Chương 65: Tàng Kinh Các Mật Đàm, Bí Mật Hé Lộ Một Phần
Nhận được tin triệu tập từ Thanh Phong Trưởng Lão, Trần An cùng Vương Hạo, Thạch Kiên và Vân Nhi không dám chậm trễ, lập tức tìm đến Tàng Kinh Các. Không khí ở đây vẫn trang nghiêm và tĩnh lặng như thường lệ, nhưng Trần An có thể cảm nhận được một sự khác biệt nhỏ, dường như có thêm vài ánh mắt dò xét kín đáo từ các đệ tử quản lý thư viện hướng về phía cậu. Có lẽ, sau những sự kiện gần đây, cái tên An Bình đã thực sự trở nên "nổi tiếng" trong Thanh Vân Môn.
Thanh Phong Trưởng Lão không tiếp họ ở gian phòng đọc sách thông thường, mà lại dẫn họ vào một mật thất nhỏ nằm sâu bên trong Tàng Kinh Các, một nơi mà ngay cả Vương Hạo, người thường xuyên lui tới đây, cũng chưa từng được đặt chân đến. Mật thất không lớn, bốn bề là những kệ sách cổ xưa hơn, tỏa ra một mùi hương đặc biệt của giấy dó ngàn năm và linh dược bảo quản. Giữa phòng là một chiếc bàn đá lớn, trên đó trải rộng mảnh bản đồ Cổ Ma Tộc Ngữ mà Trần An đã giao nộp.
"Các con ngồi đi." Thanh Phong Trưởng Lão nói, giọng ôn tồn nhưng lại ẩn chứa một sự nghiêm túc khác thường.
Sau khi cả bốn người đã yên vị, Thanh Phong Trưởng Lão mới chậm rãi lên tiếng: "Mấy ngày qua, lão phu đã cùng với vài vị sư hữu có nghiên cứu sâu về cổ văn và trận pháp, cố gắng giải mã mảnh 'Ma Vực Cổ Đồ' này. Tuy chưa thể hiểu hết được toàn bộ, nhưng cũng đã có một vài phát hiện quan trọng."
Ông chỉ vào những ký tự Cổ Ma Tộc Ngữ trên mảnh bản đồ: "Loại văn tự này, đúng như An Bình tiểu hữu phỏng đoán, không thuộc về bất kỳ chủng tộc nào hiện còn tồn tại ở Lam Hà Châu hay các vùng lân cận. Nó là ngôn ngữ của một nhánh Ma Tộc cổ xưa, đã biến mất từ hàng vạn năm trước, trong một trận Đại Chiến Chính Ma kinh thiên động địa."
Lời nói của Trưởng lão khiến cả nhóm không khỏi rùng mình. Ma Tộc Thượng Cổ, Đại Chiến Chính Ma... đó đều là những truyền thuyết xa xưa mà họ chỉ từng nghe qua trong các câu chuyện kể.
"Mảnh bản đồ này," Thanh Phong Trưởng Lão nói tiếp, "ghi lại một phần vị trí của một 'Phong Ma Cấm Địa' cổ xưa, nằm sâu trong dãy Tuyết Phong Sơn phía Bắc. Nơi đó, theo những gì chúng ta giải mã được, không chỉ phong ấn một vài đại ma đầu từ thời thượng cổ, mà còn có thể ẩn chứa cả một 'Ma Khí Chi Nhãn' - một vết nứt không gian thông với Ma Vực."
Ma Khí Chi Nhãn! Thông với Ma Vực! Những từ này như sét đánh ngang tai, khiến Vương Hạo, Thạch Kiên và Vân Nhi đều tái mặt vì kinh hãi. Nếu điều đó là sự thật, thì Thanh Vân Môn và cả Lam Hà Châu này đang phải đối mặt với một hiểm họa không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ có Trần An là vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, dù trong lòng cũng đang dậy sóng. "App tu luyện" của cậu cũng đã từng cảnh báo về "tàn dư ma khí yếu" trên mảnh bản đồ, nhưng cậu không ngờ nó lại liên quan đến một chuyện động trời như vậy.
"Vậy... con Yêu Linh Thượng Cổ mà chúng con gặp trong hang động, liệu có phải là một trong những sinh vật canh giữ Phong Ma Cấm Địa đó không, thưa Trưởng lão?" Vương Hạo run run hỏi.
Thanh Phong Trưởng Lão gật đầu: "Rất có khả năng. Hang động mà các con vô tình rơi vào, có lẽ chính là một lối vào phụ hoặc một phần ngoại vi của cấm địa đó, nơi phong ấn còn yếu nên Yêu Linh mới có thể thoát ra một phần để gây rối. May mắn là các con đã có mảnh 'Ma Vực Cổ Đồ' này, khí tức Ma Tôn còn sót lại trên đó đã tạm thời xua đuổi được nó."
Ông nhìn Trần An với ánh mắt có chút phức tạp: "An Bình, việc con có được mảnh bản đồ này, có lẽ không chỉ đơn thuần là 'tình cờ'. Nó có thể là một cơ duyên, nhưng cũng là một trách nhiệm rất lớn."
Trần An im lặng. Cậu không biết phải nói gì. Cậu chỉ là một kẻ xuyên không bất đắc dĩ, làm sao lại dính dáng đến những chuyện kinh thiên động địa như thế này được chứ?
"Hiện tại," Thanh Phong Trưởng Lão nói tiếp, giọng đầy vẻ ưu tư, "tình hình trong Thanh Vân Môn đang rất phức tạp. Sự mất tích của Lý Minh Triết, những vụ đệ tử và Chấp sự biến mất không rõ nguyên nhân, cùng với những dấu vết Ma Khí ở Mộ Địa Cũ... tất cả đều cho thấy, có một thế lực nào đó đang âm thầm hành động, và mục tiêu của chúng rất có thể là nhắm vào 'Ma Khí Chi Nhãn' kia."
"Nếu 'Ma Khí Chi Nhãn' thực sự bị mở ra, Ma Khí từ Ma Vực sẽ tràn vào, không chỉ Thanh Vân Môn mà cả Lam Hà Châu này cũng sẽ lâm vào đại nạn." Vẻ mặt của Thanh Phong Trưởng Lão trở nên vô cùng nghiêm trọng. "Chưởng Môn và các vị Trưởng lão khác cũng đã nhận thức được sự nguy hiểm này. Chúng ta đang bí mật điều tra và chuẩn bị các phương án đối phó."
Ông dừng lại, rồi nhìn thẳng vào nhóm Vương Hạo và Trần An: "Lão phu gọi các con đến đây hôm nay, là vì có một nhiệm vụ đặc biệt muốn giao phó."
Một nhiệm vụ đặc biệt? Cả bốn người đều không khỏi ngạc nhiên.
"Dự án 'Phong Hành Chuẩn' của các con, lão phu thấy rất có tiềm năng." Thanh Phong Trưởng Lão nói. "Nếu nó có thể được hoàn thiện và sản xuất hàng loạt, sẽ là một công cụ cực kỳ hữu ích cho việc do thám, vận chuyển và cả chiến đấu trong những địa hình phức tạp. Nhất là trong tình hình hiện tại, khi chúng ta cần phải tăng cường khả năng phòng bị và cơ động."
"Lão phu muốn các con, trong thời gian tới, không chỉ tập trung vào việc cho 'Phong Hành Chuẩn' bay được, mà còn phải nghiên cứu thêm các tính năng khác cho nó. Ví dụ như: khả năng ẩn mình, khả năng mang theo một ít vũ khí hoặc cơ quan nhỏ, và quan trọng nhất, là khả năng hoạt động ổn định trong những môi trường có nhiều nhiễu loạn linh khí hoặc ma khí."
Yêu cầu này của Thanh Phong Trưởng Lão khiến cả nhóm không khỏi cảm thấy áp lực, nhưng cũng có cả sự phấn khích. Đây rõ ràng là một sự tin tưởng và kỳ vọng rất lớn.
"Ngoài ra," Thanh Phong Trưởng Lao lại nhìn về phía Trần An, "An Bình, kiến thức của cậu về các loại cơ quan, trận pháp và cả những 'phương pháp đặc biệt' trong việc chế tạo linh kiện là rất quý giá. Lão phu hy vọng cậu có thể phát huy tối đa khả năng của mình, không chỉ cho 'Phong Hành Chuẩn' mà còn có thể hỗ trợ Luyện Khí Đường trong việc cải tiến các loại pháp khí phòng ngự và tấn công khác của môn phái."
"Còn về mảnh 'Ma Vực Cổ Đồ' này," ông cầm mảnh da thú lên, "lão phu sẽ tạm thời giữ lại để tiếp tục nghiên cứu cùng các vị sư hữu. Nhưng ta sẽ sao chép lại một bản cho cậu, An Bình. Hãy cố gắng tìm hiểu thêm về nó. Biết đâu, trong đó còn ẩn chứa những manh mối quan trọng có thể giúp chúng ta đối phó với hiểm họa sắp tới."
Ông đưa cho Trần An một cuộn giấy da mới, trên đó đã được sao chép lại y hệt những ký tự Cổ Ma Tộc Ngữ.
"Và cuối cùng," Thanh Phong Trưởng Lão nói, giọng có chút bí hiểm, "hãy cẩn thận với những kẻ xung quanh. Không phải ai trong Thanh Vân Môn này cũng một lòng vì môn phái đâu. Có những con sói đang đội lốt cừu, và có những bóng ma vẫn đang lẩn khuất trong bóng tối."
Lời cảnh báo của Thanh Phong Trưởng Lão khiến Trần An không khỏi rùng mình. Cậu nhớ lại kẻ đột nhập bí ẩn đeo vòng Thanh Vân Ngọc Thạch và có mùi Thất Tâm Hải Đường. Liệu kẻ đó có phải là một trong những "con sói đội lốt cừu" mà Trưởng lão vừa nhắc đến không?
Sau khi Thanh Phong Trưởng Lão giao bản sao "Ma Vực Cổ Đồ" và những lời dặn dò, ông nói thêm: "Việc giải mã cổ đồ này cứ từ từ mà làm, không cần phải vội vàng. Quan trọng nhất lúc này là các con hãy tập trung hoàn thiện 'Phong Hành Chuẩn'. Môn phái đang rất cần những pháp khí mới mẻ và hữu dụng như vậy, nhất là trong tình hình có nhiều biến động gần đây. Ta tin tưởng vào khả năng của các con."
Lời nói của Trưởng lão như một sự khẳng định, cũng là một sự giao phó có chừng mực. Trần An hiểu rằng, đây là cơ hội để cậu tiếp tục thể hiện giá trị của mình một cách vững chắc.
Khi trở về, "app tu luyện" của cậu cũng không hiển thị một "Nhiệm Vụ Chính Tuyến" quá lớn lao, mà chỉ cập nhật một mục mới trong phần "Nghiên Cứu & Phát Triển":
"Dự Án Ưu Tiên: Hoàn Thiện Pháp Khí Phi Hành 'Phong Hành Chuẩn' - Giai đoạn 2 (Tăng cường tính năng ẩn mình, vũ trang hạng nhẹ). Thời hạn: Còn lại 2 tháng 15 ngày."
"Nghiên Cứu Dài Hạn: Phân Tích Cổ Đồ Ma Tộc - Độ khó: Cực cao. Tiềm năng: Không xác định."
Điều này khiến Trần An cảm thấy áp lực vừa phải nhưng cũng đầy hứng khởi. Cậu biết con đường phía trước vẫn còn rất dài.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro