Part 14

CHƯƠNG 14

Pawin vừa vào lớp đã thấy Louis đến. Cậu lập tức đến xin lỗi Louis vì đã không nghe điện thoại của cậu tối qua. Pawin ra ngoài ăn tối với gia đình sau khi đi chơi với Dunk và Neo.

Louis gật đầu hiểu ý, dù sao thì cậu cũng đi ngủ ngay sau khi gặp Khaotung.

"Không sao, tui chỉ hỏi về bài tập tiếng Anh thôi" Louis nói.

"Được rồi, để tui chỉ cho."

Trước khi Pawin kịp lấy vở bài tập của mình ra, Louis đã ngăn cậu ta lại vì thực ra tối qua cậu đã mượn vở bài tập của Khaotung.

"Khaotung à?" Pawin bối rối hỏi.

Nhân vật đang được nhắc đến cũng vừa bước vào lớp cùng với First, Louis liền đến chỗ Khaotung.

Thấy Khaotung giờ đã có bạn khác để nói chuyện trong lớp, First liền đi đến canteen gặp Joong, nó đã hứa sẽ mua đồ uống cho cậu.

Pawin bất ngờ khi thấy Louis đã thân lại với Khaotung vì hôm qua cậu biết chắc Louis vẫn còn e dè khi nói đến Khaotung.

Không tốt chút nào, Pawin có thể mất nguồn lợi giúp cậu đạt điểm cao nếu Khaotung lại thân thiết với Louis.

Ngay sau đó, Dunk và Neo vừa từ canteen về, Dunk cũng ngạc nhiên trước sự thân thiết của Louis và Khaotung. Lại xoắn xuýt với nhau như trước.

"À, cũng không lạ." Neo bình luận. "Cho dù có cãi nhau dữ dội thế nào, tụi nó cũng không thể xa nhau lâu được."

"Nhưng Louis đã tin rằng Khaotung là kẻ trộm sách," Dunk trả lời. "Chắc là nó đã thuyết phục được Louis ở lại bên cạnh như đã làm với Marc và First."

"Cậu không giận Louis thân với Khaotung sao?" Dunk hỏi lại rồi bất ngờ bộc bạch rằng cậu không thích việc Joong vẫn quan tâm đến Khaotung.

Mặc dù Joong có đi chơi với Pawin thường xuyên hơn nhưng cậu vẫn tin rằng Khaotung không phải là thủ phạm. Bởi vì Dunk cứ đe dọa sẽ tránh xa cậu ngoài giờ học nên Joong đành chiều theo ý Dunk hơn là công bằng như cương vị lớp trưởng của mình.

Neo thấy rằng quả thực Louis gần như thân thiết với tất cả mọi người và ngay cả với Khaotung cũng không thể nói là thân hơn bạn khác. Neo không hề có cảm giác ghen tuông như Dunk. Vì Joong thực sự là người gắn bó với Khaotung nhất sau First. Từ khi Pawin chuyển đến có một mình nên Joong có vẻ hơi xa cách.

Pawin chú ý đến cái cách mà Dunk liên tục cố gắng tác động đến Neo để cấm Louis thân với Khaotung.

Cậu thậm chí còn không cần tác động đến Dunk để giữ Joong tránh xa Khaotung, cậu rất vui vì Dunk có cùng mục tiêu.

-----------------

Pawin hiện đang ở trong nhà vệ sinh, cậu bực bội vì vụ việc mất cắp vở của Louis ngày càng khó khăn hơn. Thậm chí có vẻ như họ sẽ không điều tra nữa khi thấy Khaotung, nghi phạm chính, lại thân thiết với Louis. Dunk và Neo thậm chí bắt đầu thay đổi suy nghĩ, cho rằng có thể tên trộm ở lớp khác.

Rồi có tiếng bước chân vào nhà vệ sinh, Khaotung vô tư bước vào một buồng vệ sinh dù biết rằng có Pawin ở phòng bên cạnh.

Pawin nhìn chằm chằm vào buồng vệ sinh một cách đầy căm thù, cậu không biết Khaotung đã làm gì để khiến Louis không tin cậu ta là kẻ trộm sách.

Vì điều này, bây giờ một số bạn học trong lớp bắt đầu bắt chuyện với Khaotung, thậm chí còn xin lỗi vì đã nghi ngờ cậu.

Khaotung thở dài khi nghe tiếng bước chân Pawin ra khỏi nhà vệ sinh.

Khaotung liền lấy điện thoại di động ra, nhìn tên của người vẫn đang cố liên lạc với mình vào lúc này.

Khaotung đã nhiều lần tắt cuộc gọi, và cũng đã nhắn tin nói rằng cậu đang ở trong lớp. Theo quan điểm của Khaotung, chặn điện thoại là thô lỗ mà tắt nguồn điện thoại thì mẹ sẽ khó liên lạc với cậu.

"Xin chào, thầy Mike? Em đang bận ạ."

'Cuối cùng cũng nghe máy, không muốn nhận điện thoại của tôi đến vậy sao?'

Khaotung thở dài rồi một lần nữa giải thích lý do chính đáng cho việc không nghe điện thoại của Mike.

'Thầy chỉ thông báo là giáo viên lớp học thêm của em xin nghỉ và tôi sẽ dạy thay. Em còn nhớ quyển sách ghi nhớ mà lớp mình đã học không? Nhắc các bạn khác mang theo học nhé.'

"Dạ thầy. Vậy em sẽ -"

'Còn chuyện này nữa, Khao.'

Khaotung đành phải vò đầu bứt tai dù không bị gàu ngứa, đợi Mike nói cho xong.

'Tôi có thể theo đuổi em sau khi em tốt nghiệp được không?'

"Thưa thầy, xin lỗi, em phải về lớp, hẹn gặp lại ở lớp học thêm ạ"

Click.

Khaotung lập tức ngắt cuộc gọi, Mike lại tìm cách tiếp cận cậu nữa và nếu First phát hiện ra thì mọi chuyện sẽ còn tệ hơn. Thằng nhóc đó sử dụng cơ bắp ít ỏi của nó nhiều hơn là sử dụng bộ não nhỏ bé của nó.

.......................

"Tao đã rủ mày từ năm ngoái mà không chịu giờ mày đi học chỉ vì Marc cũng đi."

"Ồn ào quá đó Joong, mày nên vui mừng vì thứ hạng của mày sẽ cao hơn nếu lớp học thêm có thêm một đứa ngốc."

Louis bật cười trước lời nói đùa của First. Cậu giới thiệu một mình Pawin đã được nhận phần thưởng từ giáo viên nói gì đến Khaotung đăng ký một lúc cho hai người thế này, phần thưởng chắc chắn sẽ ngon hơn. Một bữa trưa đóng gói? Hehe, tốt nhất là vậy.

"Nhưng mày sẽ không nhận được phần thưởng, bởi vì hôm nay thầy Mike dạy thay" Louis nói.

"Vậy thì sao? Đòi phần thưởng từ thầy ấy cũng được mà" Pawin gợi ý và Marc gật đầu đồng ý, không có gì khác biệt nếu phần thưởng chỉ là một bữa trưa.

First nhìn Khaotung với ánh mắt nghi ngờ, sao Khaotung trông vẫn thoải mái sau khi nghe Louis nói rằng hôm nay thầy Mike sẽ đến dạy.

"Mày biết rồi?" First chỉ dám hỏi khi mấy đứa kia đi khỏi bãi đậu xe.

"Thì sao? Kệ đi."

Khaotung muốn đuổi theo các bạn nhưng First chặn lại, nhắc nhở cậu lần nữa rằng Mike vẫn còn tình cảm mà thầy ấy không nên có. Khaotung cũng biết rõ điều đó. Khaotung vẫn tỉnh táo không để mình lọt hố của Mike.

Việc này nằm ngoài tầm kiểm soát của cậu, cậu không thể bỏ lớp học thêm hay yêu cầu Mike không dạy lớp mình.

"Đừng làm loạn," Khaotung ra lệnh rồi chạy theo sau Joong và những người khác. First cuối cùng theo sau với một tiếng thở dài thất vọng.

------------------

Thật điên rồ, First thực sự không thể nắm bắt được một chút nào bài học do Mike dạy. Phương pháp của thầy ấy khác nhiều so với của thầy Nan, mặc dù đều thoải mái, mà Mike còn có những khả năng vượt xa Nan.

Marc cũng gặp khó khăn, nhưng có lẽ do cậu được sinh ra để trở thành một đứa trẻ thông minh trong tương lai? Marc đã hiểu rõ sau một thời gian thích nghi.

First cũng có thể như vậy, bởi vì ham học hỏi là chìa khóa của mọi thứ.

Thật không may, First lại không có điều đó, bây giờ cậu ấy bận rộn chú ý đến Mike hơn là bài học.

Trong quá khứ, First là người luôn thế thân cho Khaotung mỗi khi Mike tìm đến cậu với ý đồ nào đó.

Mike và First thậm chí còn bí mật gặp nhau sau lưng Khaotung, Mike chỉ muốn biết là First đang bảo vệ Khaotung khỏi điều gì.

First rất buồn khi Mike thậm chí còn tấn công Khaotung mạnh mẽ hơn sau khi First nói rằng cậu muốn bảo vệ hình ảnh học sinh giỏi của Khaotung.

Có vẻ như First mang theo nỗi oán hận đó cho đến tận ngày nay, và nhìn thấy Mike vẫn dành ánh mắt ngọt ngào đó cho Khaotung khiến đầu cậu lập tức sôi lên.

Lần này không phải vì First muốn cứu vãn hình ảnh của Khaotung, là vì cái gì? Chỉ có cậu biết.

"First Kanapan? Ghế số 4. Em hiểu những gì tôi vừa dạy không?"

"Không ạ. Xin lỗi, đây là ngày đầu tiên, em tập trung quan sát lớp học hơn là chú ý nghe giảng."

Khaotung quay đầu về phía First đang cười với Mike bằng một nụ cười kỳ lạ. "Vậy thì tập trung đi, đồ ngốc."

"Được rồi cậu bé thông minh." First trả lời với một cái nháy mắt với Khaotung.

................................

Pawin chú ý đến bài đăng mới của Louis, cậu ấy đi đâu đó với Khaotung. Cả hai trông rất hạnh phúc, có cả Joong trong một vài bức ảnh khác.

Trước đó Pawin rủ Louis đến thư viện thành phố nhưng cậu ấy từ chối và nói rằng bận việc.

"Pawin?"

Pawin lập tức tắt điện thoại và quay sang mẹ cậu vừa bước vào phòng trong bộ quần áo chỉnh tề. Hình như bà vừa mới đi làm về.

"Vâng thưa mẹ?"

"Buổi học thêm hôm nay thế nào? Giáo viên mà con muốn dạy tốt không?"

Pawin mỉm cười rồi gật đầu, cậu tất nhiên hiểu rõ tại sao giáo viên dạy thêm được thay thế bởi Mike. Không chỉ cậu vui vì thầy Mike dạy lại, những học sinh khác bao gồm cả Louis cũng rất vui vì vốn dĩ lớp này là của Mike.

"Con cảm thấy ổn là được rồi, mẹ đã tốn rất nhiều tiền mới mời được thầy giáo đó đến dạy lớp con đó."

"Vâng, thưa mẹ, con sẽ cố gắng học tập để đạt điểm cao," Pawin trả lời và người mẹ rời khỏi phòng.

Vì tình cờ là hiệu trưởng trường dạy thêm là đối tác kinh doanh của mẹ cậu. Vì vậy, Pawin đã xin mẹ thay thế giáo viên cũ bằng Mike, cậu không biết mẹ mình đã bỏ ra bao nhiêu tiền nhưng cậu có thể chắc chắn rằng lần này Khaotung sẽ tiêu đời.

------------------------

Lúc này Marc đang ở nhà bà Khana, bị First nhìn chằm chằm với ánh mắt nghi ngờ.

Marc bất ngờ được bà Khana bảo đến nhà để lấy đồ cho mẹ cậu.

Marc liên tục nhìn về phía nhà Khaotung, cậu biết rằng Khaotung đã đi cùng Louis và Joong đến khu trò chơi ở trung tâm thương mại gần đó, nếu không thì Marc đã ghé qua nhà Khaotung trước rồi.

"Marc, dì nghe nói bố mẹ con sẽ trở lại Chonburi, vậy con ở với ai ở đây?" Bà Khana ra khỏi bếp với hai túi đầy thức ăn.

"Con sẽ thuê một căn hộ, dì."

"Tốn tiền, ở lại đây đi, đúng không First? Nhà dì còn nhiều phòng trống, cũng gần trường học hơn."

First không thể bất lịch sự nói rằng sự hiện diện của Marc ở đây sẽ chỉ khiến cậu nổi giận. Vì vậy, cậu chỉ nhún vai, đúng là có nhiều phòng trống trong nhà này.

"Nếu dì Khana không phiền, con cảm ơn nhiều ạ." Marc trả lời.

Bà Khana rất vui mừng, bà hứa sẽ gọi ngay cho mẹ Marc để cậu vào ở nhờ nhà bà.

Sau đó, Marc chào tạm biệt dì Khana và First.

Cậu cũng không quên nhắc First đừng quên làm bài hôm nay thầy Mike giao, ngày mai cả hai phải nộp lại. Nếu kết quả bài tập không đạt điểm chuẩn, cả hai sẽ bị chuyển sang lớp khác, nghĩa là học thêm cũng vô ích nếu không được học cùng lớp với Khaotung.

"Lo cho mày đi."

Marc cười khúc khích trong khi đội mũ bảo hiểm, rõ ràng First đang ngày càng nghi ngờ cậu. Nhưng là một người đang yêu, Marc hiểu rõ lúc này First cũng đang trải qua cảm giác tương tự như cậu đối với Khaotung. Chỉ là Marc không có hứng thú xác nhận điều đó với First, cậu sẽ không từ bỏ cho đến khi chính Khaotung yêu cầu cậu từ bỏ.

Khaotung hôm nay về nhà rất muộn, cũng may là đã được mẹ cho phép nên không bị mắng.

Sau khi đi tắm, cậu lập tức ngồi vào bàn học để làm bài tập trong cuốn sách của mình.

Qua cửa sổ mở, Khaotung nhìn thấy First từ hàng rào nhà cậu ấy,

Một tiếng thở dài phát ra từ khóe môi cậu vì First đang đi về phía nhà cậu, có thể nghe thấy giọng nói của cậu ấy trò chuyện với mẹ mình sau đó giọng nói đó gần hơn cho đến khi cuối cùng xuất hiện trong phòng của Khaotung.

"Hãy nhìn đứa trẻ hoang dã này, nó mới về nhà lúc 6 giờ chiều." First bắt chước cách ông Khana thường mắng nó vì về muộn.

"Này, nhà mày còn kem không?" Nhưng Khaotung lại thích thú với que kem mà First đang cầm hơn.

"Mày dám bảo tao về lấy hả, đồ khốn." Trước khi bị nhờ, First từ chối trước và sau đó trêu chọc Khaotung bằng cách liếm cây kem một cách kinh tởm.

First ngồi vào bàn học của Khaotung, nhìn bạn mình tiếp tục tập trung vào bài tập đang làm.

First vui vì Louis và Joong lại thân thiết với Khaotung, nhưng cậu buồn vì Khaotung không còn thời gian ở một mình với cậu nữa.

"Sao mày luôn bị kéo vào những vấn đề không liên quan đến mày vậy?" First nghiêng đầu nhìn Khaotung, những lúc cậu im lặng như thế này, trông rất ngây thơ.

"Ừ, tao biết, có nhiều người không thích tao."

"Nhưng mày giống như vua của lớp á" First vặn lại. "Ngay cả tên khốn Mike đó cũng có tình cảm kỳ lạ với mày."

Khaotung lại bảo First thể hiện sự tôn trọng với thầy Mike, không phải Mike muốn làm gì First mà sao con hàng này chửi Mike nhiều hơn chính Khaotung.

"Ngày mai có thể kiểm tra đột xuất, mày muốn mượn vở tao để học thuộc lòng không?"

"Kiểm tra đột xuất mà mày biết luôn hả?"

Thầy Nan gọi đó là bài kiểm tra đột xuất nhưng nó luôn diễn ra hai tuần một lần với ngày gần như giống nhau, nếu không phải thứ Ba thì là thứ Tư. Vậy là Khaotung dự đoán trước, nếu không phải ngày mai thì bây giờ học thuộc lòng cũng được, còn tốt nữa là?

"Mày không muốn sao? Tao còn phải làm bài tập, mày làm phiền tao rồi đồ khốn." Khaotung đưa cuốn vở của mình cho First, bảo cậu rời đi.

"Tao sẽ mang kem trở lại." Thay vì học thuộc lòng, First trở về nhà. Cạu định ở lại đêm nay nhưng có vẻ Khaotung không muốn bị quấy rầy nên phải thuyết phục cậu mới được.

.....................

Vào giờ học thể dục, cả lớp tập trung trên sân bao gồm cả Khaotung.

Louis bắt cặp với First để thực hiện một số động tác khởi động, vì Khaotung hiện đang đứng cùng Marc thảo luận về bài tập đầu tiên ở lớp học thêm.

"Khaotung có còn làm bạn với Aje không?" Louis hỏi.

Hôm qua, ở trung tâm thương mại, cậu và Khaotung tình cờ gặp Aje. Có vẻ như Aje thường chơi ở đó vì Khaotung gặp cậu hai lần rồi mà không hẹn trước. Đánh giá từ sự tương tác, Louis nghĩ Khaotung và Aje vẫn là bạn bè, mặc dù First nói rằng Khaotung đã tránh mặt Aje sau khi cậu ta thừa nhận bắt nạt Pawin.

Bộ hổng đúng sao? First cũng có dự cảm rằng cả hai sẽ lại trở thành bạn bè, nhưng hơi bối rối vì cậu không biết gì cả, dù cậu là trung gian liên lạc của cả hai suốt thời gian qua.

"Các em khởi động xong thì bắt đội tùy ý, tiếp tục trận bóng đá hôm Chủ nhật tuần trước."

Các sinh viên ồn ào chọn đội cho mình, tìm kiếm người chơi tốt nhất và xua đuổi người chơi tệ nhất.

Khaotung và Pawin đều vào đội do Neo đứng đầu.

Cả hai được phân công phối hợp chuyền bóng.

Nhưng trong suốt trận đấu, cả Pawin và Khaotung đều từ chối chuyền cho nhau, thậm chí còn cạnh tranh nhau, khiến Neo tức giận vì đội của họ bị dẫn trước do Pawin và Khaotung không phối hợp tốt.

"Áhhhhhh!"

Joong không nhìn thấy Khaotung, khuỷu tay cậu vô tình đẩy trúng làm mặt Khaotung ngửa ra sau.

Cậu lập tức muốn kiểm tra mặt bạn nhưng Khaotung có vẻ đau lắm nên không chịu buông tay.

"Mày không chịu buông ra thì tao không biết là bị nặng hay không," Joong nói, hoảng sợ vì cậu chính là thủ phạm.

"Đau quá" Khaotung lại phàn nàn và Joong kiên nhẫn yêu cầu Khaotung từ từ gỡ tay mình ra.

"Có lẽ chỉ là chảy máu mũi thôi!" Thầy thể dục quát tháo, chẳng lạ gì chấn thương nên chỉ im lặng nhìn bọn Khaotung. Louis thậm chí đã chạy đến phòng y tế trong trường hợp Khaotung phải được đưa đến đó.

"Từ từ thôi, để tao xem." First thay Joong thuyết phục Khaotung.

Pawin nhìn First kiên nhẫn dỗ dành Khaotung, và cuối cùng khi cậu ấy thành công, mọi người nhìn thấy một bên mũi của cậu bé thông minh đang chảy máu, và máu cũng thấm vào lòng bàn tay của cậu.

"Không sao đâu, sẽ ổn thôi. Ngẩng đầu lên đi."

Có thể là do Khaotung chưa bao giờ bị chảy máu mũi? Hoặc do cậu bị mệt do chơi đá banh? Cậu cảm thấy hoảng loạn và First tiếp tục dỗ cậu.

Chấn thương cũng khá nghiêm trọng nên trận bóng tạm dừng, First và Joong đưa Khaotung đến bệnh xá, những người còn lại tiếp tục thi đấu với đội hình được sắp xếp lại lần nữa.

-------------------

Pawin và Louis đang đi bộ về lớp sau khi tiết thể dục kết thúc, đa số học sinh đều đến canteen, nhưng Pawin thì muốn uống đồ uống mang từ nhà, trong khi Louis định đi gặp Khaotung sau khi cất quả bóng vào nhà kho.

"Tao cất quả bóng rồi sẽ đến phòng y tế, mày định đi đâu?"

Pawin quay đầu về phía Louis sau khi uống nước, nói rằng cậu sẽ đến canteen vì Dunk đang đợi.

"Được, tao đi trước."

Louis rời đi và bây giờ chỉ còn một mình Pawin trong lớp, Pawin đứng tại chỗ một lúc lâu rồi kiểm tra lại đồ trong cặp để chắc chắn rằng vở Vật lý của Louis có ở đó.

Sau đó, Pawin quay sang chỗ ngồi của Khaotung, nhìn thấy rất nhiều sách vở trong hộc bàn khiến Pawin nghĩ đến việc đem sách của Louis để vào trong đống đó.

<nó lại báo nữa rồi. Hy vọng tui sẽ làm xong bộ này trước khi công chiếu 'Only Friends'>

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro