Chương 170: Giữa Những Vòng Xoáy Đối Nghịch
Cơn đau buốt từ vai và sự choáng váng vì mất máu khiến ý thức của Alex chập chờn giữa tỉnh và mê. Hình ảnh cuối cùng anh nhìn thấy - bóng người mặc áo choàng đen và chiếc nhẫn bạc có biểu tượng xoắn ốc - như một mũi kim chích thẳng vào não bộ, gieo rắc một nỗi kinh hoàng còn lớn hơn cả cơn đau thể xác.
Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu. Chúng không chỉ gọi điện đe dọa. Chúng đã ở đây. Ngay giữa cuộc hỗn chiến này.
Alex cố gắng mở mắt, cố gắng gượng dậy, nhưng cơ thể anh không còn chút sức lực. Anh chỉ có thể mơ hồ nghe thấy những tiếng hét, tiếng súng nổ, tiếng năng lượng va chạm, và tiếng gầm gừ giận dữ của tên giáo phái vẫn còn đang chặn đường phía trên.
"Thêm một kẻ nữa sao?!" Giọng Bishop vang lên, đầy vẻ tức giận và có chút gì đó không tin được. "Hôm nay đúng là ngày tận thế của SHIELD rồi!"
Bóng người mặc áo choàng đen vẫn đứng đó, ở phía dưới cầu thang, tay cầm con dao obsidian của Alex. Hắn không có vẻ gì là muốn tham gia vào cuộc chiến hỗn loạn phía trên. Hắn chỉ đứng đó, im lặng, như một quan sát viên lạnh lùng, hoặc như một kẻ săn mồi đang chờ đợi thời cơ.
Con dao obsidian trong tay hắn dường như cũng trở nên khác lạ. Ánh sáng đen mờ ảo thường thấy của nó giờ đây dường như bị một thứ năng lượng khác, cổ xưa và mạnh mẽ hơn, bao bọc lấy, khiến nó trở nên im lìm một cách đáng sợ.
"Trả lại con dao đó!" Maya hét lên, giọng cô lạc đi vì sợ hãi và phẫn nộ. Cô cố gắng lao xuống phía dưới, nhưng Viper đã kịp thời giữ cô lại.
"Đừng dại dột, cô bé!" Viper gằn giọng. "Kẻ đó... không đơn giản đâu. Hắn không giống lũ giáo phái kia." Ánh mắt đỏ rực của Viper nhìn chằm chằm vào bóng người áo choàng, một vẻ dè chừng và cảnh giác hiếm thấy hiện rõ trên khuôn mặt cô.
Tên giáo phái với chiếc roi năng lượng, sau một thoáng bất ngờ trước sự xuất hiện của kẻ lạ mặt, lại tiếp tục tấn công về phía các đặc vụ SHIELD và Bishop, những người đang cố gắng vừa bắn trả vừa dìu hai đồng đội bị thương xuống.
Cuộc chiến trên cầu thang trở nên cực kỳ hỗn loạn. Không gian chật hẹp khiến việc né tránh trở nên khó khăn. Thêm hai đặc vụ SHIELD nữa trúng đòn, ngã gục. Chỉ còn lại Bishop và người phụ tá của ông ta đang cố gắng cầm cự.
Alex cố gắng tập trung chút ý thức còn sót lại, nhìn về phía bóng người áo choàng. Hắn đang làm gì? Tại sao hắn lại lấy con dao của anh? Mục tiêu của hắn là gì?
Rồi, bóng người đó từ từ ngẩng đầu lên, dù khuôn mặt vẫn chìm trong bóng tối của chiếc mũ trùm. Alex có cảm giác như hắn đang "nhìn" thẳng vào mình.
"Kẻ mang dấu ấn của Imago... và cả những vòng xoáy bất tận..." Một giọng nói trầm thấp, cổ xưa, không phải bằng lời, mà bằng một dạng thần giao cách cảm lạnh lẽo, vang lên trong tâm trí Alex. Giọng nói đó khác hẳn với giọng máy móc của thực thể ánh sáng, cũng khác với giọng kẻ cả của Quản Lý Hội Huynh Đệ đã gọi cho anh. Giọng nói này mang một sự uy nghiêm và một quyền năng khó tả.
Imago? Codex Imago? Hắn biết về Codex? Và "những vòng xoáy bất tận"? Có phải hắn đang nói về biểu tượng xoắn ốc không?
"Ngươi đã khuấy động những gì nên được ngủ yên, kẻ ngoại đạo. Ngươi đã chạm vào những tri thức không thuộc về ngươi."
Alex cố gắng cử động, cố gắng nói điều gì đó, nhưng không thể. Cơ thể anh quá yếu, và tâm trí anh đang bị áp đảo bởi sự hiện diện mạnh mẽ của kẻ này.
Bóng người áo choàng từ từ giơ con dao obsidian lên, quan sát nó một cách kỹ lưỡng, như thể đang xem xét một món đồ chơi thú vị. "Một công cụ thú vị. Có tiềm năng. Nhưng trong tay ngươi, nó chỉ mang lại sự hỗn loạn."
Rồi, hắn quay người, không còn để ý đến cuộc chiến đang diễn ra phía trên nữa. Hắn từ từ bước xuống những bậc thang cuối cùng, biến mất vào bóng tối của tầng hầm phía dưới.
Cùng lúc đó, tên giáo phái cuối cùng cũng bị Bishop và người phụ tá hạ gục. Nhưng cả hai người họ cũng đã bị thương khá nặng.
"Hắn... hắn đi rồi..." Maya lắp bắp, nhìn về phía cầu thang trống rỗng. "Kẻ mặc áo choàng đó... hắn đã lấy con dao của anh!"
Alex cảm thấy một sự tuyệt vọng trào dâng. Con dao obsidian. Mối liên kết duy nhất của anh với Codex. Vũ khí duy nhất của anh. Giờ đây đã rơi vào tay một thành viên bí ẩn và quyền năng của Hội Huynh Đệ Xoắn Ốc Vĩnh Cửu.
"Chúng ta phải đuổi theo hắn!" Alex cố gắng gượng dậy, nhưng cơn đau từ vai khiến anh lại ngã khuỵu xuống.
"Vô ích thôi, Trần," Bishop nói, giọng khản đặc. Ông ta đang tự băng bó một vết thương trên cánh tay. "Kẻ đó... hắn không phải là thứ mà chúng ta có thể đối phó được vào lúc này. Hắn quá mạnh. Và có vẻ như... hắn không có ý định giết chúng ta. Ít nhất là chưa."
Viper cũng đồng tình. "Hắn chỉ lấy con dao. Mục tiêu của hắn có lẽ là nó, hoặc là cậu, cậu Trần. Nhưng hắn đã không bắt cậu đi. Điều đó khá lạ."
Lạ thật. Tại sao hắn lại tha cho anh? Chỉ lấy đi con dao? Có phải vì anh "mang dấu ấn của Imago"? Hay vì một lý do nào khác mà anh không thể hiểu được?
"Ngươi sẽ tự tìm đến chúng ta, kẻ mang dấu ấn. Khi thời điểm đến. Khi những vòng xoáy đã đủ lớn." Lời nói cuối cùng của kẻ áo choàng lại vang lên trong tâm trí Alex, như một lời tiên tri, một lời nguyền.
"Chúng ta phải rời khỏi đây ngay," Bishop ra lệnh, cố gắng đứng vững. "Tòa nhà này sắp sụp đổ đến nơi rồi. Và tôi không muốn biết còn thứ gì khác đang chờ đợi chúng ta ở đây nữa."
Họ dìu những người bị thương, cố gắng di chuyển xuống cầu thang một cách nhanh nhất có thể. Alex, dù đau đớn và kiệt sức, cũng cố gắng lê bước theo. Anh không còn con dao obsidian, không còn mối liên kết với Codex. Anh cảm thấy trơ trụi và bất lực hơn bao giờ hết.
Khi họ ra đến được tầng hầm, nơi bóng người áo choàng đã biến mất, họ không thấy bất kỳ dấu vết nào của hắn. Chỉ có một không khí lạnh lẽo, cổ xưa, và một cảm giác như vừa có một thế lực vượt xa tầm hiểu biết của họ vừa lướt qua.
Lối thoát hiểm dẫn ra một con hẻm nhỏ phía sau tòa nhà. Bên ngoài, tiếng còi báo động của cảnh sát và cứu hỏa bắt đầu vang lên từ xa. Cuộc tấn công vào cơ sở SHIELD chắc chắn đã gây ra một sự chú ý lớn.
Họ phải nhanh chóng biến mất trước khi cảnh sát thông thường đến.
"Chúng ta sẽ tạm thời đến một nhà an toàn của SHIELD gần đây," Bishop nói, nhìn Alex và Maya. "Hai người sẽ đi cùng chúng tôi. Tôi cần phải biết rõ hơn về những gì đã xảy ra, về Hội Huynh Đệ, và về chiếc hộp nhạc đó."
Lần này, Alex không phản đối. Anh không còn lựa chọn nào khác. Anh đã mất vũ khí duy nhất của mình, và anh đang bị săn đuổi bởi quá nhiều thế lực. Đi cùng SHIELD, dù nguy hiểm, có lẽ là cách duy nhất để anh có thể sống sót và tìm ra câu trả lời.
Nhưng khi anh bước đi trong bóng tối của con hẻm, một câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu: Con dao obsidian của anh, giờ đây nó đang ở đâu? Và kẻ áo choàng đó, hắn thực sự muốn gì ở anh?
Những vòng xoáy định mệnh dường như ngày càng trở nên phức tạp và nguy hiểm hơn. Và Alex, một lần nữa, lại bị cuốn vào giữa chúng, không một chút manh mối về con đường phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro