Bản nhạc bí mật

Sceret - Bản nhạc bí mật

"Như một nốt nhạc bất ngờ, cô ấy tinh nghịch bước vào cuộc sống của tôi. Chuỗi ngày trong trẻo bất chợt trở nên dịu dàng và êm ái hơn khi có một ai đó cứ khẽ tựa vào lưng tôi mỗi giờ tan học về.

Tiểu Luân à, hình như cháu đang cười thì phải

Vòng xoay xe đạp như muốn kéo dài bất tận. Bất kì câu hỏi nào của tôi, cô đều trả lời "Đó là bí mật!".

Đúng là bí mật. Vì tôi cũng chẳng biết sức mạnh nào khiến cho một đứa con trai vốn lầm lũi như tôi dám can đảm thách đấu với "hoàng tử piano" để giành lấy bản nhạc quý giá.

Bí mật. Khi tôi hay cười một mình, trong tim bỗng nhiên an bình khi có một ai đó cùng nghe bài nhạc cũ và chia sẻ nụ hôn đầu dưới ánh hoàng hôn.

Tại sao anh chỉ đánh đàn bằng một tay?

Vì anh muốn nắm tay em bằng tay còn lại!

Và bí mật, chẳng ai biết tôi và cô hay dõi mắt theo nhau dưới sân trường.

Nhưng, cũng là bí mật.

Cô ấy hiểu lầm. Và ra đi

Bí mật. Chẳng ai biết có một dấu lặng trong trái tim tôi. Rất lâu.

Cô bất ngờ trở lại trong ngày lễ ra trường.

Bí mật. Khi hai tên bạn thân của tôi nói rằng tôi đã khiêu vũ một mình cả buổi tối trong khi tôi nhớ rằng có một cô gái rất đáng yêu luôn nhảy theo tôi.

Bí mật. Khi tôi biết có một người mẹ nuối tiếc mỗi ngày vì đứa con gái đã ra đi.

Đột nhiên mọi ý nghĩ rối tung: một cô gái luôn luôn nói bí mật.

Và rồi, một dòng chữ nhạt nhoà xuất hiện nơi bàn học

Em là Tiểu Vũ. Anh có yêu em không?

Cha tôi đã hé mở sự thật của hai mươi năm về trước. Cô gái nhỏ với những ý nghĩ kì quặc, cô đã phải nghỉ ở nhà vì chứng bệnh tâm thần, và cuối cùng cô đã ra đi lặng lẽ trong ngày lễ tốt nghiệp.

Bản nhạc bí mật. Sự kết nối bí mật. Sự hy sinh bí mật. Và cuối cùng là một tình yêu bí mật.

Điều tôi có thể làm.

Tôi phải đến trường trước khi phòng piano bị dỡ bỏ.

Để chẳng ai còn có thể trêu ghẹo tình yêu của cô gái nhỏ.

Để cô chẳng phải tự nghi ngờ chính mình

Và để cô không phải chết trong cô độc.

Đó là điều tôi quyết tâm làm.

Và khi tôi có thể thực hiện được những điều ấy.

Tôi sẽ thì thầm với cô điều bí mật lớn nhất của riêng tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #huong#ngok