Chap 15:

Cả nhà lại tụ tập tại biệt thự nhà họ Đan, nguyên nhân đương nhiên là do "chị lớn" Baek Do Yi của chúng ta rồi.

"Huhuhu~ Se Mi đi đâu rồi?  Ta muốn Se Mi! "

Deung Myung phải quay cảnh đêm không thể ở lại nên chỉ còn lại Dan Chi Jung và Lee Eun Seong lo lắng vây quanh giường Baek Do Yi.

-----------------

Sau khi Jang Se Mi tiếp quản Tập đoàn Jang, công việc bàn giao vừa kết thúc, khối lượng công việc lớn hơn đổ dồn lên một mình cô.  Baek Do Yi không thể tự chăm sóc khi thiếu người xung quanh. Cô đành phải làm việc trong biệt thự một thời gian, nhưng gần đây có một dự án hợp tác xuyên quốc gia yêu cầu cô phải đích thân kiểm tra nên ngày nào cô cũng đi lại giữa công ty và biệt thự. .

Ở bên cạnh Baek Do Yi mỗi ngày, chứng trầm cảm của cô đã thuyên giảm, nhưng thể chất suy yếu trong thời gian dài không thể điều chỉnh được. Cuối cùng, sau một cuộc họp, Jang Se Mi trực tiếp ngất xỉu trong công ty.

Nhưng Baek Do Yi đang nóng lòng chờ đợi Jang Se Mi tan làm trở về biệt thự, lại không đợi người mình yêu quay lại, liền lo lắng đi tìm người.

Thông qua Eun Seong, bà biết được Jang Se Mi đã ngất xỉu trong công ty. Baek Do Yi cảm thấy lo lắng và bất an. Bà đi vòng quanh phòng ngủ nhiều lần, ước gì có thể bay đến chỗ người đó ngay lập tức.

<Vì Jang Se Mi, kiếp này tôi sẽ khóc hết nước mắt!  >

Baek Do Yi nằm trên giường khóc lóc, trong lòng mắng Jang Se Mi khiến bà lo lắng!  !

"Chị dâu, sao người không dẫn Oma đi thăm Se Mi unnie?" Dan Chi Jung nhìn Oma của mình, giọng nói của bà ấy gần như khàn đi vì khóc.

"Không được, unnie đang nghỉ ngơi."

Nghe lời từ chối thẳng thắn của Eun Seong, Baek Do Yi càng khóc lớn hơn.

<Lee Eun Seong!  Con chờ đó!  !  >

Giả vờ vô tình ném gối vào mặt người khác.

"Chúng ta trước tiên gọi điện cho unnie hỏi xem. Nếu thật sự không có lựa chọn nào khác, chúng ta phải đến đó. Chúng ta không thể để Oma khóc cả đêm." Dan Chi Jung vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra bấm số của Jang Se Mi.

<Vẫn là con trai ta đáng tin cậy hơn!  >

Một lúc sau, cuộc gọi được kết nối.

“Là chú út à?” Dan Chi Jung đang định nói thì nghe thấy giọng nói của Soo Jin từ trong điện thoại.

Lúc này Baek Do Yi cũng không thèm khóc, nâng tai lên cẩn thận lắng nghe âm thanh từ trong điện thoại thỉnh thoảng khịt mũi, cả căn phòng bỗng nhiên yên tĩnh trở lại.

"Ồ, Soo Jin, Unnie bây giờ thế nào?" Dan Chi Jung  nhìn thái độ đột nhiên thay đổi của Oma, sửng sốt một chút, lập tức quay người lại.

“Dạ, omoni vừa uống thuốc và đang ngủ.” Nghe có vẻ như giọng nói ở đầu bên kia điện thoại thật sự rất yên tĩnh, Dan Chi Jung tiếp tục hỏi, cố ý tiết lộ tin tức quan trọng.

"Unnie đã ngủ rồi, kết quả kiểm tra thế nào?" Vừa nói vừa liếc nhìn Baek Do Yi đang nghiêm túc nghiêng đầu nghe lén, Dan Chi Jung chưa từng nhìn thấy được dáng vẻ này của Oma, chốc lát trong lòng có chút kỳ lạ.

"Bác sĩ nói không ổn lắm, ông ấy muốn omoni nằm trên giường nghỉ ngơi. Ông ấy còn hỏi về loại thuốc trước đó đã uống và tác dụng phụ nào khác không, con không hiểu..." Soo Jin dùng từ ngữ hay nhất của mình để truyền đạt lại cái mà cô có thể nghe được bác sĩ nói, ngoài ra Cô không thể hiểu một lời nào ông ấy nói. Dù sao, ông ấy nói rất nhiều, điều đó có lẽ có nghĩa là nó rất nghiêm trọng.

"Rất nghiêm trọng sao?!" Dan Chi Jung cũng bị những lời nói mơ hồ này làm cho giật mình, thanh âm của cậu vô thức trở nên lớn hơn, khiến hai người phụ nữ ở một bên phải nín thở vì sợ hãi.

Dan Chi Jung cũng không ngờ rằng Se Mi unnie vốn luôn cường tráng và khỏe mạnh lần này lại bị bệnh nặng như vậy?

<Ôi trời! có nghiêm trọng không?  Chuyện gì đã xảy ra với Se Mi?  !  >

Baek Do Yi lo lắng nhìn Dan Chi Jung, cố gắng đọc được thông tin hữu ích nào đó từ vẻ mặt của anh. Bà nắm chặt chăn trong tay, vô thức kéo nó ra.

"Có lẽ... Thực xin lỗi, con không hiểu bác sĩ nói gì." Soo Jin cũng có chút lo lắng, băn khoăn liệu điều này có làm chậm lại tình trạng hồi phục của omoni hay không.

"Không sao đâu. Chúng tôi sẽ đến đó ngay. Con có thể chăm sóc unnie trước." Lúc này Dan Chi Jung không còn suy nghĩ được nữa, anh cúp điện thoại và chuẩn bị mặc quần áo xuống lấy xe.

"Oma, chúng ta đi tìm Se Mi unnie." Dan Chi Jung vừa quay người liền nhìn thấy Baek Do Yi đã mặc áo khoác vào, mặc dù bên trong vẫn mặc áo ngủ.

"Đi thôi." Eun Seong giúp Baek Do Yi ra khỏi giường. Lời nói của bà hướng đến Dan Chi Jung, cậu không giấu được vẻ hoảng sợ khi bước ra ngoài.



Một nhóm ba người lái xe đến căn hộ của  Jang Se Mi, Suốt quá trình Baek Do Yi không nói một lời, lặng lẽ để hai người họ thao túng, nhưng bà luôn rất căng thẳng tâm trạng lên xuống như thang máy.

Cuối cùng cũng tới cửa, Baek Do Yi cảm thấy động tác mở cửa của Dan Chi Jung trở nên quá chậm chạp . Bà đẩy mọi người ra một cách không kiểm soát và bước vào trong.

Rõ ràng đây là lần đầu tiên Baek Do Yi  đến đây, nhưng bà đã tìm ra vị trí của phòng ngủ một cách chính xác. Tiếng ù trong tai bà ngày càng nghiêm trọng hơn, toàn thân như chìm trong nước, trong đầu tràn ngập cảm giác hỗn loạn.

Sau khi đẩy cửa bước vào, hình bóng của Kim Soo Jin hiện ra đầu tiên, cô ấy đang năm tay ai thế?

Ngẩng đầu lên, người bà mong mỏi đang ngồi ở đầu giường, ánh sáng vàng ấm áp không che giấu được khuôn mặt tái nhợt của cô.

Baek Do Yi không tự chủ chạy tới, đẩy Soo Jin sang một bên rồi ngã thẳng vào vòng tay của Jang Se Mi.

"Omoni!" Đó là giọng nói hoảng sợ của Se Mi, đó là một mùi hương quen thuộc và một cảm giác quen thuộc, như thể cô cuối cùng đã thoát khỏi vùng biển buồn tẻ trong chốc lát, đôi mắt Jang Se Mi choáng váng và hơi thở của cô trở nên gấp gáp. Cô quên thở?

Jang Se Mi thực sự bị sốc khi nhìn thấy người đó lộn ngược, trong tiềm thức ôm chặt lấy bà trong giây lát, Baek Do Yi mà ngã chắc tim cô vỡ ra mất.

"Se Mi" Cánh tay bà siết chặt, cảm xúc căng thẳng lập tức được thả lỏng, nước mắt không kìm được rơi xuống.

Đây là lần đầu tiên bà đối mặt với cảm xúc của mình, Baek Do Yi cũng lần đầu tiên nhận ra Jang Se Mi có thể dễ dàng ảnh hưởng đến cảm xúc của bà như vậy.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro