Thể loại: Đam mỹ, Xuyên việt , Xuyên nhanh , Mỹ thực , Tinh tế , Giới giải trí , Chủ thụ , Sảng văn
Ác quỷ Lữ tinh miểu vì không đầu thai chuyển thế, có thể vĩnh viễn thành quỷ, bất đắc dĩ đáp ứng rồi Diêm Vương gia nhiệm vụ, làm mệnh định chi nhân cam tâm tình nguyện cho hắn hồn phách.
Xong việc, hắn liền hối hận.
Bởi vì mệnh định chi nhân chính là hắn bạn trai cũ!
Mới đầu →
Lữ tinh miểu bán manh: Cầu hợp lại QAQ
Lão công cười lạnh tam liền: Ta chết đều sẽ không cùng ngươi hợp lại.
Lữ tinh miểu ha hả: Thật hương cảnh cáo.
Sau lại Lữ tinh miểu phát hiện sự tình giống như có điểm không rất hợp ⊙﹏⊙∥
Thế giới giả thiết:
① ta có đặc thù Trù Thần kỹ xảo huyện lệnh công X Trù Thần thụ
② chơi mật thất chạy thoát cũng có thể đương ảnh đế võng hồng công X ảnh đế thụ
③ tinh tế sở hữu địa ốc đều là ta tổng tài công X gấu trúc người thụ
④ Tiên Quân cùng Ma Quân không thể nói ba lượng sự
【 dùng ăn chỉ nam 】
1V1 he da trung mang ổn thụ x linh hồn mảnh nhỏ công
Thụ nhan tô vạn nhân mê thiên nhiên tra mỗi cái thế giới đều phải dốc lòng trở thành kẻ có tiền
Tô tô sảng sảng, bàn tay vàng còn có thể đại
Tag: Yêu sâu sắc, Mau xuyên, Sảng văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lữ tinh miểu ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
HOÀNG GIA SỦNG TỨC Tác giả: Thải Điền《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương (Vì bên này đã đến giới hạn phần, nên mn đọc tiếp ở phần 2 nha.) Giới thiệu vắn tắt: Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiểu Giác buồn bực phát hiện, hắn không thể không quan tâm cái tiểu nữ oa kia. Nàng đau hắn cũng đau, nàng bệnh hắn cũng bệnh, Một vị tổ tông sống như vậy, dám không sủng trong lòng bàn tay dốc lòng che chở sao? Đều nói Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, Huống hồ kiếp trước hắn tạo phản thất bại, phải chết sớm. Lục Thanh Lam nghĩ, phải triệt để phân rõ giới hạn với hắn, Nhưng phân rõ thì phân rõ sao quay tới quay lui lại chui vào tới tận trong chăn người ta? Mà Khánh Vương điện hạ đây có cầu tất ứng, nghìn thuận trăm theo, trừng mắt bao che khuyết điểm rốt cuộc là cái quái gì vậy... Tà mị lãnh khốc đâu? Đây là một chuyện kể về nữ chủ đoạt cơ hội sống lại của nam chủ, vì để trả nợ không thể làm gì khác hơn là lấy thân báo đáp đồng thời ân ái sinh tiểu bánh bao, từ nay về sau một đời dốc lòng cưng chiều. Đêm tân hôn. Tiêu Thiểu Giác: Đau không? Lục Thanh Lam: Đau! Tiêu Thiểu Giác: Mẹ nó, ta còn đau hơn nàng! PS: 1. 1V1, HE. Nam chủ âm ngoan đau nữ nhân. 2. Nam nữ chủ là quan hệ cộng sinh. --------------------------------Đọc tại: https://tieuphunghoang.wordpress.com/2017/08/19/hoang-gia-sung-tuc-thai-dien/…
Tần Phong ở sau khi chết nhận được một lá thư mời âm u -- chỉ định đặc cách một nhân viên lễ tân, yêu cầu:1, Ngũ quan đoan chính, khí tràng khủng bố, tốt nhất là ảnh chụp có thể giữ nhà;2, Ngài sẽ có một vị cộng tác cố định, mỗi ngày trước khi vào ca cần phải nhớ kỹ: Cộng tác của tôi tốt nhất trên đời, mỗi ngày tôi phải yêu cậu ấy, ngàn vạn lần không thể thả cậu ấy ra ngoài doạ quỷ;3, Đối nhân xử thế chân thành không ưỡn ẹo, có thể động thủ tuyệt đối không léo nhéo, kính xin ngài nhất định phải chém chết tất cả kẻ địch trước khi cộng tác của ngài ra tay, hơn nữa bởi vì ngài đại diện cho hình ảnh của Sở, động tác chém người cần phải tao nhã điển trai.Tần Phong (ngu ngơ): Các vị tuyển lễ tân cho quầy nào vậy?Đáp: Quầy lễ tân Địa Phủ, chúc mừng nhận việc!Sau đó...Tần Phong (quỷ sinh viên mãn.jpg): Cộng tác của tôi tốt nhất trên đời! Cậu ấy cực kỳ ôn nhu, cả khi ra tay xé ác quỷ gây sự cũng ôn nhu vô cùng. Mỗi ngày làm nhiệm vụ với cậu ấy tôi cảm thấy mình có thể hăng tới nóc, thành tựu xây dựng Âm Phủ hòa bình ở ngay trong tầm tay rồi!Đồng sự & Nhân vật phản diện: Không dám động đậy, không dám động đậy!…
# Em có muốn làm nữ chính trong truyện ngôn tình của tôi cho đỡ chán không? ------☠ LƯU Ý : Đây là bộ truyện đầu tiên mình viết, cũng có thể nói là tập viết nên lời văn lủng củng, cách viết thiếu chuyên nghiệp, đầy khuyết điểm là đương nhiên. Mình không phải thánh thần cũng chỉ là người thường nên không thể làm tốt mọi chuyện ngay lần đầu được, có thiên tài cũng cần thời gian mài dũa. Mình trân trọng đứa con đầu lòng này và cực yêu thích sự ngây ngô thoải mái của lúc trước nên sẽ để yên và không chỉnh sửa bất cứ từ nào. Không những vậy, đây còn là kỷ niệm đầu tiên của mình cùng fanfic Bangtan...Nên đừng đem nó làm cái cớ đi phốt bừa, mổ xẻ so sánh nhiều ít, xứng hay không xứng cùng số fls hiện tại của mình nữa. Nhàm chán lắm! ⭐️ Thể loại : X YOU (là nhập vai nên cảm xúc nhân vật tự cảm nhận) Lãng mạn nhẹ nhàng, chút hường, chút sến, chút ngược, về sau có yếu tố H nên cân nhắc. - Chỉ đơn thuần là trải nghiệm mối tình đơn giản cùng những cung bậc cảm xúc nhẹ nhàng. ❤️ Trạng thái : HOÀN THÀNH~ NXB : 27/10/2017~ NHT : 03/01/2018 🙏🏻 Đây là công sức và chất xám của mình nên làm ơn KHÔNG CHUYỂN VER & KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC. Hãy tôn trọng tác giả và là một writer đúng nghĩa, cảm ơn :)~. . . .…
Tác giả: Diêu TamEditor: Ren2429Cover có sự đồng ý của editor.... Quay trở lại năm mười sáu tuổi, đây là khoảng thời gian êm đềm nhất trong cuộc đời của Park Chaeyoung, mọi thứ dường như chưa quá muộn để làm lại.Cuộc sống còn chưa uất ức, gia đình cũng chưa kiệt quệ vì nàng, điều quan trọng nhất là lúc này nàng có thể nhìn thấy Lalisa, một người u ám, người con gái kiếp trước vì nhớ nàng mà nhiều lần khóc trong đêm ở lăng mộ của nàng.Chaeyoung muốn đích thân hỏi, Lisa bắt đầu thích nàng từ khi nào?. Tất cả mọi người trong trường cấp ba số 1 Hana đều sợ Lalisa, nói rằng cô thất thường, thờ ơ và thu mình, nhưng Park Chaeyoung không sợ. Mặt đáng sợ nhất mà nàng từng thấy ở Lisa là lúc cô nói tại đám tang của nàng - các người nên trả giá cho cái chết của nàng.Lalisa × Park Chaeyoung…
Lúc bắt đầu, giữa hai người không có tình yêu, chỉ có tình dục, anh muốn từ trên người cô đạt được khoái cảm lớn nhất, cho dù dây dưa cũng chỉ là thân thể phù hợp. ... Cô khát vọng một cuộc sống tự do thoái mái, nhưng người đàn ông này, từ đầu đến cuối không hề buông tha cho cô, phải chăng, chỉ có sau khi anh ta chết cô mới được giải thoát hoàn toàn? Nếu đã không thể sống, vậy thì hãy cùng nhau xuống địa ngục đi. Tình yêu, trong lúc vô thức đã nảy mầm từ lâu, nhưng họ lại vô tình không nhận ra, nên chà đạp hết lần này đến lần khác, đến khi nhận ra, muốn quay đầu thì cũng đã không còn kịp nữa rồi...…