Chương 50: Thần Nỏ Thành Hình, Tin Đồn Về Ma Khí
Ba ngày sau, đúng như lời hứa, Triệu Thông đã mang đến đầy đủ những vật liệu mà Trần An yêu cầu. Dù quá trình có chút khó khăn và tốn kém hơn gã tưởng (nhất là Kim Tàm Ti và Phá Giáp Thạch Phấn, gã đã phải dùng đến một vài mối quan hệ riêng mới có được), nhưng nghĩ đến số Lôi Tích Thạch mà Trần An đã "đặt cọc" và lời hứa "hậu tạ xứng đáng", gã cũng cảm thấy không quá thiệt thòi.
"Đây, đồ của ngươi đây." Triệu Thông đặt một cái túi vải khá nặng lên bàn làm việc của Trần An trong "xưởng chế tạo" phía sau Tàng Kinh Các. "Nhớ kỹ lời hứa đó. Lần sau nếu có 'hàng tốt' gì, đừng quên ta."
"Đa tạ Triệu sư huynh đã giúp đỡ." Trần An mỉm cười, nhận lấy túi vật liệu. "Sư huynh cứ yên tâm, tại hạ không phải là người thất hứa." Cậu kín đáo đưa cho Triệu Thông thêm vài viên Lôi Tích Thạch nữa, khiến gã không khỏi vui ra mặt.
Sau khi Triệu Thông rời đi, Trần An lập tức bắt tay vào việc chế tạo phiên bản "Nỏ Mini Cải Tiến 2.0", hay nói đúng hơn là "Thần Nỏ Tinh Xảo" như cậu đã đặt tên cho nó trong bản thiết kế trên điện thoại.
Với những vật liệu cao cấp hơn và kinh nghiệm đã có từ lần trước, cộng thêm sự hỗ trợ của "app tu luyện" trong việc tính toán các thông số kỹ thuật và mô phỏng độ bền, công việc của Trần An tiến triển khá thuận lợi.
Thân nỏ được làm từ Hắc Thiết Tinh, vừa nhẹ vừa cứng, được cậu dùng phương pháp "đắp lớp" bột kim loại tinh vi để tạo hình, đảm bảo độ chính xác đến từng chi tiết nhỏ. Cánh nỏ làm từ Phong Nhãn Mộc, được cậu ngâm qua một loại dung dịch đặc biệt (công thức lấy từ "app tu luyện", kết hợp giữa nhựa cây linh mộc và một vài loại khoáng chất) để tăng thêm độ dẻo dai và lực đàn hồi.
Phần khó nhất chính là hệ thống "ròng rọc trợ lực" siêu nhỏ. Cậu phải dùng những sợi Kim Tàm Ti mảnh như sợi tóc, kết hợp với những bánh xe tí hon làm từ Tinh Thiết, để tạo ra một cơ cấu phức tạp có thể nhân lực bắn lên gấp nhiều lần mà không cần phải dùng quá nhiều sức để lên dây. Mỗi chi tiết đều đòi hỏi sự tỉ mỉ và kiên nhẫn tột cùng.
Chiếc "ống ngắm" cũng được cậu cải tiến. Thay vì chỉ là một khe ngắm đơn giản, cậu đã gắn thêm một thấu kính nhỏ (mài từ một mảnh Tinh Thể Cảm Quang trong suốt) có khả năng phóng đại nhẹ, giúp tăng độ chính xác khi nhắm bắn ở khoảng cách xa hơn. "Đèn chiếu điểm" dùng Lôi Tích Thạch vụn cũng được tích hợp một cách khéo léo, có thể bật tắt bằng một nút bấm nhỏ.
Về phần mũi tên, Trần An cũng dành rất nhiều tâm huyết. Mũi tên xuyên giáp được làm từ Hắc Thiết Tinh, đầu mũi tên có gắn một mảnh Phá Giáp Thạch Phấn siêu nhỏ, được nung ở nhiệt độ cao để tăng độ cứng và khả năng xuyên thấu. Mũi tên tẩm độc thì được cậu ngâm trong một loại độc dược chiết xuất từ nọc của một loài rết yêu cấp thấp (mà cậu tìm thấy công thức trong "Linh Dược Đồ Giám"), có khả năng gây tê liệt và đau đớn dữ dội. Còn mũi tên "điện giật" thì phức tạp hơn một chút, cậu phải khắc một trận pháp dẫn lôi siêu nhỏ lên đầu mũi tên, kết nối với một mảnh Lôi Tích Thạch vụn, hy vọng khi va chạm sẽ tạo ra một xung điện đủ mạnh để gây choáng váng mục tiêu.
Sau gần một tuần lễ miệt mài, quên ăn quên ngủ, cuối cùng ba chiếc "Thần Nỏ Tinh Xảo" phiên bản 2.0 cũng hoàn thành. Chúng trông tinh tế và mạnh mẽ hơn hẳn so với phiên bản cũ. Thân nỏ đen nhánh, ẩn hiện những đường vân tự nhiên của Hắc Thiết Tinh. Cánh nỏ bằng Phong Nhãn Mộc có màu nâu sẫm, uốn cong một cách hoàn hảo. Dây cung bằng Kim Tàm Ti vàng óng, căng như dây đàn. Khi cầm trên tay, có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh tiềm ẩn đáng sợ.
Trần An không giấu được nụ cười hài lòng. Cậu cẩn thận lắp một mũi tên xuyên giáp vào, nhắm vào một tấm bia đỡ làm bằng nhiều lớp da yêu thú dày mà Thạch Kiên thường dùng để thử nghiệm vũ khí.
"VÚT... PHẬP!"
Một tiếng gió rít cực kỳ nhỏ, gần như không thể nghe thấy, rồi ngay sau đó là một tiếng động khô khốc. Mũi tên đã cắm ngập sâu vào tấm bia da, chỉ còn trơ lại phần đuôi tên rung nhẹ. Lực xuyên phá này, mạnh hơn ít nhất gấp ba lần so với phiên bản nỏ cũ!
"Tuyệt vời!" Trần An thầm reo lên. "Với thứ này, dù có gặp phải yêu thú Luyện Khí kỳ tầng bảy, tầng tám, mình cũng có đủ tự tin để đối phó!"
Cậu cẩn thận cất hai chiếc "Thần Nỏ" vào trong người, chiếc còn lại cậu vẫn dự định sẽ tìm cơ hội tặng cho Lâm Tiểu Thảo.
Trong lúc Trần An đang vui mừng với thành quả mới của mình, thì tình hình trong Thanh Vân Môn lại bắt đầu có những diễn biến mới, đầy vẻ bất thường.
Mấy ngày gần đây, liên tiếp có tin đồn về việc một vài đệ tử ngoại môn và cả tạp dịch bị mất tích một cách bí ẩn khi đi làm nhiệm vụ ở những khu vực hẻo lánh trong Thanh Vân Sơn. Ban đầu, mọi người chỉ nghĩ đó là do họ không may gặp phải yêu thú mạnh hoặc bị lạc đường. Nhưng khi số người mất tích ngày càng tăng lên, và không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của việc bị yêu thú tấn công, thì một nỗi lo sợ mơ hồ bắt đầu lan rộng.
Có người nói, đó là do tà ma ngoại đạo trà trộn vào môn phái để bắt cóc đệ tử luyện công. Kẻ khác lại thì thầm rằng, có một loại ma khí kỳ lạ đang bao trùm lấy một vài khu vực trong Thanh Vân Sơn, khiến cho những ai đi vào đều bị mất phương hướng rồi biến mất không dấu vết.
Thậm chí, có tin đồn còn liên kết những vụ mất tích này với sự biến mất của Lý Minh Triết. Rằng có thể hắn ta không phải tự ý bỏ đi hay bị kẻ thù bắt cóc, mà là đã bị một thế lực tà ác nào đó trong môn phái hãm hại, và giờ đây thế lực đó đang tiếp tục ra tay với những đệ tử khác.
Những tin đồn này khiến không khí trong Thanh Vân Môn trở nên khá căng thẳng và hoang mang, nhất là đối với những đệ tử cấp thấp thường xuyên phải ra ngoài làm nhiệm vụ. Các Trưởng lão và Chấp sự cũng đã bắt đầu cho người điều tra, nhưng vẫn chưa tìm ra được manh mối gì cụ thể.
Trần An nghe được những tin tức này, trong lòng không khỏi có chút suy tư. Ma khí? Tà đạo? Liệu có liên quan gì đến Cổ Ma Tộc Ngữ và mảnh bản đồ mà Thanh Phong Trưởng Lão đã giao cho cậu không? Hay là... có liên quan đến sự "hắc hóa" của Lý Minh Triết mà cậu đã từng chứng kiến trong "giấc mơ" của mình (thực chất là một phỏng đoán dựa trên những manh mối về việc hắn ta đi theo tà đạo để trả thù)?
Cậu cảm thấy, một cơn bão lớn hơn, nguy hiểm hơn, dường như đang từ từ hình thành, và Thanh Vân Môn, nơi cậu đang ở, có thể sẽ sớm trở thành tâm điểm của cơn bão đó.
Đúng lúc này, "app tu luyện" trên điện thoại của cậu lại khẽ rung lên. Một cảnh báo mới xuất hiện:
"Phân Tích Môi Trường (Cảnh Báo Đặc Biệt): Phát hiện nồng độ 'Âm Sát Khí' và 'Oán Niệm Lực' tăng cao bất thường ở khu vực phía Tây Bắc của Thanh Vân Sơn, gần khu Mộ Địa Cũ của môn phái. Có dấu hiệu của hoạt động Tà Tu hoặc sự hình thành của một 'Tà Linh Cấm Địa'. Mức độ nguy hiểm: Cực cao. Khuyến cáo: Tuyệt đối không nên đến gần!"*
Mộ Địa Cũ? Nơi đó vốn là một khu vực cấm, ít người lui tới, nghe nói là nơi chôn cất những vị tiền bối đã qua đời của Thanh Vân Môn từ nhiều thế hệ trước. Tại sao lại có Âm Sát Khí và Oán Niệm Lực ở đó? Lại còn có dấu hiệu của hoạt động Tà Tu?
Trần An cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Xem ra, những tin đồn không phải là không có cơ sở. Và rất có thể, sự mất tích của các đệ tử và cả Lý Minh Triết, đều có liên quan đến khu Mộ Địa Cũ này.
Một ý nghĩ táo bạo nhưng cũng đầy nguy hiểm chợt lóe lên trong đầu cậu. Có lẽ... cậu nên tự mình đến đó xem thử một chuyến. Dù nguy hiểm, nhưng đây cũng có thể là cơ hội để cậu tìm ra sự thật, hoặc ít nhất, là để chuẩn bị cho những gì sắp xảy ra.
Nhưng trước khi đưa ra quyết định, cậu cần phải có thêm sự chuẩn bị và có lẽ, là một vài "người bạn đồng hành" bất đắc dĩ nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro