. thoughts .

Katsuki từ vườn trở về khi hoàng hôn tắt hẳn, gã xách một bao rau củ to gấp đôi cơ thể của mình đi phân phát cho vài gia đình nhỏ trong khu rồi mang phần còn lại về nhà. Nụ hôn phớt hôm nay của gã cùng Izuku cứ như một ảo giác vụt qua trong tiềm thức của gã vậy, nụ hôn ấy cũng giống như chocolate khơi dậy dopamine trong cơ thể gã, nó khiến những cảm xúc tưởng chừng như đã chết mòn trong lòng Katsuki mạnh mẽ sống dậy không thể cản lại nổi. Gã muốn lang thang một lúc rồi mới về nhưng chẳng thể vác bao tải này đi loanh quanh khu nhà mãi, Katsuki đành thở dài rồi đẩy cửa bước vào nhà. Gã cau mày nhìn Aima gối đầu lên đùi Izuku mà ngủ thiếp đi, càng cau mày hơn khi Izuku chẳng phát hiện ra gã đã quay lại và cau mày nhìn em. Katsuki chậm chạp đặt bao tải xuống, cúi người bọc cả người Izuku nhỏ bé vào trong lòng khiến em giật mình quay lại nhìn gã bối rối. Katsuki nhìn mặt em đỏ bừng, gã hôn nhẹ lên vành tai em rồi dụi đầu xuống vai Izuku tham lam cảm nhận mùi pheromone tràn ngập.

Sao cô ta lại gối đầu lên đùi em?

Katsuki lầm bầm, âm điệu mang theo sự không hài lòng. Gã thấy được đuôi mắt Aima ửng đỏ, Katsuki biết cô vừa khóc và gã không muốn đánh thức cô dậy.

Aima-san trở lại rồi nói liệu em muốn nghe cô ấy kể chuyện không nhưng chưa nói gì thì cô ấy đã ngất rồi.

Izuku nói, Katsuki im lặng mà siết chặt vòng tay. Gã tựa đầu vào vai Izuku nhăn nhó nhìn Aima đang nhắm mắt ngủ, Katsuki không nhịn được mà đẩy đầu cô ra khiến đầu cô va xuống nền đất mà kêu vang một tiếng. Nhưng Aima vẫn ngủ, cô xoay người một chút rồi lại yên tĩnh thở đều. Katsuki đi theo Aima lâu nhất, gã tự tin mình biết rất nhiều thứ về cô nhưng không phải tất cả mọi thứ. Gã nhớ khi còn bé, Katsuki đã thấy ánh lửa tím bao quanh người Aima là hình ảnh của một chàng trai với đôi cánh dang rộng. Aima từng nói với gã đó là thần hộ mệnh của cô, rằng thiếu người đó thì ánh lửa của Aima sẽ chẳng còn được thắp sáng nữa.

Katsuki chăm chú nhìn Izuku trong lòng mình đan len, tay em thành thạo móc từng đường như thể đã quen từ lâu.

Em đan len từ lâu rồi à?

Katsuki hỏi, Izuku liền lắc đầu khiến một vài lọn tóc xoăn chạm vào gò má gã buồn buồn.

Todoroki dạy em đó. Cũng dễ, nên em học nhanh.

Katsuki mặc kệ cơ thể toàn mồ hôi và bùn đất cứ thế kéo Izuku chặt hơn mà ôm lấy nhưng từ đầu đến cuối không phát tiết pheromone trong không khí.

Hai đứa muốn âu yếm thì có thể ra chỗ khác được không?

Aima đột nhiên lên tiếng, mắt cô vẫn nhắm nghiền chỉ có cơ miệng cử động nhưng đủ để khiến Katsuki khựng lại còn Izuku đỏ mặt cúi đầu. Aima cứ thế ngồi dậy, cô híp mắt nhìn Katsuki đầy bùn đất mà khó chịu nhăn mày liền dơ chân đạp gã mấy phát rồi mới nằm lên giường mình mà cuộn người.

Đi tắm đi, hôi chết.

Katsuki nhăn mày, gã hét.

Im đi, muốn ngủ thì lần sau lên giường của mình mà ngủ.

Nhưng gã vẫn buông Izuku ra mà hướng vào nhà tắm. Katsuki thừa nhận, gã hét với Aima vì chột dạ, vì xấu hổ nữa. Đúng là những lúc ở gần Izuku, Katsuki chẳng giống Katsuki nữa. Đột nhiên Katsuki lại trở thành một kẻ dễ dàng bộc lộ hàng vạn cảm xúc trên gương mặt, đột nhiên gã biết xấu hổ, biết chột dạ. Katsuki không quen, một gáo nước lạnh dội lên đầu khiến gã rùng mình, gã nên kiểm soát bản thân mình lại một chút nhỉ?

Đột nhiên cửa nhà tắm bật mở, Katsuki quay lưng nhìn Kaminari kéo Izuku vào cùng và cả hai đều...trần như nhộng. Katsuki ngây người, gã chăm chú nhìn cơ thể Izuku nhỏ nhắn, đầu gối cùng khuỷu tay ửng đỏ, cánh tay chằng chịt những vết sẹo lồi khó tả nhưng vòng eo bé, bắp đùi săn chắc kia hoàn toàn chiếm trọn ánh nhìn của Katsuki khiến gã mất một lúc mới phản ứng được. Katsuki hét lên với Kaminari cùng gương mặt đỏ ửng.

Thằng đần này, phòng tắm riêng cho Omega ở bên kia cơ mà.

Nhưng nói thế Katsuki vẫn quấn khăn chạy ra khỏi nhà tắm, cả người đều đỏ ửng dù gã vừa tắm nước lạnh. Iida cứ thế ngồi trên sopha dùng ánh mắt đầy chế giễu nhìn gã, còn Kirishima thì còn chẳng để tâm rằng Omega của cậu ta vừa trần truồng đi vào phòng tắm chung. Todoroki thấy Katsuki cứ ngồi xổm giữa nhà với duy nhất một chiếc khăn quấn quanh hông, cậu ta liền đứng dậy ném cho Katsuki một bộ quần áo rồi đi thẳng vào phòng tắm chung. Katsuki nằm đó một lúc mới nhổm người dậy mặc quần áo, đầu gã lúc này tua đi tua lại dáng người nhỏ nhắn mà trắng nõn của Izuku. Ra đây là hình mẫu vừa quyến rũ vừa đáng yêu mà thiên hạ đồn đại, gã đâu có biết người đó chính là Izuku của gã đâu cơ chứ.

Biết yêu rồi biểu cảm của cậu phong phú hẳn.

Iida cười cười, anh dựa vào sopha nhìn Katsuki cau có bĩu môi lại gần mình. Cơ thể gã lúc nào không chỉ phủ một mùi hương đặc trưng của xà phòng mà còn là mùi pheromone gỗ cháy của gã, chỉ khi gã căng thẳng mùi hương này mới toả ra một chút.

Bình tĩnh thôi, sao lại phải căng thẳng thế.

Iida nhìn Katsuki không nhịn được mà trêu gã mấy câu nhưng đáp lại anh chỉ là tiếng nghiến răng kéo dài.

Này bốn mắt, cho tao vài lời khuyên đi...

Katsuki chẳng kịp nói hết câu thì phòng tắm vang lên tiếng trượt ngã cùng những tiếng gọi đầy lo lắng nhưng bên ngoài đều là những người không tiện để đẩy cửa xông vào một cách tự nhiên. Iida đứng dậy trước, anh mở cửa phòng tắm rồi bước vào theo sau là Katsuki. Và rốt cuộc chỉ thấy một Todoroki đang ngồi dựa vào vách, gương mặt tái nhợt và một bãi nôn lỏng bên cạnh cậu ta. Thấy Iida đi tới Todoroki liền vươn tay ôm lấy cổ anh, còn Iida thì lẳng lặng khoác áo của anh lên người Todoroki đang lạnh dần. Midoriya chỉ quấn một lớp khăn mỏng khiến Katsuki không thể không chú ý đến bắp chân vô cùng quyến rũ của em, gã đã nhìn đi chỗ khác vài lần nhưng rốt cuộc tầm mắt của gã vẫn vô ý rơi xuống nơi đó.

Chết tiệt, Izuku có nói dối gã không vậy?

Cặp đùi săn chắc ấy, bờ mông đào căng mọng ấy không thể nào là của một tên mọt sách ngồi trong phòng thí nghiệm suốt được. Katsuki thật sự muốn phát nổ ngay lập tức, gã điên mất. Cứ thế lao như bay ra ngoài, Katsuki còn chẳng để ý ngoài Izuku thì Kaminari vẫn trần như nhộng đứng cạnh gã một lúc lâu. Katsuki ôm mặt, hít một hơi thật sâu thu lại pheromone của mình rồi ngồi một góc. Iida đã đặt Todoroki lên giường rồi ngồi cạnh cậu ta mà vuốt ve bàn tay, cả ba Alpha trong phòng thu lại pheromone vì biết hương thơm đó khiến Todoroki khó chịu nhưng Katsuki thì đang chật vật với điều đó. Việc gã căng thẳng không thể mất đi trong vài ba phút là chuyện ai cũng biết nên mùi gỗ cháy ấy vẫn len lỏi một chút vào không khí.

Aima ngồi dậy, cô chầm chậm nắm lấy tay Todoroki nhưng vì mùi quế trên tay cô chưa tan hẳn khiến cậu ta khó chịu nhăn mày rụt tay lại. Lúc này đến lượt Aima bối rối, mãi cho đến lúc Kaminari và Izuku bước ra cả hai mới phát ra hương pheromone ngọt ngào trấn an Todoroki đang nằm trên giường. Một lúc sau Todoroki mới thả lỏng mà nhẹ nhàng phát ra pheromone mùi hoa hồng của cậu ta và cuối cùng, Aima cũng chạm được vào tay cậu. Izuku ngồi cạnh Katsuki, mùi vanilla của em quanh quẩn bên cánh mũi gã không dứt nhưng Katsuki cũng chỉ đánh cắn chặt môi chịu đựng.

Được rồi Aima, giết gã luôn đi.

Đừng để một con thỏ trắng trước miệng một con sói đang đói mà bắt nó không ăn thế này.

Đây là đang tra tấn Katsuki.

Khiến gã sống không bằng chết.

Aima như nghe được tiếng lòng gã, cô nhăn mày, bắt đầu đem toàn bộ mùi pheromone mà hút cạn trả lại không khí sạch sẽ cho căn phòng. Sau đó cô trừng mắt nhìn Katsuki khiến gã chột dạ quay ngoắt đi, lúc này thì gã lại bắt gặp ánh mắt Izuku. Em cười với gã, nụ cười làm trái tim của Katsuki rung động hàng trăm lần, khiến sự kiêu ngạo của gã cứ thế bị đánh bật.

Chết tiệt, em đừng có cười xinh đẹp thế được không?

Tay Izuku nắm lấy tay gã khiến Katsuki lại căng thẳng và mùi pheromone của gã lại bắt đầu rò rỉ. Gã hét tên Aima trong đầu, gào lên rằng pheromone của gã lại rò rỉ và đáp lại Katsuki là cái nhìn tức giận của cô gái kia. Mùi pheromone trong căn nhà hoàn toàn biến mất, cứ như Aima nuốt toàn bộ nó vào bụng chỉ có tiếng thở nặng nề và ngột ngạt vô cùng. Mãi một lúc sau, Aima mới buông tay Todoroki ra rồi đặt tay lên vai Iida rồi nói.

Iida này, em sẽ là một người cha tốt.

Một câu nói không đầu, không đuôi khiến căn phòng càng im lặng. Iida đờ đẫn một lúc, mãi một lúc sau anh mới run rẩy nắm lấy tay Todoroki mà oà khóc.

Cha... cha ư?

Todoroki cũng kinh ngạc nhìn Aima, cô gật đầu vỗ vỗ đỉnh đầu của cậu rồi cười nhẹ khiến Todoroki cũng xúc động oà khóc.

Chúng ta sẽ có cháu sao?

Kaminari kinh ngạc, cậu ta vui sướng ôm cổ Kirishima bên cạnh mà oà khóc. Katsuki chỉ im lặng, gã nhìn Izuku với đôi mắt long lanh nước rồi cười nhẹ.

Em khóc cái quái gì chứ, để dành nước mắt hạnh phúc cho đứa trẻ của em sau này đi.

Katsuki thì thầm khiến Izuku kinh ngạc quay lại nhìn gã và Katsuki nhận ra, gã vừa buột miệng nói ra câu nói đó. Và cả hai đều đỏ mặt quay đi.

Iida xoa xoa bụng Todoroki, anh hôn nhẹ lên trán cậu ta, hôn lên cả vết sẹo trên mặt rồi anh cười nhẹ.

Anh hứa sẽ khiến hai người hạnh phúc. Em sẽ không thất vọng về anh đâu, Shoto.

Iida nói, anh siết lấy tay Todoroki run rẩy không kiềm lại nước mắt mà vỡ oà.

Anh chưa bao giờ khiến em thất vọng cả.

Todoroki đáp, nước mắt cậu ta vẫn lăn dài nhưng khoé miệng câu lên một nụ cười vô cùng đẹp mắt. Katsuki gãi gãi đầu, mãi một lúc sau gã mới nói.

Phải phải, rất xúc động nhưng chúng ta sẽ nói chuyện này với Touya thế nào đây?

Gã nói xong cả căn phòng lại chìm vào im lặng. Katsuki nghe tiếng Iida nuốt nước bọt, nghe cả tiếng hét phấn khích của Kaminari đột ngột dừng lại và nghe được cả tiếng nín thở của Aima.

Touya?

Izuku nghiêng đầu nhìn Katsuki, gã nhìn em rồi nói.

Là anh trai của Todoroki.

Izuku gật gật đầu xem như đã hiểu, Katsuki tiếp lời.

Touya nghe thì không khiến em gợi nhớ đến ai đâu nhỉ, Dabi thì sao?

Nghe được tên Dabi thì Izuku dừng lại, ai ở phía bên kia bức tường mà không biết cái tên đó cơ chứ.

Dabi, là tên bị tội phạm bị đày đi đó sao?

Bingo!

Kaminari thích thú nói khiến Kirishima cười cười, rồi cậu ta nói tiếp.

Chính là anh trai của Todoroki đó.

Izuku nhìn Todoroki trên giường không nói gì, có vẻ cậu ta cũng không quan tâm mấy. Em đột nhiên nhớ ra bên ngoài bức tường chứa chấp những kẻ như thế nào. Nơi những kẻ phạm tội, những kẻ lưu đày sinh sống và trú ngụ. Em tự hỏi xung quanh em có bao nhiêu người lương thiện, bao nhiêu người...

Izuku đột nhiên quay sang nhìn Katsuki, gã cũng chính là một kẻ mang tội, một kẻ khiến những người phía bên kia bức tường ghê tởm. Izuku siết bàn tay nhỏ nắm chặt tay Katsuki, em không muốn nghĩ nữa. Càng nghĩ, em càng rối.

Iida nhìn Todoroki, anh cười bất lực.

Touya chắc sẽ giết anh mất.

Todoroki xoa xoa bàn tay Iida rồi cười nhẹ. Aima bên cạnh ngồi xuống giường, cô nhăn mặt.

Được rồi ăn tối thôi. Ăn rồi mới có sức mai gặp Touya chứ.

Kaminari đề xuất và đại gia đình kì lạ này lần đầu hoàn toàn đồng ý với đề xuất của cậu ta.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro