Chương 11: Ánh sáng từ người tin cậy

Sáng hôm sau, Baekjin và Humin cùng nhau đến gặp thầy Kim, giáo viên chủ nhiệm lớp họ. Thầy Kim là một người thầy tận tâm, nghiêm khắc nhưng cũng rất quan tâm đến học sinh. Cả hai đều tin tưởng thầy sẽ lắng nghe và giúp đỡ họ.
Trong phòng giáo viên vắng vẻ, Baekjin cẩn thận kể lại toàn bộ sự việc, từ vụ tấn công bất ngờ ở công viên cho đến cuộc gặp gỡ căng thẳng với Kang Tae-woo. Humin ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng chen vào xác nhận những chi tiết quan trọng.
Thầy Kim lắng nghe một cách chăm chú, khuôn mặt dần trở nên nghiêm trọng. Sau khi nghe xong câu chuyện, thầy thở dài, ánh mắt đầy lo lắng.
"Thầy rất tiếc vì các em đã phải trải qua chuyện này," thầy Kim nói, giọng trầm xuống. "Đây là một vấn đề nghiêm trọng. Kang Tae-woo là một học sinh có tiếng xấu ở trường Seokjin, và những hành động của hắn ta không thể chấp nhận được."
Baekjin và Humin nhìn nhau, trong lòng dấy lên một tia hy vọng.
"Vậy... thầy có thể giúp chúng em không ạ?" Humin khẽ hỏi, giọng có chút run.
Thầy Kim gật đầu. "Chắc chắn rồi. Thầy sẽ không để yên chuyện này. Việc bảo vệ học sinh là trách nhiệm của thầy."
Thầy Kim giải thích rằng, trước hết thầy sẽ liên hệ với ban giám hiệu trường Seokjin để trao đổi về hành vi của Kang Tae-woo. Đồng thời, thầy cũng sẽ báo cáo sự việc này lên ban giám hiệu trường họ để có những biện pháp hỗ trợ cần thiết cho Baekjin và Humin.
"Thầy cũng khuyên các em nên báo cáo sự việc này với cảnh sát," thầy Kim nói thêm. "Hành vi bạo lực không thể dung thứ, và việc có sự can thiệp của pháp luật sẽ đảm bảo an toàn hơn cho các em."
Baekjin và Humin có chút do dự. Việc liên quan đến cảnh sát có thể sẽ phức tạp và gây ra nhiều rắc rối hơn.
"Chúng em... vẫn còn hơi lo lắng," Baekjin thú thật.
Thầy Kim hiểu sự e ngại của hai cậu học sinh. "Thầy hiểu. Nhưng đôi khi, chúng ta cần sự giúp đỡ từ những người có thẩm quyền để giải quyết những vấn đề vượt quá khả năng của mình. Thầy sẽ đi cùng các em nếu các em cảm thấy an tâm hơn."
Lời đề nghị của thầy Kim đã giúp Baekjin và Humin cảm thấy vững tâm hơn. Họ đồng ý sẽ suy nghĩ về việc báo cảnh sát.
Sau buổi gặp với thầy Kim, cả hai cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào. Ít nhất họ đã không còn phải đối mặt với mọi chuyện một mình. Có một người lớn đáng tin cậy sẵn sàng giúp đỡ họ.
Trong những ngày chờ đợi phản hồi từ ban giám hiệu trường Seokjin, thầy Kim đã tăng cường giám sát Baekjin và Humin, thường xuyên hỏi thăm tình hình của cả hai. Thầy cũng nhắc nhở họ phải cẩn thận và tránh những nơi vắng vẻ.
Sự quan tâm của thầy Kim đã mang đến cho Baekjin và Humin một cảm giác an toàn hơn. Họ biết rằng mình không đơn độc.
Tuy nhiên, sự bình yên không kéo dài được lâu. Một buổi chiều, trên đường đi học về, Baekjin và Humin lại bất ngờ bị chặn đường. Lần này, không phải là nhóm học sinh lạ mặt hôm trước, mà là một vài đàn em khác của Kang Tae-woo, vẻ mặt chúng đầy hằn học.
"Đại ca tao nói, mày dám mách lẻo với thầy cô hả, thằng nhóc?" một tên trong bọn gằn giọng, tiến lại gần Baekjin.
Humin vội vàng đứng chắn trước mặt Baekjin. "Các người muốn gì nữa? Chúng tôi đã nói là không muốn gây chuyện rồi mà!"
"Tránh ra, thằng nhóc!" tên kia đẩy mạnh Humin sang một bên.
Baekjin nhanh chóng đỡ Humin. Cơn giận bùng lên trong lòng cậu. Hắn ta đã không giữ lời.
"Các người muốn gì ở chúng tôi?" Baekjin lạnh lùng hỏi, ánh mắt đầy thách thức.
"Đại ca tao bảo, phải cho hai đứa mày một bài học nhớ đời," tên kia nhếch mép, rồi ra hiệu cho đồng bọn lao tới.
Lần này, Baekjin biết rằng không thể tránh khỏi một cuộc ẩu đả. Cậu nhanh chóng kéo Humin ra phía sau, cố gắng bảo vệ cậu. Dù không giỏi đánh nhau, Baekjin vẫn cố gắng hết sức để chống trả. Humin cũng không đứng yên, cậu tìm cách hỗ trợ Baekjin bằng sự nhanh nhẹn và những đòn bất ngờ.
Tuy nhiên, số lượng đối phương quá đông. Trong lúc giao chiến, Baekjin bị một tên đánh mạnh vào mặt, khiến cậu choáng váng. Humin hoảng hốt kêu lên: "Baekjin!"
Trong khoảnh khắc nguy hiểm đó, một tiếng còi xe cảnh sát hú vang vọng từ xa, ngày càng đến gần. Bọn đàn em của Tae-woo nghe thấy tiếng còi liền hốt hoảng bỏ chạy.
Một chiếc xe cảnh sát dừng lại gần đó. Hai viên cảnh sát bước ra, nhìn Baekjin và Humin với vẻ lo lắng. Thì ra, thầy Kim sau khi không liên lạc được với ban giám hiệu trường Seokjin đã quyết định báo cảnh sát.
Baekjin và Humin thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng, ánh sáng từ người tin cậy đã đến kịp thời, giải cứu họ khỏi nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro