Chương 9: Đối mặt với bóng tối
Sau khi thu thập đủ thông tin, Baekjin biết được kẻ đứng sau nhóm học sinh lạ mặt là Kang Tae-woo, một đàn anh khét tiếng từ trường Seokjin. Tae-woo nổi tiếng với tính cách hung hăng và thói côn đồ, hắn ta đang nhắm vào những học sinh giỏi trong khu vực để "dằn mặt" và khẳng định vị thế. Lý do trực tiếp hắn nhắm vào Baekjin vẫn chưa rõ ràng, nhưng Baekjin đoán có lẽ thành tích học tập xuất sắc của cậu đã vô tình trở thành cái gai trong mắt Tae-woo.
Baekjin biết mình không thể lơ là. Humin đang gặp nguy hiểm, và cậu cần phải hành động. Tuy nhiên, Baekjin không phải là người thích dùng bạo lực. Cậu quyết định sẽ tiếp cận vấn đề bằng sự thông minh và kế hoạch.
Cậu bắt đầu tìm hiểu về Kang Tae-woo và đám đàn em của hắn. Lịch trình sinh hoạt, những địa điểm chúng thường lui tới, những điểm yếu có thể khai thác... Baekjin âm thầm quan sát và ghi nhớ mọi chi tiết.
Trong những ngày này, Baekjin cố gắng giữ bình tĩnh và không để Humin nhận ra sự lo lắng của mình. Cậu vẫn cùng Humin đến trường, cùng nhau học bài, nhưng ánh mắt cậu thường xuyên hướng về phía những người lạ mặt xung quanh. Baekjin luôn cố gắng đi sát bên Humin, tạo thành một lá chắn vô hình bảo vệ cậu.
Humin nhận ra sự khác lạ của Baekjin. Cậu thấy Baekjin trở nên trầm tư hơn, đôi mắt thường xuyên ánh lên vẻ lo lắng.
"Baekjin à, có chuyện gì sao? Cậu trông lạ lắm," Humin lo lắng hỏi một buổi tối khi cả hai đang ở nhà Baekjin.
Baekjin khẽ mỉm cười, xoa nhẹ mái tóc Humin. "Không có gì đâu. Tớ chỉ hơi mệt thôi."
Nhưng Humin không tin. Cậu biết Baekjin đang giấu cậu điều gì đó. Sự bất an trong lòng Humin ngày càng lớn.
Một buổi tối, Baekjin nói với Humin rằng cậu có việc bận và không thể cùng cậu về nhà. Humin cảm thấy lo lắng, nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Baekjin âm thầm đi theo dõi Humin từ xa, đảm bảo rằng cậu về nhà an toàn.
Sau khi chắc chắn Humin đã vào nhà, Baekjin một mình tìm đến khu vực mà Tae-woo và đàn em thường tụ tập. Đó là một khu nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô thành phố, nơi ánh đèn đường leo lét không đủ soi rõ những bóng người mờ ám.
Baekjin hít một hơi thật sâu, bước vào bên trong. Tiếng bước chân cậu vang vọng trong không gian tĩnh mịch. Chẳng mấy chốc, những bóng người cao lớn xuất hiện, bao vây lấy Baekjin.
"Mày là thằng Baekjin?" một tên trong bọn lên tiếng, giọng đầy đe dọa.
Baekjin giữ vẻ mặt bình tĩnh. "Tôi muốn nói chuyện với Kang Tae-woo."
Một tên khác cười khẩy. "Mày nghĩ mày là ai mà dám đòi gặp đại ca?"
Trước khi chúng kịp hành động, Baekjin đã lên tiếng. "Tôi biết các người muốn gì. Các người muốn gây rối, muốn khẳng định sức mạnh. Nhưng các người đã chọn sai đối tượng."
Baekjin bắt đầu nói về những hành động sai trái của Tae-woo và đàn em, về việc chúng gây rối và ức hiếp những học sinh khác. Cậu nói một cách bình tĩnh nhưng đầy lý lẽ, chỉ ra những hậu quả mà chúng có thể phải gánh chịu nếu tiếp tục hành động như vậy.
Bọn đàn em của Tae-woo có vẻ bất ngờ trước sự điềm tĩnh và những lời lẽ đanh thép của Baekjin. Chúng quen với việc đối đầu bằng nắm đấm hơn là bằng lý lẽ.
Cuối cùng, Kang Tae-woo xuất hiện. Hắn cao lớn, xăm trổ đầy mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn Baekjin.
"Mày muốn gì?" giọng hắn khàn đặc.
Baekjin nhìn thẳng vào mắt Tae-woo, không hề nao núng. "Tôi muốn các người dừng lại. Đừng làm phiền đến tôi và những người bạn của tôi nữa."
Tae-woo im lặng một lúc, rồi bất ngờ phá lên cười. "Mày nghĩ mày có quyền ra lệnh cho tao sao, thằng nhóc?"
"Tôi không ra lệnh. Tôi chỉ đang đưa ra một lời đề nghị. Nếu các người tiếp tục, tôi sẽ không ngồi yên chịu đựng. Tôi sẽ tìm mọi cách để bảo vệ những người quan trọng với tôi," Baekjin đáp trả, giọng đầy kiên quyết.
Tae-woo nhìn Baekjin chằm chằm, như đang cố gắng đọc vị cậu. Hắn không ngờ một thằng nhóc thư sinh như Baekjin lại có gan dám đối mặt với hắn.
Cuộc đối thoại giữa Baekjin và Tae-woo diễn ra trong không khí căng thẳng. Baekjin dùng sự thông minh và lòng dũng cảm của mình để đối phó với sự hung hãn và ngông cuồng của đối phương. Cậu không hề tỏ ra sợ hãi, mà ngược lại, còn thể hiện một sự kiên định khiến Tae-woo phải dè chừng.
Cuối cùng, sau một hồi im lặng đầy cân nhắc, Tae-woo lên tiếng: "Được thôi. Tao sẽ cho mày một cơ hội. Nhưng nếu mày dám giở trò gì, tao sẽ không để yên cho mày và bạn bè mày đâu."
Baekjin gật đầu. "Tôi hiểu. Và tôi cũng hy vọng các người giữ lời."
Sau cuộc đối thoại căng thẳng đó, Baekjin rời khỏi nhà kho bỏ hoang, mang theo một tia hy vọng mong manh. Cậu không chắc chắn Tae-woo sẽ giữ lời, nhưng ít nhất cậu đã cố gắng hết sức để bảo vệ Humin.
Trở về nhà, Baekjin vẫn cố gắng tỏ ra bình thường trước mặt Humin. Nhưng trong lòng cậu vẫn còn nhiều lo lắng. Cậu biết, cuộc đối đầu này có thể chưa kết thúc. Nhưng vì Humin, cậu sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro