Chương 35.

Lễ hội âm nhạc Echoverse được tổ chức vào đầu tháng Một, các loại vé đều đã được bán hết.

Đến gần ngày biểu diễn, dân phe vé và vé chợ đen ngày càng nhiều. Để tránh cho khán giả mua phải vé chợ đen, ban tổ chức không chỉ mỗi ngày thông báo trên X mà hôm biểu diễn cũng tăng cường bảo vệ và nhân viên giám sát.

Echoverse năm nay cực kì hoành tráng, bởi vì số lượng vé có hạn nên ban tổ chức hợp tác với KCON, phát sóng trực tiếp chương trình trên kênh YouTube KCON Official, khán giả chỉ cần đăng kí thành viên kênh là có thể xem trực tiếp chương trình.

Thứ tự và thời gian biểu diễn các tiết mục đều được thông báo cho các ca sĩ.

Mở màn là j-hope, kết thúc là Vicky, Nami được sắp xếp ở giữa. Khi chương trình đã được một nửa, đa số người xem bắt đầu thấy chán thì Nami sẽ xuất hiện, có thể khuấy động lại bầu không khí.

Jeon Jungkook nhận được thứ tự biểu diễn, đinh ninh rằng bản thân sẽ biểu diễn cuối cùng, chỉ ngay trước tiết mục kết màn của Vicky thôi. Nào ngờ, cậu cũng được xếp ở giữa giữa, ngay sau tiết mục của Nami.

Jeon Jungkook mím môi, cậu tưởng đây là lúc bên tổ chức dự tính cho khán giả thời gian đi toilet chứ?

Mà không đúng, Hong Dahye nói đã thêm tên cậu vào cuối cùng mà, vì cớ gì cậu lại diễn ngay sau Nami thế này!?

Jungkook hoảng loạn ngẫm nghĩ một chút, dường như ngộ ra điều gì đó nên dần bình tĩnh lại. Kim Taehyung? Chỉ có tổng đạo diễn chương trình mới có quyền làm thế thôi. Chắc hắn muốn đẩy tiết mục của cậu lên sớm một chút.

Tự suy diễn đến đây, Jeon Jungkook có chút cảm động, và cả rung động nữa. Kim Taehyung thường ngày độc mồm vậy thôi chứ hóa ra hắn cũng ưu ái cậu phết!

Lại nhớ, Kim Taehyung bảo Jeon Jungkook xem lần biểu diễn này như một cơ hội để tích lũy kinh nghiệm thôi, nhưng cậu lại tin tưởng lời hắn từng nói trước đây, nếu muốn có quyền lên tiếng, phải dùng tiếng hát của mình để khiến mọi người ấn tượng.

Chỉ cần cậu trình diễn xuất sắc bài "Broke Up," nhất định sẽ có nhiều người nhớ đến cậu.

Echoverse, lễ hội âm nhạc với hàng chục nghìn người xem. Tất cả nghệ sĩ biểu diễn đều rất nổi tiếng, trong đó tất nhiên không thiếu thiên vương, thiên hậu.

Đã lâu không thấy cảnh tượng khán đài kín người, hồi hộp và lo lắng bao trùm lên trái tim của Jeon Jungkook.

Jungkook ngồi trước bàn trang điểm, nhìn bản thân trong gương đã chuẩn bị xong xuôi như muốn trấn an chính mình.

Dù đã hít sâu mấy lần nhưng vẫn không thể nào bình tĩnh được, tiếng người reo hò cứ văng vẳng bên tai cậu.

Kim Taehyung đến xem Jeon Jungkook lần cuối trước khi biểu diễn, lại thấy cậu ngồi lặng lẽ một mình. Hắn nói với nhân viên vài câu rồi hướng cậu đi qua:

"Thế nào, căng thẳng à?"

Jeon Jungkook ngước đôi mắt lên, nhìn hắn từ trong gương.

Jeon Jungkook là kiểu người trong lòng càng hồi hộp, trên mặt sẽ càng bình tĩnh, ấy thế mà Kim Taehyung chỉ nhìn thoáng qua đã biết cậu đang căng thẳng. Đây là do ngồi cùng bàn sinh ra ăn ý sao?

Kim Taehyung thấy cậu không trả lời, càng chắc chắn suy đoán của mình:

"Đừng căng thẳng, tuy rằng bên ngoài có đến mấy chục nghìn người, nhưng không có mấy người đến vì cậu đâu."

"..."

Chân thành cảm ơn lời an ủi sâu sắc của cậu, ha ha.

Một nhân viên chạy tới, có chút hoảng hốt nói với Taehyung:

"Tổng đạo diễn Kim, Lee Donghyun còn chưa đến."

Jeon Jungkook thuận thế nhìn qua. Lee Donghyun chính là người đệm guitar cho cậu, nếu anh không đến kịp, lát nữa cậu phải làm sao?

Kim Taehyung nhíu nhíu mày, hỏi:

"Gọi cậu ấy chưa?"

"Đã gọi rồi, cậu ấy nói đang trên đường đến, tài xế cũng tính đưa họ đi đường tắt, sẽ cố gắng đến sớm nhất có thể."

"Ừ."

Kim Taehyung lên tiếng, cúi đầu nói với Jungkook.

"Đừng lo lắng, nếu đến lúc Nami lên biểu diễn cậu ấy còn chưa đến thì tôi sẽ sắp xếp lại tiết mục của cậu."

"Ừ."

Jeon Jungkook gật đầu, Kim Taehyung liền cùng nhân viên rời đi.

Chẳng mấy chốc chương trình đã chính thức bắt đầu.

Bên ngoài tiếng khán giả reo hò đến đỉnh điểm, Jeon Jungkook liền biết Jung Hoseok đã ra sân. Không khí sôi động thổi quét toàn bộ sân vận động Jamsil, Jung Hoseok vừa xuất hiện đã khiến tất cả mọi người bùng nổ.

Jung Hoseok hát hai bài, một bài là ca khúc giúp anh nổi tiếng "on the street," một bài là bài hát cực thịnh hành ở những năm 70 của ban nhạc Rock and Roll Bones.

Jungkook có chút đồng cảm với ca sĩ hát sau Hoseok, vừa mở màn cảm xúc của người xem đã dâng trào như vậy, đến người thứ hai, chắc chắn sẽ có chênh lệch.

Sau khi kết thúc phần trình diễn, Jung Hoseok lùi về cánh gà trong tiếng hét chói tai của khán giả.

Đến cuối chương trình, tất cả ca sĩ sẽ cùng hát một bài tạm biệt nên anh cũng không lập tức rời đi. Hoseok không quay lại phòng nghỉ của mình, mà đến phòng sinh hoạt chung.

Jungkook còn đang nhìn gương ngẩn người, Hoseok cười một tiếng, đi đến gõ gõ lên cái bàn của cậu:

"Em đang bị sắc đẹp của chính mình mê hoặc sao?"

Jung Hoseok xuất hiện tại phòng chung gây ra chút xôn xao khiến Jeon Jungkook bừng tỉnh, vội vàng đứng lên:

"Sao anh lại đến đây?"

Jung Hoseok cười nói:

"Tôi đến thăm em."

Giọng nói của anh rất bình thường, nhưng vào tai những người xung quanh lại có vẻ hơi mờ ám.

Jeon Jungkook có chút xấu hổ xen lẫn khó hiểu vì Jung Hoseok đột nhiên thay đổi xưng hô, còn nói tới thăm cậu. Anh đột nhiên tới gần cậu, ở bên tai cậu nhỏ giọng nói:

"Em không phải muốn nhìn hình xăm của tôi sao? Ở đây nhiều người quá, đến phòng nghỉ của tôi đi."

Nghe thấy anh bảo mình cùng đi, Jungkook do dự một chút, trong đầu thoáng qua hình ảnh Kim Taehyung hai mắt tối sầm. Nhưng thấy mọi người xung quanh có vẻ ngày càng nhiều chuyện, ánh mắt cứ dồn về phía mình, cậu quyết định đứng lên, đi theo Hoseok ra ngoài.

Phòng nghỉ riêng của Jung Hoseok cũng chỉ là một căn phòng nhỏ, nhưng bên trong có sofa, so với phòng sinh hoạt chung điều kiện tốt hơn nhiều.

Anh rót hai cốc nước ấm, đưa cho Jungkook một cốc:

"Em đang hồi hộp lắm đúng không?"

"Hả?"

Jungkook cầm cốc nước, tựa hồ có chút khó xử, sau đó nhìn thẳng anh nghiêm mặt nói:

"Tôi tin tưởng nhân phẩm của anh."

Hoseok sửng sốt một chút, cốc nước đã đưa đến miệng lại thả trở về, thấp giọng cười lên:

"Tôi đang nói tiết mục của em, em nghĩ đi đâu thế?"

"..."

Lần đầu tiên cậu phát hiện tư tưởng của mình lại phức tạp như vậy.

Jung Hoseok hai tay chống lên bàn, hơi cúi người xuống, nhìn cậu đầy hứng thú:

"Thì ra ở chung phòng với tôi sẽ làm em thấy hồi hộp?"

"..."

Thần linh ơi, có thể cho Jungkook trở lại một phút trước được không, cậu xấu hổ muốn chết.

Jung Hoseok thấy tai cậu ửng đỏ, cũng không đùa cậu nữa:

"Đừng sợ, xem khán giả như khoai tây thôi."

Jeon Jungkook nhịn không được bật cười:

"Anh thích ăn khoai tây lắm đúng không?"

Hoseok lắc lắc đầu:

"Trên Wiki viết tôi thích ăn nhất là cơm chiên kim chi."

"Còn thực tế là gì?"

"Thực tế..."

Hoseok nói tới đây, cố ý đè thấp giọng nói mê người của mình, nói:

"Chỉ cần là do người mình yêu làm, tôi đều thích ăn."

"..."

Trình độ này đúng là không cùng level với Kim Taehyung. Khó trách một người là nam thần, một người chỉ là Hổ con.

Jung Hoseok nhích xa Jeon Jungkook một chút, hơi cúi đầu nhìn cậu:

"Muốn xem hình xăm của tôi nữa không?"

Jungkook dũng cảm gật đầu:

"Muốn."

Lần trước không xem được, cậu còn lên mạng tìm cả buổi, cũng có tìm được ảnh có lộ hình xăm của Hoseok, nhưng chỉ là 2D, không đã bằng xem trực tiếp.

Jung Hoseok nhìn cậu cười một chút, sau đó đưa tay cởi áo ra.

Anh thường thích mặc một lớp, cho nên hiện tại... nửa người trên hoàn toàn trần trụi.

Jeon Jungkook đơ người, cậu không biết có phải ai là Rapper cũng thoáng như vậy không, tóm lại cậu nhìn thấy cơ bụng sáu múi và hình xăm kéo dài từ hông đến lưng.

Năm phút trước.

Kim Taehyung đến phòng sinh hoạt chung nhưng không nhìn thấy Jeon Jungkook đâu. Hắn hỏi thử nhân viên công tác, nào ngờ người ấy ngượng ngùng nói với hắn:

"j-hope gọi cậu ấy vào phòng nghỉ rồi, không khí giữa hai người đó mờ ám lắm, tôi ở ngoài theo dõi mà còn đỏ cả mặt. Mấy hôm trước tôi còn thấy j-hope bình luận vào bài post trên X của Jungkook nữa, hai người đó đang hẹn hò phải không?"

Hẹn hò cái beep!

Kim Taehyung nhịn không được chửi thề trong bụng. Hắn không nói gì mà xoay người đi ngay.

Trên đường đến phòng nghỉ của Jung Hoseok, hắn cố nhớ lại các scandal của anh.

Jung Hoseok debut đã nhiều năm nhưng chỉ có vụ đánh nhau tại quán bar, ngoài ra không có scandal nào khác. Bê bối của anh ít đến đáng thương.

Vậy anh chú ý tới Jeon Jungkook, là do thích cậu thật?

Kim Taehyung khẽ nhíu mày, bước chân ngày càng nhanh. Đến cửa phòng Jung Hoseok, hắn không còn giữ nổi bình tĩnh mà gõ cửa nữa, trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Nhưng mà...

Cửa bị khoá rồi!?

End chương 35.

———

hì hì nay mình rảnh nên up 2 chap cho mng lun nè ><

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: