Chương 204: Những Mảnh Ghép Trong Bóng Tối Mới

Tiếng gõ cửa của Alex vang lên khe khẽ trong sự im lặng của khu nhà an toàn. Vài giây sau, cánh cửa phòng Maya hé mở, khuôn mặt cô lộ rõ vẻ ngạc nhiên và một chút lo lắng khi nhìn thấy Alex.

"Có chuyện gì vậy, Alex?" cô hỏi nhỏ, liếc nhìn ra hành lang để đảm bảo không có ai đang theo dõi. "Anh có sao không?"

Alex lắc đầu, ra hiệu cho Maya vào phòng mình. Khi cánh cửa đã được đóng lại cẩn thận, anh mới lên tiếng, giọng đầy vẻ ưu tư. "Tôi... tôi nghĩ có chuyện không ổn với Codex."

Maya nhíu mày. "Codex? Ý anh là... cuốn sách đó?" Cô biết Alex có một cuốn sách bí ẩn mà anh thường xuyên tham khảo, nhưng anh chưa bao giờ nói rõ về bản chất của nó.

Alex gật đầu. Anh biết mình không thể che giấu mãi được, ít nhất là với Maya, người đồng hành duy nhất của anh lúc này. "Nó không chỉ là một cuốn sách thông thường, Maya. Nó... nó giống như một thực thể, một trí tuệ nhân tạo cổ xưa, có khả năng phân tích và cung cấp thông tin. Con dao obsidian mà tôi đã mất... nó là kênh liên lạc chính của tôi với Codex."

Anh kể cho Maya nghe về cảm giác "trống rỗng" và "mất mát" mà anh vừa cảm nhận được, về sự im lặng đáng sợ từ nơi mà Codex từng hiện hữu trong tâm trí anh.

Maya lắng nghe một cách chăm chú, khuôn mặt cô ngày càng trở nên nghiêm trọng. "Vậy là... anh nghĩ SCP Foundation đã làm gì đó với nó?"

"Tôi không biết chắc," Alex đáp, giọng đầy vẻ bất lực. "Có thể họ đã tìm ra cách để 'vô hiệu hóa' nó, hoặc 'cô lập' nó khỏi tôi. Hoặc có thể... có thể nó đã tự 'tắt' đi vì một lý do nào đó mà tôi không hiểu được. Nhưng cảm giác đó rất thật, Maya. Như thể một phần của tôi vừa mới biến mất."

Sự im lặng bao trùm lấy căn phòng. Maya có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng và mất mát trong giọng nói của Alex. Đối với anh, Codex không chỉ là một công cụ, mà còn là một người bạn đồng hành, một chỗ dựa tinh thần trong những lúc khó khăn nhất.

"Vậy... nếu không còn Codex nữa," Maya nói khẽ, "chúng ta sẽ phải làm sao, Alex? Làm thế nào để chúng ta có thể tìm hiểu về Hội Huynh Đệ, về The Weaver, về tất cả những bí ẩn này?"

Alex nhìn cô, ánh mắt anh ánh lên một sự kiên định mới, dù vẫn còn đó nỗi buồn. "Chúng ta vẫn còn những gì Codex đã dạy tôi, Maya. Chúng ta vẫn còn kiến thức, còn kinh nghiệm. Và chúng ta vẫn còn cuốn sổ tay của Aris Thorne."

Anh lấy cuốn sổ tay bìa da đen ra khỏi áo khoác, đặt lên chiếc bàn nhỏ. "Đây có thể là chìa khóa quan trọng nhất của chúng ta vào lúc này. Nó chứa đựng thông tin về The Weaver, về Hội Huynh Đệ, và cả biểu tượng của Kẻ Sáng Lập Ouroboros nữa. Chúng ta cần phải nghiên cứu nó thật kỹ, từng chi tiết một."

"Nhưng chúng ta đang bị SHIELD giám sát," Maya nhắc nhở. "Liệu họ có để chúng ta tự do nghiên cứu không? Và nếu chúng ta tìm thấy điều gì đó quan trọng, họ chắc chắn sẽ muốn chiếm đoạt nó."

"Tôi biết," Alex gật đầu. "Đó là lý do tại sao chúng ta phải thật cẩn thận. Chúng ta sẽ 'hợp tác' với họ, chia sẻ những thông tin bề nổi. Nhưng những khám phá thực sự quan trọng, chúng ta phải tìm cách giữ lại cho riêng mình, hoặc ít nhất là tìm cách sử dụng chúng trước khi họ kịp can thiệp."

Anh nhìn Maya. "Cô có kỹ năng về máy tính, phải không? Liệu có cách nào để chúng ta có thể sao chép hoặc lưu trữ thông tin từ cuốn sổ tay này một cách bí mật không, mà không bị SHIELD phát hiện?"

Maya suy nghĩ một lúc. "Có thể. Nếu chúng ta có quyền truy cập vào một máy tính không bị giám sát quá chặt, và một thiết bị lưu trữ nhỏ. Nhưng ở đây, trong cơ sở này, mọi thứ đều có thể bị theo dõi."

"Vậy thì chúng ta phải tìm cách," Alex nói. "Hoặc, chúng ta phải ghi nhớ tất cả những gì quan trọng nhất."

Họ cùng nhau xem xét lại cuốn sổ tay, lật giở từng trang, cố gắng tìm kiếm những manh mối mới dưới ánh sáng của những gì vừa xảy ra. Biểu tượng xoắn ốc, những ký tự năng lượng, những ghi chú về The Weaver và các nghi lễ cổ xưa. Mọi thứ dường như càng trở nên phức tạp và nguy hiểm hơn.

"Còn về con dao obsidian của anh thì sao?" Maya hỏi. "Kẻ áo choàng đó nói rằng anh sẽ 'tự tìm đến chúng'. Anh có nghĩ điều đó có nghĩa là chúng ta nên chủ động tìm kiếm Hội Huynh Đệ không?"

Alex lắc đầu. "Tôi không nghĩ vậy. Đó có thể là một cái bẫy. Hắn ta muốn tôi đến, có lẽ là để lợi dụng tôi, hoặc để lấy lại thứ gì đó khác mà hắn cho là tôi đang giữ. Chúng ta không thể hành động một cách mù quáng."

Anh nghĩ đến lời cảnh báo của Viper về việc con dao có thể là một "thiết bị theo dõi". "Có lẽ, việc mất con dao lại là một điều may mắn trong lúc này. Nếu nó thực sự đang theo dõi chúng ta, thì ít nhất bây giờ chúng cũng không biết chính xác chúng ta đang ở đâu, hoặc đang làm gì." Dù nói vậy, Alex vẫn cảm thấy một sự mất mát lớn lao.

"Vậy, kế hoạch trước mắt của chúng ta là gì?" Maya hỏi. "Ngoài việc nghiên cứu cuốn sổ tay này?"

"Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về 'sự xâm nhập Earth-1218'," Alex nói, giọng đầy vẻ nghiêm túc. "Lời cảnh báo đó, và lời buộc tội của Kael'tharon... chúng chắc chắn có liên quan đến tôi, và có thể là cả nguồn gốc của Codex nữa. Nhưng làm thế nào để tìm hiểu về một điều mà ngay cả SHIELD cũng có vẻ không biết gì?"

Anh nghĩ đến Pháp sư áo choàng xanh. Ông ta dường như biết rất nhiều. Nếu có cơ hội gặp lại ông ta...

"Và chúng ta cũng cần phải chuẩn bị cho cuộc 'họp nhóm' với Bishop và Viper," Alex nói thêm. "Họ chắc chắn sẽ muốn biết chúng ta đã tìm thấy gì từ cuốn sổ tay. Chúng ta cần phải quyết định xem sẽ chia sẻ những gì, và giữ lại những gì."

Họ ngồi lại với nhau, thảo luận, phân tích, và lên kế hoạch. Dù không còn sự hỗ trợ trực tiếp từ Codex, nhưng sự phối hợp giữa trí tuệ phân tích của Alex và khả năng tìm kiếm thông tin của Maya dường như đang tạo ra một sức mạnh mới, một sự bù đắp cho những mất mát.

Buổi chiều hôm đó, khi họ đang cố gắng sao chép lại một vài sơ đồ quan trọng từ cuốn sổ tay của Aris Thorne ra một cuốn sổ ghi chép riêng, một đặc vụ SHIELD đến gõ cửa.

"Agent Bishop muốn gặp hai người," viên đặc vụ nói, giọng không chút cảm xúc. "Ngay bây giờ. Tại phòng họp cũ."

Alex và Maya nhìn nhau. Lại một cuộc "họp nhóm" nữa. Lần này sẽ là gì đây?

Họ cẩn thận cất giữ cuốn sổ tay của Aris Thorne và những ghi chú của mình, rồi đi theo viên đặc vụ.

Khi đến phòng họp, họ thấy Bishop và Viper đã ngồi sẵn ở đó, vẻ mặt cả hai đều có chút gì đó khác lạ, một sự pha trộn giữa căng thẳng và một chút gì đó như... sự phấn khích không thể che giấu.

Trên chiếc bàn giữa phòng, không phải là chiếc hộp nhạc, mà là một màn hình lớn đang hiển thị một loạt những hình ảnh và dữ liệu phức tạp.

"Chào buổi chiều," Bishop nói, giọng ông ta có chút gì đó khác thường. "Chúng tôi nghĩ rằng hai người sẽ rất 'hứng thú' với những gì chúng tôi vừa mới phát hiện ra từ đoạn dữ liệu mã hóa của thực thể ánh sáng kia."

Ông ta chỉ vào màn hình. "Sau nhiều nỗ lực, chúng tôi đã giải mã thêm được một phần nữa. Và nó... khá là đáng lo ngại."

Alex và Maya tiến lại gần, nhìn vào màn hình. Bên cạnh những dòng mã quen thuộc, có một vài hình ảnh 3D đang xoay tròn. Đó là những mô hình của những cấu trúc kiến trúc kỳ lạ, những tòa tháp cao vút, những cây cầu uốn lượn, tất cả đều được tạo thành từ một thứ vật liệu màu đen tuyền, giống như tinh thể.

Và ở giữa những mô hình đó, là một dòng chữ đã được giải mã, nhấp nháy màu đỏ:

"Mục tiêu ưu tiên: Vô hiệu hóa hoặc đồng hóa các 'điểm neo' của thực tại Earth-1218. Chuẩn bị cho Giai Đoạn Xâm Nhập Cuối Cùng."

Earth-1218. Lại là nó.

Và lần này, là một kế hoạch xâm nhập.

Alex cảm thấy máu trong người mình như đông cứng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro