1.

Căn hộ chìm trong ánh đền vàng mờ ảo, hơi thở của thành phố lúc nửa đêm bị ngăn cách bởi lớp kính cách âm. Không gian tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ tích tắc như thúc giục nhịp đập của một trái tim đang hồi hộp chờ đợi.
Hong nằm trên chiếc sofa da mềm mại, cơ thể căng thẳng trong tư thế được sắp đặt cẩn thận. Hương hoa hồng nhung thoang thoảng trong không khí hòa lẫn với mùi hương cam bergamot nồng nàn từ chiếc nến thơm đang cháy dở. Đó là mùi hương Nut thích.
Sau một ngày dài, ý nghĩ làm điều gì đó đặc biệt cho Nut đã thôi thúc Hong. Không chỉ là bó hoa đặt trên bàn, mà còn là... món quà chính bản thân cậu.
Chiếc ruy băng lụa màu hồng mềm mại được cậu buộc cẩn thận thành một chiếc nơ nhỏ xíu trên đùi trái. Nó nổi bật một cách khiêu khích trên làn da trắng nõn của cậu, ngay bên dưới đường viền của chiếc quần short denim bó sát. Đôi tất trắng cổ lửng ôm lấy đôi chân thon dài, tạo nên một sự tương phản gợi cảm đến nghẹt thở.
Reng.
Tiếng tin nhắn vang lên. Hong vội với lấy điện thoại, trái tim đập thình thịch.
"Anh về tới nơi rồi."
Cậu hít một hơi thật sâu, vờ nhắm nghiền mắt, cố giữ cho hơi thở đều đặn dù lồng ngực đang dâng trào cảm xúc. Mọi giác quan của cậu đều dồn về cánh cửa phía trước.
Cạch.
Tiếng khóa cửa xoay nhẹ. Bóng hình cao lớn của Nut lấp đầy khung cửa. Hơi lạnh đêm khuya theo anh ùa vào, nhưng ngay lập tức bị sức nóng trong phòng thiêu đốt.
Nut đứng im một giây, đôi mắt mệt mỏi lướt nhanh qua không gian. Chúng dừng lại trên cơ thể Hong đang nằm duyên dáng trên sofa. Ánh mắt anh sắc lẹm, tối om, như đang quét qua từng chi tiết: đôi chân trong tất trắng khẽ co, đường cong gợi cảm dưới lớp vải denim mỏng, và đặc biệt là... chiếc nơ hồng nhỏ xíu, tươi non như một lời tuyên ngôn bằng da thịt.
Một tiếng thở dài khẽ thoát ra. Vali được đặt xuống nhẹ nhàng. Nut cởi chiếc áo khoác vest, ném nó lên ghế. Anh bước từng bước chậm rãi, âm thanh giày da chạm sàn lặng im dưới tấm thảm dày.
Ánh mắt anh không rời khỏi Hong, như một con mãnh thú đang tiến về phía con mồi đã được sắp đặt sẵn.
Hong cảm nhận rõ ràng cái bóng đang bao phủ lấy mình. Hơi ấm từ cơ thể Nut tỏa ra, hòa cùng mùi nước hoa gỗ tuyết tùng quen thuộc pha chút khói thuốc nhẹ. Cậu khẽ run lên, không thể kìm được sự rung động của đôi mi.
Nut cúi xuống. Bàn tay lớn, ấm nóng của anh chạm nhẹ vào chiếc nơ trên đùi Hong. Đầu ngón tay anh khẽ vuốt ve sợi ruy băng mềm mại, rồi di chuyển lên làn da trắng mịn phía trên. Một làn điện giật chạy dọc sống lưng Hong.
"Em yêu..." Giọng Nut trầm khàn, đầy vẻ mệt mỏi và một thứ gì đó sâu hơn, tối hơn. "Anh đã về nhà."
Hong mở mắt, gặp phải ánh mắt nóng bỏng như lửa của Nut. Nó thiêu đốt, chiếm hữu, khiến cậu choáng ngợp. Cậu khẽ liếm môi khô, cố gắng tìm chút dũng khí.
"Chào mừng anh về..." Giọng cậu nhỏ nhẹ, the thé đầy vẻ cố ý.
Nut mỉm cười. Đó là một nụ cười gợi cảm, dâm dật và đắc ý. Gương mặt góc cạnh của anh trong ánh đèn vàng trở nên sắc sảo một cách nguy hiểm.
"Em đã chuẩn bị món quà... rất đẹp." Ánh mắt anh lướt từ chiếc nơ hồng lên đôi mắt đen láy của Hong, như đang đọc vị mọi ý đồ nhỏ bé trong lòng cậu. "Nhưng anh nghĩ..."
Anh cúi thấp người, hơi thở phả vào vành tai Hong, khiến cậu run lên.
"...món quà ngon lành nhất," giọng anh thì thầm đầy quyến rũ, "chính là em."
Hong không kịp trả lời. Nut đã cúi thấp người hơn, hơi thở ấm nóng phả vào vành tai khiến cậu run lên bần bật.
"Nhưng anh thích món quà này nhất," tay Nut vuốt nhẹ chiếc nơ, "nó làm anh nhớ ra tại sao anh luôn vội vã trở về nhà sau mỗi chuyến đi."
Ánh mắt của Nut đen lại, chứa đựng một cơn bão cảm xúc mà anh đã kìm nén suốt những ngày xa cách. Trong khoảnh khắc đó, Hong biết rằng đêm nay sẽ là một đêm dài.

----------------------by:kinn-------------BGHTDT--

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bl#nuthong