Giáo sư Baek đã muốn thì nhất định phải có
Name: 白教授想要,白教授得到
Author: One_of_summer
https://archiveofourown.org/works/63900892
Warning: Baek Kanghyuk - Alpha / Yang Jaewon - Beta
Alpha đang trong thời kì nhạy cảm. ®🔞
✩ ✩ ✩ ✩ ✩ ✩ ✩ ✩ ✩ ✩
Buổi sáng sớm ở Seoul bị bao phủ bởi cái lạnh của mùa đông, không khí lạnh buốt và trong trẻo. Yang Jaewon đứng cầm ly cà phê nóng mua từ máy bán hàng tự động, ngửa đầu thở ra làn hơi trắng nhanh chóng tan vào không trung tại khu đi bộ bên ngoài bệnh viện. Trên bức tường kính trong suốt phủ một lớp sương mỏng, lấp lánh ánh bạc dưới ánh sáng sớm mai.
Ở đằng xa, tháp Namsan lặng lẽ đứng đó, in bóng dưới bầu trời xám xanh, cùng thành phố tĩnh lặng chào đón một ngày mới. Mặc dù bên ngoài rất lạnh, nhưng với Jaewon, người đã trực suốt cả đêm thì đây lại là thứ thuốc tỉnh táo tốt nhất. Tuy nhiên, cậu cũng không thể ở lâu, rất nhanh liền quay trở lại bên trong, nơi ấm áp nhưng đầy mùi thuốc khử trùng nồng nặc.
"Chào buổi sáng, bác sĩ Yang."
Nghe tiếng cửa tự động của khu hồi sức đặc biệt mở ra, Cheon Jangmi cùng các y tá khác đang bày mấy ly Starbucks vừa được giao lên quầy, tỏa ra một mùi đậm đặc của ca trực.
Sáng nay lúc 5 giờ, ở một góc phố nhỏ, một tiệm ăn sáng bị một chiếc taxi do tài xế mệt mỏi lái đâm vào. Một nữ sinh trẻ đang làm thêm tại đó bị đâm trực diện, mất máu nghiêm trọng và rơi vào hôn mê, được đưa khẩn cấp đến Bệnh viện Đại học Hankuk. May mắn thay, sau khi cấp cứu, cô gái đã thoát khỏi tay thần chết, hiện đang nghỉ ngơi trong phòng hồi sức dưới sự chăm sóc của cha mẹ.
Thấy cô gái đã tỉnh lại, Jaewon uống cạn ly cà phê trong tay, ném vào thùng tái chế: "Vậy trước mắt cứ như vậy đã, phần còn lại giao cho Dongju và các cô vậy."
Cậu phủi bụi bám vào tay áo khi tựa vào lan can ban nãy, vẫy tay chào các y tá ở trạm y tá rồi rời đi.
"Đời này thật không ngờ lại có ngày thấy bác sĩ Yang và giáo sư Baek nghỉ cùng lúc." Agnes Song, nhân viên mới, vừa nhập báo cáo phòng bệnh vừa cảm thán.
Jangmi nghe thấy liền lập tức lấy lại tinh thần, đẩy ghế trượt qua, nháy mắt nói: "Ngay từ đầu tháng xem lịch trực là tôi đã thấy lạ rồi, hai người đó chắc chắn có gì mờ ám." Nói xong còn kéo Kim Seungryun lại, "Sao? Cậu có muốn tham gia cá cược không? Tôi đặt 10 ngàn won rằng họ là người yêu."
Đang ngồi trên xe chờ đèn đỏ, Jaewon bất ngờ hắt hơi một cái. Nhìn món móc khóa hình chó nhỏ giống hệt cái trên xe Baek Kanghyuk đung đưa trước gương chiếu hậu, lúc này Bluetooth trong xe kết nối một cuộc gọi. Jaewon bắt máy thì nghe thấy âm thanh vải vóc cọ xát và tiếng thở trầm thấp của một người đàn ông được phóng đại lên.
"Alo? Giáo sư Baek? Anh vẫn ổn chứ?" Vài giây trôi qua, Jaewon thử lên tiếng.
"Sao em còn chưa về nhà..." Giọng Kanghyuk mang theo chút làm nũng hiếm thấy, khiến khóe môi Jaewon hơi cong lên, nhưng vẫn mang theo chút áy náy nói: "Sáng có bệnh nhân cấp cứu, vừa tỉnh lại thôi. Giáo sư Baek của chúng ta không có mặt thì chỉ có thể để em làm phẫu thuật chính rồi."
"..." Đầu dây bên kia truyền đến tiếng sột soạt như tiếng trở mình, rồi là tiếng điện thoại bị đặt lên tủ đầu giường bằng gỗ, tiếp theo là tiếng mở ngăn tủ lạch cạch.
Cảm thấy có gì đó không ổn, Jaewon lập tức lên tiếng ngăn lại: "Em sắp về rồi! Giáo sư Baek, anh đừng uống thuốc!"
Nhớ lại tờ báo cáo khám sức khỏe đầy chữ đỏ ở mục giới tính thứ hai của Kanghyuk lần trước, Jaewon sợ nếu không về kịp thì người kia sẽ uống loại thuốc ức chế quá mạnh với một alpha bình thường. Cậu lập tức đạp chân ga, phóng xe thẳng về tòa nhà chung cư nơi hai người họ sống.
• • •
Tít tít tít, cạch.
Khóa điện tử vang lên một tiếng rồi mở ra. Yang Jaewon không kịp treo áo khoác, khăn choàng và cặp tài liệu đàng hoàng, chỉ tiện tay ném xuống khu vực cửa ra vào và ghế sofa, rồi vội vàng đẩy mạnh cánh cửa phòng ngủ ở cuối hành lang.
Theo lý mà nói, Jaewon lẽ ra phải lập tức bị mùi thuốc khử trùng 84 nồng nặc xộc ra làm cho chân mềm nhũn, đứng không vững, vậy mà cậu chẳng có phản ứng gì, vừa nhặt đống quần áo bị lôi từ trong tủ của mình ra, vừa tiến đến chiếc giường đôi cỡ lớn đang phồng lên một cục chăn. Vừa định kéo chăn ra thì cổ tay đã bị một bàn tay thò ra từ trong chăn nắm lấy, kéo cậu vào bên trong.
"Uwaa! Làm vậy nguy hiểm lắm đấy!"
Jaewon bị kéo ngã vào một lồng ngực nóng rực, chiếc dép đi trong nhà vốn đi chưa ngay ngắn giờ đây bay lên không trung như trong phim hoạt hình, một chiếc thậm chí còn bay sang tận phía bên kia giường. Khi cậu cố chống người dậy để xem tình trạng của Baek Kanghyuk thì ngay lập tức bị một bàn tay lớn giữ chặt lấy sau đầu, đôi môi khô nứt lập tức bị đôi môi nóng bỏng đến bất thường kia áp lên chiếm lấy. Ban đầu là một cái hôn có phần thô bạo, sau đó là chiếc lưỡi mạnh mẽ tấn công vào khe môi đang mím chặt, từ từ cạy mở hàng rào cuối cùng là hàm răng, rồi quấn lấy chiếc lưỡi đang nép mình trốn phía sau ấy.
"Số một... Yang Jaewon..."
Cuối cùng cũng hôn đủ, Kanghyuk rời khỏi môi Jaewon, mũi không ngừng hít hà gửi nụ hôn lên cổ đối phương, một tay luồn vào vạt áo, men theo cơ bụng rắn chắc mà bác sĩ ngoại khoa vốn không quá cần đến vuốt lên, tay kia cởi khóa quần, nóng vội kéo cả quần lót của đối phương xuống.
"Hộc... Baek... Baek Kanghyuk... ư... anh đợi một chút..."
Jaewon chống tay lên ngực Kanghyuk ngồi lên người anh, chiếc chăn đắp trên người rơi xuống, cậu đỡ chiếc kính lệch cho mắt sáng trở lại, quần áo vốn được treo ngay ngắn trong tủ giờ xếp chồng lên nhau bao quanh hai người thành một cái ổ. Mặt Kanghyuk ửng hồng, có chút bất mãn vì bị Jaewon gián đoạn , anh lấy dương vật của đối phương ra, áp sát vào dương vật của mình rồi dùng tay vuốt ve.
"Anh vẫn còn lý trí, sẽ không trực tiếp đi vào đâu."
Baek Kanghyuk liếm môi, tay kia móc vào sau gáy Jaewon kéo cậu lại rồi lại hôn lên, vừa hung hăng vừa mạnh mẽ, bàn tay nắm lấy vật kia cũng tăng tốc độ, ngón cái miết qua quy đầu của cả hai, những ngón còn lại nắm lấy phần giao nhau giữa thân và đầu dương vật vuốt dọc. Họ gần như đồng thời khẽ rên một tiếng, tinh dịch hòa lẫn vào nhau trên cơ bụng rám nắng của Kanghyuk.
"Ưm... ha... trong tủ còn gel bôi trơn không?"
Trán chạm trán, hơi thở hỗn loạn quấn lấy nhau, Jaewon vươn tay kéo ngăn kéo tủ đầu giường, nhưng chỉ tìm thấy nửa hộp bao cao su quá hạn, vẫn là thứ còn lại từ kỳ phát tình lần trước của Kanghyuk.
"Anh vừa gọi shipper mang đến rồi, vốn định ra ngoài mua nhưng đột nhiên thì..." Kanghyuk lật người đè Jaewon xuống dưới thân, tay nắm lấy cơ ngực cậu xoa nắn, vừa liếm dọc theo yết hầu vừa thì thầm.
"Vậy sao... vậy thì đợi thêm một chút..."
Jaewon đưa tay chạm vào chất lỏng trắng đục vừa bắn ra trên bụng đối phương, gom lại rồi xoa lên hậu huyệt của mình, sau khi dùng ngón tay ấn mềm miệng huyệt thì đưa một ngón tay vào trong tự mình khai phá. Vốn là một bác sĩ phẫu thuật hậu môn trực tràng, Jaewon biết rõ làm thế nào để nhanh nhất tìm thấy tuyến tiền liệt của bản thân, ngón tay vừa chạm vào đã bị Kanghyuk nắm lấy cổ tay, men theo tay cậu cũng đâm vào hậu huyệt, rồi dùng sức ấn xuống.
"Ư hừm! Đừng trực tiếp... đau quá..."
Yang Jaewon đưa tay còn lại lên che miệng, cắn khớp ngón tay kìm nén khoái cảm đột ngột ập đến, vốn tự mình mở rộng đã có chút xấu hổ rồi, bị Baek Kanghyuk giữ chặt ngón tay mà trêu chọc, càng cảm thấy như thể đang bị trừng phạt vì bị bắt quả tang lúc đang tự thoả mãn. Cậu không kìm được mà nhớ lại cảnh tượng lần trước bị bắt gặp, gương mặt lập tức đỏ ửng đến tận ngực.
Kanghyuk lại đưa thêm một ngón tay vào sâu bên trong, banh rộng miệng huyệt, nụ hôn men theo cổ xuống đến trước ngực, anh vén áo lên để Jaewon cắn rồi cúi xuống ngậm lấy một bên đầu ti mút mát, tay kia cũng phối hợp với lưỡi vẽ vòng tròn quanh đầu ti còn lại, Jaewon thoải mái nheo mắt, ngửa cổ rên rỉ, vạt áo bị cắn đã ướt một mảng màu sẫm.
Ding dong.
Vừa vặn khi hậu huyệt miễn cưỡng giãn nở đủ để xâm nhập, chuông cửa đột nhiên vang lên. Yang Jaewon giật mình run rẩy, suýt chút nữa lại bắn ra.
"Anh... anh sao không bảo người ta treo ở cửa?... Này! Đợi một chút, đi lấy đã chứ..." Cậu chất vấn.
Baek Kanghyuk không đáp lại, rút ngón tay ra lau vội vào đùi trong của đối phương, nhắm ngay hậu huyệt mà đâm vào, Jaewon hít sâu một hơi, vừa xấu hổ vừa giận dữ vỗ mạnh vào lưng anh.
Kanghyuk thấy cậu làm loạn, dứt khoát ôm lấy hông Jaewon nhấc bổng lên, cảm giác mất trọng lực đột ngột khiến hai chân Jaewon quấn chặt lấy eo Kanghyuk, tay bám chặt vào lưng đối phương. Baek Kanghyuk bị cậu siết đến đau, vỗ nhẹ vào mông cậu một cái, rồi cứ thế vừa đi vừa thúc từ phòng ngủ ra đến cửa ra vào .
"Baek... Baek Kanghyuk! Đừng mà... anh điên rồi... đừng như vậy... ư..."
Yang Jaewon bị ép vào cánh cửa, cảm giác lạnh lẽo của kim loại khiến cậu run rẩy, nhưng cậu càng sợ tên điên Baek Kanghyuk này sẽ cứ thế mở cửa, lại sợ cửa cách âm không tốt nên cắn chặt vào vai người trước mặt, nghẹn lại tiếng rên rỉ không kìm được, hậu huyệt cũng theo đó mà co rút lại, kẹp chặt đến nỗi Kanghyuk hít một tiếng, như để trả thù mà tăng nhanh tốc độ thúc đẩy, ép cả người cậu vào cửa, dựa vào trọng lực để dương vật tiến vào sâu hơn.
Cấu tạo sinh lý của Beta gần như không thể chịu đựng được sự va chạm mạnh mẽ của Alpha trong kỳ phát tình, hậu huyệt chưa được khai phá đầy đủ cảm thấy đau nhói âm ỉ, lý trí sinh học gào thét đòi hỏi sự trợ giúp của chất bôi trơn, nhưng về mặt tâm lý, việc bị thao làm ngay sau cánh cửa khiến cậu vô cùng xấu hổ. Cậu hận bản thân không thể là Omega để có thể tự động tiết dịch, nếu lúc đó phân hóa thành Omega thì có lẽ cậu đã có thể an ủi Kanghyuk tốt hơn, còn có thể ngửi được mùi pheromone của anh .
Nhận thấy Jaewon đang thất thần, Kanghyuk đang bị kỳ phát tình chi phối vô cùng bất mãn, anh phóng thích nhiều pheromone hơn, nhuộm cả căn phòng thành một xưởng sản xuất nước khử trùng, những cú thúc mạnh mẽ khiến Jaewon cuối cùng không nhịn được mà ngửa đầu kêu thét, chỉ dựa vào phía sau đã bắn ra.
Vốn là Beta, Jaewon không phải là loại hình phù hợp để làm tình, việc bị Kanghyuk lật người tiếp tục xâm nhập trong kỳ không phát tình vốn đã khiến cậu khó chấp nhận, hơn nữa nồng độ pheromone nồng nặc trong phòng vẫn khiến Jaewon khó chịu đến mức muốn nôn mửa một cách sinh lý, khiến cậu vừa nôn khan vừa tủi thân rơi nước mắt.
"A... Baek... ư... Baek Kanghyuk... đồ khốn..."
Jaewon gần như nằm sấp trên cửa, khóc nức nở từng hồi, nghẹn ngào tố cáo giãy giụa, Kanghyuk lúc này mới phát hiện cậu đã không chịu nổi nữa, vội vàng hé mở cửa một khe nhỏ, nhanh chóng lấy chiếc túi đen treo trên tay nắm cửa vào.
Kanghyuk ôm Jaewon trở lại giường, Jaewon kéo chiếc gối che đi tiếng khóc nức nở mất kiểm soát của mình, dù Kanghyuk dỗ dành thế nào cũng không chịu bỏ ra.
"Aiss... anh sai rồi được chưa?" Baek Kanghyuk bực bội vò mái tóc của mình, hiếm khi hạ giọng dỗ dành học trò của mình, cho đến khi Jaewon chịu hé lộ đôi mắt đỏ hoe, vẻ mặt tủi thân nhìn đối phương.
"Em... em đâu phải Omega... ư... như vậy thật sự rất khó chịu..."
Yang Jaewon đỏ mặt bất mãn oán trách "hành vi bạo lực" vừa rồi của Kanghyuk, vẻ đáng yêu của cậu suýt chút nữa lại khơi dậy dục vọng của anh, nhưng thấy đối phương thực sự không chịu nổi nữa, bản thân anh lại đang trong kỳ phát tình, chỉ có thể vừa dỗ dành vừa tiếp tục.
"A... Baek Kanghyuk... đừng mà..."
"Nhanh thôi... em ngoan nào..."
"Ư ừ... đồ lừa đảo! Anh... anh vừa nãy cũng nói như vậy mà..."
"Lần này là thật... ưm!"
Cảm nhận được dấu hiệu kết dấu, Kanghyuk rút dương vật ra, bắn toàn bộ tinh dịch lên cơ bụng lấm tấm tinh dịch của Jaewon, hòa lẫn với tinh dịch bắn ra đồng thời khi Jaewon lên đỉnh, theo nhịp thở của đối phương mà phập phồng lên xuống.
"Anh nặng quá đó..." Cuối cùng cũng lấy lại được hơi thở, Jaewon yếu ớt dùng chân đá đá đối phương, mang dáng vẻ được cưng chiều nên sinh hư mà nói với Baek Kanghyuk.
"Biết cãi lại rồi à, có phải tôi quá nuông chiều em rồi không." Kanghyuk chống người lên, lại cúi đầu hôn nhẹ lên môi đối phương một cái.
"Phải phải phải~ Ai biểu em là đệ tử duy nhất mà giáo sư Baek vất vả lắm mới giành được từ tay giáo sư Han chứ?" Jaewon đưa tay ôm lấy hai bên má của người kia, rồi chủ động làm sâu thêm nụ hôn ấy.
--End--
Hậu ký:
"Giáo sư Baek, nếu em là một omega, anh nghĩ mùi pheromone của em sẽ là gì?"
"Hmm... đầu tiên là phải loại hết các mùi có cồn ra đã được không? Anh vẫn còn muốn sống, không muốn bị ngộ độc."
_____
Chú thích: Chất khử trùng 84 sử dụng trong bệnh viện có thành phần chính là natri hypoclorit (NaClO), một hợp chất có tính kiềm mạnh và khả năng oxi hóa cao. Theo thông tin tra cứu được, tuyệt đối không được pha trộn với cồn! Mọi người nhớ nhé, trước khi trộn bất kỳ loại chất tẩy rửa hay khử trùng nào, nhất định phải tìm hiểu rõ tính chất hóa học của chúng nha!!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro