why was he kissing all of ua when he's supposed to be mine

"why was he kissing all of ua when he's supposed to be mine"

delcetum

Tóm tắt:

"Mày đang làm cái quái gì vậy hả?"

"Đây là 1 quầy hôn, là ý tưởng của Uraraka đó" Tên nửa nóng nửa lạnh đó nói

Đáng ra hắn phải biết từ đầu mới phải

"Tớ đang kiếm tiền để nuôi chú mèo tớ mới nhặt được. Em ấy đang bị ốm và tớ cần phải thanh toán tiền thuốc cho ẻm. Cậu muốn quyên góp không? Cậu sẽ nhận được 1 nụ hôn nếu cậu quyên góp đó."

Link fic: https://archiveofourown.org/works/45478066 

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mặt mâm chuẩn bị đi chầu ông bà với Katsuki rồi

Ờ thì, đầu tiên hắn sẽ thảm sát cả cái lớp chết tiệt này và rồi sẽ tiễn luôn con Mặt mâm, chỉ để chắc chắn rằng nó chứng kiến tất cả bạn bè nó yêu quý bị sát hại trước mặt nó để nó có thể nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình, một cách chơi chữ chết tiệt. (bản gốc sử dụng ẩn dụ the gravity of the situation)

Vì nó xứng đáng, đó là những gì nó đáng phải nhận vì đã làm điều khốn khiếp như vậy.

Không đời nào nó không biết nó đang làm cái quái gì khi nó bày ra tất cả chuyện này, nó phải biết. Katsuki có thể tưởng tượng hoàn hảo vẻ mặt tinh quái đó của nó. Cái kiểu mà lông mày nhíu lại và nụ cười toe toét lan rộng trên khuôn mặt cùng đôi mắt lấp lánh như một con cáo chết tiệt. Chắc chắn con nhỏ đó đã làm cái mặt đó khi bảo Nóng Lạnh làm... cái chuyện này.

Khi Katsuki nhìn từ ban công trông thấy 1 đám đông bên ngoài kí túc xá của họ vào sáng muộn ngày thứ Bảy, hắn đã cho rằng điều tồi tệ nhất đã xảy ra. Vấn đề là, lần đầu tiên họ bị tấn công bởi các ác nhân có thể là một bất ngờ, nhưng sau vài lần tiếp theo, nó thực sự không còn là một cú sốc lớn nữa.

Katsuki thở dài và có vẻ phải nhảy xuống để dẹp hết lũ khốn này và cho chúng thấy lý do tại sao không nên đùa với Bakugou chết tiệt Katsuki này nhưng khi hắn nghe thấy tiếng cười.

Và đừng ngại ngần để bắt lỗi hắn nếu hắn sai (nhưng sự thật thì hắn đéo bao giờ sai) nhưng thường không có đứa ngu nào lại cười khi ác nhân tấn công cả.

Và nhưng, đây là UA vậy nên ai mà biết được điều gì vào lúc này chứ?

Hắn nhìn kĩ hơn và thấy-

Quả đầu màu đỏ nhọn hoắt quái dị đó không thể lẫn vào đâu được và Katsuki tự hỏi chính xác thì thằng Đầu Nhọn và- đó là tên Đầu Sừng sao? Tụi nó đang làm cái quái gì vậy?

Hắn thấy 1 chiếc bàn ngay lối vào và đằng sau đó là-

Tên Nóng Lạnh đó đang làm cái quái gì vậy?

Katsuki chửi thề, đu mình ngay qua mép ban công và sử dụng vụ nổ của mình để làm chậm quá trình rơi từ tầng bốn. Đám nhân vật phụ hét lên khi thấy hắn rơi, cuồng loạn vẫy tay và hét lên "Bakubro, đừng làm vậy! Cậu còn rất nhiều điều chưa làm mà!" và hắn thậm chí không có thời gian để phản ứng thì đã có tảng băng lạnh lẽo dưới lưng và hắn trượt xuống hết quãng đường còn lại và nằm vật ra trên cỏ.

"Cái đéo?" Hắn gầm gừ, ngồi dậy chửi rủa và quay sang trừng mắt nhìn thẳng vào tên khốn Nóng Lạnh kia. "Tao không cần mày giúp! Tao ổn!"

Nửa Nửa chớp mắt nhìn hắn với đôi mắt to ngây thơ đó, trông giống hệt một con mèo. "Tớ không muốn cậu bị thương, Bakugou", cậu nói một cách trơ trẽn.

"Mày-!"

Hắn tiến đến để có thể túm lấy cổ áo của tên Nóng Lạnh và lắc cậu, chỉ một chút thôi để hù dọa cậu một chút, thì một bàn tay đặt lên vai hắn và chặn hắn lại.

"Này, bình tĩnh! Đang xếp hàng đấy, Bakugou! Cậu không được chen hàng"

"Hả?" Katsuki quay phắt lại, trừng mắt nhìn Mặt Băng Keo cho đến khi cậu ta lùi lại một bước và giơ tay lên tỏ vẻ đầu hàng. Đúng là hắn nên đầu hàng. "Hàng cái gì? Cho cái quái gì?"

"Quầy hôn của Todoroki."

"Hả?!"

"Quầy hôn của Todoroki," Mặt Băng Keo lặp lại như thể hắn chưa nghe thấy lần đầu. Xin lỗi nhé, thính giác của Katsuki hoàn hảo chết tiệt. "Cậu phải xếp hàng. Không hay ho gì khi chen ngang đâu."

"Hôn? Mắc cái quái gì- hôn tên nào?"

"Todoroki. Cậu ấy mở 1 quầy Hôn. Tớ tưởng tớ đã nói rồi mà" Mặt Băng Keo nói chậm rãi và mặt cậu ta nhăn nhó như thể bị táo bón. Cậu ta giơ tay lên và như thể Katsuki có thể nhìn thấy nó chuyển động chậm rãi khi nó tiến đến hắn và hạ xuống trán hắn với một tiếng "bốp" nhẹ. "Cậu cảm thấy ổn không?"

Katsuki gạt tay. "Tao có ổn không? Mày có ổn không? Mắc cái quái gì mày đi hôn tên- tên Nửa Nửa đó?"

"Vì cậu ấy mở quầy để Hôn..? Chứ sao"

"Mày-!"

Katsuki nhanh chóng nhận ra hắn sẽ chẳng đi đến đâu với tên ngốc này và thay vào đó quyết định quay phắt lại để có thể trực tiếp đối mặt với căn nguyên của tất cả những vấn đề của mình. "Mày!" Hắn gầm gừ, thậm chí không cho phép mình xấu hổ vì nước bọt bắn ra. "Mày đang làm cái quái gì vậy hả?"

"Đây là quầy Hôn đó, là ý tưởng của Uraraka" tên Nừa Nửa nói

Đáng ra hắn phải biết từ đầu mới phải

"Mặt mâm". Hắn phun nước bọt như một tên phản diện sáo rỗng, nguyền rủa chính mặt đất mà con nhỏ đó bước đi. Nhỏ khôn ngoan đấy, bởi vì khi hắn nhìn xung quanh, chẳng thấy nó đâu. Uraraka an toàn rồi.

Còn hiện tại thì.

"Tớ đang cố gắng gây quỹ cho con mèo tớ mới nhặt được," tên Nóng Lạnh tiếp tục, hoàn toàn không hay biết gì về những kế hoạch giết người đang bao trùm trong suy nghĩ của Katsuki. "Em ấy bị bệnh và tớ cần trả tiền viện phí cho ẻm. Cậu có muốn quyên góp không? Cậu sẽ được một nụ hôn nếu quyên góp."

1 nụ hôn

1 nụ hôn với Todoroki

1 nụ hôn với Todoroki ngay trên môi và có lẽ hắn có thể trượt một chút lưỡi nếu nghiêng đầu sang một bên và đặt một tay lên quai hàm của Todoroki... Khoan đã, hắn đang nói cái quái gì vậy?

"Chẳng phải mày giàu lắm à?" Thay vào đó, hắn nghẹn họng, cố gắng không để bất kỳ suy nghĩ nào của mình lộ ra trên mặt. Hắn không nghĩ điều đó có tác dụng chết tiệt nào bởi vì má hắn nóng lên và hắn chỉ biết đôi tai ngu ngốc của mình đã đỏ ửng rồi.

"Tớ không giàu đến thế đâu, Bakugou" Nóng Lạnh nhích chân và nhìn xuống tấm khăn trải bàn bằng nhựa lấp lánh phủ trên bàn trước mặt cậu. Cậu trông bối rối. "Và tớ muốn tự mình kiếm tiền. Tớ không thích xin xỏ ông già đó."

"Xin tiền ông ta chắc chắn không thể tệ hơn cái quái này-"

"Bakugou, nếu cậu không quyên góp thì có thể tránh ra được không? Chúng tớ đã xếp hàng từ rất lâu rồi."

Katsuki quay phắt lại để xem ai dám cắt ngang lời hắn khi hắn đang nói nhưng không thấy ai. Não hắn ngừng hoạt động trong khoảng năm giây trước khi hắn nhận ra chiếc quần soóc và áo phông lơ lửng và nhận ra đó là con nhỏ Tàn Hình chết tiệt.

Nhỏ thở phì phò một cách thiếu kiên nhẫn và khi Katsuki chỉ trừng mắt nhìn giận dữ để đáp lại, nhỏ Tàn Hình bước tới và đẩy hắn sang một bên với sức mạnh hơn hắn nghĩ. Katsuki lảo đảo lùi lại với một tiếng kêu giật mình, há miệng ra để hét vào mặt nhỏ nhưng rõ ràng là nhỏ đó không nghe thấy gì cả.

"Nếu tớ quyên góp 2 lần thì tớ được hôn 2 cái hén, Todoroki?" nhỏ đó ngọt ngào nói, không còn chút hung hăng nào trước đó trong giọng nói đó. Nhỏ rút ra hai tờ tiền giấy mới tinh từ trong túi và đặt chúng vào bên trong chiếc hộp màu hồng có dán nhãn "quyên góp" bằng phông chữ vui nhộn.

Todoroki gật đầu. Cậu nghiêng người qua bàn để hôn nhỏ trước khi dừng lại một cách ngượng ngùng, vẻ mặt không chắc chắn khi hắn nhận ra tình huống khó xử khi hôn một người bạn gái vô hình. "À, tớ nên..."

"Ồ! Tớ có thể làm được, đừng lo lắng!" Đường viền áo của nhỏ nghiêng người qua bàn một cách nhanh chóng, tiến đến rất gần khuôn mặt của Todoroki một cách ngượng ngùng. Có âm thanh của hai tiếng "chụt" ướt át, trước khi nhỏ buông ra và tất cả bọn họ đều có thể nhìn rõ khuôn mặt Todoroki đỏ như thế nào. Rốt cuộc thì con nhỏ đó đã hôn tên đó ở đâu?

Trên má?

Trên trán?

Trên môi?!

Đó là một bí ẩn sẽ không bao giờ được giải đáp, tuy nhiên, bởi vì nhỏ đó nhảy chân sáo đi một cách vui vẻ trong khi ngân nga một giai điệu vui tươi, để lại sự hỗn loạn tuyệt đối phía sau.

Người tiếp theo trong hàng là nhỏ Ếch, đưa tiền của mình và sau đó nhanh chóng lao tới hôn Todoroki lên má. Đó là một nụ hôn rất trong trắng và thuần khiết, Katsuki ghi nhận với sự nhẹ nhõm, có gì đó dịu đi bên trong ngực hắn. Vì lý do nào đó, tâm trí hắn ngay lập tức chuyển tồi con mẹ nó tệ nhất khi hắn nhớ lại lưỡi của nhỏ đó dài như thế nào mặc dù nhỏ không có vẻ gì là kiểu người đó. "Cậu đang làm một điều tuyệt vời và tốt bụng đó, ộp," nhỏ kêu lên trước khi di chuyển sang một bên để Mặt Ngu đến lượt.

Thằng tóc vàng chạy đến bàn một cách phấn khích, lục lọi trong túi trước khi kéo ra một kho dự trữ ấn tượng gồm...

Ba tờ đô la nhàu nát, một thanh socola bị chảy méo mó vẫn còn trong vỏ, một chiếc khăn giấy sờn rách đang phân hủy, và một lượng bụi bẩn kinh khủng trong túi.

Khuôn mặt ngốc nghếch của Mặt Ngu hiện rõ vẻ thất vọng. "Xin lỗi, anh bạn," cậu đưa cho Todoroki kho dự trữ của mình, đầu cúi xuống và mắt rơm rớm nước mắt như thể sắp khóc. "Tớ chỉ có ba đô la. Tớ có thể chỉ quyên góp số này mà không cần nụ hôn vì nó có giá năm đô la và tớ không có đủ khả năng chi trả. Cậu có thể giữ luôn cả sô cô la nữa."

"Không sao đâu, Denki" Todoroki nói, cầm lấy tiền và socola và tặng cậu ta một nụ cười nhẹ "Tớ vẫn có thể hôn cậu nếu cậu muốn. Vì cậu là bạn của tớ"

"Thật sao?" Mặt Ngu ngẩn đầu, nước mắt bay hơi ngay lập tức và đôi mắt lấp lánh hiện rõ trên mặt "Cậu là tuyệt nhất đó Todoroki"

Cậu ta nghiêng người qua bàn trên đầu ngón chân, tay run rẩy một chút khi đưa chúng lên mặt Nóng Lạnh. "Xin lỗi nếu hơi thở của tớ có mùi," Mặt Ngu thở ra lo lắng, rung động rõ rệt một chút trước khi nghiêng đầu và hôn Todoroki ngay trên môi.

Nó kéo dài hơn mức nên kéo dài.

Mặt Ngu hôn cậu và hôn và hôn và như thể những giây phút trôi qua như sự dịch chuyển của một mảng kiến tạo khi tất cả bọn họ quan sát và sau đó Todoroki chết tiệt nhắm mắt lạinghiêng người vào nụ hôn, đưa tay lên má Kaminari để tên đó có thể... cái gì, kéo cậu vào gần hơn sao?

Đó là giọt con mẹ nó nước tràn ly rồi.

Katsuki xông đến đó và giật Mặt Ngu ra khỏi cậu bé ngây thơ mà tên đó vừa tấn công, có lẽ nó đã cho lưỡi vào miệng Todoroki ngay trước mặt mọi người như thể Nóng Lạnh là một loại gái điếm rẻ tiền nào đó chứ không phải là người đáng được thưởng rượu ngon và được quyến rũ một cách yêu thương...

"Này! Tớ chưa xong mà!" Mặt Ngu rên rỉ, liếc hắn nhưng Katsuki chỉ dán mắt lên mỗi Todoroki

Hắn rút ví ra và đập xuống 20 đô, nhìn thẳng vào mắt Todorki. "Mua được bao nhiêu hả, Nóng Lạnh?"

"4 nụ hôn" Todoroki trả lời và đôi mắt cậu liếc nhìn phía sau Katsuki, đến những thiếu niên chắc chắn đang tức giận lẩm bẩm và phàn nàn về việc chen ngang và việc không công bằng như thế nào khi Bakugou có thể làm bất cứ điều gì hắn muốn trong khi họ đã kiên nhẫn chờ đợi. "Nhưng Bakugou, hàng-"

"Im mồm"

Katsuki gắt lên trước khi giật lấy cà vạt của Todoroki và kéo cậu vào. 

Đó là nụ hôn đầu tiên của họ và như thể pháo hoa nổ ra từ môi hắn bởi vì nó cực kì...

Kinh khủng.

Katsuki đã đánh giá sai khoảng cách giữa họ một cách nghiêm trọng nên khi hắn kéo cậu về phía trước, má của Todoroki đã đập vào miệng Katsuki đau điếng và răng của cậu đã cắn vào môi hắn và pháo hoa mà hắn cảm thấy thực ra chỉ là những tia đau đớn. Hắn lùi lại để cố gắng phục hồi sau cú va chạm, chửi rủa và đưa tay lên kiểm tra xem môi mình có chảy máu hay không.

Không chảy, vì hắn không phải là một thằng hèn nhát không giống như một số người nhưng nó vẫn đau.

"Á," Todoroki nói, kéo lại và nhìn Katsuki với vẻ mặt như bị phản bội bằng đôi mắt to ngây thơ đó như thể cậu là một con mèo vừa bị chủ nhân yêu thích của mình dẫm lên đuôi. Không phải là Katsuki tuyên bố là chủ nhân của Todoroki hay nói rằng Todoroki thuộc về hắn hay cậu là một con mèo bởi vì không phải cậu có tai mèo hay... Hay đuôi.... Nó- nó chỉ là một phép ẩn dụ chết tiệt!

"Đệch, tao xin lỗi"

Lần này hắn đảm bảo cả hai đã sẵn sàng trước khi nghiêng người vào lần nữa, để Todoroki thu hẹp khoảng cách giữa họ. Môi họ chạm nhau và nó hơi hụt hẫng vì Katsuki không cảm thấy gì ngoài sự nhức nhối trên môi dưới và sự tê dại đang nhanh chóng lan tỏa.

Nhưng chỉ cần có Todoroki ở gần như thế này và cảm nhận sự mềm mại của làn da và ngửi thấy mùi nước hoa của cậu đã đủ khiến Katsuki phấn khích và hắn nhanh chóng nhận ra rằng điều này sẽ không bao giờ là đủ. Dù hắn có hôn Todoroki bao nhiêu lần, hắn vẫn sẽ luôn muốn nhiều hơn thế.

Katsuki thử nghiệm bằng cách lùi lại để hít một hơi nhanh trước khi hôn Todoroki lần nữa và lần này khi hắn nghiêng đầu và để lưỡi lướt qua đường viền môi của Todoroki, hương vị của cậu say đắm đến mức Katsuki không còn nghi ngờ gì nữa rằng lý thuyết của hắn là đúng: hắn sẽ không bao giờ chán Todoroki Shouto.

Đến lần tiếp theo môi họ chạm nhau trong một nụ hôn, Katsuki tự coi mình là một chuyên gia. Todoroki rõ ràng cũng thích thú vì cậu phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ, hụt hơi và tan chảy dưới tay hắn như cục bột nhão chết tiệt. Cậu ta quá dễ dãi, chỉ cần liếm vào miệng cậu và cắn vào môi dưới là cậu sẽ tan vỡ.

Katsuki vừa định luồn tay dưới áo Todoroki thì ai đó túm lấy vai hắn và kéo ra, đột ngột kéo hắn trở lại thực tại. "...cái quái-?" hắn lẩm bẩm, ngơ ngác, và đưa bàn tay run rẩy lên đôi môi sưng mọng. Hắn vừa...?

"Bakugou, tránh ra! Bốn nụ hôn rồi!" Tóc Chỉa phàn nàn, khoanh tay và trừng mắt hắn. "Đừng chiếm giữ Todoroki nữa, thật là thiếu nam tính!"

Âm thanh của cái từ ngu ngốc đó - "nam tính", cái quái gì nó có nghĩa chứ? - nhanh chóng khiến hắn lấy lại tinh thần để hét lại, "Cái đầu tiên không tính, lũ làm nền chết tiệt!"

"Bakugou, tránh ra," Băng Keo hét lên và khi Katsuki quay lại để hét vào mặt cậu ta, cảnh tượng cả lớp trừng mắt nhìn hắn khiến cậu lùi lại một bước.

Tóc Chỉa nhanh chóng chớp lấy cơ hội đưa tiền của mình trước hắn, nghiêng người qua bàn và hôn Todoroki thẳng lên môi. Cảnh tượng đó khiến Katsuki tức giận đến mức hắn lục lọi trong túi để tìm thêm tiền mặt.

Nếu hắn phải trả cho cái cây kẹo bạc hà ngu ngốc đó một nghìn đô la chết tiệt để ngừng hôn người khác, hắn sẽ làm điều đó.

Nhưng hắn hết tiền rồi.

Đống tiền của hắn đâu hết rồi?!

Katsuki nhìn chằm chằm vào chiếc ví trống rỗng của mình một cách không tin nổi trước khi quay sang nhìn Todoroki, người hiện đang nghiêng người hôn Tay Xúc Tua lên trán. Vì lý do nào đó, cậu đang nhìn thẳng vào Katsuki khi làm điều đó và có một biểu cảm mà hắn không thể đọc được trên khuôn mặt cậu.

"Mày có thể ngừng hôn người khác không?" Katsuki rít lên, bởi vì biểu cảm đó đang khiến tim hắn đập thình thịch trong ngực. Tại sao tên khốn nửa nọ nửa kia ngu ngốc đó không làm một buổi bán bánh hay cái gì đó? Tại sao lại là một quầy hôn trong tất cả mọi thứ?!

"Tớ vẫn phải kiếm tiền, Bakugou," Todoroki nói, nhìn thẳng vào hắn với vẻ gì đó như khó chịu hoặc bực bội trải dài trên khuôn mặt đẹp trai ngu ngốc đó. Cậu nhướn mày và sau đó nói thêm một cách lạnh lùng, "Trừ khi cậu có lý do chính đáng để tớ dừng lại?"

Katsuki suy nghĩ về điều đó.

Hắn nghĩ đến việc nắm lấy cà vạt của Nửa Nửa và kéo cậu lại gần, tiến sát mặt cậu để hắn có thể thấy đôi mắt cậu mở to và hơi thở gấp gáp như thế nào khi Katsuki nói với cậu, "Hẹn hò với tao."

Nếu hắn nhắm mắt lại và nghĩ về điều đó, hắn có thể hoàn toàn tái cấu trúc biểu cảm chính xác mà Todoroki sẽ thể hiện, cách lông mày cậu nhướn lên từng chút một khó nhận thấy và đôi má tàn nhang của cậu sẽ đỏ lên khi cậu nhận ra chính xác những gì Katsuki đang nói.

Hắn nghĩ đến việc nói những lời đó, thú nhận hắn đã dành chính xác bao nhiêu thời gian để nghĩ về đôi môi hoàn hảo ngu ngốc của Todoroki, và mở miệng để nói với cậu.

Nhưng Katsuki không thể nói ra lời nào.

Cả lớp đang nhìn họ như thể họ là một cuộc quan sát ở sở thú và những lời nói khô héo nhanh hơn sa mạc Sahara và hắn không thể làm được. Không phải khi tất cả bọn họ đang nhìn. Không phải như thế này.

Hắn lùi lại và nỗi đau lóe lên trên khuôn mặt Todoroki giống như một mũi tên xuyên qua ngực nhưng hắn buộc mình phải phớt lờ nó, bước nhanh về phòng mình như một người đàn ông đang thực hiện một nhiệm vụ.

Bốn phút sau, Katsuki bước mạnh mẽ trở lại bên ngoài.

"Đây," Hắn gầm gừ, đẩy tên Người Dơi sang một bên và nhét một xấp tiền trước khuôn ngực cơ bắp ngu ngốc của Todoroki. "Đủ chưa?"

Todoroki lùi lại vì lực đẩy trước khi lấy lại thăng bằng và đứng thẳng dậy, nhìn xuống tiền rồi nhìn lên lại. "Bakugou..."

"Chỉ cần nói cho tao biết mày cần bao nhiêu tiền nữa cho con mèo chết tiệt đó và tao sẽ trả phần còn lại, được chưa?! Mấy thằng này sướt mướt đến nỗi chúng nó cũng sẽ quyên góp thôi nếu mày chỉ đăng một câu chuyện buồn và gửi một bức ảnh của thứ xấu xí đó. Mày không cần phải làm tất cả những thứ ngu ngốc này chỉ để kiếm tiền."

Todoroki nhìn lên hắn, mắt mở to và long lanh, miệng hơi há ra. "Bakugou, cái này nhiều quá..."

"Đừng hiểu lầm!" Katsuki có thể cảm thấy cái hơi nóng ngu ngốc đó lại bốc lên mặt mình và khoanh tay lại như thể điều đó sẽ che giấu nó. "Tao làm điều này vì con mèo, hiểu chưa, Hai màu?"

Một bàn tay to lớn đặt lên vai hắn và Katsuki chắc chắn rằng hắn sẽ bị một tên nhân vật phụ nào đó muốn có cơ hội hôn Todoroki đến nỗi hắn bắt đầu chuẩn bị tinh thần để bị kéo lại. Nhưng hắn không bị hét vào mặt hay gì cả và bàn tay chỉ ở đó cho đến khi Katsuki quay lại và thấy All Might chết tiệt, và vâng, ông là giáo viên của họ hay gì đó nhưng cảnh tượng về gã đó vẫn không bao giờ hết làm hắn kinh ngạc.

...Không phải là hắn sẽ thừa nhận điều đó một cách lộ liễu.

"Ta sẽ trả phần còn lại, nhóc Todoroki!" Ông ấy nói lớn với một nụ cười toe toét, giơ nắm đấm kia ra và đưa tiền cho Hai nửa. "Tuy nhiên, ta muốn phần thưởng của mình!"

Và với điều đó, ông ấy nghiêng người qua bàn và hôn Todoroki ngay trên trán. Ngọn lửa bùng lên dọc theo mái tóc đỏ của cậu và má đỏ lên khi cậu đứng đó bất động trong ba giây trước khi não Todoroki cuối cùng khởi động lại và cậu lẩm bẩm một lời cảm ơn nhỏ nhẹ.

"Tớ cũng có thể trả một phần chi phí!" Deku, nhắc đến con quỷ chết tiệt, cũng bước lên và lục lọi chiếc ví All Might ngu ngốc của mình, kéo ra một xấp tiền mà Katsuki biết chắc chắn cậu ta đang tiết kiệm cho bức tượng phiên bản giới hạn Silver Age All Might™. "Um, tớ cũng có thể nhận phần thưởng của mình không?"

Katsuki trừng mắt nhìn cậu cho đến khi cậu vội vàng lùi lại, giơ tay lên và chạy trốn. "À, hay là không nhỉ. Nghĩ lại thì, tớ sẽ chỉ quyên góp tiền thôi."

Đúng vậy, hắn nghĩ một cách hả hê, mày tốt nhất là nên biến đi.

Hắn quay lại nhìn Todoroki, người đang nhìn xuống đống tiền đột ngột mà cậu đã tích lũy được chỉ trong hai phút với vẻ không tin. "Đó là số tiền mày cần, đúng không?"

Todoroki gật đầu, cuối cùng nhìn lên Katsuki. "Bakugou," cậu nói nhỏ nhẹ và bước đến gần hơn. "Cảm ơn cậu. Điều này thật-"

"Ờ," Katsuki khàn giọng, trước khi hắng giọng và quay mặt đi khỏi Todoroki mặc dù việc quay mặt đi khỏi cậu dường như là điều khó khăn nhất mà hắn từng làm. "Không có gì to tát cả. Và ít nhất bây giờ mày có thể giúp con cục bông đó."

"Ừm," Todoroki nói nhỏ nhẹ, bước đến gần hơn với một nụ cười dịu dàng. Cậu ở gần rồi, chiếc mũi tàn nhang và hàng mi không đồng đều và những đốm xanh nhỏ trong đôi mắt xám của cậu đều rõ ràng như pha lê. Todoroki đang ở rất gần. "Cậu không muốn nhận nụ hôn của mình sao?"

Nụ hôn.

Não hắn chập mạch khi nghĩ đến việc hôn Todoroki lần nữa, về việc có đôi môi cậu dưới môi mình và ôm cậu thật chặt, nhưng trước khi hắn làm vậy, có một việc cần làm trước.

Mọi người đều kinh ngạc khi Katsuki giật tấm biển quầy hôn khỏi bàn, ném nó ra sau lưng và gầm gừ với tất cả lũ nhân vật phụ đang nhìn chằm chằm vào họ như thể họ là trò giải trí trực tiếp trong một bữa tối sang trọng. "Biến đi, lũ làm nền! Quầy chết tiệt này đóng cửa vĩnh viễn rồi nên đừng đứa nào dám động tay động chân vào bạn trai tao nữa!"

"Bạn trai?" Todoroki thở hổn hển từ phía sau hắn và Katsuki nhăn nhó.

Hắn không có ý nói vậy nhưng hắn không hối hận. Đó là những gì hắn muốn Todoroki trở thành và đã đến lúc hắn thành thật về những mong muốn của mình, không còn trốn tránh lũ làm nền đó nữa.

"Ờ, bạn trai."

Khi mọi người vội vã tránh xa bàn tay nổ lách tách và đôi mắt trừng trừng của hắn, Todoroki tiến đến bên cạnh hắn và không hề sợ hãi nắm lấy bàn tay đẫm mồ hôi của hắn, đan những ngón tay của họ vào nhau và kéo nhẹ cho đến khi Katsuki hiểu ý.

Hắn đối mặt với Todoroki, mắt hắn trượt xuống môi cậu hết lần này đến lần khác. Chúng hơi đỏ và sưng lên, bóng và ướt vì bị hôn cả ngày. Hắn muốn hôn cậu và với cách Todoroki đang nhìn hắn, có vẻ như Todoroki sẽ hôn hắn đáp lại.

"Tao được bao nhiêu nụ hôn với số tiền tao đưa cho mày?" Hắn thở ra giữa khoảng trống của đôi môi vị dâu tây, chạm mũi hắn vào mũi Todoroki.

Todoroki cười, để đầu mình gục xuống cho đến khi trán cậu chạm vào ngực Katsuki với một tiếng thịch nhẹ. "Tớ hy vọng sẽ không phải đếm. Đó là ý nghĩa của việc làm bạn trai cậu, đúng chứ?"

Và khi Katsuki cúi xuống để hôn cậu lần nữa, hắn thấy rằng hắn rất thích âm thanh đó.

--------------------------------------------------------------------------

End. 



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro