Chapter 4.1:

Lê Bin Thế Vĩ không còn là con người. Anh là một cỗ máy, một lưỡi gươm được tôi luyện bằng lửa hận và máu lạnh. Sau khi sự thật về B.G Company và Bạch Gia được xác nhận, anh đã sẵn sàng ra đòn.

Vĩ ngồi trong văn phòng tối, trước mặt anh là "Luận Án Thù Hận" – một ổ cứng di động được mã hóa chứa đựng toàn bộ bằng chứng tội lỗi của Bạch Gia. Anh đã không chỉ điều tra vụ tai nạn. Anh đã ra lệnh cho đội ngũ L&B, cùng với các chuyên gia điều tra bí mật, mở rộng phạm vi tấn công. Anh muốn một cuộc thanh trừng toàn diện, một sự hủy diệt mà Bạch Gia không bao giờ có thể hồi phục.

Kết quả là một kho dữ liệu khổng lồ, những số liệu gây sốc đến mức ngay cả những điều tra viên kỳ cựu cũng phải bàng hoàng. Bằng chứng không chỉ dừng lại ở các giao dịch tài chính thông thường, mà còn đi sâu vào các cấu trúc quyền lực tham nhũng:

* Tham ô và Biển thủ Công quỹ (Quy mô Đề án Quốc gia):

   * Vụ "Cầu Cạn H": Hồ sơ chi tiết về việc rút ruột 70% ngân sách dự án xây dựng một cầu cạn lớn. Tiền được chuyển qua chuỗi 5 công ty "bình phong" ở nước ngoài, cuối cùng quay về dưới dạng cổ phần của các thành viên Bạch Gia.

   * Dự án "Đất Vàng C": Bằng chứng về việc thao túng định giá đất, khiến khu đất công bị bán với giá chỉ bằng 1/10 giá trị thực. Vĩ cung cấp cả bản ghi âm các cuộc họp mật về việc chia chác lợi nhuận, với giọng nói của ông Bạch lạnh lùng ra lệnh.

* Rửa tiền và Gian lận Thuế (Mạng lưới toàn cầu):

   * "Kênh Dubai": Chi tiết về một mạng lưới rửa tiền phức tạp thông qua các giao dịch nghệ thuật và sòng bạc ở Dubai và Macau. Dòng chảy của tiền bẩn được hợp thức hóa thông qua các dự án bất động sản và quỹ đầu tư ma.

   * Hóa đơn ma và Kế toán kép: Hàng loạt sổ sách kế toán giả mạo trong 15 năm. Vĩ có được lời khai của cựu giám đốc tài chính, cùng các bản sao của "Sổ Đen" chứa đựng các giao dịch bí mật, cho thấy sự tham gia của toàn bộ hệ thống Bạch Gia, từ trên xuống dưới.

* Tội phạm có tổ chức và Bao che (Sự thối nát chính trị):

   * Mạng lưới "Bạch Tuộc": Danh sách chi tiết các quan chức cấp cao trong ngành cảnh sát, thuế vụ và chính trị đã nhận hối lộ hàng tháng. Vĩ cung cấp cả video quay lén các cuộc gặp gỡ và bằng chứng chuyển tiền hối lộ dưới dạng "quà tặng cao cấp," khiến hệ thống bảo vệ của Bạch Gia không còn kẽ hở nào.

   * Dàn dựng Tai nạn: Các phân tích pháp y độc lập chứng minh phanh xe đã bị can thiệp có chủ đích, liên kết với các giao dịch của BG Company, đủ để khởi động điều tra hình sự tập trung vào tội cố ý giết người.

Tất cả là những số liệu gây sốc, không thể chối cãi. Vĩ đưa tay chạm nhẹ vào ổ cứng. Anh không cảm thấy hồi hộp, chỉ có sự lạnh lẽo và dứt khoát. Đây là bản án cuối cùng.

"Gửi đi,"

Anh ra lệnh cho trợ lý qua intercom.

Hệ thống được kích hoạt. Dữ liệu được giải mã và gửi đồng loạt, gây ra một cơn địa chấn truyền thông và pháp lý.

Khi cơn bão pháp lý bùng nổ, Thế Vĩ ngồi im lặng, theo dõi tin tức trực tiếp. Anh chứng kiến sự sụp đổ của một đế chế.

Nhưng trong tâm trí anh, chỉ có một cái tên luẩn quẩn: Bạch Hồng Cường.
Tất cả dòng họ Bạch đã bị bắt. Chỉ có Cường là người duy nhất Vĩ đã cố ý loại trừ.

Trong tập hồ sơ đồ sộ, có đầy đủ bằng chứng buộc tội Cường. Là con trai cả trong dòng tộc và trong cả ngôi nhà quyền lực đó, Cường chắc chắn phải biết ít nhiều, hoặc ít nhất đã được hưởng lợi từ những đồng tiền phi pháp đó.

Vĩ đã chọn giữ lại tất cả những bằng chứng này.

Anh đã dành hàng giờ, hàng ngày, đấu tranh với chính mình, giữa sự lựa chọn là trả thù Cường hay không?

Nội tâm Vĩ gào thét:

“Anh ta là con trai của kẻ giết bố mẹ mình! Anh ta đã biết tất cả và đã chọn sự im lặng! Anh ta xứng đáng phải trả giá, phải bị giam cầm, phải bị sỉ nhục như bố anh ta!”

Nhưng ngay sau đó, một giọng nói yếu ớt, nghẹn ngào từ quá khứ vọng lại:

“Không... Anh ấy đã từng là tất cả của mày. Anh Cường đã từng là người mày yêu hơn cả mạng sống. Anh ấy đã hứa sẽ bên mày mãi mãi…”

Vĩ đưa tay chạm vào chiếc vòng trên cổ tay, một cử chỉ vô thức. Ký ức về nụ cười của Cường, về lời thề dưới bầu trời sao, về những cái ôm ấm áp giữa đêm mưa lạnh, tất cả lại ùa về. Tình yêu đó chưa chết. Nó chỉ bị bịt kín, bị bóp nghẹt dưới lớp băng dày của hận thù.

Nếu anh gửi nốt bằng chứng này, Cường sẽ bị bắt, sẽ ngồi tù. Anh sẽ trả thù trọn vẹn. Anh sẽ có được sự bình yên.

Nhưng Vĩ biết, nếu Cường vào tù, anh sẽ mãi mãi bị ám ảnh bởi hình ảnh đó. Anh sẽ biết rằng, anh đã tự tay đưa người mình yêu vào địa ngục.

Sự bình yên sẽ không đến. Chỉ có sự trống rỗng và hối hận còn lại.

“Anh ta xứng đáng phải đau đớn hơn thế,”

Vĩ tự nhủ, cố gắng đẩy lùi sự yếu đuối.

“Tù tội là một cái chết dễ dàng. Sự trả thù của tao phải là một bản án tinh thần. Anh ta đã chọn sống trong im lặng để bảo vệ gia đình anh ta. Vậy thì, anh ta phải sống để chứng kiến sự hủy diệt của gia đình mình, và sống để bị tao hành hạ.”

Cuối cùng, Vĩ đưa ra quyết định tàn nhẫn nhất: Không nộp bằng chứng về Cường.

Anh không tha thứ. Anh không nhân nhượng. Anh chỉ chọn một hình thức tra tấn cao cấp hơn. Anh sẽ không giết Cường bằng pháp luật. Anh sẽ giết Cường bằng sự cô độc và sự giày vò...

...Và có thể là hơn thế nữa...

Trong khi đó.

Khi cơn bão quét qua, Cường đang theo dõi tin tức trực tiếp. Anh không thể tin vào tốc độ và quy mô của cuộc tấn công. Tất cả dòng họ Bạch đều đã phải ngồi tù, đối mặt với những bản án rất nặng. Mạng lưới Bạch Tuộc đã bị Vĩ lật tung hoàn toàn.

Cường ngồi lặng im. Anh biết, anh là người duy nhất còn sót lại. Anh biết, điều này không phải là sự may mắn, mà là một sự tính toán lạnh lùng của Vĩ.

Anh không cần nhìn vào danh sách bị bắt giữ để biết mình được loại trừ. Anh đã thấy sự tàn nhẫn trong ánh mắt Vĩ tại quán cà phê.

Cường gục xuống bàn, bật khóc nức nở, nhưng không phải vì thương xót cho bố mẹ. Anh khóc vì sự thật tàn khốc mà Vĩ đã buộc anh phải đối mặt.

"Vĩ... em... em muốn anh phải sống để nhìn thấy điều này sao?"

Cường thì thầm, giọng khản đặc, khóc ròng đến mức nghẹn thở.

Anh hiểu dụng ý của Vĩ:

Vĩ muốn anh, với tư cách là một sĩ quan cảnh sát, phải sống để chứng kiến gia đình mình bị hủy diệt bởi chính những bằng chứng tham nhũng mà Vĩ đã cung cấp. Vĩ muốn anh phải sống với sự sỉ nhục, với nỗi đau mất đi tất cả mọi thứ mà anh đã từng cố gắng cân bằng để giữ lại.

Cường đưa tay chạm vào chiếc nhẫn đính hôn mà anh định tặng cho Vĩ năm Vĩ sinh nhật 20 tuổi. Anh đã hy sinh tất cả để bảo vệ mạng sống của Vĩ, chấp nhận bị Vĩ hận. Và giờ đây, Vĩ đáp lại bằng cách tặng anh một "bản án sống": sự cô độc và sự hủy diệt tinh thần.

Cường không thể gục ngã. Anh biết, đòn trả thù lớn nhất của Vĩ đang nhắm thẳng vào anh. Anh phải đứng dậy, phải tiếp tục với thân phận sĩ quan, để có đủ sức mạnh và địa vị để bảo vệ Vĩ khỏi những hệ lụy còn sót lại của Bạch Gia. Anh sẽ chấp nhận sự trừng phạt này.

Vĩ đứng dậy, đi đến cửa sổ. Đêm đã khuya, nhưng thành phố vẫn rực sáng ánh đèn báo chí.

Anh đã làm điều đúng đắn. Anh đã trả thù cho bố mẹ. Nhưng tình yêu vẫn còn đó, đau đớn, quằn quại.

Vĩ nhìn vào chiếc vòng trên cổ tay, giờ đây nó là một thứ xiềng xích. Anh thề, anh sẽ biến cuộc đời Cường thành địa ngục.

"Tôi sẽ trả thù Bạch Hồng Cường... bằng cách đau đớn nhất."

Vĩ lặp lại lời thề, nhưng lần này, giọng nói anh mang theo một chút run rẩy, một sự thừa nhận rằng, hành động trả thù này sẽ hủy diệt cả Cường và chính anh.

Đây mới chỉ là sự sụp đổ của một đế chế. Cuộc chiến cá nhân giữa hai trái tim tan vỡ chỉ mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro