Chap 16

"Se Mi~" Với giọng nói đầy sự nũng nịu, Jang Se Mi cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy. Sự mệt mỏi ngày đêm chỉ vì một câu của Baek Do Yi mà tan biến ngay lập tức, hiệu quả hơn bất kỳ loại thuốc nào được bác sĩ kê đơn.

Chi Jung và Eun Seong đi theo vào. Nhìn thấy cảnh này, họ cố ý không nói gì nữa và lặng lẽ đóng cửa lại để cho hai người có không gian riêng tư. Họ cũng mang Soo Jin tội nghiệp đi.

"Sao người lại ở đây vậy Do Yi?" cô vuốt tóc người trong lòng, dùng lực nhẹ nhàng đặt bà lên giường. .

"Se Mi bị bệnh?." Vẫn là một giọng nói nghèn nghẹt, căn phòng mờ ảo dường như có một loại ma thuật nào đó, cả hai đều cảm thấy yên tĩnh.

Jang Se Mi giật mình một lúc, sau đó mỉm cười nhẹ nhõm, cúi đầu hôn lên trán người trong lòng, một giọt nước mắt rơi xuống tóc Baek Do Yi.

"Là Chi Jung nói với người như vậy sao? Em không sao, chỉ là quên ăn trưa, hạ đường huyết một ít."

Baek Do Yi không trả lời mà chỉ nằm trong vòng tay của Jang Se Mi , cảm nhận được bàn tay cô vuốt ve lưng bà, nheo mắt thoải mái khi nghe thấy cô không sao, Do Yi mới toàn tâm toàn ý thả lỏng.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, lâu đến mức Jang Se Mi cảm thấy cánh tay gần như tê dại, nhẹ nhàng đỡ bà đứng dậy, phát hiện Baek Do Yi đã ngủ không biết từ lúc nào.

Baek Do Yi cúi đầu, trên mặt vẫn còn nước mắt, nhìn bộ dạng đáng yêu này, Jang Se Mi cố gắng nhịn cười, nhưng nước mắt lại không kìm được mà trào ra.


Bộ dáng vừa khóc vừa cười có chút buồn cười, cô cắn chặt môi, không dám phát ra âm thanh, động đậy thân thể, nhẹ nhàng đặt bà xuống giường.

Jang Se Mi thoáng chốc cảm thấy như quay trở lại mùa hè năm ngoái. Ngày hôm đó Baek Do Yi cũng ngủ như vậy, nhưng đó là vì hôm đó bà say rượu...

Lần đó cô bị mắng vì thay đồ ngủ, và bây giờ... Nói tóm lại, mọi thứ sẽ ổn thôi.

Sau khi đắp chăn cho bà, cô lặng lẽ ra khỏi giường. Bên ngoài còn có những người khác.

"Unnie, chị thế nào rồi?" Lee Eun Seong chú ý thấy Se Mi đầu tiên, vội vàng bước tới nhìn cô thật kỹ. Cô muốn đưa tay ra đỡ cánh tay của Jang Se Mi, nhưng Se Mi đã né được trước, và Se Mi cười khổ bỏ tay xuống, vẻ mặt vẫn có vẻ bình tĩnh.

"Không có gì nguy hiểm, chỉ là lượng đường trong máu thấp một chút thôi. "

Jang Se Mi không dám nói chi tiết cho họ biết tình trạng thể chất thực sự của cô, nhưng phần lớn là do một số tác dụng phụ sau khi cô ngừng dùng thuốc mà không được phép, chất lượng giấc ngủ của cô giảm sút nhanh chóng, cảm giác thèm ăn cũng trở nên giảm sút hơn nhiều và thỉnh thoảng nôn ói.

Chỉ cần quên ăn trưa thôi là cô gần như đã bị hủy hoại hoàn toàn.

"Unni, dù bận rộn đến mấy, cũng nên chú ý sức khỏe của mình." Dan Chi Jung giọng điệu cũng lộ ra vẻ lo lắng, đứng dậy dẫn cô ngồi xuống.

Hầu như tất cả mọi người đều có mặt ở đây, ngoại trừ Deung Myung đang quay phim và Baek Do Yi đang ngủ trong phòng.

"Omoni..." Soo Jin đi rót nước cho mọi người và đặc biệt đưa cốc nước cho Jang Se Mi.

"Cảm ơn Soo Jin, việc vừa rồi của bà nội... Còn đừng quá bận tâm."Cô vừa tận mắt chứng kiến ​​Baek Do Yi dùng sức đẩy người ra, Soo Jin gầy gò trực tiếp ngã xuống đất.

"Nei ~" Kim Soo Jin ngoan ngoãn ngồi sang một bên và cẩn thận lắng nghe cuộc trò chuyện của các trưởng lão.

"Unnie, chị không thể tiếp tục làm việc như thế này được." Dan Chi Jung lại bắt đầu chủ đề này. Anh ta đã chán việc hỗ trợ một công ty niêm yết, chưa kể Jang Se Mi không chỉ phải quản lý công ty mà còn phải chịu trách nhiệm lo mọi việc trong Dan gia.

"Tôi biết, chỉ là gần đây tôi mới thành lập ban giám đốc, còn đang tìm thư ký mới." Cô bất lực thở dài.

"Tại sao không để Soo Jin đến công ty giúp đỡ? " Dan Chi Jung mạnh dạn nói, thu hút sự chú ý của ba người phụ nữ.

"Làm sao Soo Jin có thể biết được những chuyện ở công ty?" Jang Se Mi chưa kịp nói gì thì Eun Seong ở một bên đã bắt đầu phản bác.

Jang Se Mi hơi sửng sốt. Cô hiểu ý Eun Seong, nhưng cô không hiểu rằng một người luôn hành động dựa trên khuôn mặt của mọi người lại có thể lo lắng như vậy.

"Nei ~ con vẫn chưa hiểu hết mọi chuyện trên thế giới này..." Soo Jin có chút lo lắng, nhưng cũng có chút mong đợi liệu mình có trở thành người mạnh mẽ như vậy khi học cùng omoni hay không.

Kim Soo Jin sẽ luôn thân thiết với Jang Se Mi một cách vô tình, hiện tại, cô là mẹ chồng duy nhất của Soo Jin trên thế giới này, hay nên nói là mẹ?

"Ý em không phải vậy, Soo Jin sẽ phải mất rất nhiều thời gian mới học được kiến ​​thức quản lý. Ý tôi là Soo Jin sẽ làm thư ký đi cùng unnie , lo liệu cuộc sống hàng ngày của cô. Về phần việc của công ty... em không biết chị dâu thứ hai có hứng thú không? Dù sao thì người ở nhà luôn đáng tin cậy hơn người ở bên ngoài, khi tìm người mới, tính cách của họ cũng cần phải điều chỉnh." Dan Chi Jung cảm thấy rằng anh thực sự thông minh. Trong trường hợp này, Se Mi unnie sẽ không sao nếu không quá mệt mỏi, chị dâu thứ hai có thể vượt qua ký ức đau buồn này càng nhanh càng tốt, còn Soo Jin thì có thể thích nghi với thế giới này nhanh hơn và đơn giản là cách tốt nhất trong cả ba cách.

Chỉ là cậu quên mất, trong trường hợp này ai sẽ chăm sóc Baek Do Yi?

"Tôi đồng ý." Eun Seong lại lên tiếng, Jang Se Mi càng nhìn cô với vẻ khó hiểu hơn. Không phải nhân vật Eun Seong là người sợ rắc rối nhất sao? Làm sao có thể....

"Con sẵn sàng chăm sóc omoni, chỉ cần omoni không ghét Soo Jin ngu ngốc." Kim Soo Jin hơi đỏ mặt.

"Unnie, xin đừng từ chối. Sự sắp xếp này đơn giản là không thể chê vào đâu được." Vì sợ Jang Se Mi không đồng ý, Dan Chi Jung vẫn đang vận động, hoàn toàn quên mất oma của chính mình.

"Đúng vậy unnie, Tình cờ là bây giờ em không có việc gì làm ở nhà và em muốn học một số kinh nghiệm quản lý từ chị. Đừng lo lắng, em đã học được một số điều về quản lý từ cha em khi còn trẻ, vì vậy em sẽ không gây rắc rối đâu." Eun Seong chân thành nói đến mức suýt rơi nước mắt.

"Nhưng..." Jang Se Mi vẫn có chút khó chịu với việc cô phải làm việc với rất nhiều người vây quanh.

"Unnie, ngừi hiện tại là trụ cột của Dan gia chúng ta, nếu như ngươi sa ngã, thì Dan gia..." Vừa nói vừa liếc nhìn vẻ mặt của Jang Se Mi, trên mặt cũng lộ ra vẻ buồn bã.

Một câu nói đã đánh trúng chỗ đau của Jang Se Mi. Cô đã nói rằng cô sẽ bảo vệ gia tộc Dan vì Baek Do Yi.

"Được rồi, ngày mai hai người cùng tôi đến công ty làm quen với quy trình làm việc. Soo Jin trước tiên sẽ là thư ký đi cùng tôi. Về phần Eun Seong, tôi cần sự giúp đỡ của em trong công việc."

"Nei~"

"Nei~"

"KHÔNG ĐƯỢC!!!"

Giọng nói của Baek Do Yi khiến ba người giật mình quay lại nhìn người đang đứng chân trần trước cửa phòng ngủ.

<Thư ký đi cùng? Kim Soo Jin? Lee Eun Seong ? Còn Do Yi tôi thì sao? ! ! ! >

Baek Do Yi: Tỉnh dậy thì chồng đã bị trộm mất🙂

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro