Chương 27

Lạc Băng Hà híp mắt, nhìn Liễu Thanh Ca nhẹ nhàng vuốt ve Thẩm Thanh Thu. Ma khí từ từ bộc phát mãnh liệt. Thoáng chốc, Thương Khung Sơn vang lên từng tiếng trống cảnh báo. Kết giới cũng vì lượng lớn ma khí bùng phát, nổ tung. Phía xa, hàng loạt phi kiếm bắt đầu tiến gần đến trúc xá Thanh Tĩnh Phong. Liễu Thanh Ca cùng Lạc Băng Hà liếc mắt nhìn phi kiếm tiến đến, nháy mắt, cả hai đều hoá thành một đạo khói đen. Một khe hở đột ngột xuất hiện. Hai làn khói bay vào trong, biến mất trong không trung. Vừa lúc, Tề Thanh Thê đuổi đến, dải lụa trắng tung ra, bay vào bên trong khe hở. Tề Thanh Thê mượn lực nhảy vào bên trong. Khe hở cũng từ từ đóng lại.

Bên trong vô cùng hỗn độn, là nơi giao nhau giữa nhân và ma, truyền thuyết gọi Vực Hỗn Mang. Lạc Băng Hà cũng Liễu Thanh Ca đứng đối diện nhau, ma khí nùng liệt toả ra.

  " Ngươi cũng đi vào khe hở đó mà trọng sinh "

  " Phải "

Lạc Băng Hà nheo mắt, khoé môi lộ ra một nụ cười lạnh.

  " Vậy thì ngươi phải biết, kết cục của việc chống đối ta, Liễu Thanh Ca. "

  " Ngươi không thể đánh bại ta tại thời điểm hiện tại. "

  " Chúng ta cứ thử xem "

Hai cỗ ma khí nùng liệt va chạm vào nhau, tạo nên một vụ nổ lớn. Phạm vi xung quanh trong vòng mười mét nổ tung, đất đá văng tung toé. Hai cỗ ma khí một đỏ một đen giao nhau, tốc độ nhanh đến khó tin. Cuối cùng, cỗ ma khí màu đỏ bị lấn át đi một chút. Trên không trung, hai người giao đấu với nhau 10 chiêu, sau đó cả hai đều đáp đất. 

Lạc Băng Hà dù tương lai trở thành Ma tôn, nhưng hiện tại, hắn vẫn chưa đủ lông đủ cánh, có phần hơi chật vật một chút. Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến hắn.

  " Ngươi nhập ma "

  " Thì sao chứ "

  " Điều đó đã chú định, ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không đánh bại ta, càng sẽ không có được hắn "

Liễu Thanh Ca trầm mặc, ma khí cuồn cuộn bốc lên. Lạc Băng Hà hơi nhăn mày lại, khoé môi chả ra một dòng máu đỏ tươi. Lạc Băng Hà vẫn chưa có đủ sức lực để có thể chống cự ma khí, thêm vừa rồi cứng rắn giao đấu với cao thủ như Liễu Thanh Ca, cơ thể cũng đã đến cực hạn. Nếu hắn tiếp một chiêu này của Liễu Thanh Ca, hiển nhiên sẽ chết, dù không chết cũng sẽ li cái chết không xa.

Đúng lúc này, một dải lụa màu trắng xuất hiện. Bàng bạc linh lực bùng nổ, tạm thời ngăn lại một chưởng của Liễu Thanh Ca. Một bóng hình màu trắng xuất hiện. Đó chính là Tề Thanh Thê. Nàng mặc bộ bạch y trắng, mạng che mặt mỏng che đi khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, sống mũi cao, hai nốt ruồi nhỏ e thẹn nằm ngay ngắn bên cạnh sống mũi, đôi mắt màu nâu lạnh lùng, đôi mày lá liễu mỏng manh. Nếu chỉ xét về ngoại hình, Tề Thanh Thê quả thật là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành. Váy trắng bay múa từ từ hạ xuống đất. Tề Thanh Thê hơi lạnh lẽo liếc nhìn Lạc Băng Hà, một dải lụa mỏng phất qua, đem hắn chấn xa 10 mét. Tề Thanh Thê đến trước mặt Liễu Thanh Ca, nhăn mày chất vấn:

  " Ngươi nhập ma "

Liễu Thanh Ca rủ mi mắt, im lặng. Sự im lặng ấy giống như ngầm đồng ý với Tề Thanh Thê. Nàng nhăn mày, lặng người. Một cái tát trời giáng đánh thẳng xuống mặt Liễu Thanh Ca.

  " Ngươi còn nhớ lời thề với Thương Khung, với sư phụ ngươi, và với Liễu Mình Yên sao. Ngươi đã nói gì, cả đời theo đuổi chính nghĩa, đánh bại tất cả yêu ma, bảo hộ bách tính dân lành. Vậy mà bây giờ, ngươi lại là cái gì? "

Liễu Thanh Ca im lặng trầm mặc. Không khí thoáng chốc ngưng trọng lại.

Hai nhoaaa :v

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro