1 bé gái xinh xắn khóc thút thít . Quần áo lấm len đầy bụi bẩn .
1 người mẹ trẻ với gương mặt hiền hậu . Khẽ ngồi xuống đối diện với cô bé . Tay xoa xoa quả mặt phúng phính ấy .
Lấy trong túi 1 chiếc hộp , bên trong là 1 cặp kính . Người mẹ ấy ân cần đeo lên cho cô bé và khẽ nói
" ... "
10 năm sau !
Bạn đứng như chôn chân xuống đất dù cách cổng trường chỉ 3 bước chân . Xoay quanh bạn là rất nhiều nam sinh học cùng trường và cả người đi đường .
Bạn thầm than trời kêu đất . Mặt vẫn còn đỏ ửng vì đau và trầy nhẹ mà giờ còn vướng phải cái chuyện dở hơi này .
- Cậu đáng yêu quá à !
- Em có thể cho anh làm quen không ?
- Tớ ở lớp xx còn cậu thì sao .
...
Bla bla bla các câu hỏi dồn dập . Bạn cảm thấy lòng như lửa đốt . Mồ hôi thi nhau chảy dù nhiệt độ hôm nay là 29°C.
Làm sao thoát khỏi tình cảnh này đây !?
10 phút trước .
Bạn vẫn đang ung dung tiến vào trường như bao học sinh khác . Và chả có ai để tâm đến bạn vì bạn trông rất bình thường .
Bạn thầm nghĩ dạy sớm đi học thật tốt . Không có rắc rối xảy ra như bao ngày trước . Cho tới khi bạn thấy có 2 tên dở hơi tung bóng từ xa .
Linh cảm mách bảo bạn nên né ra . Bạn từ đường thẳng chuyển sang vòng cung để đi vào cổng . Và ...
- CẨN THẨN !!!
Bốp !
Vâng ! Nghe tiếng kêu và bạn quay lại . Mặt bạn hứng trọn cú ném và quả bóng đáp trực tiếp lên mặt bạn . Bạn nghe tiếng gọng kính lẫn kính vỡ . Vỡ như tiếng lòng của bạn .
Theo quán tính bạn ngã hẳn ra sau và đáp thân xuống đất . Bạn đau khổ ôm lấy mặt . Whyyyyy !!!
Nhưng thực tại là cái kính nó đã vỡ tan tành lên ! 1 vài mảnh kính đã làm trầy mặt bạn . Cũng may là nó không gim mảnh vỡ vào mặt bạn .
Nhưng cái đó không quan trọng ...
- À ... xin lỗi . Là lỗi của bọn tớ , cậu có ...
- ĐỪNG NHÌN TỚ !
Ngay khi ánh mắt họ chạm vào mắt bạn thì như có 1 luồng điện nhỏ được phóng ra và ...
- Tớ thích cậu-cậu bạn ném bóng vào mặt bạn nắm lấy tay bạn
- Không ! Tớ mới yêu cậu này-anh bạn còn lại giật lấy tay bạn
Và ...
Quay lại hiện tại .
Bạn thầm hận ông trời gài bạn vào thế bí . Làm sao để thoát khỏi chỗ này đây .
- A !!! LÀ UFO KÌAAAAAAA !!!
Bạn hết lên là chỉ tay lên trời . Đồng loạt mọi người hướng lên . Và nhân cơ hội này ... CHẠY !!!
Và bạn vấp té ! Định mệnh !...
- ĐỪNG CHẠY MÀ !!!
- TỚ YÊU CẬUUUU !!!
- HUHUHU MỌI NGƯỜI THA CHO TỚ ĐIII !!!
...
Bạn phải chạy như vận động viên điền kinh để cắt đuôi được đoàn người đuổi theo bạn . Và phải mắt nhắm mắt mở mò đường đi đến lớp và tránh tất cả nam sinh trong trường ... Kính vỡ rồi . Hậu quả sẽ không kiểm soát được nếu có ai đó chạm vào ánh mắt bạn ...
Cuối cùng bạn đã đến được lớp học . Cảm tưởng như là bạn đã trải qua 1 trận đấu vậy ...
Cốc cốc.
- Sensei ...
Bạn mở cửa lớp 1 cách khép hờ . Cúi đầu và mắt nhắm nghiền , bạn chẳng dám vào lớp . Aizawa-sensei vẫn lật trang sách .
- T/b , hôm nay em lại đi trễ à ? Lần thứ mấy rồi ? Em ...
- Em ... Không vào lớp được . Thầy ơi ...
- ...
Dường như chuyện này đã quá quen thuộc với cả lớp và cả thầy ấy .
- Con bé này !
Aizawa-sensei trừng mắt nhìn bạn . Dùng năng lực trấn áp sức mạnh của bạn .
Bạn thầm cảm thấy may mắn vì Sensei là người duy nhất có thể không bị bạn làm ảnh hưởng đến . Nếu thầy dùng năng lực lên banh thì vô sự . Còn không vẫn bị ảnh hưởng nên cũng rất bất tiện ...
Sensei đi ra khỏi lớp . Kéo cửa lại .
Bên trong lớp trở nên ồn ào .
- T/b-chan sao thế nhỉ ?
- Chắc là bất cẩn để rơi kính nữa rồi .
- Không biết cậu ấy có sao không nữa . Lần trước thấy quần áo cậu ý rách te tua luôn . Tội nghiệp ...
...
Chỉ duy nhất một người im lặng không nói gì . Nhìn chăm chú vào cánh cửa lớp .
Aizawa-sensei mở cửa đi vào . Phía sau là bạn . Bạn nhắm mắt lại . Nhưng cả lớp đã thấy khuôn mặt đỏ ửng đầy vết thương của bạn .
- Yaoyorozu , trò dùng năng lực tạo cho thầy 1 cái kính nhé .
- Vâng !
Yaoyorozu nhanh chóng tiến đến bạn và tạo ra 1 cặp kính . Aizawa-sensei nhận lấy.
- Cảm ơn cậu ...
- Giờ thầy đưa t/b đến phòng y tế . Các em tự học nhé .
...
- Tội nghiệp t/b-chan quá à . Mặt cậu ấy bị trầy xước quá trời .
- Đúng là 1 năng lực khó chịu ha .
Bla bla...
- IM HẾT ĐI ! ỒN ÀO QUÁ !
Người im lặng nãy giờ quát lên ! Cả lớp im lặng hẳn . Khuôn mặt đầy bực tức mà ngồi đấy như trừng lên đe dọa cả lớp .
.
Tại phòng y tế .
Cô Recovery Girl cẩn thận nhìn vào mặt bạn để lấy các mảnh kính tí hon . Sau khi đã đảm bảo không còn bất kì mảnh nào thì cô đã hôn 1 cái "chụt" lên trán bạn . Các vết thương biến mất . Vết đỏ ửng lớn cũng từ từ tan ra .
- Em cảm ơn cô ...
- Không có gì , nhưng dần dần em trở thành khách quen của phòng y tế cô rồi đấy .
- Em xin ...
Cô đưa tay xoa đầu bạn
- Đó không phải là lỗi của em . Đừng buồn nhé .
- Dạ ...
Trên đường về lớp học . Aizawa-sensei dùng cặp mắt thiếu ngủ nhìn bạn hỏi tại sao dẫn đến cớ sự hôm nay . Bạn kể lại thầy nghe đầu đuôi sự việc .
- Haizzz ... Thầy nghĩ em nên đi học cùng bạn để tránh việc này . Nhưng thôi . Em cứ cẩn thận nhé . Không sao cả . Không ai trách móc em đâu .
- Vâng ạ ...
Bạn sở hữu 1 năng lực rất đặc biệt . Và bạn xem nó là 1 phiền phức.
Năng lực của bạn là QUYẾN RŨ !
Bất kì người khác giới nào , bất kể là ai . Chỉ cần bạn nhìn người đó hoặc họ nhìn vào mắt bạn thì họ sẽ rơi vào lưới tình và có tình cảm với bạn ngay lập tức .
Vì để tránh nên bạn phải thường xuyên đeo kính và hạn chế việc tháo kính ra .
Nó thật sự rất phiền phức vì gây cho bạn không ít rắc rối .
Nhưng bạn sẽ ổn . Năng lực của bạn là truyền từ mẹ . Mẹ đã gặp được bố . Tình yêu đích thực của đời mẹ và bạn tin bạn cũng sẽ tìm được người giống như bố .
Người thật tâm yêu thương bạn và không bị năng lực của bạn chi phối .
Giờ nghỉ trưa !
Sau khi ăn trưa các bạn đã quay lại lớp học . Bạn đứng gần bàn giáo viên , thận trọng sửa kính để tránh nó bị rơi ra .
- T/b-chan Này cậu ổn chứ ?
- Ừ ... Cảm ơn cậu tớ ổn .
- Cậu đừng buồn nha . Bọn tớ luôn ủng hộ và bảo vệ cậu .
Các bạn nam trong lớp bắt đầu đùa giỡn cùng nhau . Kaminari phóng các tia điện về phía Kirishima . Kirishima nhanh chóng xoay người tránh và đụng trúng bạn .
Mất đà bạn bị ngã , và chiếc kính rơi ra khỏi bạn .
"Chết"
- ĐỪNG ...
Kirishima lo lắng quay sang đỡ bạn . Cả lớp không kịp ngăn cậu ấy lại . Và ánh mắt bạn đã chạm vào cậu ấy .
- T/b-chan ... tớ ....
Kirishima vịn 2 bên vai bạn . Vô thức ôm bạn vào lòng mà thét lên
- Tớ thích t/b chan lắm . Tớ yêu cậu !!!
- Oaaaa thả tớ raaaaa !!!
Quá hoảng loạn bạn vô tình nhìn về các bạn trong lớp và ... tất cả các bạn nam đều chạm vào ánh mắt bạn .
Các bạn nữ không bị ảnh hưởng đã dùng năng lực chặn các bạn nam lại . Tuy nhiên bạn không sao đẩy Kirishima ra được .
Và cậu ta đang có ý định hôn bạn .
Bạn gần như suýt khóc . Và khi môi cậu ý còn cách bạn 1 cm . 1 bàn tay đã chen ngang . Trong 1 giây tiếp theo đã kéo đầu cậu ta ra và giây thứ 2 là 1 tiếng nổ lớn . Kirishima bị hất tung ra .
Bạn định thần lại . Tay nhặt kính .
Bạn chưa kịp đeo thì người đó đã kéo bạn , vác bạn lên vai và đi ra khỏi lớp .
...
Trong lớp .
- Chuyện gì xảy ra thế ?
- Chúng ta đang làm gì vậy ?
- MẤY TÊN CON TRAI XẤU XA NÀY !!!
Người ấy vác bạn trên vai đi lên sân thượng . Nơi này rất ít học sinh đến vào giờ trưa vì rất nóng . Tuy nhiên hôm nay thì rất mát mẻ vì nhờ người ấy bạn phát hiện ra có 1 cái mái che phía sau rất tuyệt ở đây .
Mà khoan .
- ... Ba... Bakugou-kun . Làm ơn ... thả tớ xuống ...
- ...
Người đó chính là Bakugou.
Bakugou dùng chân đạp cái ghế sofa cũ ngã xuống và ném bạn lên đó .
Bạn giương mắt nhìn cậu ấy . Bakugou vẫn giữ nguyên thái độ và ánh mắt bình thường nhìn bạn . Cậu ấy không bị năng lực của bạn gây ảnh hưởng sao ?
- ... Cảm ơn cậu đã giúp tớ ...
- Mày ...-Bakugou quay sang nhìn bạn . Tay cậu ta bóp lấy cằm bạn và nâng lên . Đối diện với cậu ấy-tao chỉ mới đi wc 1 chút mà đã xảy ra chuyện phiền phức rồi !
- ... a... u .. ou ... un ?(Ba ... ku ... gou ... kun ?)
Vẫn giữ nguyên tư thế ấy .
Vẫn ánh mắt khó chịu nhìn bạn chăm chú .
Đôi mắt bạn vẫn mở to nhìn Bakugou đầy ngạc nhiên .
Bakugou 1 thoáng im lặng . Tay vẫn bóp cằm bạn .
- ... ớ au ... ỏ a i à ...(tớ đau ... bỏ ra đi mà ...)
- Mày đúng là phiền phức !
Bakugou dùng tay còn lại xoa quả tóc dài của bạn đến rối lên . Và ...
Cậu ấy đã hôn bạn .
Bạn mở to đôi mắt long lanh đầy kinh ngạc ! Wtf ???????? Hôn ???????
- Ưm ...
Bạn dùng tay đẩy Bakugou ra . Nhưng cậu ấy đã nhanh tay kéo tay bạn ra . Vòng tay qua eo bạn và kéo bạn sát vào . Tay còn lại cũng thuận tiện giữ lấy gáy bạn . Kéo bạn lại gần hơn .
(Kiểu tư thế người nam ngồi trên ghế . Và người nữ ngồi trên bụng người nam hôn nhau ấy :3)
Âm thanh của nụ hôn ấy vang lên tới cả tai bạn còn nghe và tim bạn đang đập rộn ràng lên .
Bạn nhắm rồi lại mở to mắt ra . Mặt đỏ bừng lên và không có cách nào đẩy cậu ấy ra được .
Nụ hôn kéo dài bao lâu bạn không nhớ . Cho đến khi tiếng chuông giờ học chiều vang lên . Bakugou mới buông đôi môi bạn ra . Và bạn suýt chết vì thiếu không khí .
Bakugou nắm tay bạn dẫn về lớp học .
1 tỉ tỉ câu hỏi hiện ra trong đầu bạn . Sau nụ hôn ấy . Bạn đeo lại kính và nhìn Bakugou . Cậu ấy vẫn bình thường .
Bạn tháo kính ra . Cậu ấy vẫn không thay đổi phản ứng (!?)
Cậu ấy không bị năng lực của bạn làm ảnh hưởng đến sao ? Vậy tại sao lại ... Hôn ?
"Nụ hôn đầu của tui ... huhu" bạn thầm khóc không ra tiếng .
Trước khi đến cửa lớp . Bạn rụt rè .
- Ba... Bakugou-kun ... Cậu...
- Mày đang hỏi tại sao tao lại hôn mày à ?
Gật đầu .
- Ban nãy mày tháo rồi đeo kính lại là để kiểm tra xem tao có bị ảnh hưởng không à ?
Gật đầu .
- Tao không có !
- Vậy tại sao lại h...
Chụt !
Cậu ta lại hôn ! Hôn 1 cái lên trán bạn .
- VÌ TAO THÍCH !
Rồi cậu ta đi vào lớp . Bỏ lại bạn với tỉ tỉ câu hỏi (!?????)
"Thế này là thế nào ?????"
10 năm trước .
"Rồi sẽ có 1 ngày . Con sẽ gặp được người yêu định mệnh của đời mình . Người ấy yêu con bằng 1 tình yêu chân thật . Không bị năng lực của con chi phối và sẵn sàng làm tất cả để yêu và bảo vệ con . Giống như cái cách mẹ đã gặp bố con vậy"
Hết phần 1 . Còn tiếp
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro