Chương 15: Lời chia tay không nói

Những ngày sau cuộc trò chuyện đầy trăn trở ở quê nhà, Baekjin và Humin đều chìm trong những suy nghĩ riêng. Quyết định đi du học là một cơ hội lớn cho sự nghiệp của Baekjin, nhưng đồng nghĩa với việc cậu sẽ phải xa Humin trong một khoảng thời gian dài. Humin cũng đứng trước ngưỡng cửa của sự nghiệp âm nhạc đầy hứa hẹn, một con đường đòi hỏi sự tập trung và hy sinh không nhỏ.
Baekjin cuối cùng cũng đưa ra quyết định. Cậu chấp nhận lời mời tham gia dự án nghiên cứu quốc tế. Đó là một cơ hội mà cậu không thể bỏ lỡ, một bước đệm quan trọng cho tương lai. Cậu gọi điện cho Humin để thông báo.
"Tớ... tớ sẽ đi du học," Baekjin nói, giọng có chút nặng nề.
Ở đầu dây bên kia, Humin im lặng một lúc. Cậu đã đoán trước được điều này. Sự nghiệp của Baekjin luôn quan trọng với cậu, và cậu không muốn trở thành rào cản cho ước mơ của người mình yêu.
"Ừ... tớ hiểu," Humin khẽ nói, giọng có chút nghẹn lại. "Chúc mừng cậu."
Cuộc trò chuyện diễn ra ngắn ngủi và có phần gượng gạo. Cả hai đều cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, nhưng trong lòng lại chất chứa bao nỗi buồn và sự nuối tiếc.
Những ngày trước khi Baekjin lên đường, cả hai cố gắng dành thời gian bên nhau. Họ cùng nhau đi đến những nơi quen thuộc, ôn lại những kỷ niệm cũ. Nhưng trong không khí ngọt ngào ấy vẫn phảng phất một nỗi buồn man mác. Cả hai đều biết rằng, đây có thể là những khoảnh khắc cuối cùng họ ở bên nhau trong một thời gian dài.
Tại sân bay, khoảnh khắc chia tay cuối cùng cũng đến. Baekjin ôm Humin thật chặt.
"Hãy giữ gìn sức khỏe và theo đuổi ước mơ của cậu nhé," Baekjin nói, giọng nghẹn ngào.
Humin gật đầu, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt. "Cậu cũng vậy. Hãy thành công và đừng quên tớ."
Một nụ hôn vội vã, một cái nhìn đầy luyến tiếc, và Baekjin quay lưng bước vào khu vực làm thủ tục. Humin đứng nhìn theo bóng lưng cậu cho đến khi khuất hẳn, những giọt nước mắt cuối cùng cũng lăn dài trên má.
Ở một nơi khác, Humin cũng bắt đầu những ngày tháng bận rộn với sự nghiệp âm nhạc. Những buổi thu âm kéo dài, những buổi tập luyện căng thẳng, những chuyến lưu diễn mệt mỏi... Cậu dồn hết tâm huyết vào âm nhạc, cố gắng lấp đầy khoảng trống trong tim.
Thời gian trôi đi, Baekjin gặt hái được nhiều thành công trong lĩnh vực nghiên cứu của mình. Cậu được làm việc với những nhà khoa học hàng đầu thế giới và tham gia vào những dự án đầy tiềm năng.
Humin cũng dần khẳng định được vị trí của mình trong làng nhạc. Những ca khúc của cậu được nhiều người yêu thích, những buổi biểu diễn của ban nhạc luôn chật kín khán giả.
Cả Baekjin và Humin đều đạt được những thành công riêng, nhưng trong sâu thẳm trái tim, họ vẫn luôn nhớ về nhau. Những kỷ niệm về một tình yêu đẹp đẽ thời thanh xuân vẫn luôn sống mãi.
Tuy nhiên, khoảng cách về địa lý và sự khác biệt trong cuộc sống đã dần tạo ra một sự xa cách không thể hàn gắn. Những cuộc gọi thưa thớt dần trở thành những tin nhắn ngắn ngủi, rồi cuối cùng cũng im lặng hẳn.
Một ngày nọ, Humin vô tình nhìn thấy một bài báo về Baekjin, nói về những thành tựu của cậu trong lĩnh vực khoa học. Trong bức ảnh, Baekjin đứng cạnh một cô gái xinh đẹp, đồng nghiệp của cậu. Một nỗi buồn khó tả dâng lên trong lòng Humin.
Cùng lúc đó, Baekjin cũng nhìn thấy những hình ảnh Humin rạng rỡ trên sân khấu, bên cạnh Soyeon. Ánh mắt họ nhìn nhau đầy tình cảm. Một sự chua xót len lỏi trong tim Baekjin.
Cả hai đều hiểu rằng, dù tình yêu năm xưa có đẹp đến đâu, thời gian và khoảng cách đã khiến họ đi trên những con đường khác nhau. Lời chia tay không nói đã trở thành sự thật.
Những năm tháng sau đó, Baekjin và Humin đều có những mối quan hệ mới, xây dựng những cuộc sống riêng. Nhưng sâu thẳm trong trái tim, họ vẫn luôn giữ một góc nhỏ cho mối tình đầu đẹp đẽ, một kỷ niệm không bao giờ phai.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro