Chap 1 : Bịch sữa hỏng và lời nhục mạ


​Sáng thứ Hai tại trường cũ, Hảo bước vào lớp. Dù có biệt danh là "anh hùng", Hảo thường giữ thái độ trầm lặng. Nhưng hôm nay, có một sự việc khiến cậu không thể ngó lơ.
​Cậu bạn Minh mọt sách đang run rẩy đứng cuối lớp, bao quanh bởi Bảo Anh con trai của Hiệu trưởng, cũng là trùm trường, cùng hai tên đàn em.
​Trên bàn học của Minh là một hộp sữa tươi đã bị mở, sữa chảy ra loang lổ. Mùi chua và hôi tanh bốc lên.

​"Ăn sáng đi, Minh yêu quý,"

Bảo Anh nhếch mép, giọng đầy khinh miệt.

"Mỗi ngày tao lấy đồ ăn sáng của mày hôm nay mày dám đem bịch sữa hỏng cho tao uống, được rồi hôm nay tôi sẽ cho mày nếm mùi sữa thối hết một ngày".

​Minh cúi gằm mặt, nước mắt chực trào.

​"Không, đừng..."

​Bảo Anh cười lớn, giật lấy bịch sữa từ tay Minh và đổ thẳng lên đầu Minh. Dòng chất lỏng tanh tưởi chảy dài xuống tóc, xuống đồng phục trắng, khiến Minh bật khóc nức nở trong sự sỉ nhục.
​Cả lớp im lặng, sợ hãi. Không ai dám can thiệp.

​Hảo đứng chết lặng. Cậu đã quen với việc Bảo Anh bắt nạt, nhưng hành động làm nhục bạn bè công khai đến mức này là quá giới hạn. Minh không chỉ bị bắt nạt mà còn bị đối xử tệ hơn cả rác rưởi.
​Không suy nghĩ, Hảo xông thẳng vào.
​Cậu nắm lấy cổ áo Bảo Anh, kéo mạnh hắn ta lùi lại. Hảo nhìn thẳng vào khuôn mặt ngạo mạn đó, đôi mắt rực lên lửa giận.

​"Mày làm cái quái gì vậy?"

Hảo gằn giọng.

​"Mày là thằng nào? Dám động vào tao à?"

Bảo Anh đẩy Hảo ra, ra lệnh cho đàn em:

"Đánh nó!"

​Hảo nhanh chóng nhìn quanh. Tay cậu chụp lấy cây bút bi nằm trên bàn giáo viên gần đó.Bảo Anh hét lên đau đớn, máu rỉ ra từ vết thương nhỏ nhưng sâu. Sự bạo lực bất ngờ từ Hảo khiến Bảo Anh và đàn em hắn ta hoàn toàn kinh sợ.
Tiếng la hét của Bảo Anh thu hút giáo viên và nhân viên nhà trường. Mọi thứ trở nên hỗn loạn.
Vì Bảo Anh là con trai Hiệu trưởng, vụ việc nhanh chóng được đẩy lên cấp cao nhất. Dù Hảo liên tục giải thích rằng Minh bị bắt nạt, nhưng hành động sử dụng hung khí (cây bút) và gây thương tích cho con trai Hiệu trưởng là không thể tha thứ.

Tại phòng Hiệu trưởng:
Bà của Hảo được mời lên. Bà ngồi đó, gương mặt tiều tụy. Khi nghe Hiệu trưởng tuyên bố Hảo sẽ bị đuổi học vì hành vi bạo lực nghiêm trọng, bà bật khóc nức nở.

"Con ơi, sao con lại làm thế? Con biết bà vất vả thế nào không?"

Bà ôm chầm lấy Hảo, vừa giận dữ vừa đau đớn.
Hảo cảm thấy tội lỗi. Cậu không hối hận vì đã bảo vệ Minh, nhưng cậu hối hận vì đã làm mẹ mình buồn.

"Con xin lỗi Bà. Con không thể để mặc Minh bị sỉ nhục như thế..."

Bà Hảo lau nước mắt, giọng nói yếu ớt nhưng kiên quyết

: "Bà không muốn con phải sống trong môi trường mà con trai Hiệu trưởng lộng hành nữa. Con không sai, nhưng thế giới này khắc nghiệt lắm."

Sau đêm hôm đó, Bà Hảo đã sắp xếp mọi thủ tục. Hảo sẽ chuyển đến Trường Tư thục Thiên Vũ, một ngôi trường xa lạ, với một lời cảnh báo từ Bà:

"Đến trường mới, con hãy yên ổn mà học hành. Đừng làm anh hùng nữa."

Nhưng Hảo biết, ngọn lửa chính trực trong cậu không bao giờ tắt.
Cảnh này đã cung cấp một lý do thuyết phục cho sự chuyển trường và hành động dũng cảm của Hảo. Cậu về nhà ngủ và đợi ngày mới ...
End chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro