Chương 201: Vũ Điệu Của Các Thế Giới

Không khí trong kho lưu trữ của gia tộc Von Strauss đặc quánh lại, nặng trĩu như sắp nổ tung. Alex cảm thấy lồng ngực mình bị đè nén, hơi thở trở nên khó khăn. Áp lực năng lượng tỏa ra từ Kael'tharon và vị Pháp sư áo choàng xanh là một thứ gì đó hoàn toàn vượt xa mọi trải nghiệm trước đây của anh. Nó không chỉ là sự lạnh lẽo hay hỗn loạn đơn thuần, mà là một sự hiện diện nguyên thủy, một sức mạnh có khả năng bóp méo chính thực tại.

Kael'tharon, thực thể tinh thể đen khổng lồ, gầm lên một tiếng đáp lại lời thách thức của vị pháp sư. Âm thanh đó không phải là tiếng gầm của một con thú, mà giống như tiếng kim loại khổng lồ bị nghiền nát, tiếng của những vì sao va chạm, một âm thanh khiến xương cốt Alex như muốn rã rời.

"Ngươi không có quyền can thiệp vào chuyện này, Kẻ Bảo Hộ Giả Mạo!" Ý niệm phẫn nộ của Kael'tharon dội thẳng vào tâm trí Alex, khiến anh phải ôm đầu kêu lên một tiếng đau đớn.

Pháp sư áo choàng xanh đứng vững chãi, cây quyền trượng bạc trong tay ông phát ra một luồng hào quang xanh dịu nhẹ, tạo thành một lớp màng mỏng manh nhưng kiên định, dường như đang cố gắng che chắn cho những người đứng phía sau ông, dù Alex không chắc liệu lớp màng đó có ý nghĩa gì trước những sức mạnh khủng khiếp này không.

"Kẻ phản bội này mang theo mầm mống của sự hủy diệt, Kael'tharon," Pháp sư đáp lại, giọng ông trầm và vang vọng, mang một uy quyền không thể xem thường. "Nhưng cách ngươi thực thi 'công lý' cũng sẽ chỉ mang lại thêm hỗn loạn cho các thế giới mà thôi. Ta không thể đứng nhìn."

Alex, dù đầu óc vẫn còn quay cuồng, cố gắng tập trung quan sát. Kẻ Bảo Hộ Giả Mạo? Kael'tharon gọi vị pháp sư như vậy. Và vị pháp sư dường như biết rõ về Alex, về "mầm mống hủy diệt" mà anh mang theo. Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy?

Bishop và Viper, dù cũng lộ rõ vẻ căng thẳng và có phần kinh hãi, vẫn cố gắng giữ một sự bình tĩnh chuyên nghiệp. Bishop ra hiệu cho các đặc vụ SHIELD còn lại (chỉ còn người phụ tá và hai người nữa, những người khác đã bị con rắn năng lượng "xử lý") lùi lại, tìm những vị trí ẩn nấp sau các kệ sách hoặc những khối đá lớn. Viper thì lùi về một góc tối, đôi mắt đỏ rực của cô ta không rời khỏi hai thực thể, như một con mèo đang rình mồi, hoặc đang chờ đợi cơ hội để tẩu thoát.

Giáo sư Armitage thì đã hoàn toàn suy sụp. Ông ngồi bệt xuống sàn, mặt cắt không còn giọt máu, miệng lẩm bẩm những điều gì đó không rõ ràng. Maya cố gắng kéo ông vào một góc khuất hơn, che chắn cho ông bằng chính cơ thể mình.

"Chúng ta phải ra khỏi đây!" Maya thì thầm với Alex, giọng đầy vẻ hoảng sợ. "Nơi này sắp trở thành chiến trường rồi!"

Alex biết Maya nói đúng. Nhưng ra khỏi bằng cách nào? Lối vào duy nhất mà họ biết giờ đây có lẽ đã bị chặn bởi cuộc đối đầu của hai thực thể kia. Và Cổng Năng Lượng vẫn còn đó, tỏa ra một thứ ánh sáng bất ổn và nguy hiểm.

Kael'tharon không nói gì thêm. Thay vào đó, những tinh thể đen trên cơ thể hắn bắt đầu rung động dữ dội. Vô số những mũi nhọn bằng tinh thể đen, sắc bén như dao cạo, hình thành từ không khí xung quanh hắn, rồi đồng loạt bắn về phía Pháp sư áo choàng xanh như một cơn mưa chết chóc.

Pháp sư không hề nao núng. Ông giơ cao cây quyền trượng bạc. Viên ngọc trên đầu quyền trượng lóe lên một ánh sáng xanh lục bảo rực rỡ. Một tấm khiên năng lượng hình vòm, được tạo thành từ những hoa văn hình học phức tạp, hiện ra trước mặt ông, chặn đứng cơn mưa tinh thể đen.

Tiếng "Keng! Keng! Keng!" chói tai vang lên khi những mũi nhọn tinh thể va chạm vào tấm khiên, rồi vỡ tan thành bụi đen. Nhưng lực tác động vẫn đủ mạnh để khiến tấm khiên rung chuyển và mặt đất dưới chân vị pháp sư khẽ nứt ra.

"Sức mạnh của Ngục Tinh Thể Vĩnh Cửu không phải là thứ mà ngươi có thể dễ dàng chống lại đâu, pháp sư!" Kael'tharon gầm lên, rồi hắn vung một cánh tay khổng lồ bằng tinh thể đen về phía đối thủ.

Pháp sư áo choàng xanh nhanh nhẹn lách người né tránh. Cú đấm của Kael'tharon đánh sượt qua, trúng vào một bức tường đá của kho lưu trữ, tạo ra một tiếng nổ long trời lở đất. Gạch đá văng tung tóe, bụi mù mịt. Kho lưu trữ bắt đầu rung chuyển dữ dội, những cuốn sách cổ rơi lả tả từ trên kệ xuống.

"Chạy mau!" Bishop hét lên, cố gắng kéo những người còn lại của mình về phía lối vào, hy vọng có thể tìm được một cơ hội để thoát ra ngoài.

Alex và Maya cũng cố gắng lùi lại, tìm kiếm một chỗ nấp an toàn hơn. Nhưng không có nơi nào là an toàn cả. Những mảnh vỡ từ trần nhà bắt đầu rơi xuống. Cổng Năng Lượng phía sau Kael'tharon dường như cũng trở nên bất ổn hơn, những luồng năng lượng lạ liên tục bắn ra từ đó.

Pháp sư áo choàng xanh, sau khi né được đòn tấn công của Kael'tharon, bắt đầu phản công. Ông xoay cây quyền trượng, miệng lẩm nhẩm những câu thần chú bằng một ngôn ngữ cổ xưa, kỳ lạ mà Alex chưa từng nghe thấy bao giờ. Từ đầu quyền trượng, những sợi xích bằng năng lượng xanh lam bắn ra, quấn lấy Kael'tharon, cố gắng trói buộc hắn lại.

Kael'tharon gầm lên giận dữ, vùng vẫy. Những sợi xích năng lượng siết chặt lấy cơ thể tinh thể đen của hắn, tạo ra những tiếng "xèo xèo" và những tia lửa điện. Nhưng hắn quá mạnh. Với một tiếng gầm kinh thiên động địa, hắn dùng sức mạnh cơ bắp phi thường của mình làm đứt tung những sợi xích năng lượng.

Rồi, hắn lại ngưng tụ một quả cầu năng lượng đen kịt, còn lớn hơn cả lần trước, trên lòng bàn tay, nhắm thẳng về phía Pháp sư.

"Đây là kết thúc cho ngươi, Kẻ Bảo Hộ!"

Pháp sư áo choàng xanh không hề tỏ ra sợ hãi. Ông giơ cao cây quyền trượng, và một luồng ánh sáng trắng bạc, thuần khiết và mạnh mẽ, tỏa ra từ viên ngọc, đối đầu trực diện với quả cầu năng lượng đen của Kael'tharon.

Hai luồng năng lượng đối nghịch va chạm vào nhau giữa không trung, tạo ra một vụ nổ còn kinh hoàng hơn cả những gì Alex từng chứng kiến. Một cơn sóng xung kích quét qua kho lưu trữ, hất văng tất cả mọi người.

Alex cảm thấy mình bị nhấc bổng lên rồi đập mạnh vào một kệ sách. Đầu óc anh quay cuồng, tai ù đi. Anh cố gắng mở mắt, nhưng chỉ thấy một màu trắng xóa và những mảnh vỡ bay loạn xạ.

Khi tầm nhìn của anh dần rõ lại, anh thấy kho lưu trữ đã hoàn toàn biến dạng. Nhiều kệ sách đã đổ sụp, những món đồ cổ vỡ tan tành. Một phần lớn của trần nhà đã sập xuống, để lộ ra khoảng không kỳ lạ với hai mặt trăng đỏ máu.

Kael'tharon và Pháp sư áo choàng xanh vẫn đang đối đầu nhau ở giữa phòng, nhưng cả hai đều có vẻ đã bị ảnh hưởng bởi vụ nổ. Lớp giáp tinh thể đen của Kael'tharon có vài vết nứt, và áo choàng của vị pháp sư cũng bị rách vài chỗ.

Cổng Năng Lượng phía sau Kael'tharon dường như càng trở nên bất ổn hơn nữa, nó đang co giật và phát ra những luồng năng lượng hỗn loạn, như thể sắp sụp đổ.

Bishop, Viper, và những người còn lại của SHIELD đang cố gắng gượng dậy từ đống đổ nát, vẻ mặt đầy vẻ kinh hoàng.

"Chúng ta phải ra khỏi đây!" Bishop hét lên, giọng lạc đi. "Nơi này sắp nổ tung rồi!"

Alex nhìn Maya, người đang nằm cách đó không xa, có vẻ như bị choáng nhưng không bị thương nặng. Anh cố gắng bò lại gần cô.

Ngay lúc đó, Kael'tharon, sau một thoáng khựng lại, lại gầm lên một tiếng nữa. Hắn không còn quan tâm đến Pháp sư áo choàng xanh nữa. Đôi mắt đỏ rực của hắn quay sang, nhìn thẳng vào Alex.

"Ngươi! Kẻ phản bội! Dù có kẻ nào bảo vệ ngươi, ngươi cũng không thể thoát được đâu!"

Hắn lại giơ một bàn tay khổng lồ lên, những tinh thể đen sắc nhọn bắt đầu hình thành.

Nhưng lần này, Pháp sư áo choàng xanh đã hành động trước. Ông ta đột ngột xuất hiện ngay trước mặt Kael'tharon, cây quyền trượng bạc trong tay ông phát ra một luồng sáng chói lòa.

"Không phải hôm nay, Kael'tharon!" Pháp sư hét lên, rồi ông ta dùng quyền trượng đập mạnh xuống đất.

Một vòng tròn năng lượng màu vàng kim khổng lồ, với vô số những ký tự cổ xưa phức tạp, hiện ra trên mặt đất, bao bọc lấy cả Kael'tharon và chính vị pháp sư.

"Đây là... một phong ấn dịch chuyển?" Viper lẩm bẩm, đôi mắt cô ta mở lớn vì kinh ngạc.

Vòng tròn năng lượng bắt đầu co lại, kéo cả Kael'tharon và Pháp sư áo choàng xanh vào giữa. Kael'tharon gầm lên phản kháng, cố gắng phá vỡ vòng tròn, nhưng dường như vô ích.

"Hãy nhớ lấy lời ta, Kẻ Phản Bội!" Tiếng gầm cuối cùng của Kael'tharon vang vọng trong tâm trí Alex, trước khi hắn và Pháp sư áo choàng xanh, cùng với vòng tròn năng lượng, biến mất vào một tia sáng chói lòa, để lại một sự im lặng đột ngột và một khoảng không trống rỗng.

Cùng lúc đó, Cổng Năng Lượng phía sau cũng bắt đầu co rút lại một cách dữ dội, rồi với một tiếng "phụt" cuối cùng, nó hoàn toàn khép lại, chỉ còn lại bức tường đá với viên đá đen tuyền ở giữa, giờ đây đã trở nên lạnh lẽo và không còn chút năng lượng nào.

Kho lưu trữ chìm vào sự im lặng. Chỉ còn lại đống đổ nát, bụi mù, và những con người đang bàng hoàng nhìn nhau.

Họ... họ đã sống sót?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro