Chương 1: Sáu mươi vạn
Trịnh Bằng nằm bẹp dí trên ghế sofa phòng khách, ánh sáng xanh lè từ màn hình điện thoại chiếu lên gương mặt xám ngoét vì thiếu ngủ triền miên và lo âu đè nén.
Tin nhắn của công ty cũ vẫn nằm chình ình trên màn hình, từng chữ lạnh như băng: nợ chồng chất như núi. Lăn lộn bao năm, cuối cùng chẳng để lại tác phẩm nào, chỉ còn đống nợ thối đủ sức chôn sống cậu.
Không khí trong phòng ngột ngạt đến mức khiến người ta nghẹt thở, ánh đèn ngoài cửa sổ lọt vào cũng không xua nổi không khí chết chóc của căn phòng khách trống trải này.
Cậu bực bội lướt danh bạ, ngón tay dừng lại trên vài cái tên rồi lại ủ rũ buông xuống.
"Đệt... sáu mươi vạn, bán đít cũng không đủ tiền..." Cậu chửi thề một tiếng, ném điện thoại sang bên, màn hình đập vào mặt bàn trà kêu "cạch" một cái khô khốc.
Điện thoại đột nhiên rung lên, không phải số công ty đòi nợ.
Trịnh Bằng liếc mắt, là thằng bạn từng cùng chạy long đong lộn xộn trong đoàn phim, cuộc sống khá hơn cậu một chút xíu.
"Alo, Bằng Bằng?" Bên kia đầu dây là tiếng nhạc xập xình và tiếng người ồn ào, "Làm gì đấy? Ra uống một chầu đi, anh em hôm nay vừa nhận phong bao nhỏ!"
"Uống cái lồn." Giọng Trịnh Bằng khô khốc, "Đang chờ chết đây."
"Xì, có gì to tát đâu! Trời có sập thì lấy làm chăn đắp!" Thằng bạn dường như chuyển sang chỗ yên tĩnh hơn, hạ giọng, "Này, giới thiệu mày một con đường, hơi biến thái một chút, nhưng mẹ nó kiếm tiền nhanh kinh hồn! So với cái nghề chạy long đong của mình thì mạnh gấp trăm lần!"
Trịnh Bằng ngay cả mí mắt cũng không buồn nhấc: "Cướp ngân hàng à?"
"Xì, tầm nhìn! Tầm nhìn mở rộng ra chút!" Thằng bạn cười hề hề hai tiếng, "Nghe nói 'mạng hoàng' chưa?"
Trịnh Bằng nhíu mày: "Cái gì? Tao không dám dính vào phim đen đâu."
"Trời ơi quê mùa thế!" Thằng bạn cười khinh bỉ, "Người ta gọi là 'nhà sáng tạo nội dung cá nhân', hiểu chưa? Chỉ cần quay chút... ừm, mày hiểu rồi đấy, hoặc livestream mấy thứ kích thích, đăng lên mấy nền tảng chuyên ở nước ngoài."
"X biết chứ? Trên đó, fan bỏ tiền subscribe, hoặc đánh thưởng, trời ơi tiền ào ào như nước! Nằm cũng kiếm được tiền, còn mẹ nó sướng đến bay luôn! Nghe nói còn có thể collab với mấy 'nhà sáng tạo' khác, kéo traffic lẫn nhau, tiền nhân đôi nhân ba! So với cái nghề của mình thì mạnh đến bà nội luôn!"
"Sướng... còn kiếm được tiền?" Tim Trịnh Bằng đột nhiên lỡ một nhịp, một luồng nhiệt lưu không báo trước từ sâu trong cơ thể tê liệt trào lên. Cậu vô thức liếm môi dưới khô nứt.
"Lừa mày tao là cháu!" Thằng bạn thề thốt, "Anh em tao quen một thằng quen một thằng nữa, làm cái này có hai năm, ở Bắc Kinh mua đứt luôn một căn biệt thự liền kề! Mẹ nó làm tao ghen muốn chết!"
"Thôi không nói với mày nữa, em gọi rồi! Mày tự suy nghĩ đi, thật sự đói chết thì con đường này cũng không phải không thể đi! Cúp!"
Điện thoại ngắt, chỉ còn tiếng tút tút vang bên tai.
Trịnh Bằng cứng đờ ngồi trên sofa rất lâu.
Cái hố sáu mươi vạn, đi làm công cả đời sau cũng không lấp nổi.
Nhưng nằm mà kiếm tiền... còn được sướng?
Cậu đột ngột ngồi thẳng dậy, trong đầu bị nợ nần thiêu đốt, chỉ còn lại mấy chữ mang theo độc dược này đập đi đập lại.
Cậu vớ lấy điện thoại, ngón tay vì đánh cược tất cả mà run lẩy bẩy. Lật tường, tải app, đăng ký. Biểu tượng X đen tuyền kia bị ngón tay cậu điểm mở.
Giao diện xa lạ, dòng thông tin hỗn loạn như thác đổ xuống.
Trịnh Bằng hơi choáng, cố đè trái tim đập loạn, gõ vào ô tìm kiếm: "hướng dẫn mạng hoàng", "tân binh làm sao bắt đầu" các loại từ khóa.
Ngón tay lơ lửng trên nút tìm kiếm, định ấn xuống. Trang web lại như đoán trước được tâm tư cậu, đột ngột nhảy một cái.
Dưới ô tìm kiếm, một hashtag nóng bỏng kèm biểu tượng lửa lập tức đập vào mắt cậu: #ĐiềnLôiĐiềnHủNinhCầuHẹn#
Ngón tay Trịnh Bằng khựng lại, như bị ma xui quỷ khiến, cậu điểm vào hashtag đó.
Ầm -!
Như lập tức bước vào một chiều không gian khác. Trang mới nhất gần như bị hai cái tên này nhấn chìm, độ nóng cao đến mức dọa người.
【Trọng kim cầu hẹn! Điền Lôi Điền Hủ Ninh song long 3P! Tọa độ Bắc Kinh! Chấp nhận đạo cụ! Cầu đụ nát! Tin nhắn riêng báo giá!】
【Hai ông chồng nhìn em đi! Có tiền cầu offline! Muốn bị hai cây cùng lúc nhét đầy!】
【Quỳ cầu anh Điền Lôi trải nghiệm độ sâu kích cỡ! Em Điền Hủ Ninh độ thô cũng muốn! Chị em ghép đơn cũng được mà!】
【Điền Lôi Điền Hủ Ninh song phi, giá không thành vấn đề, chỉ cần hàng thật!】
Toàn bộ đều là những lời điên cuồng và không tiếc giá cao cầu hai người này.
Những câu chữ trần trụi dày đặc đâm vào mắt Trịnh Bằng. Đồng tử cậu co rút, cổ họng phát khô, một luồng nhiệt không khống chế được từ bụng dưới bốc lên, nóng đến mức đầu ngón tay tê dại.
Điền Lôi? Điền Hủ Ninh? Là ai? Hai người này là thần tiên phương nào?
Cậu không biết hai cái tên này.
Nhưng biển cả cuồng nhiệt mang theo ám chỉ tình dục mãnh liệt trước mắt này, lần đầu tiên khiến cậu trực tiếp cảm nhận được "mạng hoàng" hai chữ này đại diện cho lưu lượng khổng lồ và mùi tiền nồng nặc đến mức nào.
Ngón tay Trịnh Bằng lạnh ngắt, lòng bàn tay ướt mồ hôi.
Cậu run run lướt màn hình, những bình luận lộ liễu đến cực điểm cùng ảnh chụp đặc tả cặc bị đánh mosaic vẫn không che nổi, như một trận oanh tạc thị giác cường độ cao không ngừng nghỉ.
Trong phòng khách chết lặng, chỉ còn tiếng thở của cậu càng lúc càng nóng bỏng. Như đang hung hăng hút những chữ và video trên màn hình vào phổi, rồi theo dòng máu nóng bỏng bơm ra tứ chi.
Nợ sáu mươi vạn bị độ nóng cháy bỏng trên màn hình nướng đến vặn vẹo.
Nó không còn là áp lực đơn thuần, mà giống như một vòng xoáy sâu không thấy đáy, mà trung tâm vòng xoáy lại phát ra ánh sáng đỏ chí mạng.
"Vừa sướng... vừa kiếm được tiền..."
Lời thằng bạn cùng hình bóng căn biệt thự liền kề của thằng bạn của bạn nó, rõ ràng chồng lên hình ảnh hai anh em kiếm tiền như nước này.
Cảm giác xấu hổ nồng đậm cùng luồng nhiệt liều mạng bể bình, trong nháy mắt phá tan chút do dự cuối cùng của cậu.
Độ nóng của Điền Lôi và Điền Hủ Ninh thiêu đỏ vành mắt cậu, thiêu chặt bụng dưới cậu, thiêu đến mức các đốt ngón tay cầm điện thoại cậu phát ra tiếng lách cách.
Tiền này... hình như thật sự kiếm được.
Hơn nữa... trong cổ họng cậu trào ra một tiếng thở dốc xa lạ đến chính cậu cũng giật mình.
Hình như thật sự mẹ nó sướng vl.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro