nhóm này tính cả tôi là tám người, chúng tôi đã được Thiazu giúp đỡ rất nhiều. Quả thật chúng tôi không ngờ trên đời này lại có người giỏi như cô ấy. Thiazu là thiên tài trong các thiên tài! Đã nhiều lần chúng tôi mời Thiazu tham gia vào tổ chức này nhưng cô ấy đều từ chối!” Thiazu nói “Vì mình đang làm cho tổ chức khác mà.” Một cô gái tên Doris hỏi “Không biết trong Tổ chức TPC mà cô nói đó có còn ai tài giỏi như cô không?” Thiazu cười đáp “Có chứ. Rất nhiều, họ còn tài giỏi hơn tôi nữa kìa. Trong TPC tôi vẫn chưa là gì cả đâu. Ví dụ như Saphiria đây này, cô ấy là Tổng Chỉ Huy chiến đấu của TPC đấy.” Tám người đều nhìn vào Saphiria. Saphiria nói “Vũ khí của tôi là do Thiazu tạo ra.” Kely chỉ tay vào một dãy bàn nói “Chúng ta qua kia ngồi đi!”




      Mười người cùng ngồi xuống. Saphiria đương nhiên là xát cạnh Thiazu.



      Tám người kia liền đem đề tài nghiên cứu của mình ra để thảo luận và xin ý kiến của Thiazu. Saphiria ngồi nghe mà thấy buồn cười bởi lẽ những đề tài đó mà đem so với TPC thì thật nhỏ bé.



      Một lúc lâu sau tiếng nhạc du dương cất lên cho mọi người khiêu vũ với nhau. Những người xung quanh có đôi có cặp, nhìn cảnh này Saphiria lại nhớ đến lúc hai cô ở Trùng Phùng Quán.





      Doris nói “Chúng ta cùng ra nhảy chứ?” Sáu người kia đều tán thành. Kely nói “Mọi người cứ ra nhẩy trước đi, tôi còn muốn nói chuyện với Thiazu thêm một lúc nữa.”Mấy người kia cùng đứng dậy ra nhẩy với nhau, chỉ trừ Kely, Thiazu, Saphiria và một người đàn ông. Người đàn ông đó đưa tay ra nói “Tôi có thể vinh hạnh được mời cô Saphiria nhẩy chứ?” Saphiria thẳng thừng từ chối “Xin lỗi. Tôi không thích!” Người đàn ông đó cảm thấy mình thật vô duyên nên đành đứng dậy đi chỗ khác. Khi anh ta đi khỏi, Saphiria mỉm cười nhìn Thiazu như muốn nói “Mình chỉ thích nhẩy với một mình Thiazu thôi!” Thiazu cười đáp lại một cách hài lòng rồi quay qua hỏi Kely “Cậu có tình cảm với Doris phải không?” Kely luống cuống trả lời “Không ... mình đâu có...” Thiazu nói “Cậu không phải chối đâu. Mình với Saphiria cũng có tình cảm với nhau mà.” Nghe Thiazu thừa nhận mà Saphiria cảm thấy rất vui. Thiazu hỏi “Cậu đã thổ lộ cho Doris biết chưa?” Kely đáp “Mình không dám nói với cô ấy.” Thiazu nói “Cậu sợ bị nói là đồng tính?” Kely im lặng thừa nhận. Thiazu hỏi “Vậy cậu chấp nhận giữ bí mật mối tình này suốt đời?” Kely lắc đầu “Mình chỉ là không biết Doris có giống như mình không?” Thiazu khuyên “Cậu cứ thử xem. Mình thấy có hy vọng đấy, Doris không phải cô gái thích đàn ông đâu.” Kely nói “Thiazu nói thì mình tin. Mình sẽ cố thử xem sao.”



      Vừa lúc đó có một người đàn ông mặc bộ vest rất bảnh bao đi đến chỗ Thiazu, nói “Cô Thiazu. Lâu rồi tôi không được gặp cô!” Thiazu có vẻ không thích anh chàng này, cô đáp “Anh Jack. Làm ơn đừng quấy rầy tôi. Tôi đã nói là tôi không thích anh mà.” Anh chàng tên Jack nói “Cô Thiazu. Không lẽ cô không thể cho tôi một cơ hội sao?” Thiazu quả quyết “Không! Tôi đã có người yêu rồi!” Jack hỏi “Lần nào cô cũng nói là mình có người yêu nhưng sao tôi không thấy?” Thiazu nói “Chuyện đó không liên quan đến anh. Anh đi chỗ khác đi!” Jack rời đi với vẻ không bằng lòng.



       Ánh mắt Saphiria như có lửa, cô hỏi “Thiazu. Hắn là ai? Hắn đã quấy rầy cậu như thế nào?” Đôi tay cô đã vo thành nắm đấm. Thấy Saphiria ngày thường hiền lành nhẹ nhàng mà nay lại có vẻ hung dữ như vậy, Thiazu cười bảo “Saphiria. Cậu lại nghĩ linh tinh rồi đấy. Người của TPC sao có thể bị kẻ khác quấy rầy được chứ! Hắn ta chỉ là cứ bám lấy mình những lúc mình đến nhóm Kely thôi.” Kely nói “Anh ta là Jack, đội trưởng đội bảo vệ của nhóm tám người chúng tôi, tính nết cũng kiêu ngạo lắm!”



      Đúng lúc đó, một người đàn ông trong đám vệ sĩ ở ngoài cửa hớt hải chạy vào thông báo “Nguy rồi! Ngôi nhà này đã bị bao vây!”




      Buổi khiêu vũ liền dừng lại, nhạc tắt. Những người đứng đầu ở đây vội hỏi rõ nguyên do. Vệ sĩ kể vắn tắt “Chúng tôi đang canh cổng thì đột nhiên xuất hiện rất nhiều người, họ bao vây toàn khu này lại. Dường như chúng là người của Tổ chức Work Hero.”



      Work Hero - Tổ chức tội phạm hoạt động ngầm rất quy mô trên thế giới. Tất cả đều rất sợ hãi, những người đứng đầu liền nói “Mọi người hãy bình tĩnh! Ai về nhóm đấy. Các đội bảo vệ vào vị trí chuẩn bị ứng chiến.”




      Tám người nhóm Kely tập trung lại với nhau, những người khác cũng vậy.


      Saphiria nói “Thiazu. Mình sẽ bảo vệ cậu. Cậu đừng rời mình nhé.” Thiazu cười “Có Tổng Chỉ Huy Saphiria ở đây thì có gì phải sợ chứ!”



      Đột ngột có gã đàn ông rất to lớn gấp đôi người thường, đầu trọc, mặt trắng bệch nhìn rất đánh sợ đi xuyên tường vào trong.




      Mọi người đổ dồn ánh mắt vào kẻ đó, các đội bảo vệ đứng ngăn cách xung quanh. Người đàn ông đầu trọc nói “Ta là Gosht. Người lãnh đạo Tổ chức Work Hero.”



      Một ông già dặn nhất trong số những người đứng đầu Tổ chức của Kely hỏi “Ngươi muốn gì?” Gosht trả lời “Các ngươi muốn chỉ mất tài liệu nghiên cứu hay vừa mất tài liệu vừa mấy mạng? Hãy giao tất cả ra đây cho ta rồi chúng ta sẽ đi ngay lập tức.” Nghe tên Gosht nói mọi người đều nhao nhao phản đối “Sẽ không bao giờ có chuyện đó đâu! Ngươi đừng có nằm mơ!”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #scdc