Chap 5:


"Chị Se Mi, bác sĩ tới rồi." Dan Chi Jung cùng bác sĩ đi vào.

"Mời những người khác ra ngoài trước. Chỉ cần để phu nhân một mình giúp tôi." Nhìn thấy chủ tịch Baek hôn mê, bác sĩ không dám lơ ​​là chút nào, trái tim anh ấy vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại sau khi bị đánh thức vào nửa đêm.

Mọi người trong Dan gia đợi ở bên ngoài rất lâu, cho đến khi Dan Chi Jung nhịn không được muốn gõ cửa hỏi thăm tình hình thì lại bị cửa từ bên trong mở ra.

"Bác sĩ, tình hình thế nào rồi? oma của tôi ổn chứ?"

"Không phải vấn đề gì lớn, chỉ là huyết áp tăng nhanh dẫn đến ngất xỉu. Chủ tịch đã được cho uống thuốc, tôi cũng đã giải thích tình hình cụ thể với đại phu nhân" bác sĩ đã cố gắng.Khi đối mặt với những người đến từ các gia đình chaebol,các bác sĩ cố gắng nói chuyện rõ ràng và ngắn gọn.Anh sợ nếu không chú ý, sự nghiệp của anh chưa bắt đầu mà đã kết thúc ở đây. Anh đã vinh dự được cảm nhận khí lạnh của vị đại phu nhân ở bên trong....

"Cảm ơn bác sĩ, vậy bây giờ oma của tôi....." Sau khi nghe tin Oma vẫn ổn, Dan Chi Jung cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Kể từ khi Oma của anh gặp tai nạn, anh thực sự không thể chịu đựng được nỗi sợ hãi nữa.

"Chủ tịch đã tỉnh rồi, mọi người có thể vào. Nếu không có chuyện gì thì tôi về trước." Mọi người lễ phép cúi đầu đợi bác sĩ mở cửa bước ra rồi mới đi vào.

Dan Chi Jung vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy Jang Se Mi đang ôm oma của mình, nhẹ nhàng dỗ dành bà dưới ánh đèn đầu giường mờ ảo.

Anh nhanh chóng chặn những người phía sau đang cố chen vào rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.

"Ngày mai chúng ta đến gặp người. Bây giờ đã quá muộn. Hãy để Oma nghỉ ngơi trước." Bỏ qua vẻ mặt bối rối của mọi người, anh vội vã đưa mọi người xuống tầng dưới.

Chị Se Mi có hy vọng rồi!

Dan Chi Jung : Không ai có thể làm phiền  mối quan hệ giữa Oma và Chị Se Mi!!!

Theo suy nghĩ của Dan Chi Jung, về việc ai nên ở bên oma của anh ấy, tất nhiên anh sẽ thích Chị Se Mi hơn Joo Nam.  Ít nhất tình yêu của cô dành cho Oma là điều hiển nhiên đối với tất cả mọi người, và chị ấy xinh đẹp và có năng lực. Dan Chi Jung cảm thấy rằng không ai có thể phù hợp với Oma của anh hơn chị Se Mi .

"Do Yi, hiện tại ngươi còn cảm thấy khó chịu không?" Jang Se Mi thấp giọng  nói, thường xuyên nhẹ nhàng vỗ vỗ người trong ngực, hồi tưởng lời nói vừa rồi của bác sĩ .

“Dựa theo tình trạng của chủ tịch Baek mà phu nhân mô tả, có hy vọng rằng chủ tịch sẽ bình phục.” Giọng nói vui mừng của bác sĩ vang vọng bên tai cô .

Vậy vừa rồi omoni đã nghĩ tới gì ở nước Mỹ,chuyện gì đã xảy ra ở Mỹ vậy?

Suy nghĩ của cô bị gián đoạn, người trong lòng bắt đầu vặn vẹo khó chịu.

"Se Mi~ đừng rời đi, được chứ." Baek Do Yi rụt rè kéo tay áo Jang Se Mi và nhìn lên một cách đau khổ.

“Do Yi …” Cô thực sự không chịu nổi bộ dạng của Baek Do Yi, nên cô cúi đầu hôn lên trán bà một cách dịu dàng.

Cô hôn lên vầng trăng của mình, Jang Se Mi cảm thấy mình đã bị trúng độc bởi chất độc tên là Baek Do Yi. Định mệnh lại đưa bà đến bên cạnh mình nên cô phải nắm lấy cơ hội này, phải không?

“Se Mi, đừng rời xa Do Yi, Do Yi sợ ~ Do Yi muốn ăn đồ ăn Se Mi nấu, muốn chơi với Se Mi, ngủ cùng nhau…” Do Yi của cô lại bắt đầu lẩm bẩm, cô chỉ cúi đầu xuống và lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của bà.

Jang Se Mi chỉ cảm thấy cuộc sống ngày hôm nay hạnh phúc hơn mấy chục năm qua, chỉ có điều Baek Do Yi không còn là Baek Do Yi ngày xưa nữa, nhưng có sao đâu.Dù Baek Do Yi có trở thành thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ thích bà, cho dù bà có quay lại là Baek Do Yi luôn ghét cô, cô vẫn sẵn sàng âm thầm bảo vệ người từ xa.

"Được, em sẽ không đi, sẽ ở lại với Do Yi xinh đẹp của chúng ta nhé.  "

"Thật sao? Se Mi là nhất!"

Baek Do Yi vui vẻ ôm lấy mặt Jang Se Mi  hôn đến đỏ bừng mặt.

"Do... Do Yi,  sau này người không thể như vậy." Đặt người trong lòng xuống, Jang Se Mi lúng túng ngồi ở mép giường, quay lưng về phía Baek Do Yi .

"Tại sao?" Như vậy thì có làm sao?  Baek Do Yi tò mò đặt tay lên vai Jang Se Mi để nhìn mặt cô.

"Mặt Se Mi đỏ quá." Bà đưa ngón tay ra và nhẹ nhàng chọc vào má cô, nó càng đỏ hơn.

Baek Do Yi dường như đã phát hiện ra một thế giới mới, bà nâng tay của Jang Se Mi lên và ngồi thẳng trong lòng cô, ôm má cô nhìn trái nhìn phải.

Mặt Jang Se Mi nóng bừng. Cô không dám trả lời, thậm chí không nhìn vào mắt Baek Do Yi, cô chỉ có thể thành thật ôm người vào lòng, chỉ sợ Baek Do Yi cử động làm loạn mà ngã xuống.

Dù đã chung sống được vài ngày nhưng Jang Se Mi vẫn không thể thích nghi được với sự tiếp xúc thân thiết hiện tại của Baek Do Yi, trước đây Baek Do Yi sẽ không bao giờ đối xử với cô như vậy.  Tất nhiên, cô cũng thích thú, thích thú khi được Baek Do Yi dựa dẫm vào mình và thích thú khi được tiếp xúc gần gũi với bà trong mấy chục năm qua, đây là những cảnh tượng xuất hiện trong giấc mơ của cô.

"Se Mi ."

"Hửm?"

"Mặt em sẽ đỏ lên nếu tôi hôn em phải không?"

"..."

Jang Se Mi không biết trả lời câu hỏi như thế nào nên chỉ có thể giả vờ không nghe thấy và không trả lời.

Nhưng cô không ngờ miệng Baek Do Yi lại hôn cô lần nữa.

Baek Do Yi sao lại như thế này!  !

Vẻ mặt đỏ bừng cuối cùng đã biến mất lại hiện lên trên mặt Jang Se Mi , thấy nghi ngờ của mình đã được xác nhận, Baek Do Yi hài lòng gật đầu.

“Se Mi thật kỳ diệu!”

"..."

“Do Yi nếu người không ngoan sẽ bị trừng phạt.” Jang Se Mi hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh trái tim đang đập thình thịch của mình, đặt Baek Do Yi lên giường, khoanh tay đứng dậy.

"A ~ Do Yi không có không ngoan!" Baek Do Yi không phục đứng dậy khỏi giường, cao hơn Jang Se Mi không bao nhiêu, theo gương Jang Se Mi khoanh tay lại.

Jang Se Mi gần như không khỏi bật cười, Baek Do Yi như thế này thật đáng yêu. Trong phòng có hai người, Một người đứng trên giường, người còn lại đứng dưới đất, cứ như thế mà “đối đầu”.

“Do Yi tùy tiện hôn người, chính là không ngoan.” Nghĩ tới chuyện này, Jang Se Mi lần đầu tiên đối mặt nhìn thẳng Baek Do Yi. nếu như bà tùy ý đi ra ngoài hôn người, như vậy thật sự không ổn.

"Không có, không có, Do Yi chỉ chơi trò hôn với Se Mi thôi" Baek Do Yi hoảng sợ chứng minh mình không có không ngoan!

Người trên giường vội vàng tìm cách tự vệ, nhưng Jang Se Mi ở dưới giường lại đỏ mặt xấu hổ. Cô quay đi, che khuôn mặt đang nóng bừng của mình.

Thấy Se Mi lại phớt lờ mình, Baek Do Yi cho rằng Se Mi đang giận mình nên lo lắng quàng tay qua cổ Jang Se Mi rồi nhảy lên người cô.

Jang Se Mi vừa cảm nhận được sự đụng chạm trên cổ mình, cô giật mình vì sức nặng đè lên lưng mình, loạng choạng tiến về phía trước hai bước và nhanh chóng ổn định người trên lưng.

"Omoni !!" Vì quá sợ hãi, giọng cô trở nên to hơn không thể kiểm soát được. Baek Do Yi sợ hãi, vòng tay ôm lấy cổ cô siết chặt.

"Se Mi , đừng mắng tôi, nhưng em đừng gọi tôi là omoni, hic~”

Một giọng nói đau khổ vang lên sau tai cô, lúc này Jang Se Mi mới nhận ra mình đã làm Baek Do Yi sợ hãi. Cô nhanh chóng ôm lấy người phía sau và liên tục xin lỗi.

"Em xin lỗi, em xin lỗi, Do Yi , em sợ người ngã. Em không cố ý làm tổn thương người. Làm sao em có thể nỡ làm tổn thương Do Yi ."  Jang Se Mi cõng Baek Do Yi đi quanh phòng và không ngừng dỗ dành tiểu khóc bao đang không ngừng nhõng nhẽo.

"Se Mi, tôi muốn chơi phi phi !" Jang Se Mi  cõng bà đi vòng quanh, điều này khiến Baek Do Yi càng nghịch ngợm hơn, lắc chân để Jang Se Mi bước nhanh hơn.

Jang Se Mi:.  .  .  .  .  .

Cảm xúc của Baek Do Yi lúc này thực sự khó có thể kiểm soát được. Jang Se Mi, người vẫn đang tự trách mình, giây tiếp theo một người 50 tuổi đang cõng một người 70 tuổi bắt đầu chạy quanh phòng với Baek Do Yi trên lưng. Baek Do Yi, người có biết rằng cô năm nay đã 50 tuổi rồi không?

Khi Baek Do Yi chơi xong, Jang Se Mi cũng ngã xuống giường không dậy nổi. Hai người nằm trên giường. Jang Se Mi không khỏi thở dốc, quay đầu nhìn Baek Do Yi đang nằm bên cạnh cô vẫn đang cười khúc khích, giơ tay lên trực tiếp ấn người xuống bên dưới.

“Do Yi, từ giờ trở đi người không được tùy tiện hôn người khác, hiểu chưa?” Jang Se Mi nghĩ đến cảnh Baek Do Yi hôn người khác, đầu óc cô như bị xé nát.  Baek Do Yi bây giờ có tâm lý của một đứa trẻ, càng nghĩ càng thấy có lý, giọng nói càng trở nên tự tin hơn.

Baek Do Yi chớp mắt, nhìn người đang ghìm mình dưới thân, ngoan ngoãn gật đầu.

"Vậy... Vậy có thể chơi trò hôn với Se Mi ?" Một người thấp giọng lẩm bẩm, nhưng Jang Se Mi vẫn lắng nghe từng lời.

Hai tay cô buông thõng ngã sang một bên không còn sức lực, vùi mặt vào chăn, không dám nói chuyện với Baek Do Yi  nữa.

Baek Do Yi bây giờ thật sự là .... Baek Do Yi bị bệnh thật à? Jang Se Mi  thỉnh thoảng cũng có những nghi ngờ như vậy, nhưng nhanh chóng thuyết phục bản thân rằng nếu Baek Do Yi khỏi bệnh, có lẽ bà sẽ không đối xử với cô như vậy.

Trọng lượng trên người rời đi, Baek Do Yi nhìn Jang Se Mi đang trốn, lại không chịu nhìn bà!

Baek Do Yi tức giận đứng dậy và lao vào cô, buộc Jang Se Mi phải lộ mặt.

"Hả? Se Mi, sao mặt em lại đỏ nữa? Tôi còn chưa hôn em mà?."

"..."

Dan Chi Jung: Không ai có thể quấy rầy chuyện tình của mẹ và chị dâu tôi!  😡
Baek Do Yi: Hôn vào mặt Se Mi  sẽ khiến cô ấy đỏ mặt!  (Tân Thế Giới đã được phát hiện)🤩
Jang Se Mi : sớm biết như vậy thì tôi đã ngất trước rồi🙂

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro