Chương 40: Đối Chất Hình Luật Đường, Bằng Chứng Bất Ngờ

Tin tức Lý Minh Triết mang Lưu Ảnh Thạch đến Hình Luật Đường tố cáo nhóm Vương Hạo và đặc biệt là Trần An nhanh chóng lan truyền trong nội viện, gây ra một làn sóng xôn xao còn lớn hơn cả lần đối chất ở Diễn Võ Trường trước đây. Lần này, không chỉ là vấn đề "lãng phí tài nguyên" hay "hiệu quả của dự án", mà còn dính dáng đến cả cụm từ nhạy cảm "nghiên cứu những thứ không rõ nguồn gốc, tiềm ẩn nguy cơ tà đạo". Đây là một tội danh cực kỳ nghiêm trọng trong bất kỳ môn phái tu tiên chính đạo nào.

Hình Luật Đường, nơi xét xử và thi hành các quy định của Thanh Vân Môn, không khí vốn đã nghiêm nghị, hôm nay lại càng thêm phần căng thẳng. Trưởng lão Hình Luật, một vị tu sĩ mặt sắt đen sì, nổi tiếng là người thiết diện vô tư, không nể nang bất cứ ai, đích thân chủ trì buổi đối chất. Hỏa Vân Trưởng Lão cũng có mặt, với tư cách là sư phụ của Lý Minh Triết và cũng là người có trách nhiệm giám sát các dự án nghiên cứu. Thanh Phong Trưởng Lão, sau khi nghe tin, cũng lặng lẽ đến dự, ánh mắt vẫn giữ vẻ bình thản nhưng ẩn chứa một sự quan tâm không hề che giấu.

Lý Minh Triết đứng ở một bên, vẻ mặt đầy tự tin và có chút hả hê. Hắn ta đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, tin rằng với những "bằng chứng" mà hắn thu thập được, chắc chắn sẽ đẩy được nhóm Vương Hạo và nhất là tên tạp dịch An Bình kia vào chỗ khốn cùng.

Nhóm của Vương Hạo, Thạch Kiên, Vân Nhi và Trần An đứng ở phía đối diện, vẻ mặt có chút căng thẳng nhưng không hề tỏ ra nao núng. Đặc biệt là Trần An, cậu vẫn giữ được sự bình tĩnh đáng kinh ngạc, như thể mọi chuyện đã nằm trong dự liệu của mình.

"Lý Minh Triết," Trưởng lão Hình Luật cất giọng trầm đục, đầy uy nghiêm, "ngươi nói ngươi có bằng chứng tố cáo nhóm của Vương Hạo làm việc tắc trách, lãng phí tài nguyên của môn phái, và đặc biệt là tên đệ tử An Bình này có những hành vi nghiên cứu mờ ám, tiềm ẩn nguy cơ tà đạo. Hãy trình bày rõ ràng."

"Bẩm Trưởng lão Hình Luật, Hỏa Vân sư phụ, Thanh Phong Trưởng lão." Lý Minh Triết kính cẩn hành lễ, rồi nói với giọng đầy vẻ "chính nghĩa": "Trong suốt một tuần qua, đệ tử đã cho người âm thầm theo dõi hoạt động của nhóm Vương Hạo tại nhà kho phía sau Tàng Kinh Các. Và những gì đệ tử ghi lại được thực sự rất đáng lo ngại."

Hắn ta lấy ra một chồng Lưu Ảnh Thạch, rồi dùng linh lực kích hoạt từng viên một. Những hình ảnh mờ ảo, chập chờn hiện lên trong không khí, tái hiện lại những cảnh "thất bại", "mâu thuẫn nội bộ", "lãng phí vật liệu" và cả những lúc Trần An "lén lút" mày mò với những "linh kiện kỳ lạ" mà Lý Minh Triết đã cố tình cắt ghép và diễn giải theo hướng tiêu cực nhất.

"Chư vị Trưởng lão và Chấp sự xem," Lý Minh Triết chỉ vào những hình ảnh, "đây là cách mà họ 'nghiên cứu' pháp khí đó sao? Liên tục làm hỏng những linh tài quý giá, tranh cãi nội bộ, không có chút tiến triển nào đáng kể. Còn tên tạp dịch An Bình này," hắn ta đặc biệt nhấn mạnh, "hắn ta thường xuyên lén lút chế tạo những thứ đồ vật kỳ quái, không rõ công dụng, lại còn dùng những phương pháp tạo hình kim loại chưa từng thấy bao giờ. Đệ tử nghi ngờ rằng, hắn ta đang nghiên cứu những cấm thuật hoặc những thứ tà đạo, có thể gây nguy hại cho Thanh Vân Môn chúng ta!"

Lời lẽ của Lý Minh Triết đầy tính quy chụp, khiến không ít người có mặt bắt đầu xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn về phía Trần An càng thêm vẻ nghi kỵ.

Vương Hạo, Thạch Kiên và Vân Nhi đều tức giận đến đỏ mặt, muốn lên tiếng phản bác, nhưng Trần An đã khẽ ra hiệu cho họ bình tĩnh.

Đợi cho Lý Minh Triết nói xong, Trưởng lão Hình Luật mới quay sang nhìn Trần An: "An Bình, ngươi có gì để nói về những cáo buộc này không?"

Trần An bước lên một bước, ung dung đáp: "Bẩm Trưởng lão Hình Luật, những gì Lý sư huynh vừa trình bày, quả thực có một vài hình ảnh là sự thật. Trong quá trình nghiên cứu và chế tạo, việc gặp phải thất bại, làm hỏng vật liệu là điều khó tránh khỏi. Ngay cả những Luyện Khí Đại Sư cũng không thể đảm bảo thành công trong mọi lần luyện chế. Huống chi chúng con chỉ là những đệ tử đang trong quá trình học hỏi và thử nghiệm."

Cậu dừng lại, rồi nhìn thẳng vào Lý Minh Triết, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười: "Tuy nhiên, Lý sư huynh có lẽ đã 'vô tình' bỏ qua một vài 'thành quả' nho nhỏ mà nhóm chúng con đã đạt được trong suốt một tuần qua, cũng như 'quên' không ghi lại những lúc chúng con làm việc một cách nghiêm túc và hiệu quả."

"Ngươi nói vậy là có ý gì?" Lý Minh Triết gằn giọng. "Chẳng lẽ ngươi còn dám nói những gì ta đưa ra là giả dối sao?"

"Tại hạ không dám nói Lý sư huynh giả dối." Trần An lắc đầu. "Chỉ là, những gì sư huynh thấy, có lẽ chỉ là một phần của sự thật, một phần mà sư huynh... muốn thấy mà thôi."

Rồi cậu quay sang Trưởng lão Hình Luật, kính cẩn nói: "Bẩm Trưởng lão, để chứng minh sự trong sạch của mình và những nỗ lực của cả nhóm, tại hạ xin được phép trình bày một vài 'vật chứng' nho nhỏ mà chúng con đã hoàn thành trong những ngày qua. Những thứ này, có lẽ sẽ giúp Trưởng lão và chư vị có một cái nhìn toàn diện hơn."

Hỏa Vân Trưởng Lão khẽ nhíu mày. "Vật chứng gì? Chẳng lẽ các ngươi đã làm ra được thứ gì đó đáng kể chỉ trong một tuần lễ bị 'theo dõi' sao?"

Trần An mỉm cười tự tin: "Bẩm Trưởng lão, có lẽ sẽ không làm ngài thất vọng đâu ạ."

Nói rồi, cậu ra hiệu cho Thạch Kiên và Vân Nhi. Hai người họ mang ra một vài vật phẩm đã được chuẩn bị sẵn.

Đầu tiên, Thạch Kiên đặt lên bàn một linh kiện kim loại có hình dạng xoắn ốc cực kỳ phức tạp, chính là linh kiện mà Trần An đã dùng phương pháp "đắp lớp" để tạo ra trước đó, nhưng lần này nó đã được nung kỹ và đánh bóng cẩn thận, trông cực kỳ tinh xảo.

"Bẩm Trưởng lão," Trần An nói, "đây là một linh kiện then chốt trong cơ cấu lái của 'Phong Hành Chuẩn'. Trước đây, Thạch sư huynh đã gặp rất nhiều khó khăn để chế tạo nó bằng phương pháp rèn đúc thông thường. Nhưng bằng một phương pháp tạo hình kim loại mới mà tại hạ mày mò nghĩ ra, chúng con đã có thể tạo ra nó với độ chính xác gần như tuyệt đối, tiết kiệm được rất nhiều thời gian và vật liệu."

Tiếp theo, Vân Nhi mang ra một ngọn "Linh Đăng" kiểu mới, chính là loại đèn dầu cải tiến mà Trần An đã thiết kế. Ngọn đèn này có kiểu dáng thanh thoát, bên trong là một buồng đốt nhỏ được làm từ gốm chịu nhiệt, phía trên có một chao đèn làm từ một loại tinh thể mỏng có khả năng khuếch tán ánh sáng rất tốt.

"Còn đây," Trần An giới thiệu, "là một loại 'Linh Đăng Tiết Kiệm Linh Dầu' do tại hạ thiết kế. Nó không chỉ sáng hơn gấp ba lần so với đèn dầu thông thường mà các đệ tử vẫn đang sử dụng, mà còn tiêu thụ ít hơn một nửa lượng linh dầu. Ngoài ra, nó còn có thể điều chỉnh được độ sáng và gần như không tạo ra khói đen. Nếu được sản xuất hàng loạt, nó sẽ giúp môn phái tiết kiệm được một lượng lớn linh dầu mỗi năm, đồng thời cải thiện điều kiện sinh hoạt và tu luyện cho các đồng môn."

Cậu khẽ truyền một chút linh lực vào, ngọn đèn lập tức bừng sáng, tỏa ra một thứ ánh sáng dịu nhẹ nhưng lại rất rõ ràng, chiếu rọi cả một góc phòng. Nhiều người có mặt không khỏi trầm trồ.

Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả. Cuối cùng, Trần An tự mình lấy ra một vật nhỏ, đặt lên bàn. Đó là một chiếc hộp gỗ linh mộc nhỏ nhắn, bên trên có khắc những đường văn trận pháp li ti.

"Và đây," cậu nói, giọng có chút tự hào, "là một 'Khí Tức Bình Phong Khí' sơ cấp. Nó có thể tạo ra một trường khí tức hỗn loạn nhỏ, giúp che giấu hoặc làm nhiễu loạn khí tức của một vật phẩm nhỏ được đặt bên trong, khiến cho thần thức của người khác khó lòng phát hiện ra bản chất thực sự của nó. Tuy chỉ mới là phiên bản thử nghiệm, nhưng cũng có thể giúp ích trong một vài trường hợp cần bảo mật."

Cậu mở chiếc hộp ra, bên trong là một viên đá bình thường. Nhưng khi cậu kích hoạt trận pháp trên hộp, viên đá đó dường như trở nên mờ ảo hơn, khí tức của nó cũng trở nên khó nắm bắt.

Ba "vật chứng" được đưa ra, tuy không phải là những pháp bảo kinh thiên động địa, nhưng lại thể hiện rõ ràng sự sáng tạo, tính ứng dụng và sự tỉ mỉ trong quá trình nghiên cứu của nhóm Trần An. Đặc biệt là "Linh Đăng Tiết Kiệm Linh Dầu" và "Khí Tức Bình Phong Khí", chúng đều là những thứ cực kỳ thực tế và có ích.

Sắc mặt Lý Minh Triết lúc này đã không còn chút máu. Hắn ta không thể ngờ rằng, trong khi hắn ta hí hửng với những "bằng chứng" về sự thất bại của đối phương, thì họ lại âm thầm tạo ra những thành quả đáng kinh ngạc như vậy. Những thước phim trong Lưu Ảnh Thạch của hắn ta giờ đây trông thật nực cười và phiến diện.

Hỏa Vân Trưởng Lão và Trưởng lão Hình Luật cũng không giấu được vẻ ngạc nhiên. Thanh Phong Trưởng Lão thì khẽ gật gù, ánh mắt nhìn Trần An càng thêm vẻ tán thưởng.

"An Bình," Trưởng lão Hình Luật cất giọng, lần này đã bớt đi vẻ nghiêm khắc, "những thứ này... đều là do ngươi và nhóm của ngươi chế tạo ra trong một tuần qua sao?"

"Bẩm Trưởng lão, một phần là những ý tưởng đã có từ trước, nhưng việc hoàn thiện và thử nghiệm thì đúng là được thực hiện chủ yếu trong tuần vừa rồi ạ." Trần An đáp, không kiêu ngạo cũng không tự ti.

Trưởng lão Hình Luật nhìn sang Lý Minh Triết, ánh mắt sắc như dao: "Lý Minh Triết, ngươi còn gì để nói nữa không? Những gì ngươi gọi là 'hành vi mờ ám', 'nghiên cứu tà đạo', có vẻ như lại là những sáng tạo rất có ích cho môn phái đó."

Lý Minh Triết cứng họng, không nói nên lời, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán. Hắn ta biết, lần này mình đã tính sai một nước cờ quá lớn.

Liệu số phận của Lý Minh Triết sẽ ra sao sau vụ việc này? Và những "phát minh" của Trần An sẽ mang lại cho cậu những cơ hội hay thách thức mới nào nữa?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro