6. thỏa mãng
Thanh Thanh không biết tại sao mỗi tối hắn đều không ngủ, cứ nằm nhìn cô không chịu ngắm mắt, nằm không dám đụng Thanh Thanh, nằm gần là nhích ra làm cô không ngừng lo lắng về bệnh của hắn.
Tìm thuốc bổ cho hắn uốn, kiếm thuốc cho hắn uốn để ngủ ngon hơn,
Nhưng cô đâu biết, càng uốn càng làm cho hắn càng không ngủ được, hình như cô quên mất Phong Hạo là nam, hoàn toàn không có một miếng cảnh giác nào đối với hắn cả.
Khi ngủ luôn rút sát vào người hắn đôi khi áo ngủ lệch cổ, lộ ra cả một vòng một to tròn căn mịn.
Ngày hay đêm đều không mặc áo ngực, khi ôm nhau noi mềm mại đó lại cọ vào người, hắn chỉ giả vờ trẻ con thôi, nếu có trở thành trẻ con đi nữa thân sát hắn vẫn là chàng trai 26 khỏe mạnh mà! uốn thuốc bổ nữa hắn dư lắm rồi đấy kiềm chế hết nổi rồi vô cùng muốn cô, người con gái mình yêu nằm bên cạnh không dám đụng thật là một hành hạ tàn nhẫn.
Nếu làm theo điều mình muốn, nhưng lỡ cô tức giận mặc kệ hắn có bệnh hay không bệnh liền đá hắn ra khỏi nhà thì sao?chỉ còn cách gòng mình kiềm chế tất cả vì đại cuộc.
2 giờ khuya thức dậy, thấy hắn không ngủ nhìn mình rồi lăng qua lăng lại, vì lo lắng nên chòm người sờ chán xem hắn có bị bệnh hay không?
Mùi hương dễ chịu mềm mại quanh chóp mũi, bàn tay nhỏ đang sờ hắn, dễ dàng làm ngươi ta không khống chế được lật người mạnh mẽ đè lên người cô.
Bị áp đảo bất ngờ Thanh Thanh nhìn Phong Hạo, thấy hắn khom người giống như rất muốn hôn, đôi tay gịch nhẹ chiếc áo cô, nhưng lưỡng lự không dám tiếng thêm trong mắt như con thú đói khát mãnh liệt nhưng lại đầy lo sợ, đôi mày nhíu chặc thành một đường, trán rịnh đầy mồ hôi hột cơ thể nóng ran.
Thanh Thanh không biết hắn bị sao rất lo lắng, nhìn từng ánh mắt cữ chỉ của hắn, đến khi phía dưới lữa nóng hừng hực cây gậy cứng gắn đang kề sát bụng dưới, cô mới biết nguyên nhân đỏ mặt, từng mạch máu như muốn vỡ ra, tim không ngừng điên cuồng đập loạn lên.
Hắn vô cùng to, lại nóng rực, gương mặt đỏ bừng rồi lại trắng xanh, rịnh mồ hôi ước cả chán làm cô đau lòng.
Đôi mắt vô cùng đáng thương châm chú nhìn cô chờ mong.
"Anh khó chịu lắm hả?"
Cô lưỡng lự, có nên cho hay không?
"Đau tối nào anh cũng khó chịu, hết á! anh không ngủ được, anh đau đau "
Phong Hạo kiềm chế vô cùng đáng thương.
Hắn càng nói cô càng mềm lòng, không sao! chỉ một lần thôi nhìn hắn như vậy cô sót không chịu nổi.
Đôi tay nhỏ gỡ chiếc dây áo ngủ của chính mình chiếc áo ngủ nhanh chóng bị cởi ra, hai tay ôm cổ hắn kéo xuống vụn về hôn lên đôi môi mõng nam tính đang nhíu.
Phong Hạo không thể nghĩ ngợi gì nữa điên cuồn hôn cô, hắn kiềm chế lâu như vậy thật sự vô cùng đói, chiếc lưỡi mạnh mẽ càng quét cuốn lấy lưỡi cô mút như muốn muốt chiếc lưỡi nhỏ trong miệng cô.
Đôi tay tham lam sờ loạn khắp nơi rồi dừng lại nơi căn tròn đủ đầy của thiếu nữ, đôi môi nóng rực của hắn từ từ di chuyển xuống chiếc cổ trắng mền mại hôn lấy
Hít lấy hương thơm tự nhiên thuần khiết mà hắn thèm khát bấy lâu ..sao đêm nay cô chính thức là người của hắn
Cảm giác phấn khích làm hắn sướng điên lên, chầm chậm nhắm nháp cắn vào yết hầu của cô như đánh dấu chủ quyền.
Thanh Thanh khẽ nhíu mày, ngoan ngoãn nằm dưới thân hắn.
Đôi vai nhỏ khẻ run lên vì sự động chạm vô cùng quyến rũ, hắn nhẹ nhàn ngậm lấy bầu ngực mền mại đang vễn cao vì bị bóp mà cứng căn.
Cảm giác nóng rực tê dại phía dưới, nụ hoa bí mật vì động chạm của hắn mà ẩm ướt nóng ẫm, bàn tay thon dài xinh đẹp khẻ chạm vào chà sát thành cách hoa, làm thủy dịch càng tuôn ra nhiều hơn, căn to vì kích thích vươn lên hồng hào như mời gọi hắn, ngón tay từ từ nhẹ nhàn tách cánh hoa ướt át tiếng vào thâm dò.
" á!..ưư...."
Cảm giác bị xâm nhập xa lạ làm cô khó chịu hai chân khép lại bất giác rên to thật dâm đãng.
Nhưng không được, hắn nhanh chóng kéo đôi chân thon dài đang có ý định chống đối gát lên hông hắn.
Một ngón tay thon dài không ngừng ra vào bên dưới trêu trọc, nước không ngừng trào ra ước cả một mãng giường, Thanh Thanh thở gấp trong miệng theo nhịp thở khẽ rên lên vì kích thích.
Phía dưới hông uốn éo theo tiết tấu ra vào của hắn mang đến.
Lại thêm một ngón, nụ hoa nhỏ bé bao bọc hai ngón tay đang ra vào, bảo bối quá nhỏ thật sự hắn không còn đủ kiên nhẫn nữa rồi! phía dưới tiểu đệ đã cứng như sắt căn to thấy cả chỉ máu khiến Phong Hạo phát đau.
"Á ..đau đau"
Đau đớn nhăn mặt khóc nức nở, cảm giác to lớn bên trong như xé rách cơ thể cô ra.
Thấy tiểu Thanh khóc, hắn quýnh hết cả lên, không ngừng hôn những giọt nước mắt của cô.
Phong Hạo không biết an ủi, đây cũng là lần đầu tiên của hắn, cảm nhận thật an tâm ấm áp từ hắn, cô cảm nhận được tất cả.
Cơn đau đi qua, không còn đau nhiều nhưng cảm giác bức rức khó chịu, hắn nằm im trong cơ thể cô chịu chặn không dám động sợ cô đau lại khóc
Phong Hạo vô cùng thông minh nhưng chuyện riêng tư tình cảm đúng chậm tiêu.
Khó chịu muốn thêm, ưởng người về phía trước, chiếc hông vặn vẹo khẽ chuyển động, chở mình chuyển sang cô trên hắn dưới.
Hắn cực kì thích thú, nắm chặc hông cô, bảo bối của hắn rất tuyệt tuy là chưa có kinh nghiệm nhưng cũng có lén coi chút chút nên biết, khẽ động thân cảm giác cứng gắn cấm sâu bên trong, nơi mẫn cảm làm dục vọng cô dân cao, trôi theo con sóng tình dục nguyên thủy. Ngồi trên người hắn cự long to nóng căn cứng theo độ nhúng của nó trên người hắn mà ra vào, cảm giác đê mê phóng túng, tiếng hoan ái nỉ non nhở dóc làm nóng cả căn phòng, càng ngày tiếng ghên thỏa mãng của cô càng lớn hơn khích tình hơn, rồi đuối sức nằm trên người hắn y như con mèo lười không chịu động.
Nhưng hắn thì chưa, chuyển bề thay phiên nhau đến lúc cô nằm dưới hưởng thụ còn hắn bắt đầu mạnh mẽ ra vào, cả quá trình hai cơ thể vẫn không tách rời, xuốt đêm triền miên đến khi cô ngủ liệm đi mất đến sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro