Nhờ chàng trai vừa xem mắt cùng đóng vở kịch này là phép thử mà Seol Yoona dành cho Bae Jinsol nhưng nàng nghĩ bản thân lần này đã quá trớn rồi.
Cả buổi làm hôm ấy, Seol Yoona luôn lén quan sát Bae Jinsol. Người này không nhìn nàng nữa mà chỉ bơ phờ dán mắt vào màn hình, làm việc một cách máy móc như thể tinh thần đã bị rút cạn. Cả giờ ăn trưa thì không ăn uống gì mà gục mặt xuống bàn ngủ, đồng nghiệp bắt chuyện cũng trả lời theo phép lịch sự rồi thôi chứ chẳng thèm pha trò.
Đến phiên Seol Yoona bắt đầu lo lắng, cả bữa ăn chẳng cảm nhận được hương vị nào trong miệng. Kim Minji ở phía đối diện luôn nhìn nàng bằng ánh mắt dò xét, có lẽ không chịu nổi nữa mà lên tiếng.
"Cậu thích Jinsol kia mà. Sao lại chấp nhận tìm hiểu người khác?"
Đem chuyện đang làm kể cho Kim Minji vì họ đã thân thiết từ lâu. Nghe hết câu chuyện, mặt mũi cô bạn kia hầm hầm, mắng nàng một tràn như suối chảy rồi bỏ đi. Kim Minji biết thì Choi Yunjin cũng biết, không hề do dự mà tặng cho nàng một bản rap diss.
"Chơi dại đi rồi cậu ta buồn tình tìm người khác, lúc đó tới phiên cậu khóc còn không kịp."
Seol Yoona không phản pháo mà im lặng tiếp nhận, thấy chính mình cũng đã quá tay, tự nhủ cuối giờ hôm nay sẽ nói chuyện cho ra lẽ.
Tan làm, Bae Jinsol vội vàng thu dọn đồ đạc, chạy ra khỏi văn phòng với tốc độ rất nhanh làm Seol Yoona phải nỗ lực rượt theo mệt muốn đứt hơi.
"Sao cậu lại bỏ chạy?" Nàng thở hồng hộc chụp lấy cánh tay của người kia.
"Mình...có việc phải về."
Nàng thừa biết Bae Jinsol là đồ nói dối dở tệ.
"Bae Jinsol, cậu nghe chuyện lúc sáng rồi đúng không?"
"Ừ."
"Cậu có gì muốn nói với mình không?"
Bae Jinsol ngỡ ngàng nhìn nàng, cố bày ra nụ cười tươi nhất có thể: "Ừm...chúc mừng cậu...vì đã tìm được người ưng ý. M-mình có việc, mình về trước..."
Quen biết nhau từ nhỏ, làm sao Seol Yoona có thể không nhận ra nụ cười giả dối của Bae Jinsol kia chứ. Không nói không rằng, nàng tự nhiên bước vào xe của cậu, dồn đối phương vô một góc bắt đầu tra hỏi.
"Bae Jinsol, cậu đang chúc phúc cho mình đấy à?"
Seol Yoona thở hắt ra, đem mặt mình tiến tới gần, càng gần thì Bae Jinsol càng cố né đi, không dám nhìn thẳng vào mắt nàng.
"Ừm..." Mái đầu của cậu gật xuống yếu ớt.
"Đừng hòng nói dối mình, rõ ràng cậu đang buồn. Jinsol, cậu không vui vì điều gì thì nói ra đi."
Nhưng Bae Jinsol vẫn lẳng lặng lắc đầu, miệng đóng chặt không hó hé.
Seol Yoona hít một hơi thật sâu, như thể mất hết kiên nhẫn: "Nghĩa là cậu thật sự chúc phúc mình à?"
"Nếu cậu hạnh phúc thì tốt rồi..."
"Cậu vui cho mình không?"
"Ừ..."
Vui cái con cái khỉ, hốc mắt thì đỏ hoe với ươn ướt rồi, đến cả người cũng run lên.
"Bae Jinsol, lời nói với phản ứng cơ thể của cậu mâu thuẫn quá đấy."
Seol Yoona hít một hơi lạnh, đập tay lên trán vì bất lực. Hai tay của nàng nâng mặt Bae Jinsol lên, ngón tay dịu dàng quẹt đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má. Sau đó nhắm thẳng môi của mình áp lên môi của đối phương. Suy cho cùng thì nàng chẳng thể chống cự được tên alpha ngốc nghếch này, nói sẽ để cậu chủ động vậy mà bây giờ tự tay nàng xử lý luôn.
Bae Jinsol đích thị là một khúc gỗ, cả người cứng đờ không có phản ứng nào khác ngoài mở to mắt nhìn. Cho tới khi Seol Yoona rời khỏi nụ hôn, đem chóp mũi của họ cọ vào nhau.
"Sol nhớ được chưa? Chuyện tối hôm đó?"
"H-hả?"
Bae Jinsol có chút ấn tượng, cảnh tượng tối đó mờ mờ ảo ảo hiện ra trong đầu. Dần rõ rệt hơn khi Seol Yoona lần nữa hôn mình.
"Đừng bảo em là vẫn không nhớ? Ít ra cũng phải đoán được tại sao em hôn Sol chứ."
Hết cái thứ hai mà Bae Jinsol vẫn cứng đờ. Seol Yoona chau mày, nghiêng người hôn thêm cái thứ ba.
Lần này Bae Jinsol có phản ứng, vùng lên hôn đáp trả nàng rất mãnh liệt. Môi lưỡi rượt đuổi kéo dài, tận hưởng cái hôn sâu đầy ngọt ngào không có ý định tách rời. Hai người quấn quít một hồi lâu mới chịu lùi ra, lắp đầy không khí vốn đã bị rút cạn nơi buồng phổi. Chớp mắt trong xe đã ngập tràn hai loại chất dẫn dụ đan xen.
Đột nhiên Bae Jinsol lại tự tát lên mặt mình, nói: "M-mình xin lỗi, mình không nên làm thế khi cậu đang tìm hiểu người khác, mình thành thật xin lỗi."
Trên mặt Seol Yoona thấp thoáng nét cười, tay luồn qua sau gáy Bae Jinsol để rút ngắn khoảng cách, đem những chuyện mình đang làm nói ra. Bae Jinsol tròn mắt, lần nữa bật khóc nức nở ôm chầm lấy nàng.
"Em xin lỗi, em không nên làm khó Sol như vậy."
"Hức, mình mới là người xin lỗi. Mình không nhớ chuyện đã hôn em, còn hèn nhát không dám bày tỏ với em, mình sợ em không thích mình. Mình sợ nói ra rồi thì làm bạn cũng không khả năng."
"Đừng xin lỗi nữa mà...em cũng thấy tội lỗi lắm."
Cứ thế Bae Jinsol khóc oà lên như một đứa trẻ làm Seol Yoona phải dỗ gần nửa tiếng.
"Nhìn đi, có alpha nào mít ướt như Sol không? Mặt mũi tèm lem rồi nè."
Seol Yoona cười như được mùa, dùng khăn giấy dịu dàng lau đi đống nước lấm lem trên mặt của người nọ.
"Hức mình xin lỗi."
"Sol định khóc mãi mà không nói với em lời nào à?"
"N-nói gì cơ?"
"Tỏ tình đó, không phải Sol thích em sao, còn hôn em nữa. Lần trước em xem mắt thì ghen lên ghen xuống, sao lần này không làm thế đi mà rụt rè mau nước mắt thế không biết. Còn hỏi em câu ngu ngốc đó nữa, Sol định làm bạn thân của em cả đời hả?"
Nếu không vì yêu thì Seol Yoona đã quăng đồ đầu gỗ Bae Jinsol xuống sông cho rồi.
Bae Jinsol hiểu ra, cậu hít hít mũi mấy cái, cố ổn định bản thân nhưng giọng nói vẫn còn run run và câu từ nghe lộn xộn.
"Mình biết mình không phải alpha lý tưởng, mình nhát gan, chất dẫn dụ lại có mùi dâu tây không oai gì hết. Nhưng mình thật sự rất yêu em, được ở cạnh em mãi mãi là ước mơ của mình từ những năm cấp hai. Khi biết em phân hoá thành omega, tối nào mình cũng cầu nguyện được phân hoá thành alpha để có thể che chở cho em. Mình vụng về còn có nhiều khuyết điểm nhưng mình hứa sẽ phấn đấu vì em, chăm sóc em thật tốt. Em ơi em có đồng ý làm bạn gái của mình không?"
Seol Yoona bật cười ra tiếng, đôi mắt long lanh phát sáng như trời sao nhìn chằm chằm vào Bae Jinsol, rướn người hôn lên môi người kia một cái thật kêu làm mặt mũi cậu đỏ ửng. Giọng nói của nàng vang lên, vô cùng ấm áp.
"Em biết Sol thích em lắm, những chuyện mà Sol từng lén làm cho em, em biết cả rồi."
"E-em biết hết hả?"
"Ừ, nhất là chuyện Sol nhờ Kyujin theo dõi em hôm xem mắt, còn gửi xe ở nhà Jiwoo rồi nói dối em. Hừ, em sẽ tính sổ với Sol chuyện này sau."
"Dạ..."
"Tuy Sol nhát gan nhưng từ nhỏ đến giờ bị đánh không ít lần vì bảo vệ em, dù Sol yếu như sên nhưng chưa lần nào để người khác tổn thương em, lúc nào cũng đứng ra chắn cho em còn gì. Em đã từng nói rồi, em rất thích mùi dâu tây của Sol, luôn luôn thích, hợp với chất dẫn dụ của em lắm, còn oai hay không vốn đâu quan trọng, Sol đâu thể phóng thích nó bừa bãi được, để em hưởng là đủ rồi. Em cũng tin Sol sẽ chăm sóc em thật tốt. Nói tóm lại, em yêu Sol, em đồng ý làm bạn gái của Sol. Sau này Sol phải lo cho em thật tốt đấy."
Trái tim của Bae Jinsol đập dồn dập, nắm lấy hay tay của Seol Yoona vuốt ve, không nhịn được mà hạ xuống môi nàng một nụ hôn nữa.
"Nhất định, mình hứa đấy."
Hôm nay là ngày đẹp trời, Seol Yoona tìm được alpha mà nàng ưng ý phó thác cả đời, Bae Jinsol có được omega mà cậu mơ ước suốt bấy lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro